ZingTruyen.Store

Dao Mo But Ky Sa Hai Ii

黎簇把梁湾的号码列入了黑名单,打算再也不接她的电话。他看了看那黑色塑料袋里的十万块钱,把袋口扎紧,放入背包,走到镇上,连夜打车到杭州萧山国际机场。他要马上回去看一看,如果要找一个盟友的活,他知道自己只能找苏万那批人,因为他知道那批人和他一样,是完全清白的。

Lê Thốc cho số điện thoại của Lương Loan vào danh sách đen, định sẽ không bao giờ nghe điện thoại của cô ấy nữa. Cậu nhìn mười vạn tệ trong chiếc túi ni lông đen, buộc chặt miệng túi, cho vào ba lô, đi ra thị trấn, gọi taxi đến Sân bay Quốc tế Tiêu Sơn Hàng Châu ngay trong đêm. Cậu phải quay về xem sao, nếu muốn tìm một đồng minh, cậu biết mình chỉ có thể tìm Tô Vạn và nhóm người đó, vì cậu biết nhóm người đó cũng hoàn toàn trong sạch như mình.

而且苏万也能按照他的思维方式来思考问题。十万块钱,他相信苏万也拿得出来。但是这是真正属于他的十万块钱,加上之前的,他有三十二万,不小的数字了,用来逃亡或者做任何其他的事情都绰绰有余。他不是完全苦逼的。

Hơn nữa Tô Vạn cũng có thể suy nghĩ vấn đề theo cách suy nghĩ của cậu. Mười vạn tệ, cậu tin Tô Vạn cũng có thể bỏ ra. Nhưng đây là mười vạn tệ thực sự thuộc về cậu, cộng với số tiền trước đó, cậu có ba mươi hai vạn, một con số không nhỏ, thừa sức để trốn chạy hay làm bất cứ việc gì khác. Cậu không phải là người hoàn toàn khốn khổ.

从小到大,他还没有见过这么多的现金。等他背着那些钱上了飞机的时候,他突然有了一种脚踏实地的感觉。原来要一个人有安全感并不是很困难,特别是像他这样的人。

Từ nhỏ đến lớn, cậu chưa từng thấy nhiều tiền mặt như vậy. Khi cậu đeo số tiền đó lên máy bay, cậu đột nhiên có một cảm giác vững chãi. Hóa ra để một người có cảm giác an toàn không hề khó khăn, đặc biệt là người như cậu.

有了自己的三十多万块钱,黎簇重新落地的时候,整个人的气场完全变化了。他在飞机上仔细思考了一切,恐惧、担忧、不切实际,梦幻感过完之后,在他心中涌起的竟然是强烈的刺激感。

Có hơn ba mươi vạn tệ của riêng mình, khi Lê Thốc hạ cánh trở lại, khí chất của cả người cậu hoàn toàn thay đổi. Cậu đã suy nghĩ kỹ lưỡng mọi chuyện trên máy bay, sau khi nỗi sợ hãi, lo lắng, cảm giác phi thực tế, mộng ảo qua đi, thứ dâng lên trong lòng cậu lại là một cảm giác kích thích mạnh mẽ.

"是的,我再也不是一个普通的中学生了。我变成了一个像小说中、电影中那样背负着奇怪命运的天选者,初始资金是三十二万。"

"Đúng vậy, mình không còn là một học sinh cấp hai bình thường nữa. Mình đã trở thành một người được chọn mang theo vận mệnh kỳ lạ như trong tiểu thuyết, trong phim, với vốn khởi điểm là ba mươi hai vạn."

是上天选择的人,这样感觉对于完全不知道自己价值的黎簇来说,似乎太美妙了。他走在路上都感觉呼呼地带着风。

Là người được trời chọn, cảm giác này đối với Lê Thốc, người hoàn toàn không biết giá trị của mình, dường như quá tuyệt vời. Cậu đi trên đường đều cảm thấy gió phất qua.

哟西!当他重新走进学校,看着那些迎面走来的同学的时候,觉得自已的身影无比高大。"你们这些还生活在父母襁褓里、不懂社会艰难的人啊,怎么会理解我的痛苦。"黎簇心里念叨着。

Yo! Khi cậu bước vào trường học, nhìn những người bạn học đang đi tới, cảm thấy bóng dáng mình vô cùng cao lớn. "Các người, những người vẫn còn sống trong vòng tay cha mẹ, không hiểu sự khó khăn của xã hội, làm sao có thể hiểu được nỗi đau của ta." Lê Thốc lẩm bẩm trong lòng.

黎簇跑到学校,十分淡定地向老师请了假。以前碰到这种事情,他都会特别紧张,特别焦虑。这次他特别冷静地站在美女班主任面前,很平淡地告诉她,自己将要去完成一件很重要的事情,需要请假,很久都没用办法来上课。

Lê Thốc chạy đến trường, vô cùng bình tĩnh xin phép giáo viên nghỉ học. Trước đây gặp phải chuyện như vậy, cậu sẽ rất căng thẳng, rất lo lắng. Lần này cậu đặc biệt bình tĩnh đứng trước cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp, rất thản nhiên nói với cô rằng mình sắp phải hoàn thành một việc rất quan trọng, cần phải xin nghỉ, rất lâu sau sẽ không thể đến lớp được.

老师想打电话跟他父亲核实。黎簇只是默默地点了点头:" 啊,就算是班主任,在我如此强大的夙愿面前,你也只是一个普通人而已。"

Giáo viên muốn gọi điện cho bố cậu để xác minh. Lê Thốc chỉ im lặng gật đầu: "À, cho dù là cô giáo chủ nhiệm, trước nguyện vọng lớn lao mạnh mẽ của tôi, cô cũng chỉ là một người bình thường mà thôi."

他背上包,留下了—个他自认为凄美的背影,离开了学校,直奔苏万家。

Cậu đeo ba lô lên, để lại một bóng lưng mà cậu tự cho là bi tráng, rời khỏi trường, đi thẳng đến nhà Tô Vạn.

他其实在班里也找过苏万,但是苏万并没有来?他心中知道,在这种情况下,苏万一个人肯定不可能来学校上课。说到这个朋友,他还是有些内疚的。

Cậu thực ra cũng đã tìm Tô Vạn trong lớp, nhưng Tô Vạn không đến? Cậu biết trong lòng, trong tình huống này, một mình Tô Vạn chắc chắn không thể đến trường học được. Nói đến người bạn này, cậu vẫn có chút day dứt.

"对不起,苏万,这是我的命运啊,让你受苦了。"

"Xin lỗi, Tô Vạn, đây là vận mệnh của mình mà, để cậu phải chịu khổ rồi."

黎簇来到苏万家里的时候,看到一辆卡车停在苏万家门口,正往下卸货,心中涌起了不祥的预感。他往里一探头,就看见苏万正抱着头,坐在自家的花坛上面。院子里面已经堆满了之前寄来的那些大型的纸箱。初眼看见最起码有三十个。

Khi Lê Thốc đến nhà Tô Vạn, nhìn thấy một chiếc xe tải đang đậu trước cửa nhà Tô Vạn, đang dỡ hàng xuống, trong lòng cậu dâng lên một linh cảm không lành. Cậu thò đầu vào nhìn, liền thấy Tô Vạn đang ôm đầu, ngồi trên bồn hoa của nhà mình. Trong sân đã chất đầy những chiếc thùng giấy lớn được gửi đến trước đó. Mới nhìn sơ qua ít nhất cũng phải ba mươi cái.

黎簇叹了口气,走了进去,叫了一声。苏万抬头看见黎簇,一下子就给黎簇跪了下来:"大哥,你快想想办法吧,我快扛不住了。"

Lê Thốc thở dài, đi vào, gọi một tiếng. Tô Vạn ngẩng đầu nhìn thấy Lê Thốc, lập tức quỳ xuống trước mặt Lê Thốc: "Đại ca, cậu mau nghĩ cách đi, tôi sắp chịu hết nổi rồi."

黎簇问道:"一共来了多少具了?"

Lê Thốc hỏi: "Tổng cộng đến bao nhiêu cái rồi?"

苏万说:"我告诉你,我托人查了所有寄到我家里的快递单号,加上这辆卡车,今人还有四辆。如果你再不想办法的话,我爸回来都进不了家门了。"

Tô Vạn nói: "Tôi nói cho cậu biết, tôi nhờ người tra tất cả các mã vận đơn gửi đến nhà tôi, cộng thêm chiếc xe tải này, hôm nay còn có bốn chiếc nữa. Nếu cậu không nghĩ cách nữa, bố tôi về nhà cũng không vào được cửa nữa rồi."

黎簇想了想,对正在卸货的人说:"你们先不要搬了。"

Lê Thốc suy nghĩ một chút, nói với những người đang dỡ hàng: "Các anh đừng chuyển nữa."

送快递的人问他:"怎么说?"

Người giao hàng hỏi cậu: "Nói sao?"

黎簇说道:"这样吧,我给你们点钱,我们现在去郊区找个仓库,我们把东西先搬到仓库里去。你看现在这种情况,也不可能全部堆在这儿。"

Lê Thốc nói: "Thế này đi, tôi đưa các anh một ít tiền, bây giờ chúng ta đi ngoại ô tìm một cái nhà kho, chúng ta chuyển đồ đến nhà kho trước. Các anh xem tình hình bây giờ, cũng không thể chất hết ở đây được."

快递员说:"我们还有其他货要送呢。你们这个东西会影响我们的工作的。"

Nhân viên giao hàng nói: "Chúng tôi còn hàng khác phải giao nữa. Đồ của các cậu sẽ ảnh hưởng đến công việc của chúng tôi."

黎簇就说:"这样吧,价钱好商量。你们把货扔在这儿,我们也实在没有办法,这是人之常情嘛。"

Lê Thốc liền nói: "Thế này đi, giá cả dễ thương lượng. Các anh vứt hàng ở đây, chúng tôi cũng thực sự không còn cách nào, đây là lẽ thường tình mà."

说着,他拍了拍快递员的肩膀,把一卷钱塞了过去。塞完之后,快递员看了看他,点一了点头:"那你们赶紧找个仓库。"

Nói rồi, cậu vỗ vai nhân viên giao hàng, nhét một cuộn tiền vào. Nhét xong, nhân viên giao hàng nhìn cậu, gật đầu: "Vậy các cậu nhanh chóng tìm một cái nhà kho đi."

黎簇做了一个OK的手势,对苏万使了个眼色,道:"这样,咱们分头行事,你呢就在这儿守着,我跟着这辆车先去郊区找个仓库,找到仓库我就把地址发给你。怎么样?"

Lê Thốc làm một cử chỉ OK, nháy mắt với Tô Vạn, nói: "Thế này, chúng ta chia nhau hành động, cậu thì ở đây canh giữ, tôi đi theo chiếc xe này đến ngoại ô tìm một cái nhà kho trước, tìm được nhà kho tôi sẽ gửi địa chỉ cho cậu. Thế nào?"

苏万看了黎簇一眼:"你丫该不会直接开溜吧?"

Tô Vạn nhìn Lê Thốc một cái: "Thằng cha cậu không phải tính chuồn luôn đấy chứ?"

黎簇说:"我是这么没义"

Lê Thốc nói: "Tôi là loại vô nghĩa khí..."

话音未落,快递员就大叫了一声,从车里跳了下来。他们回头一看,原来车里的箱子搬开之后,里面有一只特别特别大的纸箱,已经在运输的过程中被压坏了。从那只纸箱里面硬生生伸出来一只惨白的人手来。

Lời còn chưa dứt, nhân viên giao hàng đã hét lớn một tiếng, nhảy xuống khỏi xe. Họ quay đầu nhìn lại, hóa ra sau khi dỡ bớt các thùng bên trong xe, có một chiếc thùng giấy rất rất lớn, đã bị móp trong quá trình vận chuyển. Từ chiếc thùng giấy đó thò ra một bàn tay người trắng bệch sống sượng.

黎簇跟苏万对视了一眼,那个快递员骂道:"你们到底运的是什么东西?"

Lê Thốc và Tô Vạn nhìn nhau, nhân viên giao hàng mắng: "Các cậu rốt cuộc vận chuyển cái quái gì vậy?"

黎簇跟苏万相对苦笑,他们摆手让那个快递员冷静下来,慢慢地自已探头过去看了一眼,发现从那只箱子里伸出的不是干尸的手。而是一只新鲜的手。

Lê Thốc và Tô Vạn nhìn nhau cười khổ, họ xua tay bảo nhân viên giao hàng bình tĩnh lại, từ từ tự mình thò đầu qua nhìn một cái, phát hiện thứ thò ra từ chiếc thùng đó không phải là tay xác khô. Mà là một bàn tay tươi.

黎簇吸了口气,心说:哇靠,干的寄完了,开始寄湿的了。真是什么菜色都有。他摸了摸口袋里的十万块钱。心说:真他妈的背,这些钱刚刚到手,就这么被扔出去封口。于是他从那十万快钱里抽出了一叠,递给了苏万,让苏万去把那些人打发,自已小心翼翼地走过去,蹲了下来。

Lê Thốc hít một hơi, thầm nghĩ: Vãi chưởng, gửi hàng khô xong rồi, bắt đầu gửi hàng ướt à. Đúng là món ăn gì cũng có. Cậu sờ vào mười vạn tệ trong túi. Thầm nghĩ: Xui xẻo chết tiệt, số tiền này vừa mới đến tay, cứ thế bị ném ra để bịt miệng. Thế là cậu rút ra một xấp từ mười vạn tệ đó, đưa cho Tô Vạn, bảo Tô Vạn đi giải quyết những người đó, tự mình cẩn thận đi qua, ngồi xổm xuống.

这是一只已经有尸斑的手,尸体已经完全僵硬了,但尚未腐烂。比起干尸的狰狞,黎簇对于新鲜的尸体并不太熟悉,心中顿时升起了一股恐惧。

Đây là một bàn tay đã có vết tử thi, thi thể đã hoàn toàn cứng đờ, nhưng chưa bốc mùi. So với vẻ hung tợn của xác khô, Lê Thốc không quen thuộc lắm với thi thể tươi, trong lòng đột nhiên dâng lên một nỗi sợ hãi.

他小心地用手碰了碰,发现尸体的手冰凉冰凉的。用手拨开那个塑料纸板的缝隙,往里瞄了瞄,看到里面全是冰块。

Cậu cẩn thận dùng tay chạm vào, phát hiện bàn tay thi thể lạnh buốt. Dùng tay vạch khe hở của tấm bìa nhựa ra, liếc vào bên trong, thấy bên trong toàn là đá lạnh.

他看了看后面,苏万正在和快递员交涉,试图用钱来摆平。趁他们没有注意,黎簇用边上的破的硬板纸把那只伸出来的手重新塞了进去,然后站起来,走到一边把刚刚快递员打算搬下去的纸箱重新搬回来,死死顶住那个破掉的箱子。

Cậu nhìn về phía sau, Tô Vạn đang thương lượng với nhân viên giao hàng, cố gắng dùng tiền để giải quyết. Nhân lúc họ không chú ý, Lê Thốc dùng tấm bìa cứng rách ở bên cạnh nhét lại bàn tay thò ra đó vào, sau đó đứng dậy, đi sang bên cạnh chuyển lại chiếc thùng giấy mà nhân viên giao hàng định chuyển xuống, chặn chặt chiếc thùng bị hỏng đó lại.

做完这些之后,他跳下车,走过去对快递员说:"哥们儿,这是误会啊,这是我们的道具。"

Làm xong những việc này, cậu nhảy xuống xe, đi đến chỗ nhân viên giao hàng nói: "Anh bạn, đây là hiểu lầm à, đây là đạo cụ của chúng tôi."

快递员非常奇怪地看了一眼:"道具?什么道具?"

Nhân viên giao hàng nhìn cậu với vẻ rất kỳ lạ: "Đạo cụ? Đạo cụ gì?"

黎簇吸了吸鼻子:"你看这是一别墅吧,今天晚上我们要搞一个鬼怪的party。然后这是我的小老板,小开,他请了很多工人来,准备好好地high一下,所以搞了很多道具过来,准备装饰一下。却不想把你们吓到了,对不起啊。"

Lê Thốc hít hít mũi: "Anh xem đây là một biệt thự phải không, tối nay chúng tôi tổ chức một bữa tiệc ma quái. Rồi đây là ông chủ nhỏ của tôi, công tử nhà giàu, cậu ấy mời rất nhiều công nhân đến, chuẩn bị quẩy một trận đã đời, nên làm rất nhiều đạo cụ đến, chuẩn bị trang trí một chút. Không ngờ làm các anh sợ rồi, xin lỗi nha."

快递员疑惑道:"这是真的假的?我看这些都不像是假的。

Nhân viên giao hàng nghi ngờ nói: "Cái này là thật hay giả vậy? Tôi thấy những thứ này không giống giả chút nào."

黎簇说:"这绝对是假的,你不信过来看,过来看。"

Lê Thốc nói: "Cái này tuyệt đối là giả, anh không tin thì qua đây xem, qua đây xem."

黎簇看了看四周,然后压低声音说:"哥们儿,我知道你车上运这东西不吉利,你看,我这也是没有办法嘛,对吧。我给你钱,你知道我们办这个party也是有伤风化的,而且我们小老板的老爸也不知道这件事,要是知道的话非打死我们不可。也请你通融一下,反正这些东西我们也不准备往家里放了,也不用你们搬了。你们就好人做到底,我们把东西搬到车去,然后运到仓库。你们也不用动了,全由我们搬。你们拿着这些钱,如果你想和你们老板说你就说,如果不想说想自已拿的话,我们也绝对不会透露,好吧?以后来日方长。"

Lê Thốc nhìn xung quanh, rồi hạ giọng nói: "Anh bạn, tôi biết các anh vận chuyển thứ này trên xe là không may mắn, anh xem, tôi cũng hết cách rồi mà, đúng không. Tôi đưa tiền cho các anh, anh biết chúng tôi tổ chức bữa tiệc này cũng là trái với phong tục, hơn nữa bố ông chủ nhỏ của chúng tôi cũng không biết chuyện này, nếu biết thì chắc chắn sẽ đánh chết chúng tôi. Cũng xin anh thông cảm một chút, dù sao những thứ này chúng tôi cũng không định cho vào nhà nữa, cũng không cần các anh chuyển nữa. Các anh cứ làm ơn làm phúc cho trót, chúng tôi chuyển đồ lên xe, rồi vận chuyển đến nhà kho. Các anh cũng không cần động tay, toàn bộ do chúng tôi chuyển. Các anh cầm số tiền này, nếu muốn nói với sếp các anh thì nói, nếu không muốn nói muốn giữ riêng thì chúng tôi cũng tuyệt đối không tiết lộ, được không? Sau này còn gặp lại."

快递员看了看苏万,苏万紧张得浑身冒汗,只有黎簇一张嘴皮子留得,东磕西磕的,快递员想了想:"得了,你们自已搬,我可不碰这箱子,我可以当这事没有发生过。"

Nhân viên giao hàng nhìn Tô Vạn, Tô Vạn căng thẳng toát mồ hôi toàn thân, chỉ có mỗi cái miệng của Lê Thốc lưu loát, nói đông nói tây, nhân viên giao hàng suy nghĩ một chút: "Thôi được rồi, các cậu tự mình chuyển đi, tôi không dám chạm vào cái thùng này, tôi có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra."

"谢谢,谢谢。你看我们这俩小孩子总不能做那些真正那个的事吧。"

"Cảm ơn, cảm ơn. Anh xem hai đứa nhóc chúng tôi tổng không thể làm những chuyện thực sự kia được chứ."

三下五除二,黎簇把这件事情摆平了,赶紧给苏万打了个眼色。他自已一个人是不可能把这些箱子搬上去的,苏万必须得跟着他,这儿还得另找人。苏万只好打电话把他几个打手朋友叫了过来,交代了一下,他和黎簇两个人上了车直奔郊区。

Nhanh chóng, Lê Thốc đã giải quyết xong chuyện này, vội vàng nháy mắt với Tô Vạn. Một mình cậu không thể chuyển những chiếc thùng này lên được, Tô Vạn phải đi theo cậu, ở đây còn phải tìm người khác. Tô Vạn đành phải gọi điện thoại cho mấy người bạn tay chân của mình đến, dặn dò một chút, cậu và Lê Thốc hai người lên xe đi thẳng đến ngoại ô.

在车上黎簇才不停地冒汗,如果这具尸体是新鲜的话,那么事情的发展又是另外一番状况了。这冰化完之后,这尸体还不得臭了啊。

Trên xe Lê Thốc mới không ngừng toát mồ hôi, nếu cái thi thể này là tươi, vậy thì sự phát triển của sự việc lại là một tình huống khác. Đá lạnh này tan chảy hết, cái thi thể này chẳng phải sẽ bốc mùi sao.

别人的宿命都是各种神器,宝剑,吃下去就能长二十年功力的杨枝琼露,甚至还有美女投怀送抱。而他从中招开始,一路过来,要么是各种奇怪的破军火,要么就是奇怪和死人。这到底是什么宿命啊?

Số mệnh của người khác đều là các loại thần khí, bảo kiếm, sương cam lồ ăn vào là tăng hai mươi năm công lực, thậm chí còn có mỹ nữ tự chui đầu vào lòng. Còn cậu từ lúc trúng chiêu đến nay, trên đường đi, hoặc là các loại vũ khí rách nát kỳ quái, hoặc là kỳ quái và người chết. Đây rốt cuộc là số mệnh gì vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store