Đạo mộ bút ký-Đoản tín-Ảo cảnh
Chương 14
Chương thứ 14Chúng tôi trở lại trong nhà sàn, dọc theo từ tấn ván gỗ xuống tới vách núi rất gần mặt nước, nước bên dưới lại chảy xiết thanh âm rất lớn, bất kỳ tiếng gì cũng không thể nghe rõ được, vì sợ bọn họ sẽ trôi qua mất, Phượng Hoàng dùng cung bắn xuống nước vài viên "hạt mùi".Đây là bã rượu và cỏ khô vo vào thành viên, bên trong còn có một hạt bi sắt, rơi vào trong nước lập tức chìm tới đáy. Đồng thời tản ra một thứ mùi vô cùng tanh. Người trong nước ngửi thấy sẽ nhận ra sắp đến nơi rồi, nhanh chóng tấp vào rìa vách đá mà đi.Tuy rằng dòng nước rất mạnh, nhưng thứ "hạt mùi" này có thể khuếch tán trong nước liên tục vài canh giờ không giảm bớt mùi.Phượng Hoàng lúc này mới hỏi: "Cậu nói mấy năm gầy đây người nước ngoài đều đi vào sâu trong rừng núi phía sau kia, bọn họ rốt cuộc là muốn tìm cái gì chứ? Phía sau đó thì có thể chứa vật gì?"Phía sau rào trại là một khu rừng nguyên sinh vô cùng lớn, kỳ thực là giao giới giữa Trung Quốc và nước ngoài, khu vực này từ xa xưa đã không có nhiều liên hệ với con người, dám vào trong đó, chỉ có tất ma trong rào trại này. Có người nói tất ma truyền cho nhau một con đường mòn, có thể an toàn mà đi vào khoảng bảy ngảy. Đi vào trong đó rồi, muốn tiến sâu hơn nữa người ta phải đi mất nửa năm liền. Dãy núi trùng điệp, cẩy cỏ chẳng chịt, độc trùng chướng khí, bùn lầy mãnh thú, những nhà thám hiểm đối với vùng rừng nhiệt đới phía nam Trung Quốc đều có thể thỏa mãn trí tưởng tượng ở đó.Chúng tôi có thể biết điều này là nhờ vào một vài câu chuyện truyền miệng rất rất ngắn của những người từng đi vào đó, ngoại trừ những truyện thần thoại thì ở đây không có bất kỳ phân tích nào thuộc về tư liệu nhân văn lịch sử.Xà Tổ lắc đầu: "Không biết, nhưng nhất định phải có liên quan tới loài trùng này, lão hút tẩu hiểu tiếng nước ngoài, không biết hắn có thể nói cho chúng ta nghe sự thật không."Với sự hung hãn và kích thước của loài trùng này, có thể coi người làm thức ăn như vậy, không thể tồn tại phổ biên trong rừng rậm được, nếu không thực vật sẽ chết hết mất, có thể là một loài động vật đặc thù của khu vực, hoặc là chúng còn có lai lịch phức tạp hơn nữa.Chỉ trong chốc lát dưới nước ẩn hiện một đống thủy giáp màu đen, Thiết khoái tử hút tẩu nhảy lên từ trong đám người đang xuôi dòng, Phượng Hoàng thổi còi báo, bọn họ theo đó mà tới được nơi chúng tôi, tất cả đều bò trên vách đá."Đại Trương Ca đâu?" Thiết khoái tử liền hỏi.Phượng Hoàng chỉ chỉ lên trên, Thiết khoái tử nhíu mày một cái.Người đông lên thì cũng bạo gan hơn, mọi người cùng vào trong nhà sàn lên lầu gần mái nhà, những người kia liền cởi thủy giáp, tôi bỗng ngẩng đầu nhìn mái cỏ tranh, thầm hỏi có phải trên mái cỏ tranh kia, chứa đầy những xác người chết bên trong.Không phải là mình tôi nghĩ thế, dường như cùng lúc, tôi thấy lão hút tẩu và tráng Hán chống bè, cùng nhìn lên đỉnh đầu. Ba người cú đầu ánh mắt chạm nhau, lập tức cùng hiều, đối phương biết nhiều hơn suy nghĩ của mình nhiều."Mãnh Ca". Lão hút tẩu nháy mắt, tráng Hán bò lên trên xà nhà, bảo người bên dưới mau tránh ra, sau đó kéo mái cỏ tranh xuống, gần như trong tích tắc, lông chim như hoa tuyết nhẹ nhàng bay xuống. Một đống thịt nát cũng rơi theo.Là trẻ con. Tay còn nhỏ nhìn qua chưa tới ba tuổi.Chủ nhà này cũng bị cắn lôi lên giấu trên nóc."Con mẹ nó thực lợi hại, có thể cắn người thành như vậy, sói cũng không chắc đã làm được". Đại Hán nói."Không hẳn." Công tử ca áo sơ mi trắng cởi thủy giáp, mặc lại quần áo của mình. Bơi trong nước như vậy mà áo sơ mi của hắn không hề bị ẩm, hơn nữa còn phẳng phiu như vừa được là xong, không biết sao hắn làm được thế. Hắn đang vuốt một loại keo lên tóc của mình, lại nói: "Những người này không phải bị sâu giết là bị người cắt nát xong giấu vào trong ổ trùng.". Đồng thời quay sang Phượng Hòang: "Đồ của người Tây đâu?"Phượng Hoàng tiện tay đưa cho Công tử ca, người kia nhìn lướt qua, rõ ràng hắn vô cùng thông thạo tiếng Anh, lại nói:" Các vị, không ngại, giờ bắt đầu nghe tôi sắp xếp.""Dựa vào cái gì chứ?" Thiết khoái tử hút tẩu liền cười nhạt: "Tiểu Trương Ca não mày bị gì à, mày là do tao gắp chuyến này, vì cái gì phải nghe sắp xếp của mày chứ? Mày nghĩ mày là ai?" Nói rồi lấy lại đống giấy tờ kia.Tiểu Trương Ca vội thu lại tập giấy, lui về sau một bước: "Nếu như không nghe tôi sắp xếp, chỉ trong một đêm nay các người sẽ chết tại đây."Thiết khoái tử hút tẩu mặt chợt trầm xuống, vừa định nháy mắt, lại thấy Tiểu Trương Ca chỉ một ngón tay: "Trước cứ nghe tôi nói đã, trong đây viết là: trên mái cỏ tranh đều là thịt người chết, đây là sắp xếp của người trong rào trại, ban đầu trong rào trại có nạn sâu bệnh bùng phát, người lần lượt chết hết. Tất ma đứng đầu phát hiện cái chết của những người này có liên quan tới một loại vu thuật nào đó, có người nói là rào trại bị bố trí bẫy, tất ma liền tới cố thủ ở cửa rừng nguyên sinh, chính là để phòng ngừa loài vu thuật này rời khỏi rừng núi tiến vào rào trại. Cái này có trong sở học pháp thuật mà tất mà từng được học, có đề cập tới kiến thức về loại trùng này, biết tới tập tính của chúng. Bọn họ đem những người chết cắt ra rồi để lẫn trong rơm rạ trên mái nhà, buổi tối sẽ dụ bọn trùng tới, muốn tiêu diệt hết bọn chúng.". Nói xong lại giơ lên ngón tay thứ hai: "Tất ma cho rằng loại vu thuật này có thể là từ trong rừng rậm tràn vào rào trại, lại có liên quan tới những đội thám hiểm nước ngoài. Mà người duy nhất sống sót trong đội đó- một tất ma- có thể là người đã mang vu thuật ấy ra ngoài. Người viết báo cáo này là một thành viên đội thám hiểm đã mất tích, bọn họ sau cũng biến mất ngay trong rào trại, người Mỹ nhận ra rào trại này bắt đầu có ý định đối địch với mình, mới nhờ tới người gắp lạt ma, muốn dùng dân địa phương để do thám tin tức. Phần này là chú thích sau văn kiện cũng là suy đoán của tôi."Thiết khoái tử không lên tiếng, rõ ràng là Công tử ca kia đã đoán đúng."Nơi này đường xá rất bất tiện, cũng không có hệ thống bưu điện, chúng ta chỉ có thể suy đoán, đội thám hiểm tới nơi này mất tích không phải do người trong rào trại hãm hại, bọn họ tới đây đúng lúc người ở nơi này đang gặp nạn trùng bệnh, đồng thời cùng giúp dân bản xứ diệt trùng, những tài liệu này chính là ghi chép trong quá trình hắn tham gia, nhưng bất hạnh ở chỗ, vị điều tra viên tiên sinh ấy có thể cũng đã gặp nạn, mà căn cứ vào độ phân hủy của xác người ở đây và những vết cắn chích, có thể lũ trùng trong cả rào trại này còn đông hơn cả dự kiến, dân bản xứ tổn thất vô cùng nhiều, hoặc có thể nói là toàn bộ rào trại đều phải bỏ đi." Tiểu Trương Ca đem giây tờ đưa tới. "Tóm tắt lại là tối nay nơi này sẽ trở thành một nhà ăn khổng lồ, chúng ta đều là thực đơn mới tươi ngon."Thiết khoái tử rõ ràng thấy Tiểu Trương Ca có thể đọc tiếng Anh tốc độ như vậy, lập tức cố gắng đọc hiểu tập tài liệu, Tiểu Trương Ca tiếp tục nói: "Hiện còn cách lúc mặt trời xuống núi khoảng bốn giờ nữa, nơi này tới đêm một điểm sáng cũng không có, hoàn toàn phải dựa vào ánh đèn, không nghe lời tôi, vậy các người nói cho tôi nghe các người định làm gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store