ZingTruyen.Store

Danh Cap Tinh Yeu Full

  Buổisángmùa đông vốn làthời gian để ngủ ngon lành, GiảnTình thức dậy thấy ngườiấmáp dễchịu, giươngmắt lên liền nhìn thấy bộ ngực quang lỏakhêu gợicủa PhươngKhiêm. Cô thoáng ngượng ngùng nhích ngườira, lại phát hiện phần eo của mình đã bị bàn tay to củaanh cố định, bốn chân giaonhau,căn bản không thể nhúc nhích được. Thìra bịanh dùng tư thế vô cùng thân thiết như thế ômngủ, khó trách cô cảmthấy nóng bức,anh tựa nhưchiếclò sưởilớn củacô vậy! Cánh tay trắng nõn từ trong chăn vươn ra ngoài, sờ soạng ở đầu giườngmột hồi, rốtcụcchạmđược di động bị để quên ởmột góc. Nhìn thoáng xemgiờ, vừatròn bảy giờ sáng, GiảnTình cườithầm,cảmthấy đắc ý vì đồng hồ sinh họccủa mình rất đúng giờ.Khianh ngủ, trông vẫn tuấnmỹ phi phàmnhư cũ nhưng nhìn có vẻ dễ gần hơn thường ngày. Lôngmi dày rậm, hơicong nhẹ về phíatrước, nhìn rất đẹptrai. Nhưng vẻ đẹp trai này, không phảiaicũng đều có thểthấy được. Bình thường ở công ty, trên cơ bảnmọi người nhìn thấy PhươngKhiêmđều cúiđầu khomlưng,có mấy ai dámchân chính nhìn thẳng anh? Không có! Cho nên vẻ đẹp trailàmngườita kinh ngạc này,cũng chỉmộtmình cô có thểthíchý hưởng thụ.Nghĩ như vậy, trong lòngGiảnTình lại vụng trộmđắc ý.Chậmrãi dichuyển bàn tay củaanh đặt trên lưngmình, GiảnTình rón rén xuống giường. Thời gianmặc dù vẫn còn sớm, nhưng cô muốn nấumột bátcháo nóng cho anh, đây là bữasángmàanh thích nhất. Trước kia,cô đãtừng thử quacácthứcăn kháccho bữasáng, nhưng anh chỉthích duy nhất thứngũ cốc dinh dưỡng này.GiảnTình haichân vừachạmđất, người ở trên giường lại đột nhiên tỉnh dậy, xoay thân lại, mắt nheo nheo, hơi giận dỗi nhìn chằmchằmcô:"Dậy sớmvậysao?"Giọng nói vừatỉnh ngủ trầmthấp hơn so với bình thường đến vài phần,cũng gợicảmdễ nghe hơn đến vài phần."Anh ngủ thêmmộtchút đi,chờ cháo nấu xong,emlại đến gọianh rời giường."GiảnTình khoácáo lên,cúi người xuống đắp lạichăn cho anh, phát hiệntầmmắtcủaanh không phải dừng lạitrênmặtmình, mà hơi dichuyển xuống dưới vài phân. Cúi đầu nhìn theo ánhmắtcủaanh, khuônmặt trái xoan củaGiảnTình thoắtcái đỏ bừng. Bởi vì động táccúi người,cổ áo khoáclại hơirộng, nhìn xuyên thấu quacó thểthấy rõ ràng hai bầu ngực phấn nộn, đangnhấp nhô theo từng động táccủacô, khiêu khích tầmmắtcủaanh.Vội vàng đứng thẳng dậy cầmcổ áo kéo lên, GiảnTình hờn dỗi đô miệng,chật vật rời khỏi phòng.Đến khitừ cửasổ ánh nắng xuyên thẳng vào trong, PhươngKhiêmmớichậmrãi ngồi dậy,cơn buồn ngủ hoàn toàn biếnmất, một tay đặt lên đầu xoaxoa, một tay xốcchiếcchăn lên, nhìn xuống hạthân ngắmngắm,cườithầm,cô gái nhỏ này, quả nhiên là khắctinh củaanh.Thờitiết buổisáng thật đẹp,cáilạnh thấu xương đã dần tiêu tan không ít, không khítrong lành,có điểmnhẹ nhàng khoan khoái. GiảnTình nấu cháoxong, muốn đi xemanh đãthức dậy chưa. Lúc đi qua phòng tắm, lạithấy anh đangmặc quần áo giản dịmàu trắng ở nhà,chân trần không sợ lạnh đứng ởtrước gương cạo râu."Anh dậy sớmvậy sao?"Tuy rằng biết tinh lựccủaanh khỏe kinh người, nhưng cô vẫn không nhịn được đau lòng anh."Ừ."Hơn nửa khuônmặt tuấn tú của PhươngKhiêmbịmàu bọt trắng che mất. Mặc dù vậy, trongmắt GiảnTình,anh vẫn đẹp trai đến bức người."Emgiúp anh cạo."GiảnTình cầmlấy dao cạo trên tay anh, ý bảo namnhân cao hơn cô mộtcái đầu phải ngồi xuống nắp bồn cầu, đểcho cô tiện phụcvụ.Được người ôn nhu như vậy hầu hạ,anh đương nhiên vui vẻ hưởng thụ. Nữ nhân ngũ quan xinh xắn gần gũimình, thật đúng làcảnh đẹp ý vui. Một đôimắt phượngmở to,cùng đôimôi đỏ mọng nhẹ mân, hơithở phát ra dịu dàng. Thấy vẻ mặtcô hếtsứcchuyên chú, PhươngKhiêmkhông nhịn được khóemiệng khẽcười, lạilàmcho cô gái nhỏ giận dỗi:"Không cho cười, nếu cạo phải dathìlàmsao."Ngón tay nâng lấy cằmcủaanh, đôi khilại dichuyển,giống như đang cù nhẹanh, đithẳng vào tráitimanh, thìra,cạo râu cũng là một loạitratấn.GiảnTình có loạiảo giác,cảmthấymình hình như không phải đang cạo râu cho anh, mà như đang đánh bóng cho một tác phẩmnghệthuật hoàn hảo.Cạo xong, thổimạnhmộtcái, bọt trắng dần dần rút đi, khuônmặt tuấn tú hoànmỹ lại hiện ra ở trước mắtcô, làmcho timcô đập dữ dội, lạicó cảmgiáchít thở không thông, thìra, nhìn quá gần vào anh,cũng là một loạitratấn.Thời gian buổisáng tốt đẹp, trong lúc hai người nào đó áimuội, đãlặng lẽtrôi qua.Ăn xong bữasáng, hai ngườisửasang lại, rồimới bướcra khỏicửa.GiảnTình định chuẩn bị bắt xe buýt đilàm, nênmuốn đitrướcanh, như vậy vừatiện vừa không cần nétránh. Nhưng xuống dướilầu đãthấy anhmở cửaxe, sau đó mặt không thay đổi ngồi ở bên trong,chờ cô đi bướctiếp theo. GiảnTình do dự, nếumình thậtsự ra ngoài bắt xe buýt,chắcchắn anh sẽrấttức giận! Không ngần ngại bao lâu,cô liền đitớicửa xe, tự mình cầmđiều khiểnmở xerồi ngồi xuống,cô khôngmuốn anh vìmột việc nhỏ màtức giận.PhươngKhiêmnguyên bảnmặt không chút thay đổi, sau khi nhìn thấy cô ngoan ngoãn ngồilênmới nhợt nhạt khẽcườirồi khởi động xe.Bởi vìlúctrước hai người đã phírất nhiều thời gian ở nhà,cho nên sau khira ngoài, để vượt qua dòng xecộ tấp nập, PhươngKhiêmlái xe xuyên quanhư đang ở trong cuộc đua. Kỹ thuật điều khiển hoànmỹ làmcho chiếc BMW phóng vù vù trênmặt đường. GiảnTình ngồi bên cạnh đãsớmmê mantrong động táclái xe vô cùng đẹp traicủaanh. Đến khi hồi phụctinh thần đã phát hiệnmình đang ở cách công ty không xa."Khiêm,anh dừng xe ở ngã ba phíatrước,emmuốn xuống xe."Cách công ty còn có hai đoạn đường, GiảnTình vội vàng yêu cầu xuống xe!PhươngKhiêmnhíumày, bất đắc dĩ nói:"Đến bãi đỗ xecủacông ty rồi xuống cũng giống nhau."Chủ đề nhàmchán này đãlặp lại không biết bao nhiêulần, nhưngmỗi khi đilàm, hai ngườilại bắt đầu lôira ôn lại."Không giống nhau,cửa bãi đỗ xe ở ngay bên cạnh cửachính, nơi đó người người qualại, khẳng định sẽ bị nhìn thấy."GiảnTình biết rõ xe Phương bossbịchú ý nhiều như thế nào, mỗilần anh lái xe vào bãi đỗ,chắcchắn phảirướclấy những giọng thétchóitaicủacáccô gái. Nếu cô đĩnh đạc ngồitrên xeanh đi vào,chờ đến lúc đilàm, khẳng định sẽ bị ngườita đánh gãy xương sống không tha!PhươngKhiêmthở dài, biếtcô quyết tâmmuốn xuống xe, vìthếthỏa hiệp:"Để đến ngã batiếp theo thì xuống xe!"Trờilạnh thế này,anh đau lòng côphải đi bộ xa như vậy."Không cần, ngã basau cách công ty rất gần, so với xuống ở bãi đỗ xecòn nguy hiểmhơn."GiảnTình lạicự tuyệt đề nghịcủaanh:"Đến chỗ đèn xanhđèn đỏ kiaanh cho emxuống là đượcrồi."Cuốicùng, xe vẫn chậmrãi dừng ở bên đường. PhươngKhiêmlại không hérăng nói nửalời,ánhmắt thản nhiên, mânmiệng nhìn cô xuống xe. Tuy rằngkhông khácthường nhiều lắmnhưng cô biếtanh đang rất tức giận.Cô xuống xe,cửa xe vừa đóng lại,chiếc BMW của PhươngKhiêmđãlập tức phóng đi nghênh ngang trên đường, vượt quacả đèn đỏ. Lúc này nhữngtính năng ưu việtcủa xe, ngay cả người ngoài nghềcũng có thể nhìn ra được. GiảnTình chỉcảmthấy trước mắtánh sáng chợt lóe,các máy ảnh, điệnthoạicủa người hai bên đường thi nhau chụp ảnh chiếc xe BMW màu trắng bạclàmlưu niệm!GiảnTình nghẹn họng nhìn trân trối,có điểmkhó có thểtin, luôn luôn lãnh đạmthản nhiên như anh lạicũng có thểcó hành động như vậy?! Đimột lần500kmcũng không nói, hành động lần này củaanh còn nguy hiểmhơn nhiều! Sớmđã không nhìn thấy bóng dáng chiếc xe, GiảnTình ở tạichỗ giậmgiậmchân, vừa ủy khuất vừa bất đắc dĩ,chờ đến lúclấy lạitinh thần, mới bắt đầu đi về phíatòa nhàcủacông ty.Lúccô đi vào sảnh chính củacông ty là vừa vào giờ cao điểm, trong thangmáy đãchật ních người. Do dự nhìn cầu thang bộ ở bên cạnh, GiảnTình tínhtoán không biết đilên hết 17 tầng có thể bịmệtchết hay không? Nhưng trướcthangmáy ngườitachờ đông như vậy, đợi đến lượtmình chắccũng đãmuộn lắmrồi.Đang lúc GiảnTình đứng trong đámđôngmàlòng sốt ruột không thôi, bỗng nhiên có người phíasau kéo kéo cô, ngoái đầu nhìn lạithìthấyLâmKiềuKiều đang cườisáng lạn như ánhmặt trời."ChịTình, không vào đượcthangmáy phải không?""Ừ,chị hômnay đimuộnmộtchút, không nghĩrằng lạicó nhiều người như vậy."GiảnTình ômtúi xách ở trong ngực mình, mặt nhăn lại nhìn về phía đámđông. Bình thường cô hay đến công ty sớmhơnmười phút, rất ít gặp phảitrường hợp như thế này. Hômnay đượcthấy,coi như mởmang tầmmắt.LâmKiềuKiều nhún vai,cô đối với đámngườirầmrộ này đã hết ngạc nhiên từ lâu rồi:"Đó là do chị bình thường tớisớmkhông gặp qua,emthìmỗingày đều như vậy. Đúng rồi, thông báo bên kiachịcó xemkhông?""Thông báo? Không thấy."Từ sau lần bịThái quản lí dùng thông báo làmthư tình,cô nhìn thấy thông báo làrùng cả mình, làmsao có thể đi xemtrongđó dán cái gì. Vảlại bên cạnh còn có cáiloa phát thanhTiểuLâm, không lo không biếtchuyện gì."Làtiệctốilễ Noel,công ty tổ chức, muốn thamgiathì ghitên trước."TiểuLâmhưng phấn nói."Tiệctối?" So sánh với hưng phấn của TiểuLâm, GiảnTình lạicó vẻthiếu hứng thú. Ngoạitrừ vài người quen biếtcùng bộ phận,công ty to như vậy,côcăn bản chỉ quen vài người. Dự tiệccùng vớimột đámngười xalạthìcó gì vui vẻ?"Đúng vậy đúng vậy, thời gian còn có một tuần. Trên thông báo còn viết đến lúc đó bộ phận cao cấp củacông ty cũng sẽthamdự, mọi người đều đoánPhương bosscó thể đến hay không,emnghĩ phụ nữ toàn công ty đều đợi đến ngày anh ấy xuất hiện."LâmKiềuKiềumắtmơmàng, đã bắt đầu tiến vàobên trong ảo tưởng.Cảmgiác bao di động hơirung rung, GiảnTình lấy ra xem, thìralà"Đầu heo" gửitin nhắn đến:"Đến công ty chưa?""Đến rồi,anh vừa nãy sao lại vượt đèn đỏ!!!"Cô oán giận đánhmấy chữ."Đầu heo" bình tĩnh hồiâm:"Không chú ý."GiảnTình hé miệng cười khẽ:"Lần sau đừng như vậy, rất nguy hiểm,embịanh dọasợ rồi."Sau đó "đầu heo" hồiâmngắn gọnmộtchữ "Ừ"."Emcòn đang ở trướcthangmáy, nhiều người quá nên không đi vào được!"GiảnTình hơilàmnũng, oán giận nói với người yêu."Emđitheo lốithoát hiểmxuống bãi đỗ xe, ở bên tráicó một thangmáy chuyên dụng, đỡ phải đi bộ.""Đầu heo"rất nhanh hạchỉthị.GiảnTìnhmặt nhănmày nhíu, nhìn lại đámđông đang giữ thangmáy, tự hỏi đề nghịcủa"đầu heo" không biếtcó được hay không:"Nhưng thangmáychuyên dụng củaanh có sạch không?"Này thì....thangmáy....Tin nhắn đột nhiên yên tĩnh, đợi hai phút vẫn không thấy hồiâmlại."Đầu heo làai?"ĐầuLâmKiềuKiều đột nhiên nhích lại gần, liếc mắtmộtcáiliền nhìn thấy haichữ "Đầu heo"."Đáng ghét, không được nhìn lén tin nhắn của người khác."GiảnTình cườimắngmột tiếng, đóng nắp điện thoạilại, nghĩ đến khả năng anh có thể gởitinnhắn lại,cũng cầmcầmtrên tay không thảlại vào trong bao đựng."ChịTình à,emđã nóilàchịcó bạn traimàchịcòn nóisạo, dùng đến tên gọithânmật là đầu heo rồicòn không phải bạn trai!!"LâmKiềuKiều đắc ýphân tích:"Aizz, đáng thươngThái quản lítrẻtuổi đầy hứa hẹn củachúng ta,chờ anh đicông táctrở vềthì nữ thần trong lòng củaanh đã bị người khácđoạtmất rồi!""Nói hươu nói vượn, vào thangmáy nhanh đithôi, bằng không sẽ đếnmuộn.""ChịTình,chúng ta hômnào đimua quần áo đi,emmuốn cho mình xinh đẹp mộtchút, hy vọng đến lúc nào đó có thểcâu được mộtanh đẹp trai."LâmKiềuKiều thập phầnmong chờ đến dạtiệclễ Noel, nói không chừng đến lúc đó thậtsự có thểchiêmngưỡng phong tháicủa Phương boss, ngẫmlạiliềncảmthấy thật hạnh phúc."Chịcũng chưatính đăng ký."GiảnTình vừa dứt lời, thìthangmáy đã xuống tới dưới, nhìn thấy đã đến thời gian đilàm, mọi ngườicũng khôngmàng gìđến phong độ, ùalên, phíasau tiếp phíatrướcchen vào bên trong. Đang lúccô theo sauTiểuLâmcùng đámngườichen vào cửathangmáy, di động lạivang lên, mắt đang cố gắng tìmLâmKiềuKiều trong đámđông, GiảnTình luilạimấy bước, bắt đầu đọctin nhắn vừa đến, đầu heo lạicó chỉthịmới:"Anh ở cửathangmáy,emđến đây, không cho phép chen lấn cùng người khác!"Nhìn tin nhắn, GiảnTình choáng váng haimátự nhiên hồng lên , làảo giáccủacô sao, những lời bên trong sao lại như dẫn theo mộtcơn lũ ghen tuông?Đưa điện thoại di động cất vào trong bao, quay đầu tìmTiểuLâmthì đã không thấy bóng dáng, hẳn là đãtheo đámngườichen vào, như vậy cũng tốt,không cần phiền toáitìmcớ.Bước đi nhanh hơn hướng tớilốithoát hiểm, thangmáy chuyên dụng nằmở góccủa bãi đỗ xe, mọi người khilái xe đilàmlà đitừ bên kialên,căn bản sẽkhông nhìn đến bên này, GiảnTình nhẹ nhàng thở ra,chạy chậmvề phíatrong góc.Ngườicó cấp bậc đại boss đãi ngộ quả nhiên không bình thường,có chỗ đậu xeriêng,có thangmáy chuyên dụng,chỗ đỗ xethì bằng chỗ của ba bốncái xe khác. Chiếc BMW vừa gây chuyện vượt đèn đỏ, giờ uy phong lẫmliệt đứng ở chính giữa, nêu bật tôn quý của nó.Vừa mới đi đến chỗ rẽ, liền nhìn thấy PhươngKhiêmhaitay bỏ vào túi, haichân hơi hơimở ra, thẳng tắp đứng ở nơi đó. Namnhân này,chờ ngườithôimà nhìn cũng có khíthế như vậy.Anh vừathấy cô xuất hiện, không nói hailời, kéo ngay cô vào thangmáy, nhưng thật ra GiảnTình nhìn thấy anh chỉmặc quần áo trong đơn giản, nhịnkhông đượclải nhải:"Lạnh như thế này, sao khôngmặcthêmmộtáo khoác nữa."PhươngKhiêmbiểu tình trong trẻo nhưng lạnh lùng,ánhmắt trốn tránh, tuy rằng anh không nói gì nhưng thời gian hai người ở chung cũng không phảilàngắn, GiảnTình có thể dễ dàng nhận racảmxúccủaanh.Hai người yêu đương,cô tự nhậnmình ở thế nhường nhịn, mặc kệ phátsinh chuyện gì, luôn là ngườimềmlòng thỏa hiệp trước, lúc này cũng giống nhau,cô nhẹ nhàng tiến đến ômanh, lời nói nhẹ nhàng nhỏ nhẹ:"Đừng như vậy,emsẽthậtcẩn thận,cũng là vì bảo vệtình cảmcủachúng ta mà."Lờitâmtình vĩnh viễn là nghe hoài không chán, namnhân sau khi nghe đượccô làmnũng giảithích, thở dài, bất đắc dĩ đemcô ômsát:"Chưathấy quacôgái nào có thểép buộc giống như emvậy!"Hơn nữaluôn luôn khiêu chiến quyền uy củaanh.GiảnTình trong lòng anh khẽcười giảlàmmặt xấu, lập tức nghĩ đến lúc nãy anh vượt đèn đỏ:"Khiêm, lần sau không cho phép lại vượt đèn đỏ ."Namnhân cúi đầu, môi hôn lên chóp mũicủacô, nhẹ nhàng "Ừ"một tiếng, khi hai người ở chung, không cần phải nói những chuyện này. Anh hưởng thụcảmgiác ômcô vào trong ngực, mặc kệlàthân thể hay làlinh hồn, bọn họ đều là phù hợp cực độ, ngay từ đầu đã giống nhau, luônmuốn ở cùngmộtchỗ.Khithangmáy đến tầng 17, hai người đã hôn đến khó tách rời, PhươngKhiêmlấy tay ấn nút đóng cửalại, tiếp tục nhiệt tình như lửa xoa xoa gáy củacô,áo sơmicủa GiảnTình đã bịcởi vàicái nút, một bàn tay to theo cổ áo đi vào dò xét, hướng đếnmột bên ngực đầy đặn, nhẹ nhàng vuốt ve, động tác này,PhươngKhiêmbuổisáng khirời giường cũng rất hay làmnhư vậy ."Khiêm, đểemra ngoài đi, bịmuộn rồi."Tình dục đã bị người namnhân khơimào, GiảnTình chỉcó thểthở phì phò, vô lựcchống đẩy, kết quảlại biếnthành ỡmờ.Namnhân hơithở cũng dồn dập, trong ánhmắt thâmthúy lộ vẻ nóng cháy rựclửa, đũng quần chỗ vậtcứng đã khởi động, xemracũng đã đến thời điểmquẫn bách như cung đượccăng dây, không thể dừng lại."Muộn thìcũng đã muộn rồi."Một bàn tay namnhân lặng yên vén váy ngắn củacô lên,cáchmột lớp tấtchân, vuốt ve nơi u cốc mẫn cảmcủacô,cònthựctàác nói bên taicô:"Đãẩmướt rồi."GiảnTình bịanh cố định không thể giãy,cũng khôngmuốn tránh thoát, mặt trở nên đỏ bừng,chỉlàtrênmiệng còn có chút kháng nghị,"Muộn sẽ khôngcó tiền thưởng ."Chỉlàchút tiền thưởng,anh căn bản không để ở trongmắt, vìthếcúi đầu, hôn đilờilải nhảicủacô, động táctay lưu loát, rất nhanh liền rút đi quần lótcủacô, đemmột tia giãy dụacuốicùng củacô hoàn toàn bóp chết.Một giờ sau, GiảnTình chân run từ thangmáy chuyên dụng đira, nhờ tường giúp đỡmới đi đượcthong thả, thẳng tắp hướng đến toilet, trong lòng âmthầmhạ quyết tâm, vềsau không bao giờ đithangmáy chuyên dụng cùng anh nữa.Dù sao cũng đã muộn, GiảnTình cũng không sốt ruột, ở toiletsửasang lại bề ngoàimộtchút,chờ đến khisắc mặt hết ửng hồngmớithong thả đi đến vănphòng, không phảicô cố ý đichậm,chỉlà hạthân ở nơi nào đó vẫn đang đau nhức mẫn cảmchết người,căn bản không có khílực để đi nhanh.Vừa mới đến văn phòng, LâmKiềuKiều lập tức nhảy ra:"ChịTình chị đi đâu vậy? Sao lạitrễ như vậy,emrõ ràng nhìn chị vào ngay sau em, vừa mớivào thangmáy xoay ngườilại biến thànhmột lão đàn ông, thiếu chút nữa hù chếtem!"GiảnTình bình tĩnh ngồitrở lại vịtrícủa mình,chậmrãi đemtúi xách bỏ vào ngăn tủ:"Chị nhìn thấy người quen,cho nên nóichuyệnmộtchút."Tuy biếtrằng đó làcáicớ sơ sài, nhưng làcái đầu tiên cô có thể nghĩ đến. Từ lúc đirathangmáy đến bây giờ, đầu củacô vẫn còn trong tình trạngmơmàng."Người quen nào lại quan trọng như vậy,chẳng lẽlà người yêu?"LâmKiềuKiều ưu điểmlớn nhấtchính làsứctưởng tượng khôn cùng và khả năng đàokhoét bímậtcực giỏi."Không nóicho em!"Nghĩ đếnmình lạicùng PhươngKhiêmở thangmáy làm-chuyện-đó, GiảnTình đỏ bừngmặt, phản ứng như vậy củacô ở trongmắtLâmKiềuKiều tự động giảithích vì – ChịTình thậtsự rất yêu ngườita."ChịTình, điều kiệnThái quản lítốt như vậy chị đều không để vào mắt, ngườiấy củachịcó phải phithường phithường xuấtsắc hay không?"Không thểtrách cô tò mò, thậtsự là ChịTình điều kiện rất vĩ đại, tính tình tốt, hòa nhã, bộ dạng ngườilại xinh đẹp,cô gái như vậy ngườithường căn bản là khôngxứng.Gươngmặt tự tin kiêu ngạo của Thái quản líchợt lóe qua đầu , lập tứcchọc GiảnTình liên tục nhíumày, ở trong lòng cô, PhươngKhiêmlàtồn tại duynhất, từ ngày yêu anh,anh đãlà ông trờicủacô, làthế giớicủacô. Về phần người khác không có quan hệ,cô liếc mắtmộtcái đều cảmthấy thực phítinhthần.Đốimặt vớisự tò mò của LâmKiềuKiều, GiảnTình gợilên khóe miệng:"Anh ấy là độc nhất vô nhị.""Oa...... khi nào thìmang ra giớithiệu?"LâmKiềuKiều nhìn thấyGiảnTình rốtcụccũng nóira, vìthếrèn sắt khicòn nóng liền yêu cầu gặp mặt.Mang ra giớithiệu? Làmsao có thể! GiảnTình thử nghĩ đến cảnh tượng khimang PhươngKhiêmcho LâmKiềuKiều gặp mặt,căn bản không thểtưởngtượng, đối vớiLâmKiềuKiềumà nói, đó khẳng định sẽlàthảmhọa, thảmhọaảo tưởng tan biến."Vềsau hẵng nói."Cô nóicho có lệ."Hắc hắc...ngườichịTình yêu hẳn làrất phong độ.""Trưởng phòng hômnay không phải đãtrở lạisao? Chị đến trễ như vậy,anh ấy có tìmchị hay không?"GiảnTình đổichủ đề.Nào biết nghelời nóicủacô như vậy, LâmKiềuKiều lạicó vẻcàng thêmhưng phấn, bắt đầu buôn chuyện bàtám:"Theo thư ký của Phương bosstruyền ratin tức đáng tin cậy:Buổisáng vàitrưởng phòng vừa đến đúng giờ đãlên báo danh với boss, nào biếtcái hội nghị nho nhỏ còn chưacó bắt đầu,Phương boss nói bọn họ đợimộtchút, sau đó áo khoáccũng chưa mặcliền đira ngoài, tin tức này truyền ra đã được nửa giờ rồi nên không biết lúc nàyPhương boss đãtrở vềchưa."GiảnTình imlặng, trong lòng có chútai oán, thật không rõ chân tướng người đãtruyền racáichuyện tọc mạch này, nhiều nhấtcũng chỉ biết vui vẻ đoánPhương boss biếnmất trong khoảng thời gian này làlàmgì. Chỉcó mình lại biết rõ nộitình,cũng rất vô tội nhớ tớimộtcáitừ — hồng nhan họathủy?LâmKiềuKiều bên kiacòn chưatámxong, GiảnTình bên này cũng chưaai oán xong,chỉthấymột ngườitrẻtuổi ômmột bó hoa hồng to, rêu rao đứngở cửa văn phòng cáccô ."Oa, bó hoathật lớn a,có 99 đóasao?"Lựcchú ý của LâmKiềuKiều nháymắt đều bị bó hoa kia hút đi.Ngườitrẻtuổi ngại ngùng cười, sợ hãi hỏi:"Xin hỏi vị nào là GiảnTình tiểu thư?"Nguyên bản là GiảnTình ởmột bên xemkịch vui, không dự đoán đượcchínhmình lạilà nhân vậtchính, môi đỏ mọng hóathành hình chữ O, ngơ ngácnhìn ngườitrẻtuổi ômhoa hướng về phíacô, ngơ ngác nhận hoa, ngơ ngác ký nhận.LâmKiềuKiều ởmột bên thúc giụccô,"ChịTình, làaitặng chị vậy,có thiệp hay không, mau lấy ra xem!"Được TiểuLâmnhắctỉnh táo lại, GiảnTình timđập không khỏi nhanh thêmmấy nhịp, tìmtìmở bó hoa quả nhiên có một tấmthiệp nhỏ màu hồng nhạt,bề mặtcó hoa văn tinh tếcòn tản ra hương thơmhợp lòng người. Mở tấmthiệp ra, nhịp timthình thịch của GiảnTình lập tức giảmxuống,chữ viết trêntấmthiệp tuy rằng cũng làrồng bay phượngmúa, nhưng so vớichữ của PhươngKhiêmđã học quathư pháp cũng kémkhá xa."TháiMinhCường......"TiểuLâmở bên cạnh thìthào đọcchữ ký trên tấmthiệp, sau đó cười hắc hắc:"Thái quản lí đicông tác đã vềrồi?"GiảnTình tùy ý đemhoa đặt trên bàn làmviệc, rất uể oải:"Ai biết!"Aizz, đau đầu!   

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store