Dang Sau Ve Be Ngoai Jujihoon X Reader
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Định MệnhĐêm khuya.Bên trong một nhà kho cũ, ánh đèn mờ nhạt hắt lên những vệt sáng le lói trên nền xi măng lạnh lẽo. Không khí đặc quánh mùi thuốc súng và mùi sắt rỉ, xen lẫn là mùi của những giao dịch ngầm vừa kết thúc.Ju Ji Hoon đứng đó, giữa một đống hỗn loạn.Dưới chân anh là vài tên đàn em đang dọn dẹp hậu quả của cuộc thương lượng vừa rồi. Gương mặt anh không biểu lộ cảm xúc, chỉ có đôi mắt sắc bén quét qua mọi thứ như thể không có gì có thể làm anh bận tâm.Một tay đút vào túi áo khoác, tay còn lại đưa lên chỉnh lại cổ tay áo sơ mi đen đã hơi nhăn sau cuộc giằng co. Đám người kia sợ hãi cúi đầu, không ai dám nhìn thẳng vào anh."Xử lý sạch sẽ." Anh ra lệnh, giọng trầm nhưng đủ khiến không khí trở nên căng thẳng.Không ai dám chần chừ, tất cả lập tức răm rắp làm theo.Ju Ji Hoon quay người rời đi. Bước chân anh vững chãi, từng nhịp từng nhịp vang vọng trong con hẻm dài và tối. Chiếc áo khoác đen phủ lên dáng người cao lớn, bóng dáng anh khuất dần trong màn đêm.Anh không định đi xa, chỉ là cảm thấy có chút mệt mỏi sau giao dịch. Một chút cà phê có lẽ sẽ giúp anh tỉnh táo hơn.Một quán cà phê nhỏ, nằm nép mình trong con hẻm vắng.Anh liếc mắt nhìn tấm bảng hiệu cũ kỹ bên ngoài, rồi đẩy cửa bước vào.Bên trong quánY/N đang tất bật dọn dẹp quầy pha chế sau một ngày làm việc mệt mỏi. Mái tóc cô hơi rối, đôi mắt lộ rõ vẻ thiếu ngủ. Cô đã quen với việc phải tự xoay sở mọi thứ một mình, nhưng đôi khi, sự mệt mỏi vẫn len lỏi vào từng thớ cơ thể.Tiếng chuông cửa vang lên.Cô ngước lên theo phản xạ.Một người đàn ông bước vào.Anh ta cao lớn, khoác trên mình bộ trang phục tối màu, từng bước chân mang theo sự uy nghiêm và bí ẩn. Không khí xung quanh anh ta có một loại áp lực vô hình, khiến những vị khách ít ỏi trong quán cũng bất giác im lặng hơn.Cô không nhận ra anh.Không hề biết rằng người đàn ông vừa bước vào quán chính là Ju Ji Hoon—diễn viên nổi tiếng bậc nhất, đồng thời cũng là một ông trùm trong thế giới ngầm.Anh đi thẳng đến quầy, ánh mắt sắc lạnh quét qua menu treo trên tường.Y/N vội chỉnh lại tư thế, cố giữ giọng điệu chuyên nghiệp:"Chào mừng anh đến quán. Anh muốn dùng gì ạ?"Ánh mắt Ju Ji Hoon dừng lại trên gương mặt cô một chút.Một cô gái nhỏ nhắn, đôi mắt trong veo nhưng có chút uể oải vì mệt mỏi. Không giống như những người phụ nữ mà anh từng tiếp xúc—những kẻ giả vờ ngây thơ, những kẻ luôn tìm cách tiếp cận anh. Cô gái này dường như thực sự không biết anh là ai."Cà phê đen, không đường."Giọng anh trầm thấp, không lộ ra chút cảm xúc nào.Y/N gật đầu, nhanh chóng xoay người chuẩn bị đồ uống.Trong lúc đó, Ju Ji Hoon kéo ghế ngồi xuống một góc quán, ánh mắt thản nhiên quan sát cô.Từng động tác pha chế của cô rất thành thạo. Đôi bàn tay nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn. Có vẻ cô đã làm công việc này rất lâu rồi.Anh tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại một chút. Cơn đau nhẹ ở bả vai—tàn dư của cuộc thương lượng vừa rồi—dần tan biến khi hơi ấm trong không gian này bao quanh anh.Một nơi yên bình như thế này... đã bao lâu rồi anh không đặt chân vào?Y/N bưng tách cà phê đến, nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt anh."Mời anh."Anh mở mắt ra, ánh nhìn chạm vào đôi mắt cô trong khoảnh khắc.Một đôi mắt thuần khiết.Không có sự tò mò thái quá, không có sự e dè hay sợ hãi.Cô thực sự không biết anh là ai.Điều đó... thú vị hơn anh nghĩ."Em tên gì?" Anh hỏi đột ngột.Y/N hơi ngạc nhiên, không ngờ một vị khách xa lạ lại quan tâm đến điều đó."À... Em tên Y/N.""Y/N..." Anh nhắc lại tên cô, giọng nói trầm thấp như đang ghi nhớ.Cô chỉ cười, rồi nhanh chóng quay lại công việc của mình.Ju Ji Hoon không nói thêm gì nữa, chỉ im lặng nhấp một ngụm cà phê.Cà phê đen, đắng và đậm, nhưng so với thế giới mà anh sống, vị đắng này chẳng là gì cả.Một lúc sau, khi anh đứng dậy rời đi, Y/N chợt nhận ra có gì đó không ổn."Khoan đã!" Cô vội chạy ra. "Anh quên tiền rồi!"Ju Ji Hoon dừng bước. Anh liếc nhìn cô, khóe môi khẽ cong lên một chút."Để lại cho em."Giọng nói lạnh lùng nhưng không mang theo vẻ xa cách như lúc đầu.Y/N đứng đó, sững sờ nhìn theo bóng lưng cao lớn khuất dần trong màn đêm.Có gì đó rất kỳ lạ ở người đàn ông này.Cảm giác khi nhìn anh, không giống với bất cứ khách hàng nào mà cô từng gặp trước đây.Cô không biết, nhưng từ khoảnh khắc đó, cuộc đời cô đã rẽ sang một hướng khác—Một con đường không thể quay đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store