Dan Xac Quan Gia Cua Trinh Tieu Thu
Hôm nay đối với Trịnh Đan Ny là một ngày vô cùng quan trọng, chỉ không đầy 2 tiếng nữa buổi lễ nhậm chức của cô chính thức được bắt đầu và cô sẽ trở thành người kế thừa tập đoàn Trịnh gia.Lúc này các khách mời cùng những nhân viên cao cấp của công ty đã đến đông đủ, riêng Phùng Văn – giám đốc điều hành công ty, người có quyền lực đứng thứ hai vẫn chưa xuất hiện. Điều đó dấy lên những tin đồn Phùng Văn là vì chống đối với quyết định của chủ tịch Trịnh nên không có mặt trong buổi lễ hôm nay nhưng mọi người đâu ai biết rằng lão ta là vì ngồi đợi chứng cứ từ những tấm hình Phùng Ánh chụp được gửi đến tay lão nên chưa kịp có mặt.<<Keng…keng…>>Âm thanh phát ra từ chiếc li của Từ San đang cầm trên tay, mọi người nghe thấy thanh âm báo hiệu phát ra từ lễ đài đều lập tức im lặng, tất cả dừng hẳn mọi hoạt động để hướng về phía trước chờ đợi sự mở màn của Từ San.“Cảm ơn mọi người đã đến tham dự buổi lễ hôm nay. Sau đây tôi xin giới thiệu, chủ tịch Trịnh Hà Tân của chúng ta, cũng là người chủ trì sẽ khai mạc buỗi lễ.” – Từ San giới thiệuChủ tịch Trịnh chậm rãi bước chân lên bụt cao, miệng mỉm cười vẫy tay chào hỏi mọi người một cách thân thiện…“Xin chào tất cả các vị. Chắc các vị cũng biết lí do tại sao tôi đứng ra chủ trì buổi lễ này rồi nhỉ…Hôm nay tôi muốn giới thiệu với các vị cháu gái của tôi - cô Trịnh Đan Ny.”Nghe ông gọi đến tên mình, Trịnh Đan Ny liền đứng dậy lịch sự cuối chào. Ngày hôm nay cô khoác lên mình một chiếc váy đen với họa tiết cổ điển trông như một nàng công chúa quí tộc xuất thân từ dòng dõi hoàng gia. Khi Trịnh Đan Ny xuất hiện, phía dưới tiếng vỗ tay vang rền kéo dài không ngớt, ai ai cũng gật gù ngầm tán dương vẻ ngoài quí phái và xinh đẹp của cô.“Như các vị cũng biết…tuổi của tôi cũng đã cao, cũng sắp gần đất xa trời đến nơi nên không thể cứ mãi ham hố với chiếc ghế chủ tịch hoài được…”Chủ tịch Trịnh nói âm vị có chút đùa vui khiến mọi người đều phá lên cười, đây là một trong những đức tính mà ai cũng quí ông dù ông là một người lãnh đạo nghiêm khắc nhưng lại không hề hà khắc, ngoài những giờ làm việc ông đều bông đùa, gần gũi với mọi người như thế…“Bởi vì thế tôi quyết định sẽ bổ nhiệm cho cháu gái tôi là cô Trịnh Đan Ny đây, thay tôi nắm giữ vị trí chủ tịch của tập đoàn Trịnh gia trong thời gian tới.” - Chủ tịch Trịnh tiếp lờiSau khi chủ tịch Trịnh vừa dứt lời, Trịnh Đan Ny cầm trên tay bản diễn văn bước lên để chuẩn bị phát biểu, tay cô run run hồi họp đến mức chỉ dám dán mắt nhìn vào bản diễn văn, giọng nói có chút ngập ngừng ấp úng. Trần Kha đứng phía dưới thấy đc điều này, cô liền ra hiệu cho Trịnh Đan Ny phải giữ bình tĩnh, cô đưa ánh mắt trìu mến nhìn em và không ngừng mỉm cười gật đầu để cỗ vũ tinh thần cho em. Trịnh Đan Ny nhận được sự động viện từ xa của chị trong lòng cảm thấy tự tin hơn phần nào, cô mỉm cười nhẹ gật đầu đáp trả, sau đó bắt đầu đọc to, rõ bài diễn văn của mình lên cho mọi người phía dưới cùng lắng nghe…[…]Kết thúc buổi lễ trong sự thành công viên mãn, mọi người được chủ tịch Kim mời ở lại dùng rượu, ai nấy cũng đều nhận lời nán lại và tiện thể đến chúc mừng cho Trịnh Đan Ny. Trong khi Trịnh Đan Ny được mọi người vây quanh một góc thì Từ Ái cùng Trần Kha bí mật ra phía sau khuôn viên trò chuyện, chủ ý này là của Từ Ái…“Em gọi chị ra đây có gì không?”“Em muốn nói cho chị biết một việc có liên quan đến Đan Ny.”“Việc gì em nói đi.”“Cách đây mấy ngày em có ghé qua phòng làm việc của anh Từ San vô tình nghe thấy anh ấy nói chuyện với Phùng Văn. Em đã lén nghe được Từ San và lão Phùng có thông đồng với nhau, mục đích nhắm vào Đan Ny.”“Ý em là sao?” – Trần Kha nhíu mày, thoáng lo lắng khi nghe Từ Ái tường thuật lại sự việc…“Là Từ San anh ấy yêu Đan Ny nên muốn phá vỡ mối quan hệ của hai người còn Phùng Văn muốn giành được chức chủ tịch tập đoàn vì thế bọn họ đã thuê người theo dõi để chụp hình cả hai.”Trần Kha lúc này chợt nhớ ra ngày hôm qua khi đi mua sắm cùng với Trịnh Đan Ny, có một người kì lạ đã vô ý đụng trúng cả hai. Giờ cô mới rõ đó không phải vô ý mà là cố ý được dàn xếp hẳn hoi …“Kha à, nếu những tấm hình đó được gửi đến chủ tịch Trịnh và toàn thể nhân viên trong công ty thì Đan Ny sẽ …”Từ Ái chưa kịp dứt lời Trần Kha đã vội vã chạy đi, cô không biết Trần Kha đi đâu…có thể là đi tìm gặp người mà cô ấy yêu, cũng có thể tìm cách ngăn chặn việc xấu xảy ra như cô đã và đang làm. Khi biết được việc này, bản thân cô đã lo lắng cho Trần Kha biết dường nào, mặc dù đáng ra cô phải vui mới phải…vì nếu Từ San thành công với kế hoạch ấy chẳng phải Trần Kha và Trịnh Đan Ny sẽ chia tay nhau sao…đến lúc đó cô sẽ có cơ hội ở bên người cô yêu, cô sẽ được thay thế Trịnh Đan Ny trong lòng người ấy, sẽ có thể bù đắp và yêu người ấy như cô hằng mong. Nhưng không hiểu tại sao cô lại không suy nghĩ gì mà lại chạy đến đây nói hết những gì cô biết cho Trần Kha nghe rồi lại để cơ hội của chính mình vụt mất, người cô yêu ngày càng rời xa cô hơn… Đôi lúc cô cảm thấy bản thân mình thật ngốc. Sana tự hỏi “Yêu là gì cơ chứ? Là gì mà khiến cô đau như thế này…Nhìn Trần Kha vì lo lắng cho người khác mà vội vàng đến bên người đó lòng em từng hồi quặn thắt…Có khi nào Trần Kha làm tất cả vì em không? Dù chỉ một lần thôi, liệu điều đó có thể xảy ra?!.”------Lúc này khi nghe những lời Từ Ái nói, Trần Kha hối hả chạy đi tìm Trịnh Đan Ny nhưng mà nhìn quanh ở khắp nơi cũng không thấy em ấy, không biết hiện giờ em đang ở đâu... lòng Trần Kha bắt đầu nóng ran như lửa đốt, cô hiện tại rất là lo lắng, đứng ngồi không yên…Trong khi đó tại phòng làm việc của chủ tịch Trịnh…“Cháu nói đi, đây là cái gì?” – Chủ tịch Trịnh lớn tiếng hỏiTrịnh Đan Ny miệng không nói nên lời khi cầm trên tay là những tấm hình của cô và Trần Kha thân mật bên nhau…“Nói cho ta biết, quan hệ của cả hai thật ra là như thế nào…”“Cháu…” – Trịnh Đan Ny lúng túng không biết nói sao cho ông hiểu“Tại sao cháu có thể cùng quản gia của mình có những hành động như thế?” – Chủ tịch Trịnh không ngừng tra hỏi“Ông nội, cháu yêu Trần quản gia. Thật sự yêu chị ấy…”Chủ tịch Trịnh nghe những lời này của Trịnh Đan Ny không khỏi tức giận, ông đưa tay đập bàn khiến dì Lâm đứng bên cạnh bất ngờ giật mình…“Đan Ny, cháu có biết cháu đang nói gì không? Yêu quản gia của mình? Mà cô ta lại như cháu, cả hai đều là…”“Cháu biết rất rõ những gì cháu nói, cháu yêu chị ấy và cháu cũng biết tình yêu này sẽ khó chấp nhận nhưng mong ông hãy hiểu cho cháu, cháu không thể sống thiếu chị ấy được.”“Không được, không thể được …Cháu nghĩ sao nếu mọi người biết chuyện này, rồi tất cả sẽ cười vào mặt ta vì có đứa cháu gái bệnh hoạn như vậy.”“Ông…đó không phải là bệnh hoạn, đó là tình yêu. Yêu nhau thì không phân biệt giai cấp, giới tính hay bất kì thứ gì khác. Xin ông hãy cho cháu được ở cạnh người cháu yêu.”“Đúng là loạn rồi, tất cả loạn hết rồi. Đan Ny, cháu nghe cho rõ đây. Từ ngày mai cắt đứt hoàn toàn với cô ta và chuẩn bị kết hôn với Từ San rồi sắp xếp hành lí qua Mỹ ngay lập tức.”Đã ra sức năn nĩ, hết mực cầu xin ông chấp thuận nhưng chỉ nhận lại là sự khước từ thẳng thừng, Trịnh Đan Ny đến giờ phút này không nhịn được liền tức giận cãi lại, kèm theo đó là hai dòng lệ lăn dài trên má…“Cháu sẽ không đi, không đi đâu cả và cũng sẽ không lấy ai hết. Cháu yêu Trần Kha và cháu chỉ sống với chị ấy thôi.”- Trịnh Đan Ny cương quyết chống đốiNói rồi cô cất bước rời đi, nhưng khi đi được vài bước trong phòng nghe thấy tiếng dì Lâm gọi chủ tịch Trịnh…“Chủ tịch…chủ tịch… ” – Dì Lâm lay người chủ tịchChủ tịch Trịnh nằm yên bất động, vì quá sock trước những gì diễn ra ông đột ngột lên cơn đau tim và ngã khụy. Dù cho Dì Lâm lẫn Trịnh Đan Ny đều khàn cổ kêu gọi ông rất nhiều lần nhưng vẫn không thể tỉnh lại cho đến khi ông được đưa vào bệnh viện để phục hồi sức khỏe. Trịnh Đan Ny đến giờ mới hay ông của cô đang mang trong mình căn bệnh ung thư ở giai đoạn cuối và còn rất nhiều căn bệnh nhỏ khác nữa…Cô thật không ngờ thời gian qua ông đã giấu nhẹm đi bệnh tình, bản thân lại tự trách mình thật quá vô tâm với ông mà không hay biết việc gì, giờ đến lúc này cảm thấy rất hối hận nhưng là quá trễ, đến nay cũng chẳng còn thời gian để chạy chữa cho ông.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store