[Đản Xác] Quản Gia Của Trịnh Tiểu Thư
32
Chiều hôm ấy Trần Kha lái xe đến công ty đón Trịnh Đan Ny nhưng mà cô đợi hoài chẳng thấy em ấy đâu. Khi quay trở về dinh thự mới hay Trịnh Đan Ny đã gọi A Hào đến rước em về từ sớm. Trần Kha lúc này mới hiểu ra tại sao em lại làm thế, cô gái nhỏ hẵn là đang giận cô về việc lúc sáng đây mà…“Dì Lâm, tiểu thư có trên phòng không?”“Cô ấy đang tắm, cũng sắp đến giờ cơm rồi…Trần quản gia chuẩn bị rồi ăn cơm cùng chúng tôi luôn đi.”“Vâng.”Sau khi Trịnh Đan Ny tắm xong liền đến bàn ăn dùng cơm, không khí bữa tối hôm nay khác với mọi ngày, nó gần như quay trở lại thời kì trước khi Trần Kha đến Trịnh gia làm việc. Dì Lâm vẫn là người luôn quan sát hành động của cả hai vì vậy mà dì có thể dễ dàng nhận ra tình trạng “chiến tranh lạnh” của tiểu thư đối với Trần quản gia. Dì nhẹ lắc đầu, miệng cười như không cười thầm trách hai người trẻ này yêu đương mà cứ giận hờn nhau hệt như những đứa trẻ mới lớn. Nói về Trần Kha từ nãy đến giờ vẫn không ngừng dương mắt nhìn biểu tình trên gương mặt Trịnh Đan Ny, cô là hi vọng em sẽ đáp lại ánh mắt của cô bằng một nụ cười nhưng không, em ấy vẫn tập trung ăn uống rất nhiệt tình, chén chưa hết thức ăn đã vội với tay gắp thêm cho vun đầy. Trịnh Đan Ny không thèm để ý tới ai, cô cứ ăn rồi lại ăn để xã hết cơn giận trong lòng vào đó…Chủ tịch Trịnh ngồi bên cạnh thấy vậy liền nhắc nhở“Đản Đản, cháu ăn từ từ không sẽ nghẹn.”Trịnh Đan Ny không nói gì vẫn cứ tiếp tục ăn, ăn xong cô gái nhỏ đứng dậy một mạch bỏ về phòng. Trần Kha thấy Trịnh Đan Ny bước đi, tay cũng đặt chén cơm xuống rồi lẽo đẽo theo sau em….“Ny Ny…” – Trần Kha gọi khi cả hai đang đứng trước cửa phòng của Trịnh Đan Ny.Trịnh Đan Ny vẫn giả vờ không nghe thấy, tay nắm lấy tay cầm cửa xoay một vòng định bước vào thì Trần Kha giữ cô lại rồi một mạch kéo tay Trịnh Đan Ny đi…“Theo Kha .”Chỉ với hai từ ngắn gọn, giằng co nhau một hồi Trần Kha cũng lôi được em vào trong xe còn Trịnh Đan Ny lúc này tỏ ra mặc kệ, đem Trần Kha xem như là người vô hình, cũng chẳng quan tâm người kia sẽ đưa mình đến đâu vẫn là một mực không nói lời nào. Trong lúc chiếc xe của Trần Kha vừa rời đi cũng có một chiếc xe khác chạy theo sau, chiếc Ferrari đỏ bám đuôi chiếc Maserati bạc đến một con hẻm vắng rồi dừng lại vì xe phía trước bất chợt rẽ phải tấp vào một góc…<<…Két…>>“A….”Trịnh Đan Ny hoảng hốt la lên, đưa đôi mắt giận dữ nhìn sang người bên cạnh hỏi với giọng điệu như gào thét“chị có biết lái không vậy hả? Sao đột nhiên đang chạy lại thắng gấp như thế…” – Trịnh Đan Ny tức giận lớn tiếngTrần Kha vẫn giữ thái độ như không có gì, giọng ôn nhu đáp“chị không biết lái, em qua đây lái thay chị đi.”Nói rồi cô chòm người qua phía em, lấy tay gỡ khóa dây an toàn rồi lập tức kéo em qua, đặt em ngồi lên đùi mình. Trịnh Đan Ny bất ngờ không lường trước những động tác quá nhanh của chị, chỉ biết nương người theo, miệng không ngừng la…“Yaaa, chị làm gì thế hả???”“Em ngồi im nào.” – Trần Kha khóa chặt hai tay Trịnh Đan Ny đặt lên vô lăng tay lái“Bỏ ra, khó chịu quá.” – Trịnh Đan Ny vùng vẫy“Em khó chịu bộ Kha không biết khó chịu sao? Nói đi, tại sao lại tránh mặt chị? Tại sao không nói chuyện với unnie?” – Trần Kha một tay mơn trớn mái tóc phía sau gáy Trịnh Đan Ny, một tay gắt gao giữ chặt lấy em“Ưm…em không có tránh mặt.” – Trịnh Đan Ny cảm thấy nhột nhạt“Có thật không tránh mặt? Vậy tại sao lại gọi A Hào đến đón trong khi Kha đã đợi em suốt cả buổi?” – Trần Kha tiếp tục dùng môi áp lên hai rái tai của em…“Kha bận đưa đón Từ Ái xinh đẹp rồi…làm sao có thời gian đón em.” – Trịnh Đan Ny giận lẫy nói“Kha đưa Từ Ái về từ sớm rồi. Còn nữa, tại sao lúc trong thang máy lại nói những lời như vậy?” – Lưỡi Trần Kha bắt đầu di chuyển đến vành tai Trịnh Đan Ny.“…Em…” – Trịnh Đan Ny thở gấp, lời nói đứt quãng không thành câu“Em làm sao? Có phải giận Kha?” – Trần Kha đột nhiên dừng hẳn mọi động tác“Em…là không thích Kha thân mật với ai, em ghen đó biết không hả??? Tại sao Kha để Từ Ái khoác tay mình? kha cũng biết cô ta có tình ý với Kha mà. Tại sao trước mặt em Kha lại dịu dàng với cô ta như thế? Tại sao hả?” – Uất giận bao nhiêu đều không thể dồn nén, thanh âm lấn lướt tay cũng theo đó đánh thùm thụp lên người chị“Aigooo, Trứng Hấp đáng yêu. Trần Kha để Từ Ái khoác tay mình là vì chân cô ấy bị đau không thể đứng vững được chứ Kha làm gì có ý thân mật với cô ấy. kha là chỉ muốn thân mật với em thôi.”Trịnh Đan Ny xụ mặt, chu môi trái tim của mình nũng nịu nói “Ai mượn Kha ga lăng như thế, sao không để Từ San đỡ cô ta. Kha biết nhìn thấy Kha đi cạnh cô ta, dìu dắt ân cần như thế em khó chịu lắm không??? Kha thử là em đi thì biết.”Trần Kha nghiêng đầu đặt lên môi Trịnh Đan Ny một nụ hôn “Kha biết. Vì thế Kha đã quay lại đợi em để giải thích cho em hiểu nhưng em lại bỏ về với A Hào.”“Người ta chán ghét, không muốn gặp Kha khi mà thấy Kha đưa người khác về.”Trần Kha lại đặt lên môi Trịnh Đan Ny nụ hôn thứ hai, nụ hôn thay lời xin lỗi của cô dành cho em“Bỏ qua cho Kha lần này thôi được không Ny Ny…”- Trần Kha nài nĩ“ Hứ…Lần này nữa thôi đó. Ngoài em ra Kha không được đưa đón người con gái nào khác có biết chưa hả?”- Trịnh Đan Ny câu cổ Trần Kha đanh giọng căn dặn tựa như đe dọaTrần Kha gật đầu rồi cười gian xảo hỏi“Ny Ny a, em có nhớ em còn nợ Kha cái gì không?”“Em nợ Kha cái gì?” – Trịnh Đan Ny ngơ ngác“Một bữa ăn.”Lúc này Trịnh Đan Ny mới sực nhớ ra lần trước cả hai thân mật ở Bắc Hải, bây giờ nhìn biểu tình trên mặt Trần Kha như vậy cô cũng biết được ý đồ của chị khi cho xe đậu ở nơi vắng vẻ này…“Yaaa, Trần Kha. Chị là có tính toán từ trước phải không?”Trịnh Đan Ny giãy dụa muốn thoát khỏi vòng tay của chị nhưng mà Trần Kha đâu dễ dàng cho người phía trên rời khỏi mình. Vẫn nụ cười nữa miệng ẩn hiện trên môi, cô bắt đầu âu yếm hôn lên cánh môi gợi cảm của em, lưỡi cô lại đi tìm kiếm lưỡi em không ngừng qua lại. Dây dưa một hồi Trịnh Đan Ny cũng nhịn không được liền hé miệng đáp trả rồi hai người từ tốn vuốt ve nhau.Trịnh Đan Ny hiện vẫn còn mặc nguyên quần áo, độ mười phút hay hai mươi phút gì đó Trần Kha mới luồng tay vào chiếc ảo mỏng của Trịnh Đan Ny mở chiếc bra em đang mặc ra, tiếp theo hạ tay xuống dưới kéo chiếc váy ngắn của em lên ngang eo…Trịnh Đan Ny đột nhiên giữ tay Trần Kha lại, giọng vồn vã nói“Kha…ở đây người ta sẽ biết.”“Làm sao biết được…”“Xe lắc lư, mọi người đi qua sẽ hoảng sợ.”“chị sẽ nhẹ nhàng mà.”Dứt lời cả hai lại trao nhau nụ hôn sâu đậm, lưỡi cô quyện lấy lưỡi em. Nụ hôn dài lâu nồng nhiệt bên trên nhưng bên dưới tay cô không ngừng dò thám nơi tư mật đang rất ướt át. Một lúc sau, dời miệng nhau ra, Trịnh Đan Ny nói trong hơi thở vội, mắt khép hờ“Kha…em… không chịu được…”Trần Kha tốc váy Trịnh Đan Ny lên rồi trút bỏ nó qua khỏi đầu cô sau đó chị luồng tay xuống tụt luôn chiếc quần nhỏ còn lại rồi lôi ra khỏi chân cô…Trịnh Đan Ny nương theo, bắt đầu dạng chân ra cho chị dễ dàng đưa tay hằn vào nơi sâu nhất của mình. Trần Kha một tay xoa nhẹ từ bên trong đùi cho đến khe suối nhỏ đang ướt át, tay còn lại xoa bóp đôi gò bông đã săn nhọn của em. Lúc này Trịnh Đan Ny không thể kềm chế cơn thống khoái đang đà đập tới, miệng liên tục rên rĩ …“A…Kha a~…không cần, chỗ đó không cần…” – Trịnh Đan Ny lắc đầu miệng không ngừng hô laChịu không đành với những động tác Trần Kha gây ra…Trịnh Đan Ny rướn lưng lên, mông cũng hẩy lên, cả người cô căng ra như muốn bức tung, đôi gò bông bị chèn ép lên vô lăng đến khó thở... Trần Kha biết ý lội theo sóng trào người yêu, cô để Trịnh Đan Ny dựa ngược vào người mình, môi chúm lại mút lấy hạt đào nhỏ không buông. Chơi đùa chán chê, cô bắt đầu đút hai ngón tay tiến sâu vào trong Trịnh Đan Ny…nguyên đã lai láng suối ngọt mà thụt ra thụt vào, vồn vã, dồn dập…Trịnh Đan Ny rú lên “ á…nhanh…nhanh quá…Kha a~”“Ny Ny…em khiến Kha phát điên lên mất.”Trần Kha ghì chặt thân người Trịnh Đan Ny trên người mình, cô để cho tiểu Kha và tiểu Ny Ny cọ xát vào nhau liên tục…“Kha…ưm…aaaa….” – Trịnh Đan Ny lại khẽ rên lên khoái cảm vì nhận được quá nhiều kích tình từ chị“Nơi đang ướt át này…là của Kha, con đường đi vào bên trong em…chỉ có mình Kha …nói đi Ny Ny.” – Trần Kha quá nhiều dục vọng không tự chủ được lời nói“Ư…ưm…tất cả…của em là… của Kha…” – Trịnh Đan Ny nói, thanh âm không ổn định, tay bám víu lên vô lăng tìm điểm tựaỞ tư thế này yêu nhau quá mật thiết, tay Trần Kha liên tục ra vào ngày càng mạnh hơn. Trịnh Đan Ny ngoáy cổ lại tìm môi chị hôn bấn loạn, hai người cuồng nhiệt đến toát cả mồ hôi rịn trên da thịt bóng bẩy nhớp nháp. Lúc này hai ngón tay ma quái của Trần Kha đụng tới điểm huyệt nơi sâu nhất làm Trịnh Đan Ny chới với, ú ớ chưa kịp ra tiếng thì cơn thống khoái lại ập tới…“A…Kha…ÁAAAA…”Nín thở ở giây phút chót, cơ bụng lẫn cơ huyệt giật liên tục, Trần Kha áp sát tiểu Ny và tiểu Kha lại với nhau để cùng cảm nhận dòng nước ấm đang tuôn ra của cả hai. Trần Kha giờ phút này cũng thõa mãn cơn khát dục, cô nhẹ nhàng giúp em lau chùi “vết tích” do mình gây ra rồi lấy quần áo giúp em mặc vào._________Khụ khụ😖, sao chap này tối thui vậy cà? Mấy cậu ai bật đèn lên giúp tớ đi!Đủ 25 like tớ xả 3 chap ngay và liền, cảm ơn🙆
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store