ZingTruyen.Store

Dam My Ngoai Truyen Hach Mi Va Ko

Hách Mi ở nhà vừa lên 《 Ảo tưởng tinh cầu 》liền kích chuột mở danh sách bạn tốt nhìn xem KO có lên hay không, cám ơn trời đất, tên của KO sáng, Hách Mi vừa định gửi tin nhắn qua chào hỏi, liền nhìn đến cái hình đầu người của bạn học Độc thân 001 nhảy nhót.

Mình khi nào thì add thêm người này. . . . . . Hách Mi hắc tuyến, kích chuột mở thư ra xem.

Độc Thân 001: Chị dâu, chị đã lên rồi  ~~~~~( lệ )

Hách Mi: Làm sao vậy?

Hách Mi vừa gửi tin nhắn mới qua, liền nhìn thấy hệ thống tin tức phát ra: Người chơi [ Độc Thân 001] mời ngài gia nhập bang hội〖 Thí Nguyệt 〗, nhận ∕ cự tuyệt?

Độc Thân 001: Nhanh lên, chị, mau đồng ý!

Hách Mi không hiểu ra sao nhấn “Nhận” . Hệ thống lập tức lại phát ra: ngài đã gia nhập bang hội 〖 Thí Nguyệt 〗. Hách Mi nhìn nhìn trạng thái bang hội, biểu hiện vậy mà lại là “Đang chiến bang hội” .

Bạn học Độc Thân vội vã thúc giục: Chị dâu, mau tới Bích Tiêu Thành!

Hách Mi tuy rằng không rõ đây là tình huống gì, nhưng nhìn bộ dạng gấp gáp của Độc Thân, vẫn là bay nhanh mở Truyền Tống Trận, vài giây sau, hệ thống nêu lên: ngài đã tiến vào 【 Bích Tiêu Thành 】.

Hách Mi tiến vào Bích Tiêu Thành, liền nhìn thấy ánh lửa tận trời người đến người đi, thực rõ ràng nơi này đang tiến hành một trận chiến kịch liệt, rất nhiều công trình đổ xuống, Hách Mi đứng ở tại chỗ, nhìn thấy một chiến sĩ bộ dáng vui vẻ chạy tới phía mình. Cậu nhìn cẩn thận, mới nhìn ra là bạn học Độc Thân 001, vì trên mặt của hắn dính đầy máu, quần áo cũng bị mài mòn rất nghiêm trọng, thoạt nhìn chật vật không chịu nổi.

“Chị dâu, cám ơn trời đất, rốt cục chị đến đây, cứu trận như cứu hoả a ~!”

Hách Mi nhìn bộ dáng chật vật của hắn, theo bản năng đánh ra một quang cầu chữa khỏi cho hắn, cây máu lập tức bổ đầy hơn phân nửa.

Độc Thân ngẩn người, lập tức cảm động gửi biểu tình khóc, “Chị dâu, chị đối với em thật tốt ~~~~~”

Hách Mi có chút mắc ói, vội vàng nói: “Cậu bảo tôi tới là vì hỗ trợ đi, mau dẫn tôi tới chỗ chiến đấu.”

Bạn học Độc Thân lúc này mới nhớ tới mục đích của chính mình, vội vàng mở Truyền Tống Trận: “Chúng ta đi nhanh lên !”

Ở cổng thành, tình hình chiến đấu thực kịch liệt, nơi nơi đều có rất nhiều rất nhiều người chơi thương vong, Hách Mi đi theo bạn học Độc Thân một đường chạy, nhìn thấy có người bị thương liền ném ra quang cầu chữa trị, thiệt nhiều người đột nhiên sống lại vẫn còn điểm trố mắt nhìn nữ thiên y.

“Chị dâu, sao chị lại tới đây?” Bạn học Tom có phần giật mình khi nhìn thấy bọn họ.

Bạn học Độc Thân đắc ý nói: “Tôi đưa chị dâu vào, chị dâu không phải cũng đã tham gia bang hội chúng ta rồi hay sao?”

Hách Mi囧 trầm mặc. 凸

Bạn học Tom đồng ý gật đầu: “Đúng vậy, Tinh Thần huynh cũng ở đây tẩu tử sao có thể không ở, bằng không sao có câu thành ngữ “phu xướng phụ tùy”chứ?”

Hách Mi lại囧, cậu đột nhiên muốn out.

May mà Độc Thân 001 chuyển đề tài: “Đi, chúng ta nhanh đi tìm Tinh Thần huynh đi, Chủ lực của đối phương đều ở chỗ anh ấy.”

Hách Mi lại đành phải chạy cùng bọn họ.

Trên đường một tên địch nhân đột nhiên nghênh diện chém tới Mojata, Hách Mi phản xạ ném qua một cái hỏa cầu, đồng thời sử dụng kỹ năng miểu sát, lại thêm vào thương tổn giá trị 50%.

Đối phương nháy mắt bị miểu.

Bạn học Độc Thân cùng bạn học Tom đồng thời dừng lại cước bộ, lăng lăng đứng ở tại chỗ.

Độc Thân 001: Tôi vừa mới rồi còn thực anh hùng định xả thân che ở trước mặt chị dâu. . . . . .

Tom Bắt Con Chuột: Kháo (F*ck)! Chị dâu chị rất bưu hãn, thao tác mạnh đến độ sắp vượt qua Tinh Thần huynh . Cúng bái a ~~“

Hách Mi: “-_-|||. . . . . .”

Xa xa, Hách Mi liền thấy được nam tử áo đỏ đứng thẳng ở bên trong một đám người, vẫn là tóc đen hồng y, sườn mặt mị hoặc góc cạnh lạnh lùng. Anh bị bốn năm người vây công, lại tựa hồ khinh thường không chịu mở miệng kêu viện binh, giơ tay lên, anh phát ra ánh sáng màu bạc lóng lánh, quân địch bị mất hơn phân nửa máu trong phạm vi lớn, level thấp trực tiếp ngã xuống ngay tại chỗ.

Nhóm Độc Thân ở trước mặt Hách Mi tách ra tạo thành một con đường, vọt tới trước mặt nam tử áo đỏ: “Tinh Thần huynh, bịn em mang chị dâu đến đây.”

Nam tử áo đỏ liếc mắt một cái nhìn Hách Mi, tựa hồ có chút ngoài ý muốn ngơ ngác một lát, chung quanh lại có ba bốn người đằng đằng sát khí công tới, nam tử áo đỏ lạnh lùng nói: “Tránh ra.”

Hách Mi né tránh công kích, nói với anh: “Tôi có thể giúp anh.”

“Không cần.” Nam tử áo đỏ như trước lạnh giọng cự tuyệt.

Hách Mi mắt thấy anh hoàn mỹ đánh ra tuyệt kỹ, hào quang màu bạc lại một lần nữa bao phủ  quân địch, sau đó địch nhân ngã xuống, có chút trố mắt, một loại cảm giác “Bị ghét bỏ ” buồn bực bao phủ cậu. . . . . . Một người chơi thừa dịp “cô” không chú ý hướng “cô” công tới, công kích lại bị một trận lam quang ngăn lại. KO tạo một màn phòng hộ ánh sáng cho cậu.

 Nam tử áo đỏ bảo vệ “cô” ở sau người, lạnh lùng thốt: “Cậu muốn chết?”

Hách Mi nhìn màn hình, đột nhiên cảm thấy một trận uất ức cùng giận dữ : “Tôi không cần anh bảo vệ, tôi mới không yếu ốiu đến cái loại tình trạng này.”

Nam tử áo đỏ trầm mặc không nói, thân ảnh cao lớn vẫn đứng ở trước mặt “cô”.

Trong hỗn chiến Độc Thân cũng nhịn không được phụ họa: “Đúng rồi Tinh Thần huynh, chị dâu thao tác thực bưu hãn, để chị ấy cùng gia nhập đi ~~~~”

Nam tử áo đỏ đứng ở tại chỗ, sau một lúc lâu mới cúi đầu nói: “Không cần .”

Anh đánh ra một tin tức phát lên kênh『 thế giới 』: “Phong Thước, tôi chờ cậu ở cửa Nam Bích Tiêu Thành, nhanh qua đó.”

Anh liên tiếp phát ra ba lần, sau đó lẳng lặng đứng tại chỗ, khoanh tay mà đứng.

Song phương nhìn thấy tin này, đều sửng sốt, không hẹn mà cùng dừng lại chiến đấu.

Chỉ có Hách Mi là mơ màng: “Phong Thước là ai?”

Phong Thước là lão đại của Bang phái đối địch〖 Tình Nghĩa Minh 〗, y không bao lâu liền đứng trước mặt đoàn người nam tử áo đỏ.

Y là một ám hành giả, nhưng không có sát khí cùng địch ý, mở miệng liền hỏi: “Thật khó tin, cậu tìm tôi làm gi?”

Nam tử áo đỏ hỏi: “Các cậu tổn thất bao nhiêu người?”

Phong thước nói: “18 cái, còn các cậu?”

Nam tử áo đỏ thản nhiên nói: “Không chênh lệch lắm.”

Phong Thước: “Cho nên?”

“Không thú vị, ngưng chiến.” Nam tử áo đỏ trực tiếp nói.

Phong Thước tự hỏi một lúc lâu sau, cười hì hì nói: “Cậu nói ngưng chiến liền ngưng chiến, tôi đây thật mất mặt đó ~”

Nam tử áo đỏ sắc mặt không thay đổi, lạnh lùng nói: “PK, cậu thua, song phương ngưng chiến, cậu thắng, tôi mang theo mọi người đầu hàng.”

Mười lăm phút sau, hệ thống tuyên bố 〖 Tình Nghĩa Minh 〗 cùng 〖 Thí Nguyệt 〗 hai bang đạt thành giải hòa, song phương ngưng chiến.

Hách Mi ở đại bản doanh của Thí Nguyệt chạy tới chạy lui chữa thương cho người ta, người chơi ở nơi nơi ngồi xuống chờ chữa thương, hai người Độc Thân 001 cùng Tom Bắt Con Chuột ở trên kênh thế giới thu mua thuốc chữa thương.

Chạy đến trước mặt nam tử áo đỏ, Hách Mi dừng lại, dùng tán gẫu mật gửi tin nhắn cho anh: “KO, anh ở đâu?”

Đợi trong chốc lát, đối phương mới phát lại: “Ừ”

Dù sao Hách Mi chạy tới chạy lui lâu như vậy, cũng mệt mỏi , nằm úp sấp xuống bàn nói chuyện cùng KO

“KO, chúng ta tán gẫu đi.” Hách Mi gửi yêu cầu trò chuyện, đối phương im lặng trong chốc lát, cuối cùng vẫn là điểm “Nhận” .

Đeo ống nghe điện thoại xong, Hách Mi ngược lại có không biết nên nói cái gì, may mà cậu còn chưa mở miệng, trong trò chơi có một người liền nói với KO: “Lão Đại, ba người kia là tôi kéo vào giúp, lần này thất bại tất cả đều là bởi vì tôi sơ sẩy.”

Hách Mi tập trung nhìn vào, phát hiện ra là Tiêu Tương Vũ, hình như chính là người lần trước rất có địch ý với cậu, có điều. . . . . . Hắn đang nói cái gì a.

Nam tử áo đỏ thản nhiên nói: “Không liên quan đến chuyện của cậu.”

『 Bang phái 』[ Độc Thân 001]: Đúng vậy, Tiêu, chúng ta lần sau vẫn thể cùng nhau đoạt lại thành!

『 Bang phái 』[ Tom Bắt Con Chuột ]: 9494 (đúng vậy đúng vậy), ngay cả Tinh Thần huynh cũng nói như vậy , sẽ không ai trách cậu  ~~ lần sau nếu để ông gặp được người kia, ông khẳng định gặp một lần giêt một lần!

『 Bang phái 』[ Chạy Đua Cùng Thái Dương]: Nói rất đúng! Chúng ta đi theo phó Đường chủ cùng đi giết bọn họ!

『 Bang phái 』[ Thanh Sơn Còn Đây ]: MD (mẹ nó)! Nói thật ông chưa từng thấy qua có người vô sỉ như vậy, chờ chúng ta lập dnah sách truy nã, ta xem bọn họ về sau còn dám vậy không!

Từng đợt âm thanh thảo phạt dâng liên tiếp, Hách Mi nhìn nửa ngày, rốt cục nhịn không được hỏi một câu: “Cái kia. . . . . . Các vị nói chính là ai a?”

Mọi người tĩnh lặng một lát.

『 Bang phái 』[ Linh Linh Cửu ]: Nhân vật mới? Chúng ta từ khi nào thì có một nhân vật mới cấp bậc cao như vậy? Lại là Độc Thân Đường chủ kéo vào?

『 Bang phái 』[SUPER Công ]: Gì? Đây không phải mỹ nữ vừa mới giúp ta sống lại sao?

『 Bang phái 』[ Độc Thân 001]: Hé hé!

『 Bang phái 』[ Cháo Bất Bại ]: Sao tôi thấy tên nhân vật mới này nhìn quen mắt nhỉ?

『 Bang phái 』[ Tom Tróc Con Chuột ]: Kháo, một đám ngay cả chị dâu cũng không nhận ra! Tất cả đều đừng ở đây mà lăn lộn!

. . . . . .

『 Bang phái 』[ Lan Châu Bánh Nướng ]: Chị dâu? Cậu là chỉ vợ của lão Đại? ! ! ! Trời! !

『 Bang phái 』[ Cháo Bất Bại ]: ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !

『 Bang phái 』[ Đèn Xanh Sáng ]: A a a, chẳng lẽ thật là vị trong truyền thuyết kia….. ?

『 Bang phái 』[YIKA]: Vợ của lão đại! ! ! Bắt tay ~~~~ nhất định là nữ vương, hãy để tiểu nhân cúng bái ngài đi ~~~~!

『 Bang phái 』[ Ta Yêu Ngự Tỷ ]: Tôi đã sắp hôn mê. . . . . .

Trên kênh Bang phái thoáng chốc tiếng người ồn ào, nhưng không một người trả lời vấn đề vừa rồi của Hách Mi, Hách Mi sáng suốt trầm mặc, nhìn nhìn nam tử áo đỏ, chỉ thấy anh vẫn như trước khoanh tay đứng yên lặng, giống như đang nhìn trò hay.

Hách Mi, mở ra thư tán gẫu, gửi cho Độc Thân biểu tình chảy mồ hôi.

Độc Thân 001: Chị dâu chị đừng để ý cáp, nhóm người này bị áp lực lâu lắm , thật vất vả có một cô gái trong truyền thuyết xuất hiện, cho nên có có chút điên cuồng, he he!

Hách Mi: trong truyền thuyết . . . . . . 囧

Độc Thân 001: Đúng vậy, tinh thần huynh luôn luôn đối với mọi người lãnh đạm, ngay cả con gái cũng không ngoại lệ, bọn em trước kia còn đoán anh ấy là không thích con gái, không nghĩ tới vừa quay đầu lại anh ta liền kết hôn, tinh thần bọn em khó tránh khỏi có chút kinh sợ. . . . . .

Kinh sợ . . . . . Hách Mi đứng hình, cậu nghĩ nếu cho bọn họ biết mình là nam, kia khẳng định mới kêu là kinh sợ.

Hách Mi: Cậu có thể nói cho tôi biết chuyện ba người kia là gì hay không?

. . . . . .

Thì ra, bang hội chiến lần này bị đánh chật vật như vậy, hoàn toàn là bởi vì có ba người lâm trận phản chiến, đem sơ đồ phân bố quân tình tiết lộ cho quân địch, mới có thể bị bọn họ tấn công bất ngờ không kịp phòng bị. Hách Mi kỳ thật ngay từ đầu cũng hiểu được có kì quái, theo lý thuyết một Bang phái cấp cao trước khi bang hội chiến đều chuẩn bị thật kỹ càng, nói như thế nào cũng không có bị đánh cho chật vật như vậy.

Độc Thân 001 vô cùng đau đớn oán giận: “Thật sự là sỉ nhục ~~~ sớm biết vậy em đã không đem sơ đồ phân bố binh lực ra thông cáo để bị ba tên phản đồ kia tiết lộ cho người của Tình Nghĩa Minh, nhất thất túc thành thiên cổ hận (một lần sảy chân để hận muôn đời)! ! ( chủy hung )”

“May mắn thủ lĩnh của Tình Nghĩa Minh cũng hiểu được thắng như vậy không quân tử, mới chịu đáp ứng cùng giảng hoà Tinh Thần huynh.” Độc Thân vui mừng nói, “Đúng rồi chị dâu, Tinh Thần huynh thao tác rất trâu bò, phương án tấn công phòng thủ đều do anh ấy an bài, em chỉ nhận mênh đi làm thôi.”

Hách Mi đối với việc mỗi lần hắn mở miệng là một câu chị dâu đã 囧 chết lặng : “. . . . . .”

“Nhưng mà chị dâu chị cũng thực bưu hãn, vợ chồng son hai người thật sự là quá mạnh!” Độc Thân cực kỳ hâm mộ nói.

“. . . . .” Hách Mi lại đứng hình.

Thảo luận vẫn tiếp tục, Hách Mi đối với những người tới chào hỏi đều khách khí ứng phó , suy nghĩ trong chốc lát, mới cùng KO nói chuyện qua tai nghe: “KO. . . . . .”

“Chuyện gì?” Thanh âm đối phương bên kia trong trẻo nhưng lạnh lùng từ tai nghe truyền tới, thực rõ ràng.

“Chuyện vừa rồi, tôi thực xin lỗi, có lẽ anh chê tôi nhiều chuyện, không biết gì chạy tới can thiệp bang hội chiến của các anh, nhưng tôi thật sự chỉ là muốn giúp đỡ.” Hách Mi đắn đo mở miệng, im lặng một chút, mới nói: “Vì sao anh luôn cự tuyệt người khác trợ giúp?”

Đối phương trầm mặc không nói.

. . . . . .

Hách Mi cũng hiểu được câu hỏi của mình rất đáng xấu hổ, vội vàng thanh thanh giọng nói sang chuyện khác: “Vậy anh tính toán xử lý ba người kia như thế nào? Những người ở đây đều thực tức giận, >o<, nếu không tôi giúp anh tra tài khoản của họ?” Hách Mi vội vàng đề nghị.

KO thản nhiên nói: “Cậu muốn làm như vậy, thì tôi giao bọn họ cho cậu.”

“Được!” Hách Mi vui vẻ đáp ứng, buồn bực vừa rồi lập tức đá bay lên chín từng mây, ” Vậy muốn thuận tiện hack máy tính của bọn họ luôn hay không?” Hách Mi hưng phấn hỏi.

Đối phương trầm mặc một chút, mới cúi đầu nói: “Tuỳ, cậu vui là được.”

Hách Mi vui mừng: “Tôi đã lâu không có làm chuyện này! >o< Lần này nhất định phải làm cho hoành tráng một chút, thuận tiện cho bọn chúng chừa cái tật này đi. . . . . .”

KO: “. . . . . .”

“KO, anh chừng nào thì phải logout?” Hách Mi thao thao bất tuyệt một trận sau, mới nhớ tới vấn đề này.

Bên kia trầm mặc trong chốc lát, mới thản nhiên nói: “Nhanh.”

“Ồ.” Hách Mi nhẹ giọng đáp, hỏi: “Vậy ngày mai anh có lên không?”

“Có lẽ.”

“Ồ. . . . . .” Hách Mi có chút buồn bực địa lên tiếng: “Vậy ngày mai tôi chờ anh.”

KO trầm mặc sau một lúc lâu, mới thản nhiên nói: “Ngày mai trước 10h, nếu tôi không lên thì không cần đợi nữa.”

“Ừm.”

Sau khi nói xong Hách Mi kinh ngạc nhìn chằm chằm màn hình máy tính ngẩn người, cậu cũng không biết cậu đang làm gì, có lẽ, là chờ KO logout, sau đó nói với anh tạm biệt. Vừa rồi nói chuyện thực nhẹ nhàng, có lẽ cách một cái máy tính mà không phải mặt đối mặt, khiến cho cậu không hề cảm thấy xấu hổ, mới có thể bình thường cùng KO nói chuyện phiếm như vậy.

Xem như nói chuyện phiếm đi. . . . . . Tuy rằng đều là câu hỏi KO đáp. Nhưng Hách Mi lần đầu tiên phát hiện, kỳ thật nói chuyện với nhau như vậy. . . . . . Dường như cũng không tệ.

Chương này dài quá, đọc vv nhe :))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store