[Đam Mỹ-Hoàn Thành] Edit Bậc Thầy Thẻ Sao 294-END - Điệp Chi Linh
Chương 390: Chung kết - Người hiểu rõ cậu nhất
Cả hai đội đều không yêu cầu tạm dừng, ván đấu thứ hai nhanh chóng bắt đầu.Lượt chọn bản đồ thuộc về Niết Bàn.Ngay khoảnh khắc khung chọn bản đồ xuất hiện, Tạ Minh Triết lập tức xác nhận lựa chọn, Di Tích Hoang Mạc!Cũng là bản đồ đến từ câu lạc bộ Quỷ Ngục, bối cảnh và tông màu rất giống với Trận Đá Trên Đồng Hoang, không ngờ Tạ Minh Triết và Đường Mục Châu lại ăn ý đến vậy, đều chọn những bản đồ đời đầu của Quỷ Ngục."Hôm nay hai sư huynh đệ này đều có vẻ rất ưu ái bản đồ của Quỷ Ngục bọn tôi nhỉ!" Trịnh Phong cười sờ cằm, "Toàn chọn bản đồ hệ thổ do tôi thiết kế, khiến tôi thấy vinh dự quá.""Di Tích Hoang Mạc cũng là bản đồ có lối chơi rất phức tạp." Lăng Kinh Đường bình tĩnh nhìn lên màn hình lớn, phân tích: "Niết Bàn muốn tận dụng tối đa những vật che chắn trong bản đồ để chơi chiến thuật phòng thủ phản công, chắc là vì họ cảm thấy giao tranh trực diện với Phong Hoa có rủi ro quá lớn.""Ừ, Di Tích Hoang Mạc là bản đồ kinh điển cho lối đánh phòng thủ phản công. Ván này khả năng cao trong set thẻ của Niết Bàn sẽ có các thẻ có năng lực phòng ngự cực mạnh như Gia Cát Lượng, Tôn Sách, Hoa Đà, Tào Tháo. Trần Tiêu chắc chắn sẽ mang theo Dây Leo Hút Máu, Tiểu Kha có thể sẽ dùng những thẻ trị liệu như Ngụy Trưng, Đỗ Lệ Nương hay Nghiệt Kính Đài của Tần Quảng Vương, để tìm cơ hội phản đòn.""Còn về phía Phong Hoa, nếu bên kia định chơi phòng thủ phản công thì Đường Mục Châu có thể sẽ tung ra đội hình tấn công mạnh để phá tan tuyến phòng thủ của Niết Bàn, hoặc cũng có thể tung đội hình phòng thủ để kéo dài thế trận. Tuy nhiên, theo phong cách của Đường Mục Châu, tôi nghĩ cậu ta sẽ thiên về phương án dùng tấn công mạnh để phá phòng thủ của đối phương hơn."Trịnh Phong phân tích bài bản rất hợp lý, đáng sợ là khi bản đồ chiếu xong, cả hai bên công bố đội hình thì Trịnh Phong đã đoán trúng hơn 70% đội hình thẻ của cả Niết Bàn lẫn Phong Hoa."Không hổ là bậc thầy chiến thuật." Nhiếp Viễn bên cạnh buột miệng khen một câu."Ha ha, ai bảo tôi hiểu quá rõ bản đồ này làm chi." Trịnh Phong vui vẻ đón nhận lời khen, rồi lập tức hỏi: "Phong Hoa chọn đội hình tấn công hệ hoa cỏ, còn Niết Bàn thì phòng ngự rất chắc, lão Nhiếp, cậu cảm thấy bên nào có cơ hội thắng cao hơn?""Không chắc." Nhiếp Viễn không muốn đoán, vì đoán trúng hoài cũng nhàm."Tiểu Lam cược vào bên nào đấy?" Trịnh Phong tiếp tục hỏi."Ván này tôi không đặt." Sơn Lam lễ phép cười trả lời tiền bối."Hai thầy trò các cậu học khôn rồi nhỉ." Trịnh Phong định moi chút tin tức, nhưng hai thầy trò Nhiếp Lam phối hợp rất ăn ý, không tiết lộ gì. Cuối cùng Lăng Kinh Đường chen vào: "Tôi nghiêng về Phong Hoa.""Ồ? Vì sao?""Trạng thái của Đường Mục Châu rất tốt, với sức bùng nổ của Phong Hoa chưa chắc Niết Bàn đã chống đỡ nổi." Lăng Kinh Đường ngừng lại một chút rồi bổ sung, "Còn hiệu ứng của bản đồ Di Tích Hoang Mạc thì cả hai bên đều quá quen thuộc, sẽ không ngu ngốc đến mức tấn công đúng lúc hiệu ứng dội ngược được kích hoạt, một khi Niết Bàn để lộ sơ hở, sẽ rất khó gượng dậy.""Ừ, cậu nói cũng có lý." Trịnh Phong cố tình làm ngược lại, "Nhưng tôi lại thấy Niết Bàn có hy vọng hơn, tôi nghiêng về Niết Bàn." Lăng Kinh Đường liếc anh một cái, không nói thêm gì nữa.Trận đấu bắt đầu, khu vực khán giả lập tức im lặng, mọi người chăm chú dõi theo màn hình lớn.Bản đồ Di Tích Hoang Mạc đang được tải.Hiệu ứng của bản đồ này là cứ mỗi 30 giây sẽ xuất hiện một bức tường đất, tường đất sẽ phản lại mọi sát thương mà hai bên tung ra nhằm vào nó. Ở mùa giải thứ hai, Trịnh Phong đã sử dụng lối chơi tường đất dội ngược này khiến các đội tuyển khác phải vô cùng chật vật, và Di Tích Hoang Mạc cũng trở thành bản đồ được yêu thích nhất mùa đó.Về sau, khi mọi người đã nắm rõ cách chơi của bản đồ này thì chỉ huy của các đội mới học được cách tấn công theo nhịp độ chính xác.Việc Niết Bàn chọn bản đồ thiên về phản đòn này là ý của Trần Thiên Lâm, anh cho rằng thẻ hệ Mộc của Phong Hoa có sức tấn công mạnh, lại có nhiều kỹ năng khống chế, đặc biệt là lối đánh khống chế liên tục của thực vật mọng nước và chiến thuật dây leo trói buộc rất khó đối phó. Dùng bản đồ phản đòn như vậy có thể giảm thiểu đáng kể sức sát thương của Phong Hoa, đồng thời phá nhịp tấn công của họ.Khi Phong Hoa bị phá nhịp liên tục, Tạ Minh Triết sẽ dễ tìm được cơ hội hơn.Tạ Minh Triết là một chỉ huy rất giỏi nắm bắt thời cơ, bản đồ sân nhà đương nhiên phải dùng để khuếch đại ưu thế.Tuy nhiên, lý tưởng thì rất đẹp, còn thực tế lại rất phũ phàng.Đối với Tạ Minh Triết, Đường Mục Châu không chỉ là sự thấu hiểu giữa sư huynh với sư đệ, mà còn là sự thấu hiểu phong cách, tính cách, thậm chí là tư duy của A Triết sau thời gian dài tiếp xúc. Có thể nói, ở một số mặt, sự hiểu biết của Đường Mục Châu về Tạ Minh Triết còn sâu sắc hơn cả sư phụ Trần Thiên Lâm.Lấy bất ngờ để chiến thắng là đặc trưng lớn nhất khi Tạ Minh Triết chỉ huy. Khả năng tạo kỳ tích là phong cách của cả đội Niết Bàn. Nhưng, để nắm bắt được thời cơ, điều kiện cần thiết là đối thủ phải cho bạn cơ hội. Mà để phản công thành công thì trước tiên bạn phải phòng thủ được!Vì vậy, đối mặt với thế trận phòng thủ cực kỳ khó chịu của sư đệ, Đường Mục Châu quyết định dùng lối đánh đơn giản mà thô bạo, tấn công trực diện.Đánh cho cậu không thể phòng thủ nổi!Sự xuất hiện của thẻ chết tức thì khiến nhịp độ trận đấu tăng vọt, ngay từ đầu Đường Mục Châu đã dùng thẻ chết tức thì để tiêu diệt Hoa Đà.Hoa Đà kết hợp với thẻ tank là combo kinh điển của Niết Bàn, giúp thẻ khiêu khích liên tục hồi kỹ năng. Việc Hoa Đà bị tiêu diệt buộc Tần Hiên phải dùng kỹ năng hồi sinh, đồng thời Tạ Minh Triết cũng dùng Lâm Đại Ngọc để diệt thẻ hoa có sức tấn công mạnh nhất của bên đối thủ.Ngay từ đầu trận, hai bên đã chơi rất ác liệt, hai thẻ chết tức thì đổi cho nhau 1-1.Khả năng phòng thủ của Niết Bàn thực sự rất mạnh, Tần Hiên mang theo 4 thẻ trị liệu và Lý Hoàn có chiêu vô địch toàn đoàn, Tiểu Kha cũng mang trị liệu Ngụy Trưng, Đỗ Lệ Nương và thẻ phản đòn Tần Quảng Vương, Tạ Minh Triết mang thẻ có khả năng tàng hình, khống chế, hút sát thương là Gia Cát Lượng, thẻ của Trần Tiêu thì đều là thẻ thực vật có khả năng hút máu.Rất khó giết, cực kỳ khó giết!Cảm nhận trực quan của khán giả về bộ thẻ này là như vậy.Tất nhiên, khi phòng thủ đạt tới mức cực hạn thì nhược điểm là thiếu sát thương, nên Tạ Minh Triết chắc chắn sẽ giữ lại một vài thẻ công kích mạnh trong số thẻ ẩn.Số thẻ hi sinh giữa hai đội luôn bám rất sát. Sau khi Hoa Đà được hồi sinh và dùng hết kỹ năng, bên Phong Hoa dốc toàn lực tiêu diệt hai thẻ khiêu khích, nhưng lại phải dùng rất nhiều kỹ năng. Trong một đợt tấn công quan trọng, Dụ Kha đã dùng bài Nghiệt Kính Đài của Tần Quảng Vương.Phản đòn toàn bộ!Tiểu Kha tung phản đòn cực kỳ khéo, khiến toàn bộ kỹ năng của Phong Hoa bị bật ngược lại. Nhưng Đường Mục Châu vẫn cứng rắn chịu đòn, thậm chí không dùng thẻ hồi máu. Chiêu bắn trái cây loạn xạ của Thẩm An bị Tạ Minh Triết dùng Thuyền Cỏ Mượn Tên cản lại, đồng thời dội ngược về phía đối phương!Hai đợt phản đòn quần thể liên tiếp khiến toàn bộ thẻ của Phong Hoa đều gần như rơi vào trạng thái hấp hối.Đúng lúc này, bức tường đất ngăn cách hai bên xuất hiện, các kỹ năng đánh vào tường sẽ bị phản đòn, nhưng Tạ Minh Triết lại triệu hồi Thổ Hành Tôn.Đây là tấm thẻ then chốt của bản đồ Di Tích Hoang Mạc, có thể độn thổ, không bị ảnh hưởng bởi tường đất.Thổ Hành Tôn độn thổ sang bên kia, vung gậy gây sát thương mạnh liên tiếp tiêu diệt 3 thẻ gần hết máu của Phong Hoa.Khán đàn vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.Thổ Hành Tôn do Tạ Minh Triết điều khiển khí thế bừng bừng, liên tiếp tiêu diệt 3 thẻ, giúp Niết Bàn mở ra thế trận!Ngay khi bức tường đất biến mất, Tần Hiên lập tức tung kỹ năng vô địch toàn đoàn của Lý Hoàn, ngăn chặn chiêu khống chế của đối phương.Ý thức của Tần Hiên rất tốt, quả nhiên bên Phong Hoa đã từ bỏ khống chế. Tạ Minh Triết lại tiếp tục triệu hồi Lâm Xung và Yến Thanh phối hợp, dịch chuyển sang phía đối thủ hạ tiếp 3 thẻ, tạo ra chênh lệch 6 thẻ.Tô Dương khen ngợi: "Quá đẹp! Trận này của Niết Bàn có thể xem như mẫu mực của lối đánh phản công theo nhịp, khi đối phương tấn công thì dùng phản đòn, hút sát thương, khiêu khích để chống đỡ, đến khi đối phương gần hết máu thì lập tức tung thẻ công kích ra thu hoạch.""Phong Hoa có vẻ hơi loạn nhịp, vài đợt tấn công đầu không đạt hiệu quả, cộng với sự xuất hiện của tường đất làm gián đoạn nhịp điệu, đánh có vẻ khá bị bó buộc..." Lời của Ngô Nguyệt vừa dứt, thông báo thẻ bị tiêu diệt hiện lên trên màn hình đã nhanh chóng tát thẳng vào mặt.Rắn Mamba Đen hạ gục Yến Thanh.Thẻ rắn vòng ra sau, một đòn ăn ngay, là do Chân Mạn ra tay!Khi nhìn thấy thông báo, Tạ Minh Triết cũng cảm thấy sống lưng lạnh toát.Là chỉ huy cậu phải nắm bắt toàn cục, nhưng lần này lại không thấy Chân Mạn triệu hồi thẻ rắn lúc nào, vì trận này bên Phong Hoa có quá nhiều thẻ xuất chiêu, sư huynh và Từ Trường Phong dùng thẻ hoa liên tục áp chế hỏa lực từ xa, còn cây ăn quả của Thẩm An thì cứ không ngừng đập vô số trái cây khiến trời đất mịt mù...Niết Bàn có quá nhiều điểm cần phòng thủ, không thể chu toàn mọi mặt.Vì vậy cậu đã bỏ sót Chân Mạn!Ở Phong Hoa chị Mạn không phải tuyển thủ chủ lực, cũng rất ít khi bị đặc biệt chú ý, nhưng đừng quên, cô là tuyển thủ từng đoạt á quân giải cá nhân, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành trung tâm của trận đấu, Phong Hoa chưa bao giờ chỉ có một mình Đường Mục Châu là trung tâm, mà cả bốn tuyển thủ đều có thể là trung tâm công kích.Thẻ rắn của Chân Mạn nhờ vào địa hình phức tạp của Di Tích Hoang Mạc, lặng lẽ từ dưới tường đất vòng ra sau.Lúc tường đất xuất hiện cô không hành động, khi Niết Bàn thả Thổ Hành Tôn ra cô vẫn chờ thời cơ, đến khi Tạ Minh Triết triệu hồi Yến Thanh, dịch chuyển liên tục thu hoạch hai thẻ xong quay về hậu phương, thì thẻ rắn của cô mới bất ngờ xuất kích, hạ Yến Thanh trong chớp mắt!Nếu Chân Mạn là một thợ săn, thì cô đúng là một thợ săn xuất sắc.Biết kiên nhẫn, cũng biết cách vồ lấy con mồi vào thời khắc thích hợp nhất.Chiến lược của Đường Mục Châu rất bình tĩnh: "Ở chính diện thì dùng hỏa lực mạnh mẽ áp chế, khiến đối phương không thể phân tâm, chị Mạn vòng ra sau hạ gục thẻ công kích chính của Niết Bàn, đội hình của Niết Bàn có phòng thủ mạnh, nhưng chỉ cần vài thẻ công kích bị diệt thì sẽ tự động sụp đổ."Chiêu để thẻ rắn vòng ra sau quả thật khiến Tạ Minh Triết không kịp đề phòng.Nhưng cậu phản ứng cực nhanh, lập tức mở chiêu tàng hình của Gia Cát Lượng để phân tán toàn đội,Chân Mạn vốn có nhiều kinh nghiệm thi đấu, là tuyển thủ do chính Đường Mục Châu huấn luyện, cô cũng có thể điều khiển nhiều tuyến cùng lúc, những con rắn linh hoạt dưới tay cô nhanh chóng tản ra, lợi dụng vô số tường đổ trong Di Tích Hoang Mạc để che giấu bản thân.Ngoại trừ Trăn Vàng Khổng Lồ, thì các loài rắn khác đều có kích thước rất nhỏ, nếu núp sau tường thì gần như không thể phát hiện.Khi đợt tường đất phản đòn thứ hai xuất hiện, các thẻ công kích chính của Phong Hoa đột nhiên chia thành ba hướng.Thẩm An tiếp tục dùng trái cây áp chế ở phía chính diện, thu hút sự chú ý của đối phương. Đường Mục Châu và Từ Trường Phong phối hợp với Chân Mạn du địch chia ra ba hướng. Ba tuyển thủ có khả năng thao tác cực cao di chuyển trong bản đồ có nhiều tường đất như Di Tích Hoang Mạc, dù thẻ của họ có sắp hết máu thì cũng khó mà tiêu diệt được, chênh lệch về tỉ số thẻ nhanh chóng được san bằng.Số thẻ còn lại của cả hai bên từ 14:14 xuống còn 6:6, cục diện vô cùng căng thẳng.Mỗi bên còn 6 thẻ, Trịnh Phong đang quan sát trận đấu ở hậu trường khẽ thở dài: "Niết Bàn sắp không trụ nổi nữa rồi."Vì Niết Bàn chỉ còn 5 thẻ phụ trợ và 1 thẻ công kích, trong khi Phong Hoa thì còn toàn là thẻ công kích, trong đó có 3 thẻ rắn của Chân Mạn và 3 thẻ hoa của Đường Mục Châu. Thẻ phụ trợ của Niết Bàn vì bị hỏa lực của đối phương áp chế quá mạnh nên kỹ năng trị liệu đều đang chờ hồi chiêu.Thẻ của Từ Trường Phong và Thẩm An đều bị tiêu diệt sạch, nhưng 6 thẻ công kích linh hoạt nhất của Đường Mục Châu và Chân Mạn vẫn còn sống sót đến cuối cùng.Tạ Minh Triết đã cố hết sức để bảo vệ thẻ công kích còn lại của mình, giết được 2 thẻ bên đối phương, nhưng hai người Đường Mạn cũng phối hợp tiêu diệt được thẻ công kích còn lại của cậu. Nửa phút sau, Phong Hoa giành chiến thắng với lợi thế 4 thẻ bài!Tô Dương nhanh chóng phân tích nhịp độ then chốt của toàn trận, giải thích cho khán giả: "Niết Bàn mở đầu rất tốt, chỉ là lối chơi của Phong Hoa linh hoạt hơn, từ việc Chân Mạn âm thầm vòng ra sau, cho đến việc ba người Đường Mục Châu, Từ Trường Phong, Chân Mạn chia ra tấn công, Niết Bàn có thể phòng được một người, nhưng không thể cùng lúc ngăn được cả ba."Tô Dương ngẫm nghĩ một lúc, lại ví dụ thêm: "Giống như một con voi da dày thịt béo gặp phải vài con chim ưng lanh lợi, tuy chưa chết ngay được, nhưng chim ưng nhanh nhẹn, tấn công linh hoạt và đa dạng, việc Niết Bàn không phòng nổi chỉ là chuyện sớm muộn."Lưu Sâm cảm khái: "Đường Mục Châu quá cực đoan, cộng cả thẻ ẩn, ván này cậu ta đem theo tổng cộng 15 thẻ công kích. Phụ trợ thì chỉ có 3 thẻ khống chế và 2 thẻ trị liệu, Phong Hoa thoạt nhìn rất yếu ở mặt phòng thủ, nhưng khi đội hình tản ra thì cũng chẳng cần phòng thủ nữa, ba tuyển thủ của Phong Hoa hoàn toàn dựa vào thao tác cá nhân để di chuyển, bên kia sẽ rất khó bắt được họ."Tô Dương gật đầu: "Đúng vậy, Đường Mục Châu gần như từ bỏ phòng thủ, chỉ dùng chiêu trị liệu vào lúc then chốt để cứu mạng. Phong Hoa dùng kiểu tấn công đa hướng để xé toạc điểm yếu trong đội hình của Niết Bàn, như thể Đường Mục Châu đang nói với sư đệ, tấn công chính là chiêu phòng thủ tốt nhất!"Tạ Minh Triết: "..."Bình thường sau mỗi trận đấu cậu đều cười vui vẻ, nhưng lần này Tạ Minh Triết lại im lặng.Sắc mặt không thể nói là khó coi, nhưng lại nghiêm túc một cách chưa từng có.Ván đầu tiên, chiến thuật sân nhà của Đường Mục Châu cao hơn một bậc, khiến Niết Bàn đang ở thế thắng ổn định lại rơi vào bẫy mà sư huynh đã đào sẵn, tầm nhìn trinh sát của Thạch Tú bị Đường Mục Châu lợi dụng, gài bẫy, dụ cậu mắc câu. Tưởng đâu sẽ tiêu diệt được đối thủ, ai ngờ lại bị cột đá sụp đổ chôn mất năm thẻ bài quan trọng.Ván này thua khá bất ngờ, chỉ trong ba giây ngắn ngủi, sư huynh đã suy nghĩ xa hơn một bước, Tạ Minh Triết không có gì để oán trách.Nhưng ván thứ hai là sân nhà của Niết Bàn, vốn đầy tự tin với chiến thuật phòng ngự phản kích, kế hoạch bày sẵn lại không thể phát huy hết, Đường Mục Châu dùng cách đơn giản và thô bạo nhất để đánh bại Niết Bàn, dùng mũi giáo sắc nhọn xuyên thủng lớp khiên kiên cố!Phong Hoa thật sự đáng sợ.Ngoài Tiểu An còn hơi yếu, thì Đường Mục Châu, Từ Trường Phong và Chân Mạn, ai cũng có thể trở thành trung tâm chiến thuật. Chỉ đề phòng sư huynh thì bị Chân Mạn vòng ra sau đánh úp, chú ý đến Chân Mạn thì Đường Mục Châu lại nhân cơ hội trốn thoát...Đội hình nhiều trung tâm.Nguồn sát thương không thể triệt tiêu hoàn toàn.Phòng ngự có ích gì? Chẳng qua cũng chỉ là cái chết từ từ thôi.Suốt mùa giải này, Tạ Minh Triết từng gặp không ít khó khăn. Giai đoạn vòng bảng, Niết Bàn có thành tích không tốt, thường xuyên bị dẫn trước với cách biệt lớn, nhưng cậu luôn giữ vững được cục diện.Ở vòng loại trực tiếp, trận đầu gặp chuyện Chúng Thần Điện thay người đột ngột, Niết Bàn chơi rất chật vật, ván đầu thua tan tác, nhưng ván hai nhanh chóng gỡ lại. Trận thứ hai đối đầu với Phán Quyết, bản đồ không chiến hồi hộp kịch tính như thả bánh vào nồi, căng thẳng cực độ, nhưng cậu vẫn nhanh chóng lấy lại trạng thái.Tuy nhiên hôm nay, Tạ Minh Triết lại cảm thấy một áp lực chưa từng có.Bởi vì người ngồi đối diện, không chỉ là sư huynh của mình, mà còn là người yêu hiểu rõ mình nhất.Từ khi cậu còn là người mới, vừa tạo ra tấm thẻ Lâm Đại Ngọc với kỹ năng phán định chết tức thì, Đường Mục Châu đã bước vào cuộc đời cậu, dẫn dắt cậu dùng thẻ chết tức thì càn quét toàn liên minh, chỉ cậu cách sử dụng hiệu quả thẻ phán định, dạy cậu phân bổ chỉ số cho thẻ..Sau khi quen biết sư phụ, Đường Mục Châu càng thường xuyên lấy thân phận sư huynh ra dạy dỗ, cùng các tuyển thủ đội hai của Phong Hoa luyện tập nhiều lần, giúp cậu tiến bộ vượt bậc.Có thể nói, từng bước trưởng thành của cậu đều nằm trong mắt Đường Mục Châu.Đường Mục Châu là huyền thoại của giới chuyên nghiệp, thắng 50 trận liên tiếp đoạt chức vô địch hạng mục cá nhân vào mùa giải thứ năm khi còn trẻ tuổi, sau đó lại đạt được thành tích Ba lần quán quân đầu tiên từ trước đến nay gồm cả mùa giải thứ 9 và mùa giải thứ 11. Tự tay sáng lập câu lạc bộ Phong Hoa, các tuyển thủ do anh đào tạo như Chân Mạn, Từ Trường Phong đều từng đạt á quân giải cá nhân, đồ đệ Thẩm An còn giành giải người mới xuất sắc nhất.Thực lực cá nhân, thiên phú chế tạo thẻ, tốc độ phản ứng, năng lực chỉ huy và bố trí chiến thuật, không mặt nào không nằm trong hàng đầu liên minh, đã vậy anh còn tích lũy đến sáu năm kinh nghiệm thi đấu ở các giải lớn.Một sư huynh như vậy, làm sao để đánh bại?Làm sao để thắng đây?!Trước nay mỗi lần Tạ Minh Triết rơi vào cục diện khó khăn đều có thể tìm được đường sống. Nhưng lần này, cậu thực sự không biết còn chiến thuật nào mà sư huynh chưa nghĩ đến? Đường Mục Châu thậm chí có thể dùng tư duy chiến thuật của cậu ở ván đầu tiên để lật ngược bẫy lại cậu!Gặp được người yêu hiểu mình là một điều may mắn.Nhưng gặp phải đối thủ hiểu mình đến tận xương tủy, thì lại là bất hạnh lớn nhất!Tư duy của Tạ Minh Triết bắt đầu rối loạn, cậu cũng là con người, cũng có cảm xúc. Trong tình thế bị dẫn trước hai ván liên tiếp, lại thua dưới tay người hiểu mình nhất, Tạ Minh Triết nhất thời rơi vào hoang mang.Đúng lúc đó, đèn đỏ trên sân đấu sáng lên.Trọng tài nói: "HLV Niết Bàn, Trần Thiên Lâm, yêu cầu tạm dừng trận đấu."Một bàn tay dịu dàng đặt lên vai Tạ Minh Triết, tiếp theo là giọng nói trong trẻo như suối chảy giữa rừng vang lên bên tai, Trần Thiên Lâm với giọng điệu bình tĩnh, từ tốn nói: "A Triết, em đang tự tạo áp lực quá lớn cho bản thân, tỉnh lại đi."Tạ Minh Triết ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt bình tĩnh của sư phụ, cậu nhìn thấy hình bóng của mình trong đó.Tạ Minh Triết chợt bừng tỉnh: "Em... vừa nãy em hơi phân tâm."Trần Thiên Lâm khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói: "Rất bình thường, người chỉ huy nào cũng từng rơi vào mơ hồ, nhưng đừng quên, chúng ta là một đội, Phong Hoa không chỉ có Đường Mục Châu là trung tâm, còn Niết Bàn chúng ta, cũng không chỉ có một mình Tạ Minh Triết em đang chiến đấu."******
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store