[Đam mỹ / EDIT] Tà Thần Tối Thượng Phát Sóng Trực Tiếp Thần Quái - Tuế Thời Khâm
Chương 47: Rốt cuộc cậu đã dây dưa với bao nhiêu người đàn ông?
Edit: Mạc Tử Thiên (Chỉ có trên wattpad.com)Tên đã xác định được, nhiệm vụ truyền giáo không thể do một mình cậu đảm đương tất cả.Tìm cu li làm việc tốn công vô ích thế này thì không thể tìm người thông minh.Trúc Dật cân nhắc những người mình biết.Lam Trù là một đứa ngạo kiều, chắc chắn sẽ không đồng ý.Lộc Khởi thì, nghĩ cũng đừng nghĩ.Hai tỷ muội họ Lý đều là người thường, tạm thời không có giá trị.Nghĩ tới nghĩ lui, Trúc Dật cảm thấy chỉ có Bạch Cửu là phù hợp tiêu chuẩn của cậu. Huống hồ Bạch Cửu còn thiếu cậu cái mạng, cậu còn nhớ rõ ràng.Trong khi đó, Bạch Cửu đang ở nhà trải nghiệm kiếp sống phù du thì đột nhiên có cảm giác như bị một thứ gì đó tà ác nhìn chằm chằm, sau cổ cậu ta nổi lên một tầng da gà, vội vàng ăn một quả nho để bĩnh tĩnh, kết quả lại bị chua đến mức toàn thân cứng đờ.Hai giờ sau, app Ngôi Sao hiện lên một thông báo.Bạch Cửu vừa thấy tên người gửi là Trúc Dật, lập tức thụ sủng nhược kinh.【 Trúc Dật: Bạch Cửu, ta cần gặp ngươi, nhà ngươi ở khu trung tâm đúng không? 】 【 Bạch Cửu: Đúng vậy. 】【 Bạch Cửu: Có chuyện gì nha? 】【 Trúc Dật: Chuyện liên quan đến sống chết. 】Bạch Cửu hoảng hốt ngồi bật dậy.【 Bạch Cửu: Đại ca, đừng làm tôi sợ. 】【 Trúc Dật: Nhà ngươi ở đâu hoặc ngươi chọn một điểm gặp mặt cũng được. 】【 Bạch Cửu: Nếu không thì gặp mặt ở Bất Dạ Thành đi, có tuyến tàu cao tốc đi thẳng tới đó. 】Sau khi trở thành tế phẩm, thân phận của các tế phẩm sẽ được Ngôi Sao bảo mật. Tên tuổi có thể làm giả, tướng mạo cũng có thể thay đổi qua phẫu thuật.Bởi vì trong các buổi phát sóng trực tiếp, thường xuyên có tranh cãi, hôm nay ai giết ai, ngày mai lại có người báo thù.Để đảm bảo tế phẩm chỉ chết trong phát sóng trực tiếp, theo Công Ước Thế Giới Mới, sinh mệnh của chủ bá sẽ được Dị Qủy bảo vệ khi không phát sóng trực tiếp. Nếu có người tấn công streamer, công ước sẽ trừng phạt thích đáng.Tuy các chủ bá được bảo hộ nhưng người nhà và bạn bè họ sẽ dễ dàng gặp nguy hiểm. Tuy loại truyện như cháy thành, ao cá bị vạ lây này rất trơ trẽn, nhưng đây là một mảnh đất phát luật màu xám không thể bị khống chế, cho nên các chủ bá đều không nguyện ý bại lộ thông tin thật của bản thân trên Ngôi Sao.Giao lưu của các chủ bá đều thông qua Ngôi Sao, nếu cần gặp mặt trực tiếp, họ đều sẽ hẹn gặp ở Bất Dạ Thành.Trúc Dật và Bạch Cửu hẹn một tiếng sau gặp nhau. Sân bay có đoàn tàu cao tốc nối trực tiếp với Bất Dạ Thành, chỉ cần nửa tiếng là tới nơi.Lúc này đã là ban đêm, ánh đèn trong Bất Dạ Thành được bật sáng rực rỡ, nhìn từ chỗ gần, Bất Dạ Thành như một tòa thành lộng lẫy náo nhiệt, nhìn từ xa nhìn lại, có một cột ánh sáng màu đen từ bầu trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ Bất Dạ Thành.Bạch Cửu nhắn tin bảo Trúc Dật đợi ở quầy bar trong một quán rượu, nơi đây ngư long hỗn tạp, người rất nhiều nhưng cũng chính vì thế mà dễ dàng lẩn khuất giữa đám đông.Trúc Dật chỉ muốn giao việc truyền giáo cho Bạch Cửu, không muốn ở nơi chướng khí mù mịt như thế này. Nề nà đây là lần đầu tiên Bạch Cửu chơi trò điệp viên kiểu này, cậu ta cực kỳ hưng phấn, cho nên nể mặt việc một lát nữa cậu sẽ hố cậu ta, Trúc Dật không cự tuyệt.Trung tâm Bất Dạ Thành cực kỳ lớn, như một tòa lâu đài, có bảy, tám quán bar lớn, đã thế mỗi cái đều rất nổi tiếng.Vừa đi vào đã thấy ánh đèn lập lòe, trong không khí tràn ngập mùi cồn hỗn tạp, trên sân nhảy có một đám người cuồng nhiệt nhảy múa, Trúc Dật chỉ đi ngang qua đám người đang cuồng hoan mà đã bị tóc của đám người đó quất vào mặt vài lần.Thật vất vả mới chen được quầy bar, nhưng tất cả ghế ngồi đã chật kín người, cơ hồ mọi người đều đang tán tỉnh nhau, Trúc Dật tận mất nhìn thấy một cô gái tóc ngắn trò chuyện thân mật với một cô gái tóc quăn, sau khi cô gái tóc quăn vừa đi, cô gái tóc ngắn liền hôn nồng nhiệt với người đàn ông bên cạnh.Hai người kia ôm hôn nhau, tay chân cũng không an phận, giở trò trên người đối phương. Hai người va phải Trúc Dật, họ lập tức lộ ra vẻ khó chịu vì bị quấy rầy."Mùi gì thế?""Sau giống mùi cá biển phơi khô thế nhỉ."Mũi hai người kia nhanh chóng tìm được ngọn nguồn.Trúc Dật vừa trải qua một vụ tai nạn trên biển, còn chưa kịp thay quần áo, mang theo một thân bị nước biển cọ rửa qua, trong túi áo khoác có vài con cá nhỏ còn giẫy giụa.Cô gái tóc ngắn phát hiện Trúc Dật còn cầm một cây rong biển."... Đi thôi anh yêu, nơi này hình như có bệnh nhân tâm thần."Trúc Dật không để ý đến phản ứng của hai người, ít ra bây giờ đã có chỗ ngồi trống.Cậu mở app Ngôi Sao ra, thấy Bạch Cửu nhắn tin, nói rằng mình vừa ngồi lên đoàn tàu cao tốc."Đi một mình sao?"Một thanh âm trầm ổn cắt ngang ngón tay đang phản hồi tin nhắn của Trúc Dật.Trúc Dật ngẩng đầu, thấy chỗ ngồi bên cạnh mình có một người đàn ông mặc bộ vest lịch sự, cả người đều gọn gang. Trọng điểm là người còn đeo một cái kính gọng vàng, bên trên nó có rất nhiều chi tiết hoa mỹ, hai sợi dây xích vàng nhỏ tinh xảo rũ trên mắt kính, khiến hắn trong đầy vẻ tri thức."Tạm thời là vậy." Nể mặt mắt kính của hắn, Trúc Dật nói một câu.Kính gọng vàng nghe vậy, lộ ra một nụ cười ái muội: "Có lẽ em đang chờ tôi tới giải thoát em."Trúc Dật mê mang nghiêng đầu.Đầu ngón tay của kính gọng vàng xẹt qua ống tay áo Trúc Dật: "Có phải vì xảy ra chuyện nên không kịp thay quần áo không, trong phòng tôi vừa lúc có một bộ quần áo mới chưa từng bị mặc."Trúc Dật nghe vậy, khịt khịt mũi. Cậu đolà do ở biển lâu quá nên cậu đã quen với mùi biển rồi, nhưng khi mấy người này nhắc đến, cậu mới phát hiện mình đúng là giống một con cá mặn bị phơi khô.Trúc Dật cúi đầu, nhắn tin cho Bạch Cửu rằng mình sẽ rời đi một lúc, sau đó theo chân kính gọng vàng rời khỏi quán bar.Hai người đi được một lúc, dọc đường đi kính gọng vàng thể hiện thái độ cực kỳ lịch thiệp, không hỏi thêm một lời thừa thãi, trông giống như chỉ muốn giúp đỡ Trúc Dật mà thôi.Bọn họ đến một khu nhà thuộc Bất Dạ Thành, nơi đây hầu hết là những căn hộ đơn được thuê bởi các streamer, kiểu quản lý chung cư này rất phù hợp với những ai muốn sống mơ mơ màng màng không mục tiêu ở Bất Dạ Thành.Khi bước vào thang máy, Trúc Dật phát hiện ánh mắt của kính gọng vàng trở nên kỳ lạ, pha trộn giữa sự nóng bỏng và sự bình tĩnh.Trúc Dật cảm thấy người này có hơi nhiệt tình, nhưng vì con người đối xử tốt với cậu vốn là điều hiển nhiên trong nhận thức của cậu, nên cậu cũng không cảm thấy có gì không ổn.Khi vào phòng, kính gọng vàng lấy một bộ sơ mi lụa trắng cùng chiếc quần dài thoải mái từ phòng ngủ ra."Cậu mặc tạm đi." Kính gọng vàng cười nhẹ, quay người lấy hai ly pha lê chân cao từ tủ. "Cậu muốn uống gì? Rượu vang đỏ hay champagne?"Ánh mắt Trúc Dật dừng lại trên bộ quần áo kia, kích cỡ rõ ràng không hợp với kính gọng vàng. Hắn nói rằng chưa từng mặc qua chắc là thật, vì bộ này vốn không phải chuẩn bị cho chính hắn.Thấy Trúc Dật không trả lời, kính gọng vàng tiếp tục: "Nếu em muốn tắm, tôi có thể cho em mượn phòng tắm. Miễn phí."Trúc Dật ừ một tiếng, cầm bộ quần áo đi vào phòng tắm.Sau năm phút, Trúc Dật bước ra với làn hơi nước tươi mát sau khi tắm. Tóc dài của cậu dù đã được lau khô qua nhưng vẫn hơi ướt, những giọt nước nhỏ xuống từ mái tóc, men theo cổ, rồi bị chặn lại bởi chiếc áo sơ mi."Em..." Kính gọng vàng nhìn chằm chằm cổ của Trúc Dật, "Thật sự quá đẹp."Hắn đứng lên, đưa cho Trúc Dật ly rượu còn lại.Trúc Dật nhận lấy: "Cảm ơn, nhưng ta không thích hương vị này lắm."Khắc chế trong ánh mắt của kính gọng vàng lập tức mất hết, dục vọng viết rõ trên mặt hắn."Không sao, tôi sẽ khiến em thích." Hắn uống sạch ly rượu của mình, giữ lại trong miệng, rồi ôm chặt lấy Trúc Dật, chuẩn bị ghé sát vào môi cậu."?""Để tôi nhìn đôi mắt của em." Kính gọng vàng nhắm mắt, duỗi tay tháo kính râm của Trúc Dật.Đột nhiên, hắn khựng lại, rượu vang đỏ trong miệng tràn ra, nhuộm đỏ bộ âu phục tinh xảo. Nhìn kỹ, vệt đỏ đó không chỉ có rượu mà còn pha lẫn máu đặc sệt.Trúc Dật kịp thời đẩy kính râm về chỗ cũ, nhưng kính gọng vàng đã biến thành kẻ ngốc, chỉ biết há miệng ú ớ.Dù không mất mạng, nhưng hắn hóa điên rồi.Trúc Dật cúi người tháo chiếc cặp mắt kính màu vàng trên mặt hắn, đá hắn sang một bên, rồi đi đến phòng tắm để rửa sạch chiếc kính thật kỹ rồi đổi nó với kính râm trên mặt mình.Mang kính tròng trong suốt cũng tốt, để tránh đám ngu xuẩn ngại mạng mình quá dài muốn xem mắt cậu.Cậu vừa đóng cửa phòng, liền thấy Bạch Cửu vội vàng chạy ra từ thang máy."Trúc Dật! Cậu không sao chứ! Tôi vừa nghe bartender nói cậu bị gã tồi nào đó dùng thủ đoạn độc ác lừa đi!"Thật ra, nguyên lời của bartender là có một nam nhân đeo kính râm hồng phấn của trẻ em, tình chàng ý thiếp với một thằng tồi thường dùng thủ đoạn độc ác, sau đó hai người cùng về phòng."Thằng tồi thủ đoạn độc ác?"Bạch Cửu quan sát sắc mặt của Trúc Dật, thấy cậu không có vẻ gì bất thường liền thở phào: "May mà không sao, nếu không tôi sẽ thấy tội lỗi lắm. Thằng tồi đó trông thì lịch sự nhưng là một thằng bại hoại, thích nhắm vào kiểu người như cậu."Bạch Cửu đột nhiên nhìn mặt Trúc Dật: "Kính râm của cậu đâu?"Thì ra mắt của Trúc Dật đẹp như vậy, rõ ràng đang rũ mắt nhìn cậu ta, nhưng đuôi mắt lại hơi hếch lên, nhìn rất phong tình. Trong mắt cậu lại lạnh lẽo, cứ như một mảnh băng giá.Mâu thuẫn lại hài hòa.Trúc Dật lấy kính râm từ túi áo ra đưa cho Bạch Cửu: "Nếu ngươi thích thì tặng ngươi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store