ZingTruyen.Store

CV-ONSRA || PondPhuwin

Chương 74

chin1152

Pond trên đường đến công ty liên tục nhận cuộc gọi báo báo của cấp dưới, tài liệu của tập đoàn cần phê duyệt Gin đã giúp anh kiểm kê thật kỹ lưỡng, đến công ty chỉ cần đặt bút xuống ký là xong, nhưng chồng hồ sơ phải lên đến cả hàng trăm quyển, mấy tháng qua chỉ có hợp đồng được thêm vào chứ chẳng có hợp đồng nào bị rút ra, vậy nên chất đống trong phòng chủ tịch như kho sách.

Đặt bút vẽ vài đường quen thuộc trên giấy tờ, Pond cứ ký mãi đến hai tiếng sau mới hết xấp tài liệu, bàn tay cảm thấy mỏi đến run lên. Vừa xong đã cho người mang đi thực thi giám sát quá trình, còn anh, Joong, Bi, Gin gấp rút lái xe trở về biệt uyển ở ngoại thành.

Phòng kín sáng đèn, bàn lớn trải đầy bản đồ chiến lược và bản đồ địa hình, một xấp giấy mỏng tập hợp những gương mặt cần tiêu diệt trong nội bộ của Lhong Khunnaporb, trong đó có cả cảnh sát Jawarut.

Gin dường như không được tập trung lắm, đôi mày cứ nhíu lại nhìn về xấp hồ sơ. Để ý nhất vẫn là anh người yêu của Gin-Bi, Bi đưa tay ra hiệu dừng cuộc thảo luận lại hỏi Gin:

"Em sao vậy? Tập hồ sơ có vấn đề sao?"

Gin hoàn hồn trở lại nhìn mọi người một lượt xong mới trả lời:

"Không có vấn đề, chỉ là tên cảnh sát này...tốt nhất là xử lý hắn sau cùng. Dính đến cảnh sát rất mệt mỏi đấy, chúng ta không có nhiều thời gian cho việc lên kế hoạch để đưa ra lí do tử vong của một cựu cảnh sát đâu."

Pond cầm bản lý lịch của cảnh sát Jawarut lên nhếch mày, vẫn là anh có cách giải quyết nhanh nhất:

"Theo cậu nghĩ chiến ở đâu là an toàn nhất?"

"Mình nghĩ không nằm trên đất liền."

"Đấy, vậy là giải quyết xong rồi!"

Gin: "....."

Joong: "...."

Bi: "...."

"Cho bọn chúng ít mồi ngon trên biển, bắt tên khốn này đi theo, tóm gọn chúng một lần rồi cho nổ thuyền đi. Tin tức cựu cảnh sát hi sinh vì thực hiện nhiệm vụ phá đường dây buôn lậu lớn trên biển sẽ được đăng đầy trên mặt báo. Hắn được tung hô hay gì thì mặc kệ, chết là được rồi."

"Pond, mình nghĩ cậu nên đi làm đạo diễn phim đi."

"Bớt dùng cái giọng điệu đó lại đi, mình đã cho người sắp xếp ổn thỏa cả rồi, tận cả tháng trước cơ. Các cậu đi theo kế hoạch đã vạch sẵn là được."

Thảo luận đến tận hai tiếng đồng hồ, lô hàng từ Mỹ vận chuyển bằng đường thủy đã xuất phát được hai tuần, vài ngày nữa sẽ vào địa phận khu vực biển của Thái Lan. Đối tượng mua bán lần này là một doanh nhân khai thác dầu mỏ, có hẳn một trụ sở chính ở Mỹ, số lượng đơn hàng nặng gần mười tấn đã được vận chuyển an toàn đến tay khách hàng. Nhưng khi nhận hàng vì lo sợ bị FBI sờ gáy nên bên mua xin hồi lại hai tấn, con tàu vận chuyển hàng lần nữa chở theo hai tấn súng ống đạn dược đi về theo đường cũ.

Đương nhiên Joong đã làm theo sắp xếp của Pond âm thầm cho người tuồn ra thông tin này cùng với một bí mật, tất cả đều tự nhiên như thể Joong đã lỡ miệng nói ra vậy: Pond Naravit sẽ đưa người của mình ra biển bằng du thuyền, tiện thể cập bến tàu chở hàng lấy thêm ít người để hộ tống suốt chặng đường đi.

Lhong Khunnaporb nghe nói số người canh gác trên tàu sẽ ít đi, lực phòng thủ cũng sẽ giảm đương nhiên sẽ tạo điều kiện cho ông ta đánh tráo lô hàng lần hai. Con trai ông ta bị Pond đánh cho phải phẫu thuật chỉnh hình, ông ta còn đang muốn tính luôn một lần cùng Pond đâu.

Mọi người chia nhau trở về chuẩn bị kỹ lưỡng một lần nữa sẽ xuất phát ra bến cảng, Pond và Joong ở tại biệt uyển tắm gội sạch sẽ, kiểm kê súng riêng của mình lần cuối rồi lên xe. Trên đường đi anh mới nhớ đến việc chưa tạm biệt bạn nhỏ của mình.

"Alo. Phuwinie, em đã ngủ chưa?"

"Chưa ạ, anh đang làm gì đó?"

"Anh đang trên đường ra bến cảng"

"Lại ra biển sao?"

"Ừm. Mà sao em dùng từ "lại" vậy?"

"Bộ truyện nào mà chẳng có cảnh trên biển?"

"Ừm. Chắc tại bà tác giả nó thích, thôi kệ bả đi em."

"Pond Naravit, an toàn quay trở về."

"Được. Phuwin cũng phải ngoan, chú ý cẩn thận. Anh yêu em."

Cúp máy được một lúc rồi Pond vẫn chưa khép được khuôn miệng của mình lại, đuôi mắt cong lên vui vẻ nhìn ra bên ngoài, cảnh vật ban đêm chỉ có những cột đèn kéo dài đến tít xa, thi thoảng vài chiếc xe qua lại trên đường, thế nhưng Pond lại cảm thấy vui vẻ, vui đến nỗi nhìn cột đèn cũng thấy đẹp. Joong cũng muốn gọi cho Dunk, nhưng nghĩ lại nếu gọi vào lúc này anh ấy ngược lại sẽ lo lắng hơn, chần chừ mãi mới gửi đi một tin nhắn thoại:

"DunkDunk, bây giờ sắp vào đông rồi, đợi em về sẽ đưa anh đi London trượt tuyết. Nhé!"

Chẳng nói bao lâu, chẳng hứa sẽ bình an, chỉ hứa sẽ trở về, tình cảm của hai người họ khác xa Pond và Phuwin rất nhiều, ngọt ngào chỉ là những cái hôn môi cùng nắm tay từ năm này qua tháng nọ, nóng bỏng chỉ có chuyện trên giường cũng luôn luôn giữ kẽ với nhau, êm đềm nhẹ nhàng đi qua bao tháng nọ, nóng bỏng chỉ có chuyện trên giường cũng luôn luôn giữ kẽ với nhau, êm đềm nhẹ nhàng đi qua bao năm tháng, buồn vui có chăng chỉ là im lặng một chút lắng nghe tiếng lòng của đối phương. Yêu nhau theo cách trưởng thành, theo cách bình lặng nhất.

Còn Pond và Phuwin cũng chẳng phải kiểu tình cảm trẻ con hay nhất thời, Phuwin vốn là một tâm hồn đơn điệu nhút nhát, sự xuất hiện của Pond đã làm thay đổi quỹ đạo sống vốn có của cả hai, giống như những thiên thạch đơn độc cứ trôi dạt trong không gian, tình cờ chạm vào nhau lại nảy sinh hiệu ứng, mạnh mẽ tiếp nhận nhau tạo nên một hành tinh nhỏ, một thế giới riêng của hai người. Đối với nhau luôn nhiệt tình hết mức có thể, không ngần ngại bày tỏ tình cảm của mình, yêu rất nồng nhiệt, lúc giận nhau cũng nghiêm trọng chẳng kém.

Dunk và Joong yêu nhau bằng cách thấu hiểu, Pond và Phuwinyêu nhau bằng nhiệt huyết của mình. Chẳng thể so sáng được ai hơn ai kém, cũng chẳng cần so sánh vì họ khác nhau.

Đây có lẽ là lần đầu tiên cả hai người đàn ông cùng chung một cảm xúc, sắp tới sẽ nguy hiểm chẳng biết nắm chắc được phần thắng hay không, nhưng nơi gọi là mái ấm luôn có người chờ bọn họ trở về, viết tiếp chuyện tình còn dang dở, nên nhất định họ phải trở về, cùng nhau.

Tình yêu không có hình thù, không có mùi vị, cũng làm gì có âm thanh, chẳng ai định nghĩa được nó ra sao, cũng chẳng ai nhìn thấy được một lần, nhưng tình yêu đối với người đang sử dụng nó lại chính là những con rối bị nó xoay vòng. Tỉnh táo sáng suốt trong chuyện tình cảm chưa chắc đã nhận được quả ngọt, còn điên cuồng mù quáng thì sẽ nắm chắc đau thương.
Joong Archen và Dunk Natachai chính là trường hợp thứ nhất, cả hai đều rất tỉnh táo trong chuyện tình cảm, nhưng chính vì sự sáng suốt đó mà mãi bị lí trí chen vào ngăn cách giữa bọn họ. Joong quá trầm tính. Dunk quá nhút nhát.
dù yêu nhau cả hai đều thấu rõ nhưng cũng chỉ là yêu nhau, nhiều lần Joong đề nghị về những dự định tương lai, xong, cũng chỉ dừng lại ở mức đề nghị thôi. Tương lai bọn họ vẫn mịt mờ, xa xăm vô định.

Còn Pond Naravit và Phuwin Tangsekyuen chính là trường hợp thứ hai. Yêu nhau bằng cả đầu óc và con tim, yêu bằng từng chân tơ kẽ tóc mà không ngại bộc lộ cho đối phương biết. Tuy nhiên vốn ngay từ đầu mối quan hệ này đã chạm phải một bức tường của quá khứ, khúc mắc không hề nhỏ lại cứng rắn và dày đặc, đâm vào làm nứt rạn tim gan, tưởng chừng ly tan lại lần nữa dung hợp vào nhau. Nói trắng ra mối quan hệ này chẳng an toàn hơn hai người kia là bao. Bất cứ ảnh hưởng nào từ khúc mắc đó đem lại đều sẽ dễ dàng vùi dập tình yêu hiện tại, mỏng manh như ly thủy tinh, va đập vào vật cứng liền sẽ vỡ nát. Bất cứ lúc nào cũng có thể chia ly, dù mù quáng đến đâu chăng nữa cũng chẳng thể xoá bỏ hiện thực để có được hạnh phúc sau này.

Bốn người bọn họ chính là loại tình yêu nửa vời, yêu nhau rất nhiều, hạnh phúc chẳng tày gang.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store