ZingTruyen.Store

Cùng Gemini viết truyện thuần sinh

Truyện Làng Vũ Đại

joenminji01

Đập nát SGK " Chí Phèo " kkk

Hai mươi tuổi, Chí đi ở đợ cho bá hộ Kiến. Nào ngờ, nhan sắc và sự chất phác của Chí đã khiến bà chủ xiêu lòng. Mối quan hệ lén lút của họ bị bá hộ Kiến phát hiện, và để che giấu tội lỗi của vợ, lão vu oan cho Chí tội danh ăn trộm, đẩy Chí vào tù bảy năm.
Sau khi ra tù, mang trong mình mối hận thù sâu sắc, Chí tìm đến nhà Kiến để đòi lại công bằng. Thế nhưng, Chí không ngờ lại bị Cường, con trai bá hộ Kiến, mắng nhiếc thậm tệ và dọa đánh. Chí đành phải ngậm đắng nuốt cay ra về, trong lòng nung nấu kế hoạch trả thù.
Sau nhiều ngày điều tra, theo dõi, Chí nắm được thói quen của Cường: y thường xuyên chè chén say sưa và về nhà rất muộn. Chí quyết định phục kích Cường bên bờ ruộng vắng, nơi Cường thường đi qua mỗi đêm.
Đêm hôm ấy, Chí kiên nhẫn chờ đợi bên bờ ruộng. Khi Cường loạng choạng đi về, hơi men đã ngấm sâu khiến hắn say bí tỉ, Chí bất ngờ lao ra. Nhanh như cắt, một tay Chí bịt chặt miệng Cường, tay còn lại tóm gọn hai cánh tay hắn bẻ quặt ra sau lưng. Không để Cường kịp phản ứng, Chí lôi xềnh xệch hắn xuống ruộng.
Cường, vì quá say và bị bịt miệng, không thể kêu la được tiếng nào. Hắn bị Chí kéo đi như một con heo chết, lội bì bõm qua lớp bùn đất đến tận bờ tre phía bên kia ruộng.
Chí đè Cường xuống, kéo quần hắn ra. Không chút bôi trơn hay chuẩn bị, Chí thẳng thừng đâm mạnh vào hậu huyệt của Cường. Cú sốc bất ngờ khiến Cường tỉnh cả rượu, hắn la lớn nhưng tiếng kêu chìm nghỉm trong màn đêm, không ai nghe thấy. Chí nghe tiếng Cường la làng, cơn giận càng bùng lên dữ dội, hắn ra sức thúc mạnh hơn. Mỗi cú nhấp, đầu và vai Cường lại bị đập vào bụi tre độp độp.
Chí, với thân hình cao lớn, "của quý" cũng không phải dạng vừa. Mỗi lần ra vào, hắn lại như chọc thẳng vào điểm nhạy cảm của Cường, khiến Cường vừa đau điếng vừa sướng đến tận cùng. Dần dần, cơn đau bị lấn át bởi khoái cảm, Cường quên đi sự kháng cự, ôm lấy Chí và rên ư ử như một con chó cái đang lên cơn.
Sau một hồi cắm rút điên cuồng, Cường không kìm được mà đạt cực khoái, dương vật non tơ của hắn cương cứng dựng đứng, phụt phụt phun tinh. Nhưng Chí vẫn chưa thỏa mãn. Hắn vỗ bành bạch vào mông Cường rồi tiếp tục những cú thúc mạnh bạo.
"Mày có biết tao đã phải chịu đựng những gì không, thằng khốn?" Chí gằn giọng, mỗi lời nói là một cú thúc sâu hơn. "Bảy năm trong tù! Bảy năm thanh xuân của tao! Tất cả là vì nhà mày!"
Cường ú ớ không thành tiếng, chỉ biết rên rỉ và lắc đầu trong vô vọng.
"Giờ thì mày biết mùi vị của sự nhục nhã là gì rồi chứ?" Chí thì thầm vào tai Cường, giọng đầy thù hận. "Đây mới chỉ là khởi đầu thôi, thằng chó!"
Hắn cúi xuống, ngậm lấy đầu vú Cường, hàm răng sắc bén không chút nể tình mà gặm cắn đầu vú đỏ tươi của Cường. Một tay Chí vẫn đặt dưới háng Cường, hắn vừa cố ý nắn bóp túi tinh nặng nề, vừa bịt chặt đầu khấc, không cho Cường bắn tinh lần nữa. "Con cu" dữ tợn trong hậu huyệt của Cường vẫn hung hăng cắm rút, càng đâm càng vào sâu, đè mạnh lên điểm dâm khiến Cường sướng muốn chết.
Cường vừa co bóp lỗ hậu thít mạnh dương vật Chí, vừa van xin: "Làm ơn... làm ơn đi mà... Cho tao bắn... làm ơn đi Chí!"
Chí đắc ý, nghe Cường van xin lạy lục chán chê rồi mới từ từ thả đầu khấc của Cường ra. Ngay lập tức, Chí bắn tinh sâu vào trong hậu huyệt của Cường.
"Mày nhớ đấy, thằng Cường," Chí gằn giọng, kéo quần lên. "Đây chỉ là cái giá mày phải trả cho một phần những gì nhà mày đã làm với tao! Bảy năm! Bảy năm tao phải mục xương trong tù! Mày có biết cảm giác đó không hả?"
Cường nằm đó, thở dốc, cả người run rẩy. "Thằng khốn! Mày dám... mày dám làm thế với tao! Mày sẽ phải trả giá! Tao thề!"
Chí cười khẩy, quay lưng bước đi. "Mày cứ thử xem. Lão bá hộ Kiến của mày đã già yếu rồi, giờ đến lượt mày nếm mùi." Hắn biến mất vào màn đêm, bỏ lại Cường nằm sõng soài bên bờ ruộng.
Sáng hôm sau, Cường tỉnh dậy bên bờ ruộng. Toàn thân hắn không mảnh vải che thân, hậu huyệt thì đau tê tái. Cường vừa tức giận vừa sợ hãi, vội vàng nhặt quần áo mặc vào. Trong lòng, một lời thề báo thù Chí đã nảy nở, mãnh liệt hơn bao giờ hết.
"Thằng Chí! Mày đợi đấy! Mày đã làm nhục tao, tao sẽ khiến mày sống không bằng chết! Mày sẽ phải trả giá gấp trăm lần!" Cường nghiến răng, đứng dậy, tập tễnh lê bước về nhà, trong đầu chỉ còn ngập tràn ý nghĩ trả thù.
Cường chưa kịp hành động thì một ngày, hắn ngất lịm ngay trong nhà. Thầy lang được mời đến khám, sau một hồi bắt mạch, gương mặt ông biến sắc: "Cậu Cường... cậu Cường có thai rồi!"
Bá Kiến, cha của Cường, nghe tin như sét đánh ngang tai. Lão gặng hỏi mãi, cuối cùng Cường mới dám thỏ thẻ kể lại chuyện bị Chí cưỡng hiếp bên bờ ruộng. Lửa giận bùng lên trong lòng bá Kiến. Lão lập tức sai đám thuộc hạ tới gông cổ Chí, nhốt hắn vào kho chứa củi.
Chí bị trả thù
Trong kho chứa củi, Chí bị trói chặt hai tay hai chân, không thể phản kháng. Bá Kiến tiến tới, gương mặt đầy vẻ độc địa. "Mày dám làm nhục con tao? Giờ thì mày sẽ biết thế nào là nhục nhã!"
Lão không nói nhiều, trực tiếp lột quần Chí, rồi thẳng thừng đâm chọc không thương tiếc. Chí lần đầu tiên bị "đụ", cơ bắp toàn thân căng cứng, hậu huyệt siết chặt lấy "con cu" của Kiến. Hậu huyệt của Chí bị nứt toác, máu tươi chảy ra dọc theo chỗ hai người kết hợp, vô tình lại trở thành chất bôi trơn.
"Á... Đau!" Chí kêu lên khản cả cổ.
Bá Kiến cười khẩy, giọng đầy khoái trá: "Đau à? Mày còn chưa biết thế nào là đau đâu, thằng chó!" Lão Kiến, tuy đã già nhưng vẫn còn gân, ra vào mạnh mẽ. Lần đầu tiên "đụ" đàn ông, lão không ngờ hậu huyệt của Chí lại "bót" đến thế. Càng "đụ", lão càng hăng say, mặc cho Chí kêu gào vì đau đớn.
Sau một lúc, nhờ có máu làm chất bôi trơn, Chí dần cảm thấy dễ chịu hơn. Cơn đau giảm bớt, thay vào đó là cảm giác ngứa ngáy, rồi từ từ chuyển thành khoái cảm. Chí không ngờ, khi bị "đụ" lại sung sướng không kém gì việc "đụ" người khác.
"Ư... ưm... A... Sướng quá!" Chí vô thức dạng rộng hai chân, hậu huyệt co rút cắn nuốt "dương vật" của lão Kiến. Miệng dâm không ngừng há to, tiếng rên rỉ sung sướng vang vọng khắp nơi.
Bá Kiến vẫn chưa thỏa mãn. Hắn tiếp tục lật người Chí lại, bắt Chí ở tư thế bò. Từ phía sau, lão Kiến rong ruổi, "đâm" vào mông Chí bộp bộp. Chí quỳ bò trên nền đất, há to miệng rên rỉ. Nước bọt không ngừng trào ra, chảy xuống cằm, trông không khác gì một con chó cái đang "hoa ái chi phê".
"Thế nào, thằng Chí? Cái cảm giác này... có đáng không hả?" Bá Kiến thở dốc, vừa "đâm" vừa nói. "Mày nghĩ mày có thể làm gì thì làm với con trai tao ư? Tao sẽ cho mày biết tay!"
Chí lúc này đã hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm, chỉ biết rên rỉ: "A... mạnh nữa đi... Sướng quá... Bá Kiến... A... !"
"Mày còn dám đòi hỏi à?" Bá Kiến cười lớn, nhưng vẫn tiếp tục những cú thúc mạnh bạo. "Để tao xem, cái hậu huyệt này của mày còn chịu được đến đâu!"
Cường đang dưỡng thai, đi ngang qua nhà kho bỗng khựng lại. Lý trí bảo hắn phải rời đi ngay lập tức, nhưng đôi chân Cường như bị chôn chặt trước cánh cửa. Càng nghe tiếng rên rỉ của Chí và tiếng da thịt vỗ vào nhau bành bạch, lỗ hậu của Cường càng ngứa ran. Nước dâm không ngừng rỉ ra, thấm ướt đáy quần. Nghe được một lúc, Cường không thể chịu đựng thêm được nữa.
Hắn tông cửa xông vào, thở hổn hển: "Cha ơi! Cho con... cho con tham gia với!"
Bá Kiến đang bận "đụ" Chí, quay đầu lại nhìn Cường, cau mày: "Thằng khốn! Mày không thấy cha mày đang bận sao? Vả lại... luân lý không cho phép cha làm điều đó với con!"
Nhưng Bá Kiến nhìn thấy ánh mắt thèm khát và cơ thể rạo rực của Cường, biết rằng thằng con trai đã bị dục vọng thiêu đốt. Lão Kiến liền trở tay, dựng Chí đứng thẳng dậy. Cường hiểu ý cha, lập tức vạch quần nằm hẳn xuống đất, tự mình dạng rộng chân để lộ lỗ đít dâm đãng ướt nhầy nhụa.
Bá Kiến dựng Chí dậy, từ từ đút "con cu" cương cứng của Chí vào lỗ đít trơn bóng nước dâm của Cường. Rồi cụ thúc mạnh một cái, theo lực đẩy, "cặc" của Chí cũng thúc mạnh vào lỗ đít mang bầu của Cường làm Cường hét lên cao vút.
"A... Cha! Sướng quá cha ơi!" Cường ưỡn người, hai tay bấu chặt lấy nền đất.
Chí được "trước sau giáp công" sướng không chịu nổi. Phía sau ra sức siết chặt lỗ đít Bá Kiến, phía trước "con cu" cũng cương cứng nổi gân, theo tiết tấu "đâm chọt" của Kiến mà "đụ" thằng Cường đằng trước.
"Mạnh nữa đi cha! Mạnh nữa đi Chí!" Cường không ngừng rên rỉ. "Sướng quá... con chịu không nổi!"
"Con mẹ nó! Mày cũng dâm đãng y chang mẹ mày!" Bá Kiến gầm gừ, vừa "đâm" Chí vừa thúc "cặc" Chí vào Cường. "Đáng đời mày, thằng Chí! Đây là cái giá cho việc mày dám chịch con trai tao!"
"Con cu" của Cường cũng cương cứng ngỏng thẳng lên trời, lỗ đít dâm càng lúc càng chảy nhiều nước dâm khiến "con cu" của Chí càng vào sâu hơn. Chí bị lão Kiến "đụ" ngày một nhanh, phía sau, lỗ đít Chí bị "đụ" đến lộ ra thịt ruột hồng hồng. Phía trước, "con cu" đã bắn vào trong đít thằng Cường đầy ắp.
Cường nằm bẹp dí trên sàn cũng bị "đụ" sắp sảng, "con cu" dựng đứng như mất khống chế mà phun tinh phùn phụt, văng tung tóe lên bụng bầu ba tháng hơi nhô cao.
Sau nhiều đợt cắm rút mãnh liệt, Kiến cuối cùng cũng bắn vào trong đít Chí. Đúng là gừng càng già càng cay, Kiến vừa lâu vừa bắn nhiều.
"Thế nào? Cái mùi vị này... mày thấy sao hả Chí?" Bá Kiến thở hổn hển, rút "con cu" ra khỏi Chí. "Cái loại đàn bà không ra đàn bà, đàn ông không ra đàn ông như mày, chỉ đáng để bị đụ nát bươm!"
Chí nằm vật xuống sàn, thở dốc, cả người run rẩy. Hắn nhìn Kiến bằng ánh mắt vừa hận thù vừa pha lẫn sự thỏa mãn quái dị.
"Cha... con... con muốn nữa cha ơi..." Cường nằm đó, thều thào.
Bá Kiến nhìn cả hai, một nụ cười nham hiểm hiện trên môi. "Yên tâm đi, các con trai. Cuộc vui chỉ mới bắt đầu thôi."
Tinh dịch trào cả ra ngoài, lênh láng trên sàn. Sau cái hôm ấy, Chí bắt đầu ăn dầm nằm dề ở nhà bá Kiến. Hắn nghiễm nhiên trở thành "bà Tư" trong nhà, vừa "đụ" ông bầu Lý Cường, vừa chổng mông lên cho cụ Bá "cắm chim" vào.
Khi cái thai trong bụng Cường được sáu tháng thì Chí cũng thấy nôn nao trong người. Ông lang sang bắt mạch cho biết Chí chửa được hơn một tháng rồi. Cụ Bá già mà có thêm con, cụ vui lắm.
Mà thằng Chí đang mang bầu thời gian đầu không làm ăn được gì. Dạo này cụ lại quen "địt" đàn ông rồi. Lỗ của mấy bà vợ cụ cứ thấy lỏng thế nào ấy. Nhìn thằng con bụng bầu phây phây cụ lại thèm, nhưng cái luân lý đạo đức không cho cụ đè nó ra. Chí phải dưỡng thai cũng không "đụ" được Lý Cường. Ông bầu sinh lý càng lúc càng cao. Dạo này lỗ đít Cường cũng ngứa không chịu được. Nhìn cái đũng quần một đống của cha mà Cường phát thèm. Cường nứng lắm rồi, không muốn để tâm đến đạo đức gì nữa.
Mưu kế của Cường
Thế là một hôm, lúc cụ Bá không để ý, Cường lén đổ xuân dược vào chai rượu thuốc của cụ. Cụ Bá không hề hay biết gì, vui vẻ nốc hết chai rượu được con trai tặng.
Trong lúc cụ Kiến bị thuốc dày vò, mặt mũi đỏ gay, thở hổn hển, thằng Cường đã lẻn vào phòng. Nó không nói nhiều, trực tiếp lột quần, rồi không chút ngần ngại ngồi hẳn lên "con cu" dựng đứng của lão.
"Cha... cha ơi... con không nhịn được nữa rồi!" Cường rên rỉ, hai tay ôm chặt lấy eo lão Kiến. "Con thèm quá... con thèm 'của' cha quá rồi!"
Bá Kiến, đang bị xuân dược hành hạ, lý trí gần như tê liệt, chỉ còn bản năng nguyên thủy thúc đẩy. Lão ôm chặt lấy Cường, thúc mạnh lên. "Thằng con hoang! Mày... mày dám cả gan lừa cha!"
"Con xin cha... Con chỉ muốn được cha 'đụ' thôi mà!" Cường ưỡn người, cố gắng nuốt trọn "con cu" của lão vào sâu hơn. "Cha... cha mạnh nữa đi... mạnh nữa đi cha!"
Tiếng "đụ" nhau chùn chụt vang vọng khắp căn phòng, hòa cùng tiếng rên rỉ dâm đãng của hai cha con.
Ông cha trong cơn nứng không còn suy nghĩ được gì nữa, ra sức ưỡn eo, đâm rút vào lỗ đít dâm của thằng con mình. Thằng Cường cứ như vậy mà vác bụng bầu nhún trên "con cu" cương cứng của cha. Bụng bầu hơn bảy tháng to như cái trống chầu không ngừng dập dìu lên xuống, đập lên cái bụng bia của lão Kiến kêu bành bạch. Cặp vú to mọng cũng lắc lư theo từng nhịp nhún. Những giọt sữa non chảy ra thành vệt dài xuống bụng bầu. Lão Kiến nhìn thấy càng thêm nứng trong người, gân xanh trên "con cu" giật thình thịch. Lão bất chấp ngậm lấy đầu vú sưng to đỏ thẫm của thằng con mà bú chùn chụt. Bên dưới thì "con cu" đụ ngày càng mạnh.
"Cha... cha ơi... sướng quá... con chịu không nổi!" Cường rên rỉ, hai tay ôm lấy đầu lão Kiến.
Thằng Cường mang bầu thể lực không chịu nổi, nằm vật ra giường, ôm hai đùi banh háng ra để lão Kiến "đụ" dễ hơn. Lão Kiến bật dậy, đè chân thằng con sang bên. "Con cu" rút hẳn ra rồi đâm mạnh vào kêu độp độp.
"Á... cha... cha ơi... con chết mất!" Cường bị "đụ" rên lớn, nước dãi không kịp nuốt vào chảy ra ướt nệm giường. Mỗi khi nghe thằng con vừa rên rỉ vừa gọi cha, cụ vừa cảm thấy tội lỗi vừa thấy nứng hơn. "Con cu" dựng đứng của Cường cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa mà phun tinh văng đầy lên bụng cụ Kiến. Cụ như bị thứ dâm dịch trắng đục của con trai kích thích, "con cu" già gân càng trướng to hơn.
Hai người "đụ" từ tối đến gần nửa đêm. Sau khi bắn tinh ba lần thì lão Kiến cũng đã hết nứng do thuốc hành. Lão mệt mỏi nằm vật ra ngủ. Thằng Cường cũng bị "đụ" đến đi không nổi, nằm quắp cuống giường.
Chí và Cường tiếp tục "cuộc vui"
Khi Cường sắp lâm bồn thì Chí Phèo cũng đã qua giai đoạn đầu nguy hiểm của thai kỳ. Vừa đến ngày an toàn, Chí liền không chờ được mà đè ngửa thằng Cường ra, tống "con cặc" đói khát của mình vào trong cái lỗ ngập nước dâm của nó.
"Cường... tao nhớ mày chết đi được!" Chí gằn giọng, thúc mạnh. "Cái lỗ đít này của mày... vẫn sướng như ngày nào!"
Cường, dù đã mệt lả sau trận "mây mưa" với cha, nhưng khi Chí "cắm" vào, hắn lại bùng lên ham muốn. "Chí... em cũng nhớ anh... mạnh nữa đi anh... đụ em đi!"
Theo những cú nhấp mạnh mẽ, cái bụng bầu to hơn bình thường do mang thai đôi của Chí cứ đập vào bụng bầu căng tròn đủ tháng của Cường. Cường sắp sinh rồi nhưng vẫn nứng lắm, vẫn cố gắng lắc lư theo nhịp "đụ" của Chí. "Con chim" phía dưới bị hai cái bụng bầu cạ vào cứ dựng đứng lên.
Bá Kiến tham gia "cuộc vui"
Lão Kiến mới đi công việc bên ngoài về, nghe thấy tiếng rên của thằng con thì lại nứng lên. Mở cửa xông vào thì thấy cảnh này càng không chịu nổi. Lão nhanh chóng lột đồ, từ đằng sau đụ thẳng vào lỗ đít đang tự rỉ nước dâm của Chí.
Chí bị đâm đột ngột sướng đến bắn đầy vào bụng thằng Cường. Lỗ đít Chí do đã lâu chưa bị "đụ" nên lại khít chặt như trước làm lão Kiến bị cái đít mút đến sảng. "Con cu" lại to thêm một vòng nữa, lão ra sức "đụ" mạnh vào đít Chí.
"Cha! Sướng quá cha ơi!" Chí rít lên, trong khi "con cặc" của hắn vẫn đang cút vào Cường.
"Khốn nạn! Cái lũ dâm đãng này!" Bá Kiến gầm gừ, nhưng vẫn không ngừng thúc mạnh. "Cái loại này... phải đụ cho nát bươm!"
Chí bị "con cặc" của cụ Bá kích thích lỗ hậu mà phía trước vừa bắn tinh xong lại cứng lên. "Chim" to nương theo nhịp "đụ" của cụ Bá lại thúc vào lỗ đẻ của Cường. Cường bị mài vào điểm dâm lại rít lên cao vút. Bầu vú không bị ai đụng vào cũng phun ra sữa tươi bắn vào mặt Chí và cụ Bá.
Cụ Bá nếm được vị sữa thơm ngon của thằng con càng thêm hăng hái. Hông cụ vẫn nhấp đều vào lỗ của Chí, còn tay luồn qua bóp vú to của Cường. Chí thèm thuồng cũng không thèm để ý gì thêm mà cúi người xuống liếm lấy sữa Cường.
"Ngọt quá... sướng quá!" Chí vừa liếm vừa rên rỉ.
"Mày cũng thích à, thằng Chí?" Bá Kiến cười khẩy. "Được thôi, hôm nay cha sẽ cho hai đứa bay nếm đủ!"
Hai cái bụng bầu ép chặt vào nhau làm cả hai vừa sợ vừa sướng. Đít thít chặt hơn. Chí bị đít thằng Cường thít chặt "cu" lại trướng to hơn. Theo nhịp "đụ", "đụ" mạnh vào trong đít Cường. "Con cu" to dài đâm thẳng tới túi ối bên trong, bắn ra luồng tinh đặc sệt.
Thằng Cường bị "đụ" đến nước ối vỡ ra. Chí đang mang bầu nên cũng chẳng mạnh như mọi khi, vừa bắn xong đã mệt thở phì phò. Mà cụ Bá vẫn chưa hết hứng. Cụ đẩy thằng Chí sang một bên rồi tống "con cặc" vẫn cứng đơ vào cái lỗ đẻ đang chảy đầy ối của thằng con.
"Cha! Nhanh lên cha! Con... con sắp sinh rồi!" Cường rên rỉ, hai tay bấu chặt ga giường.
"Cố lên con trai! Cha sẽ giúp mày!" Vừa "đụ" cụ vừa nghiêng sang một bên, hút lấy những giọt sữa non không biết chảy ra từ lúc nào của Chí. Chí bị bú vú, dù mệt mỏi nhưng vẫn thấy nứng, rên rỉ gọi chồng: "Chồng ơi... chồng... sướng quá!"
Còn Cường bị "con cặc" của cụ nắc điêu luyện đến mức nứng quên cả đau đẻ, chỉ biết kêu cha: "Cha... cha ơi... sướng quá... con chịu không nổi!"
Nghe tiếng gọi chồng, gọi cha của cả hai mà cụ lại càng hăng hơn. "Con cặc" thúc mạnh vào lỗ đít của thằng con, đầu khấc đụng vào cái đầu xù xù lông của đứa cháu. Trong khi một tay vẫn bóp vú Cường, một tay không biết từ lúc nào đã thọc thẳng vào lỗ đẻ của thằng Chí xoa bóp cửa tử cung của nó.
Thằng Chí bị nắm tay to chọc thẳng vào đít hét ầm lên, bụng ưỡn ra. Lỗ đít theo bản năng thít chặt lại cánh tay lão Kiến còn dư lộ bên ngoài. Thằng Chí chưa bao giờ tưởng tượng được lỗ đít của hắn có thể chứa nổi cả nắm tay to như thế. Chí vừa đau nhưng bên trong lại càng ngứa ngáy, nước dâm trào ra đầy tay lão Kiến.
"Khốn nạn! Mày... mày làm gì vậy cha!" Chí gào lên.
"Tao đang giúp mày đẻ sớm hơn thôi, con trai yêu!" Bá Kiến cười ghê tởm, ngón tay vẫn tiếp tục thọc sâu.
Về phần Cường thì hắn vừa bị lão Kiến "đụ", vừa ra sức rặn em bé ra theo từng cơn co. Đầu em bé bị "con cu" của lão Kiến chặn lại nên hắn rặn mãi vẫn chưa ra được. Lão Kiến thấy thằng con nghẹn đẻ đến đỏ cả mặt thì tạm tha cho nó. Lão nhanh chóng "đâm rút" thêm vài cái rồi bắn ra.
Sau khi lão Kiến rút ra thì đầu em bé đã tuột xuống tới cơ vòng lỗ đít, làm lỗ đít cộm lên một khối to. Sẵn thằng Chí vừa lấy lại chút sức lực, cụ rút luôn cánh tay ra, nhồi "con cặc" vẫn cương cứng của mình vào. Rồi cụ vừa "đụ" Chí cả hai vừa nhìn thằng Cường nằm đẻ bên cạnh.
"Nhìn kìa, con trai," Bá Kiến thở hổn hển, thúc mạnh vào Chí. "Mày thấy chưa? Con của mày sắp ra rồi!"
"A... Cha... nhanh lên cha... con đau quá!" Cường gào thét.
"Cứ từ từ mà đẻ, thằng ranh!" Bá Kiến vừa nói vừa "đụ" Chí. "Để cha và 'vợ bé' của mày xem mày đẻ thế nào!"
Cường nhìn cảnh hoan lạc của cha và Chí, cảm thấy cơn đau đẻ cũng vơi bớt đi một chút. Đầu ti của nó vẫn đang được cha se nên dạ con co bóp cũng nhiều. Theo những cơn co bóp dồn dập, Cường cố bỏ qua những tiếng rên rỉ, tiếng da thịt va đập bên tai để rặn.
Cường lâm bồn
Mỗi cơn co thắt ập đến như một nhát dao xoáy vào tận xương tủy, khiến Cường phải cắn chặt răng để không bật ra tiếng kêu thảm thiết. Bụng hắn như bị một sức mạnh vô hình ép chặt, dồn tất cả áp lực xuống phía dưới. Hắn hít một hơi thật sâu, rồi dồn hết sức bình sinh để rặn. Cơn đau lan tỏa từ thắt lưng xuống tận hậu huyệt, như thể có một vật gì đó đang cố gắng xé toạc cơ thể hắn ra.
"Ư... a...!" Một tiếng rên khẽ thoát ra, trộn lẫn với tiếng thở dốc nặng nhọc.
Hắn cảm nhận rõ ràng đầu của em bé đang cố gắng đẩy ra, từng chút một, chậm chạp và đau đớn. Mỗi lần rặn, cơ bắp toàn thân Cường lại căng cứng, mồ hôi vã ra như tắm, ướt đẫm ga giường. Hắn nhắm nghiền mắt lại, cố gắng tập trung vào hơi thở, vào cảm giác đang bị xé toạc, mong sao đứa bé có thể ra thật nhanh.
"Rặn đi con! Rặn mạnh vào!" Bá Kiến gằn giọng, "đụ" Chí không ngừng, mắt vẫn dán chặt vào Cường.
Chí cũng vừa rên rỉ vừa cổ vũ: "Cố lên Cường! Sắp ra rồi! Rặn mạnh vào!"
Lời cổ vũ của hai người cha không làm Cường thấy dễ chịu hơn, mà chỉ khiến hắn thêm sốt ruột. Hắn cảm thấy mình như một mảnh gỗ đang bị cưa xẻ, mỗi nhịp rặn là một nhát cưa đau điếng. Lỗ đít của hắn căng giãn đến cực hạn, nóng rát và đau nhức. Hắn lại rặn thêm một hơi dài, cảm giác đầu em bé nhích xuống thêm một chút, rồi lại chững lại. Cứ thế, cơn đau cứ kéo dài, dai dẳng, bào mòn từng chút sức lực của Cường. Hắn chỉ mong sao cơn ác mộng này mau chóng kết thúc.
Cường Tiếp Tục Lâm Bồn
Cơn đau vẫn dai dẳng, không ngừng thử thách ý chí của Cường. Mỗi khi dạ con co thắt, hắn cảm thấy như có hàng trăm mũi kim đâm vào hạ bộ. Hắn rặn, dồn hết sức lực, nhưng dường như đứa bé vẫn bướng bỉnh, chỉ nhúc nhích thêm một chút rồi lại chững lại. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo, bết dính tóc vào trán. Hắn nghe tiếng rên rỉ của Chí và tiếng va đập "bộp bộp" từ phía sau, càng khiến cơn đau trở nên mơ hồ hơn, khó nắm bắt hơn.
"Cố lên con! Đầu con sắp ra rồi!" Lão Kiến thúc mạnh vào Chí, giọng khản đặc.
Chí cũng không ngừng nắc mạnh vào Cường, như muốn dùng chính nhịp điệu của mình để thúc đẩy quá trình sinh nở. "Rặn nữa đi Cường! Mạnh nữa đi!"
Cường cắn chặt môi, vị máu tanh tưởi lan ra trong khoang miệng. Hắn cảm nhận được sự căng tức đến tột độ ở lỗ hậu, như thể một vật gì đó đang muốn phá vỡ rào cản cuối cùng. Hắn hít sâu, rồi lại rặn. Lần này, hắn cảm thấy một sức ép lớn hơn, một chút trượt nhẹ, rồi lại dừng lại. Cơn đau vẫn không buông tha, nó lặp đi lặp lại, kéo dài như vô tận. Hắn muốn hét lên, muốn buông xuôi, nhưng bản năng làm mẹ lại trỗi dậy, buộc hắn phải tiếp tục chiến đấu.
"Ngoan nào con trai! Sắp ra rồi!" Lão Kiến vừa "đụ" Chí vừa vỗ nhẹ vào đùi Cường.
Chí cũng cúi xuống, hôn lên trán Cường, giọng đầy động viên: "Cố lên! Sắp xong rồi!"
Mặc cho sự kích thích và động viên từ hai người đàn ông, Cường vẫn vật lộn với cơn đau. Hắn cảm thấy kiệt sức, nhưng vẫn cố gắng rặn từng chút một, mong mỏi được nhìn thấy mặt con. Hắn chỉ còn biết cắn răng chịu đựng, và chờ đợi.
Lỗ đẻ được cụ Bá và Chí nong rộng nên sau vài lần dùng sức, Cường đã rặn được đầu con ra. Thằng Chí đang bị "đụ" cũng phối hợp đỡ lấy đầu đứa bé, nhưng vai vẫn còn bên trong.
"Ra rồi! Ra rồi con ơi!" Chí vừa rên rỉ vừa reo lên, bàn tay run rẩy ôm lấy cái đầu nhỏ xíu.
Thằng Cường hai tay nắm chặt gối, hít thở dồn dập, rồi rặn mạnh hai hơi thì hai vai em bé bật ra. Thêm một đợt rặn nữa, toàn bộ em bé rơi vào vòng tay của thằng Chí.
Cùng lúc đó, lão Kiến cũng phun đầy tinh dịch vào bụng thằng Chí.
"Oa oa! Oa oa!" Tiếng khóc trẻ con vang lên, xé tan không khí căng thẳng trong căn phòng.
"Con trai của cha!" Cường thở dốc, nước mắt trào ra. Hắn nhìn đứa bé đỏ hỏn đang nằm trong vòng tay Chí, rồi lại nhìn sang lão Kiến. "Con... con sinh rồi cha!"
"Giỏi lắm con trai! Giỏi lắm!" Bá Kiến rút "con cặc" ra khỏi Chí, thở phì phò. "Hai thằng bay đúng là có tài sinh đẻ!" Lão nhìn đứa bé, ánh mắt có chút phức tạp, nhưng rồi cũng lộ rõ vẻ hài lòng. "Là con trai! Thằng Cường, mày đẻ thằng cu cho cha rồi!"
Chí mỉm cười yếu ớt, ôm chặt đứa bé vào lòng. "Con của chúng ta, Cường! Thật không ngờ!"
"Hai đứa bay còn định làm gì nữa không?" Bá Kiến hỏi, giọng vẫn còn ngấm hơi thở dốc. "Hay là để cha bế cháu nào?"
Thằng cháu nội của lão Kiến được ba tháng thì bụng thằng Chí cũng gần đẻ tới nơi. Đang vào mùa nhà lão Kiến tổ chức đòi nợ từ mấy con nợ. Thằng Chí không muốn ở nhà rỗi rảnh mọc nấm nên cũng đòi đi đòi nợ chung. Trước khi đi thì bị lão Kiến và thằng Cường lôi vào trong phòng ngủ "đụ" một chặp.
Từ ngày đẻ con, thằng Cường lại mê đắm cái lỗ đít gần đẻ của thằng Chí. Nó nhanh chóng dùng tay mân mê cái lỗ đít, rồi nắm tay đâm vào rút ra lỗ đít dâm. Ở phía trước thì lão Kiến đang tay nắn bóp vú thằng Chí, miệng thì hút sữa từ hai đầu ngực thằng Chí.
"Sướng quá Chí ơi... Cái lỗ đít này của mày... càng gần đẻ càng dâm!" Cường thở dốc.
"Cha cũng đừng có ham quá... để em nó còn đi đòi nợ chứ!" Chí vừa rên rỉ vừa nói.
Sau một hồi chuẩn bị, thằng Cường nhanh chóng đâm "con cu" đã cứng cáp vào lỗ đít Chí. Lão cha thấy thằng con manh động cũng không muốn thua kém, từ phía trước luồn tay xuống banh lỗ đít Chí rộng ra, nhét luôn "con cu" đầy gân của mình vào.
Sau khi hai cha con đút ngập sâu "cu" vào đít thằng Chí thì cả ba cùng thở một hơi sảng khoái. Hai cha con thay phiên nhau giã chày vào lỗ đít đang thít chặt. Chí bị "đụ" đến nhún lên nhún xuống, bụng bầu đôi to vượt mặt cũng lắc lư theo. Hai đứa bé trong bụng bị làm phiền cũng đá đạp loạn xạ.
"Oa... Sướng quá... Con của chúng ta... A..." Chí rên la khản cả cổ.
Lão Kiến một tay bóp mông Chí, một tay sờ soạng bụng bầu căng to tướng. Ngón tay ra sức nhấn cái rốn bị lồi lên của Chí, cảm nhận hai đứa bé đang trở mình quẫy đạp bên trong. Chí sướng đến nói không ra lời, chỉ biết rên la khản cả cổ. Lỗ đít bị hai "cây dương vật" "đụ" đến lồi cả thịt ra ngoài, rồi lại bị "đụ" đến nhét vào bên trong. Hai "con cu" nong lỗ đít rộng đến mức Chí cảm giác đít mình sắp rách tới nơi. Phần ruột bên trong cũng bị đâm muốn đến túi ối.
"Mày thấy không Chí? Sắp đẻ rồi mà vẫn còn dâm thế này!" Bá Kiến gầm gừ, thúc mạnh.
"Ư... cha... con không chịu nổi nữa!" Chí vừa rên rỉ vừa van xin.
Sau hai lượt bắn tinh thì hai cha con mới tha cho Chí đi đòi nợ. Tuy nhiên, thằng Cường cũng ác. Nó lấy một viên bi to cỡ nắm tay nhét vào lỗ đít Chí để tinh dịch khỏi chảy ra ngoài. Cường nói: "Để khỏi phí, với lại... lỡ có chuyện gì thì mày có cái mà đền!"
Những tưởng thằng Chí bị nhét vậy sẽ từ bỏ không đi nhưng thằng Chí cứng đầu quyết đi ra ngoài cho bằng được. Chí hai chân chạng hảng do bị "đụ", lạch bạch theo đám đàn em đi đòi nợ. Lỗ đít thì lại ra sức thít lại do sợ rớt viên bi của thằng Cường. Lỡ làm rớt mất thì không có tiền đền. Lúc thu nợ đến nhà thứ hai thì Chí cảm thấy cái bụng ngày một trĩu xuống, rồi bắt đầu thêm những cơn co thắt.
Chí lần đầu đẻ, đâu có biết đấy là gì. Hắn tưởng là đau bụng do tinh dịch nên cũng không để ý. Mang cái bụng cứng như đá đi thu nợ đến nhà thứ tư. Nó nghe póc một tiếng rồi cảm thấy cái quần bị xối ướt nhẹp. Nó tưởng là đám tinh dịch bị chảy ra rồi. Ra sức khép chân lại. Nhưng mà bụng ngày càng đau, bên dưới ngày càng muốn đi đại tiện.
"Mẹ kiếp! Sao lại chảy ra nhiều thế này? Cái thằng Cường, nhét bi kiểu gì mà tinh dịch vẫn chảy ra?" Chí lẩm bẩm, mặt nhăn nhó vì khó chịu.
Nhưng mà đang trên đường đồng không mông quạnh, cũng không tìm được xó xỉnh nào chui vô giải quyết. Cơn đau mỗi lúc một dồn dập, Chí cảm thấy không nhịn được nữa rồi. Cứ thế hắn cởi quần rồi ngồi xổm giữa đồng mà rặn.
"A... đau quá! Cái thứ tinh dịch khốn kiếp! Mày làm tao đau chết mất thôi!" Chí gào lên, dồn sức rặn. Hắn cảm thấy có một khối gì đó đang từ từ trượt xuống, ép chặt hậu huyệt.
"Rặn ra đi! Rặn ra hết đi cho nhẹ!" Chí tự nhủ, nước mắt giàn giụa vì đau đớn và cả sự tủi nhục khi phải "đại tiện" giữa đồng. "Cái loại tinh dịch gì mà to thế này chứ!"
Hai tay Chí chống đầu gối, hai chân banh rộng để cái bụng to lọt ở giữa. Chí lấy hơi rặn mạnh, cái viên bi phốc ra ngoài. Theo sau là tinh dịch và nước ối cùng chảy ra. Cái tư thế ngồi xổm làm hai đứa bé trong bụng xuống càng thấp. Đứa đầu tiên đã bắt đầu đi xuống trực tràng. Chí tưởng là mình chuẩn bị đại tiện, càng ra sức rặn. Cơn đau làm hắn không chịu nổi mà hét ầm lên.
"Cha Kiến! Cái lão già khốn nạn! Cho tao ăn cái gì mà tao bị táo bón thế này hả! Rặn mãi không ra!" Chí vừa rặn vừa chửi, nước mắt giàn giụa.
Đám đàn em thấy "lão đại" ngồi rặn cũng tri kỷ vây Chí lại che đi. Tiếng hét, tiếng chửi của Chí đánh động đám tá điền đang cuốc ruộng. Không ai bảo ai, cả đám xúm lại gần xem tình hình. Bị đàn em của Chí chặn tầm mắt chẳng nhìn thấy gì, nhưng tiếng rên rỉ hấp dẫn của Chí thì làm họ nứng lắm. Vô thức thò tay xuống xoa bóp đũng quần.
Chí bên này rặn muốn hết hơi. Lỗ đít mấy nay bị hai cha con "đụ" tuy đã được mở rộng một ít nhưng vẫn chưa đủ để sinh con, nhưng Chí đâu có biết. Hắn rặn mệt đến nỗi hai chân không trụ nổi nữa, hai tay chống hẳn xuống đất làm tư thế bò.
"Ôi giời ơi... đau quá! Ra đi mà... Mau ra đi!" Chí vừa khụt khịt vừa rên rỉ, mông nhấp nhô theo từng nhịp rặn. "Tao không chịu nổi nữa rồi!"
Cái bụng bầu to tròn trĩu xuống gần đụng đất. Đằng sau, lỗ đít mới mở được đâu bảy ngón tay đang ra sức mở rộng. Chí rặn đến lòi cả thịt ruột ra mà vẫn chưa thấy tiến triển gì. Có cái gì cứ kẹt bên trong. Chí hét ngày càng to, lỗ đít thì như muốn nứt ra rồi.
Cuối cùng, đầu em bé cũng chạm tới miệng lỗ đít. Cảm giác tóc máu em bé chạm vào lỗ đít nhột nhột làm Chí bừng tỉnh. Hốt hoảng đưa tay sờ phía sau. Sờ thấy một nhúm tóc mọc chút xíu, Chí mới vỡ lẽ: "Trời ơi! Mình đang đẻ chứ không phải đi đại tiện!"
Chí sợ hãi nhìn quanh quất, thấy đám đàn em đang quay lưng che cho mình thì cũng bớt xấu hổ. Giờ phải ráng đẻ chứ cũng không nửa chừng chạy về được. Thế là giữ nguyên tư thế bò, hít sâu rặn hết sức bình sinh. Gân xanh nổi lên trên trán, trên cổ, cơ bắp gồng cả lên. Hai bắp đùi vì dùng sức nhiều cũng run rẩy.
Đầu em bé theo từng đợt rặn thì trồi ra được một chút rồi khi Chí hết hơi lại thụt về. Làm Chí vừa rên rặn đẻ vừa rên vì sướng do bị chính đứa con của mình "đụ". Lỗ đít thì đau đớn vì đẻ nhưng đằng trước "con cu" thì lại dựng đứng.
"A... sướng quá... đau quá! Ra đi mà con ơi! Con làm cha sướng chết mất!" Chí vừa khóc vừa rặn.
Cảnh tượng hỗn loạn
Đến lúc này thì đám đàn em của Chí cũng không chịu đựng được nữa. Chúng vạch những "con cặc" tím đen ra tuốt. Có thằng còn kéo tá điền lại bú "cu" cho mình. Hiện trường dần mất kiểm soát khi đám đàn em của Chí và tá điền quấn lấy nhau.
"Mày muốn sướng à? Tao cho mày sướng!" Tiếng gầm gừ, tiếng rên rỉ hòa lẫn vào nhau.
Không còn người che chắn nên cái lỗ đẻ còn nguyên đám tóc máu của Chí bại lộ trước mắt mọi người.
"Nhìn kìa! Lão đại đang đẻ!" Một tiếng la thất thanh vang lên.
Cả đám người, dù đang chìm đắm trong dục vọng, cũng không khỏi ngỡ ngàng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Một người đàn ông đang bò trên đất, bụng bầu to tướng, và một cái đầu em bé lấp ló ở lỗ hậu môn.
Tóc máu của Chí bại lộ trước mắt mọi người. Mà giờ thì gần như chẳng ai quan tâm vì họ cũng đang chìm trong niềm vui xác thịt. Chí vừa rặn đẻ vừa nhìn người ta "đụ" nhau cũng thấy nứng. Cái thai thò ra thụt vào mài vào điểm dâm làm hắn rít lên the thé.
"A... Sướng quá... Ra đi mà con!" Chí gào thét, nước mắt giàn giụa.
Khó khăn lắm rặn được cái đầu thai ra thì "con cu" phía trước cũng bắn ra những luồng tinh loãng lên mặt con. Chí hét lên, cùng lúc đó một cơn co nữa ập tới làm Chí rặn mạnh. Phần vai tuột ra ngoài. Đứa bé vừa rơi xuống đất liền khóc váng lên.
Tiếng khóc làm đám đàn em vừa phát tiết được một lần vội quay ra đỡ lấy Chí và bế con hắn lên. Gọi là giúp đỡ nhưng nhân lúc Chí đang yếu, chúng nó cũng thuận tiện sờ vú và dùng tay thọc vào cái lỗ đẻ nhớp nháp của Chí.
"Lão đại giỏi quá! Đẻ được thằng cu rồi!" Một tên đàn em vừa nói vừa vò nắn bầu vú sưng to của Chí.
Chí đau đớn quằn quại, cơ thể mềm nhũn ra. Hắn muốn quát nạt, muốn đẩy đám tay sai dâm đãng này ra nhưng không còn chút sức lực nào. Cơn đau đẻ khủng khiếp tiếp tục hành hạ hắn, khiến hắn chỉ còn biết ưỡn người, rên rỉ.
"Đau... Đau quá! Buông ra... Mẹ kiếp!" Chí cố gắng gồng mình lên, nhưng vô ích. "Con... con đau quá!"
Cơn co thắt tiếp theo ập đến, dữ dội hơn, như muốn xé toạc toàn bộ cơ thể Chí. Hắn cảm thấy đứa bé thứ hai đang di chuyển, đẩy mạnh xuống. Lỗ đẻ vốn đã sưng tấy, giờ lại bị kích thích càng khiến Chí đau đớn đến tột cùng. Hắn cắn chặt môi đến bật máu, mắt trợn ngược, chỉ còn biết rên la trong vô vọng.
Chí đang trong tư thế đứng tấn, không kịp chuẩn bị thì nước ối thứ hai vỡ ào, chảy đầy trên chân. Đứa bé thứ hai cũng đòi ra liền. Có kinh nghiệm lần một, Chí ra sức rặn mạnh. Nhưng đứa bé này có vẻ lớn hơn so với anh nó. Đôi mắt Chí cũng mờ đi, không nhìn rõ đứa nào đang dùng tay nặn đầu ti mình. Mà chúng nó nặn nặn cũng làm hắn thấy sướng nên Chí cũng để im. Những bàn tay nắn bóp làm sữa Chí cứ chảy ra thơm nức. Rồi hắn cảm thấy có hai cái miệng ghé vào ngậm lấy vú mình bú ti, làm hắn sướng đến côn thịt xìu xuống vì đau đẻ lại dựng lên. Cơn co thắt tử cung cũng dồn dập hơn.
"A... sướng quá... đau quá!" Chí rên rỉ, giọng lạc đi vì đau đớn.
Mấy tên đàn em khác nhìn thấy lỗ đít đang chu ra rặn đẻ dâm đãng không chịu nổi. Một đứa đưa tay lần mò, đưa vào bên trong lỗ đít thăm dò. Lỗ đít mới đẻ một đứa nên đã mở rộng đầy nước ối bôi trơn. Tên đàn em thọc thẳng một tay vào bên trong. Sâu bên trong hắn sờ thấy một khối da thịt mềm nhẵn của đứa bé mà không phải đầu tóc. Hắn không biết đây là đứa bé đang nằm ngang mà đẻ ra.
"Cái gì thế này? Lão đại, bên trong có cái gì mềm mềm!" Tên đàn em kêu lên.
Đứa bé bị hai "con cu" cùng lúc đâm tới bị đẩy ngược lại lên trên làm Chí đau đến hoa mắt. Chí hét càng to thì hai tên đàn em "đụ" càng mạnh.
"Buông ra! Đau quá! Mẹ kiếp! Buông ra!" Chí gào lên, người quằn quại. "Con... con đau muốn chết rồi! Đừng... đừng đâm nữa!"
Nhưng cơn co thắt cứ ngày một dồn dập đến làm Chí vừa rặn xuống thì em bé lại bị đâm lên làm hắn đau muốn sảng. Chí không chịu nổi nữa đành cầu xin hai tên đàn em tha cho Chí để Chí đẻ.
"Làm ơn... Làm ơn đi mà! Để tôi đẻ! Đau quá! Tha cho tôi đi!" Chí khóc nấc lên, nước mắt hòa lẫn mồ hôi.
Hai tên thấy Chí đau đến tái xanh mặt mày thì cũng xuôi lòng rút "con cu" ra.
Cùng lúc đó, Chí rặn mạnh theo cơn co, đẩy em bé xuống. Nguyên thân hình em bé nằm chắn ngay giữa xương chậu chật hẹp làm Chí đứng run rẩy cả chân. Hai tay theo thôi thúc đỡ thắt lưng, ra sức banh mông rộng ra hết cỡ để em bé chui lọt. Mấy tên đàn em cũng giúp sức, giữ hai chân Chí banh rộng. Trong khi một số khác nứng quá lại đè tá điền ra "đâm chọc".
"Ra đi con! Ra đi!" Chí gào lên, mặt tái mét. "Mẹ kiếp! Đau quá!"
Theo từng đợt rặn như muốn lòi cả ruột ra ngoài thì em bé cũng xuống tới lỗ đẻ. Chí chạm tay xuống thì sờ thấy cái mông em bé. Chí rất bối rối không biết đây là tình hình gì nhưng theo bản năng rặn ngày một mạnh hơn. Hai tay bám lấy đầu hai tên đàn em đang ngồi chồm hổm đỡ đẻ. Thân mình đứa bé chậm chạp nhích ra từng chút.
"Cố lên lão đại! Gần ra rồi!" Một tên đàn em vừa thở dốc vừa động viên.
Sau một tiếng hét to thì nguyên phần thân và chân bé bé lọt ra ngoài, treo lủng lẳng. Chí đã hết hơi để rặn phần đầu nên kêu tên đàn em đè bụng mình. "Đè... đè mạnh vào! Đè bụng tao! Nhanh lên!"
Cái đầu em bé theo lực đè thì phọt ra ngoài. Chí sau khi đẻ thì hết sức, đi không nổi, được đám đàn em khiêng trở về cùng với hai đứa bé.
Hậu Quả và Bí Mật
Sau cái lần ấy thì đám tá điền nhìn Chí đẻ cũng lần lượt "cấn bầu". Nên không ai dám lộ ra cái cuộc vui ấy. Bí mật của Chí được giữ kín, hắn vẫn cứ là "vợ bé" cụ.
Cụ già thật nhưng gừng càng già càng cay. Tuổi càng lớn cụ càng sung mãn, làm Chí và Cường không ngừng đẻ con đẻ cháu cho cụ. Thậm chí đến khi cụ mất thì Chí và Cường, lúc này đã là chánh tổng lý trưởng mới, vẫn phải vác cái bụng bầu vượt mặt đưa ma.
Cái chết của cụ là nỗi đau vô cùng to lớn của cả hai. Nhưng người còn sống thì vẫn phải sống. Vậy nên đêm đầu tiên sau khi đưa cụ Bá mồ yên mả đẹp, hai thằng nằm ưỡn bụng giữa nhà, banh cái lỗ đẻ cho đám đàn em vây xung quanh thay phiên nhồi cặc vào.
"Cha đi rồi... giờ chỉ còn chúng ta thôi..." Cường thều thào, nước mắt lưng tròng, nhưng thân dưới vẫn không ngừng nhấp nhô theo từng cú thúc.
"Đúng vậy... Chúng ta phải sống tiếp... và tiếp tục sinh sôi nảy nở cho dòng họ Bá Kiến!" Chí vừa rên rỉ, vừa bóp chặt mông thằng đàn em đang "đâm" mình.
Ngày ngày ngâm mình trong tinh dịch, đến ngoài 50 tuổi Chí và Cường vẫn lớn bụng đẻ con.
Năm mươi tuổi, Chí và Cường vẫn cứ lớn bụng đẻ con. Kỳ lạ thay, cả hai đều mang thai ba trong cùng một thời điểm. Đêm đó, trong căn nhà ấm cúng, khi đám đàn em đang thay phiên nhau "nhồi cặc" vào, một cảnh tượng hiếm thấy đã diễn ra.
Cảnh Sinh Đôi Của Chí và Cường
Chí và Cường nằm cạnh nhau, bụng bầu vượt mặt căng tròn như hai quả bướu khổng lồ. Tiếng rên rỉ hòa lẫn với tiếng "đụ" chùn chụt vang khắp phòng. Bỗng, một tiếng "póc" lớn vang lên từ phía Cường, tiếp theo là dòng nước ối ấm nóng tuôn xối xả. Cùng lúc đó, Chí cũng rên lên một tiếng thất thanh khi nước ối của hắn vỡ.
"Cha... cha ơi... con vỡ ối rồi!" Cường thét lên, khuôn mặt tái mét.
"Tao cũng... tao cũng vậy!" Chí nghiến răng, cơ thể run lên bần bật.
Đám đàn em hốt hoảng, vội vàng rút "cặc" ra. Một số nhanh chóng xúm lại đỡ Cường, số khác quay sang hỗ trợ Chí. Dù đã có kinh nghiệm sinh nở nhiều lần, nhưng việc mang thai ba và sinh cùng lúc khiến cả hai vô cùng đau đớn.
"Rặn đi lão đại! Rặn mạnh vào!" Một tên đàn em gào lên, tay đặt lên bụng Cường, dồn sức ấn xuống.
Cường cắn chặt môi, dồn hết sức bình sinh để rặn. Cơ thể hắn co thắt liên hồi, đau đến tận xương tủy. Hắn cảm thấy một khối gì đó đang từ từ trượt xuống, ép chặt hậu huyệt. "A... đau quá! Ra đi mà con!"
Bên cạnh, Chí cũng đang vật lộn với cơn đau. Hắn rặn mạnh, mồ hôi ướt đẫm lưng. "Mẹ kiếp! Sao lại đau thế này chứ!" Hắn cảm nhận rõ ràng đầu của đứa bé đang cọ xát vào thành hậu môn, vừa đau đớn vừa ngứa ngáy đến phát điên.
"Cố lên Chí! Đứa đầu tiên sắp ra rồi!" Tên đàn em đang đỡ Chí cũng không ngừng động viên, tay miết mạnh vào rốn lồi của hắn.
Sau những nỗ lực tột cùng, Cường hét lên một tiếng dài. "Á... Ra rồi!" Một cái đầu nhỏ xíu, đỏ hỏn từ từ chui ra khỏi lỗ hậu của Cường, tiếp theo là phần vai và thân mình. Đứa bé đầu tiên của Cường ra đời, khóc vang căn phòng.
Cùng lúc đó, Chí cũng dồn hết sức, rặn một hơi cuối cùng. "Oa...!" Tiếng hét của hắn hòa lẫn với tiếng khóc "oa oa" của đứa bé. Đứa con đầu tiên của Chí cũng đã chào đời, nằm gọn trong vòng tay của tên đàn em.
Hai "ông bố" nằm vật ra, thở dốc, kiệt sức. Cả hai nhìn những đứa con đỏ hỏn đang nằm trong vòng tay đám đàn em, trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp giữa sự đau đớn tột cùng và niềm hạnh phúc khó tả. Tuy nhiên, cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, vì mỗi người vẫn còn hai sinh linh nữa đang chờ để chào đời.
Cường Sinh Ngôi Mông, Chí Sinh Ngôi Chân
Sau khi đứa con đầu tiên đã ra đời, cơn đau lại ập đến, dồn dập hơn, báo hiệu đứa thứ hai sắp chào đời. Cường cảm thấy một áp lực kỳ lạ ở hậu môn, không phải là cái đầu tròn quen thuộc mà là một khối mềm mềm, to hơn. Hắn rặn mạnh, mồ hôi ướt đẫm lưng.
"Cha... con... con đau quá!" Cường gào lên, hai tay bấu chặt lấy ga giường. "Nó... nó ra cái gì lạ lắm!"
Tên đàn em đỡ đẻ vội vàng quan sát, rồi kêu lên: "Lão đại! Là ngôi mông! Đứa bé đang ra bằng mông!" Hắn nhanh chóng điều chỉnh tư thế, cố gắng đỡ lấy phần mông tròn lẳn đang nhú ra. Cường tiếp tục rặn, cảm giác như hậu môn bị xé toạc, đau đến muốn ngất đi. Từng chút một, phần mông, rồi đến đùi và chân của đứa bé từ từ trượt ra ngoài, trơn tuột dính đầy máu và nước ối. Cuối cùng, một tiếng "phụt" nhẹ vang lên, đứa bé thứ hai của Cường đã chào đời, toàn thân đỏ hỏn, hai chân co quắp.
Cùng lúc đó, bên cạnh, Chí cũng đang rên rỉ vật vã. Hắn cảm thấy một cơn đau nhói ở hậu môn, rồi một cảm giác trơn tuột khác lạ. Hắn rặn, và tên đàn em đỡ đẻ cho Chí kêu lên: "Lão đại! Là chân! Đứa bé đang ra bằng chân!"
"Cố lên Chí! Rặn mạnh vào!" Tên đàn em hô hào, tay đỡ lấy hai cái chân bé xíu đang thò ra.
Chí rặn đến tím mặt, gân xanh nổi đầy trên trán. Cơn đau như muốn xé nát toàn bộ thân dưới của hắn. Hắn vừa rặn vừa rên, "A... đau quá! Nhanh lên... ra đi!" Từng chút một, hai cái chân nhỏ xíu từ từ lộ ra, tiếp đến là phần hông và thân mình. Cuối cùng, với một tiếng thét lạc cả giọng, Chí dồn hơi rặn mạnh, đầu đứa bé "phọt" ra ngoài.
Cả hai "ông bố" nằm vật ra, thở dốc, kiệt sức. Hai đứa con đỏ hỏn, yếu ớt nằm trong tay đám đàn em, tiếng khóc nhỏ bé vang lên giữa không gian hỗn loạn. Dù đau đớn tột cùng, nhưng nhìn thấy những sinh linh bé bỏng vừa chào đời, trong lòng Chí và Cường vẫn dâng lên một cảm xúc khó tả.
Đứa Bé Thứ Ba: Khó Khăn Chồng Chất
Cả hai "ông bố" chìm đắm trong hạnh phúc ngắn ngủi khi ôm hai đứa con đầu lòng. Nhưng niềm vui chẳng kéo dài được bao lâu, một cơn đau buốt xé lòng khác lại ập đến, dữ dội hơn, báo hiệu đứa bé thứ ba đang đòi ra. Cả Chí và Cường đều nhận ra lần này khó khăn hơn hẳn.
"A... Nó... nó không ra!" Cường thét lên, người cong oằn. Hắn cảm thấy một khối cứng mắc kẹt bên trong, không nhúc nhích.
"Tao cũng vậy... Nó nằm ngang hay sao ấy!" Chí rên rỉ, mồ hôi vã ra như tắm, khuôn mặt trắng bệch.
Đám đàn em đỡ đẻ vội vàng kiểm tra. "Lão đại! Đứa bé nằm ngang! Khó đấy!" Một tên đàn em hoảng hốt kêu lên.
Cường rặn đến kiệt sức, mỗi lần rặn là một lần đau đớn đến tột cùng, như thể xương chậu đang bị bẻ gãy. Hắn cảm thấy đứa bé đang xoay chuyển bên trong, nhưng không thể nào lọt qua được. Lỗ đẻ của hắn sưng tấy, nóng rát, và những cơn co thắt giờ đây trở nên dồn dập, khủng khiếp hơn bao giờ hết. Hắn cắn chặt môi, bật ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào, toàn thân run rẩy.
Bên cạnh, Chí cũng không khá hơn. Hắn rặn đến nỗi gân xanh nổi đầy trên cổ và trán, đôi mắt đờ đẫn. "Đau... đau quá! Ra đi mà con! Cha chịu hết nổi rồi!" Hắn cố gắng thay đổi tư thế, nhưng đứa bé vẫn mắc kẹt ngang, không chịu dịch chuyển. Mỗi lần rặn, cảm giác như có một vật nhọn đang đâm vào nội tạng, khiến hắn đau đến hoa mắt chóng mặt.
"Rặn mạnh vào lão đại! Cố lên!" Đám đàn em cố gắng động viên, nhưng tiếng nói của chúng cũng lạc đi trong không khí căng thẳng.
Cả Chí và Cường đều cảm thấy tuyệt vọng. Cơn đau kéo dài không dứt, bào mòn từng chút sức lực cuối cùng của họ. Họ chỉ mong sao đứa bé này mau chóng chào đời, chấm dứt cơn ác mộng kinh hoàng này.
Đứa Bé Thứ Ba: Cuộc Chiến Dai Dẳng
Cơn đau đẻ đứa thứ ba cứ kéo dài, bào mòn từng chút sức lực của Chí và Cường. Đứa bé nằm ngang, không chịu xoay mình, khiến mỗi lần rặn là một thử thách khủng khiếp.
Cường rên rỉ, giọng khản đặc: "Cha... con không chịu nổi nữa... Nó không ra..." Hắn cảm thấy hậu môn mình như muốn nứt toác, nóng rát và căng tức đến tột độ. Mỗi khi cố gắng dồn sức, hắn chỉ cảm nhận được một khối cứng ngắc chặn lại, không hề dịch chuyển. Mồ hôi lạnh túa ra, ướt đẫm cả ga giường, dính bết tóc vào thái dương. Hắn nhắm nghiền mắt, cố gắng hít thở sâu, nhưng hơi thở cũng trở nên gấp gáp và yếu ớt.
Bên cạnh, Chí cũng đang quằn quại. Hắn cắn chặt môi, bật ra những tiếng rên rỉ nghẹn ngào. "Đau... đau quá! Sao nó không ra chứ! Con... con hết sức rồi!" Bụng bầu của hắn cứng như đá, và những cú thúc từ bên trong của đứa bé nằm ngang khiến hắn như muốn nổ tung. Hắn cố gắng thay đổi tư thế, từ bò sang nằm nghiêng, rồi lại ngồi xổm, nhưng dường như không có tư thế nào làm cơn đau vơi bớt.
"Cố lên lão đại! Đứa bé đang xoay rồi đấy!" Tên đàn em đỡ đẻ cho Chí cố gắng trấn an, tay miết nhẹ vào bụng hắn, hy vọng có thể giúp đứa bé dịch chuyển.
Cường cảm thấy từng cơn co thắt ập đến như sóng thần, dồn dập và tàn khốc. Hắn cố gắng rặn, nhưng mỗi lần rặn, cơn đau lại như một lưỡi dao sắc bén cứa vào tận xương tủy. Hắn gào lên, tiếng kêu lạc đi trong không khí nặng nề. Hắn ước gì mình có thể ngất đi để thoát khỏi cơn đau đớn tột cùng này.
"Rặn nữa đi Cường! Sắp được rồi!" Đám đàn em đồng thanh hô, cố gắng tiếp thêm sức lực cho "ông bố".
Chí cũng vậy, hắn cảm thấy toàn thân tê dại. Lý trí dần mờ đi, chỉ còn lại bản năng mách bảo phải rặn. Hắn không biết mình đã rặn bao nhiêu lần, chỉ biết rằng cơn đau vẫn cứ kéo dài, không có dấu hiệu chấm dứt. Cả hai đều kiệt sức, nhưng vẫn cố gắng dồn chút hơi tàn để tiếp tục cuộc chiến sinh tử này.
Đứa Bé Thứ Ba Chào Đời
Trong cơn quằn quại tột độ, Chí và Cường không hẹn mà cùng đổi sang tư thế quỳ, ép sát hai chiếc bụng bầu khổng lồ vào nhau, như thể muốn dùng sức ép đó để đẩy đứa bé ra. Tiếng rên rỉ của họ hòa quyện vào tiếng da thịt va đập, tạo nên một bản giao hưởng đau đớn và bản năng.
Cường rặn, toàn thân run rẩy. Hắn cảm thấy một cơn đau xé ngang qua xương chậu, rồi một khối mềm mại bắt đầu dịch chuyển. "A... Ra... ra rồi!" Hắn hét lên, dồn hết chút sức tàn cuối cùng. Từng chút một, phần thân đứa bé từ từ trượt ra, rồi một tiếng "phụt" nhẹ, đứa bé thứ ba của Cường, một bé gái nhỏ nhắn, đã chào đời, nằm gọn trong tay tên đàn em.
Cùng lúc đó, bên cạnh, Chí cũng gồng mình. Hắn cắn chặt môi đến bật máu, ánh mắt mờ đi vì kiệt sức. Cảm giác như có ai đó đang xé toạc hắn ra từ bên trong. "Đau... Đau quá! Ra đi mà con!" Chí gào lên, dồn hơi rặn. Sau một tiếng thét lạc giọng, một cái đầu nhỏ, rồi toàn bộ thân hình đứa bé thứ ba của Chí cũng trượt ra ngoài, rơi vào vòng tay đỡ đẻ.
Cả Chí và Cường nằm vật ra, thở dốc, kiệt sức hoàn toàn. Trên nền đất lạnh lẽo, ba sinh linh bé bỏng vừa chào đời, tiếng khóc yếu ớt của chúng là minh chứng cho cuộc chiến sinh tử vừa kết thúc.
Cái Kết
Từ đó về sau, Chí và Cường tiếp tục cuộc sống "kỳ lạ" của mình. Dù đã ở tuổi ngũ tuần, những cái bụng bầu vẫn thi thoảng lại lớn dần lên, nối tiếp những lần "lâm bồn" đầy đau đớn và khoái lạc. Dòng họ Bá Kiến, nhờ vậy mà ngày càng đông đúc, với những đứa trẻ mang trong mình dòng máu phức tạp của cả Bá Kiến, Chí, và Cường. Cuộc đời họ, một chuỗi bi kịch xen lẫn những khoảnh khắc hoan lạc méo mó, đã trở thành một câu chuyện truyền miệng đầy ám ảnh và dấm dớ trong vùng. Dù có những lời xì xầm, dị nghị, nhưng với quyền uy của chánh tổng và lý trưởng, không ai dám công khai bàn tán về những bí mật "động trời" trong căn nhà Bá Kiến. Họ sống, tiếp tục "yêu" và sinh nở, trong một vòng luẩn quẩn của dục vọng và định mệnh, mãi cho đến khi những nếp nhăn in hằn sâu trên gương mặt và mái tóc bạc trắng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store