ZingTruyen.Store

CRYPTIC:Tổng hợp truyện ngắn cực hại não( Phần 1)

158/ Bệnh tim

user68766068

Tôi và Xuân là 2 đứa bạn thân từ nhỏ.
Cũng như tôi, Xuân là một cô bé hiếu động, nhí nhảnh và lém lĩnh. Thế nhưng thật trớ trêu thay thân thể Xuân lại không tốt. Xuân thường xuyên bị khó thở và phải uống thuốc mỗi ngày, vì vậy đối với tính cách của Xuân thì căn bệnh đối với cô ấy như là cực hình vậy.
Vào năm tôi lớp 12, trong một lần đi thăm ông ngoại ở Đà Nẵng cùng với chị gái trên một chiếc xe tay ga cũ thì bất ngờ chị tôi bị mất tay lái và đâm xầm vào chiếc xe tải phía trước...
Tôi bất tỉnh trong bệnh viện những 1 năm và gần như không nhớ nhiều về những chuyện đã xảy ra vào thời gian đó.
Cuối cùng thì tôi cũng được xuất viện.
Hôm đó cũng là ngày dỗ của chị tôi, cái ngày mà chúng tôi xảy ra tai nạn xe cách đây 1 năm trước. Tôi đang cùng gia đình chuẩn bị lễ cúng cho chị thì bất ngờ Xuân gọi tới, vẫn là giọng nói nhí nhảnh đó:
_alo ... Liên hả? Mày khỏe lại chưa? Tao nhớ mày quá! Tối nay mày qua chỗ tao đi, đã 1 một năm rồi bọn mình không gặp hìhì...
_ừ tao khỏe rồi ... Mày chờ chút tao qua liền đây...tút tút...
Nơi Xuân ở là một căn hộ cho thuê ở trên một con đường ít người đi lại và chỉ có vài bóng đèn hiu hắc.
Đối với tôi thì con đường này thật là khủng khiếp. Cuối cùng vượt qua nỗi sợ tôi tìm tới căng phòng của Xuân.
Tôi bấm chuông mấy lần thế nhưng chờ mãi vẫn không thấy ai ra mở cửa...
Thật kì quái! Tôi chuẩn bị cầm điện thoại lên và gọi cho Xuân thì bất chợt tôi cảm thấy khó thở, khó thở dữ dội, tôi ôm lấy ngực mình và ngất đi lúc nào không hay.
Sáng hôm sau tôi thức dậy ở trong bệnh viện từ lúc nào và được bác sĩ chuẩn đoán là bị bệnh tim bẩm sinh. Thật quái lạ...tôi làm gì bị bệnh tim cơ chứ??? Thế nhưng mà bác sĩ lại khăng khăng là tôi bị bệnh tim?
Bất chợt nghĩ đến điều gì đó ... Mặt tôi tái mét...

Suy luận: Xuân và chị của Liên thực chất chỉ là một người. Liên coi Xuân vừa là người chị mà vừa là người bạn. Sau tai nạn, Liên đã quên mất điều này.
Trong vụ tai nạn kia thì người chị của Liên (cũng chính là Xuân) đã chết, cũng trong vụ tai nạn đó tim của Liên bị tổn thương, vào lúc trước khi chết Xuân đã hiến tim của mình cho Liên.
Từ những chi tiết "khó thở" và "uống thuốc mỗi ngày" ở đầu câu truyện có thể cho ta thấy Xuân vốn bị bệnh tim bẩm sinh.
Do vậy sau khi hiến tim cho Liên thì căn bệnh này truyền qua cho cô ấy.
Cuộc gọi vào ngày giỗ của chị Liên (cũng chính là Xuân) có thể chỉ là do nhân vật Liên vừa mới khỏe trở lại tưởng tượng ra vì quá nhớ bạn. Hoặc cũng có thể là hồn ma của Xuân muốn về thăm bạn mình. Cho nên khi Liên đến nhà Xuân thì không có ai cả.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store