Creepypasta Ticci Toby X Reader
( Y/N ) : Mùi của Toby ? Thật không ! Tôi nghi ngờ cái mùi mà mình cảm nhận được , vì đây không phải là nhà tôi , tôi đang ở 1 nơi kì lạ , nguy hiểm với ông già thô bạo kia .
Cảm nhận được đôi tay đang ôm chặt mình , tôi biết người kia đang di chuyển rất nhanh , thật đáng sợ !
Nhắm chặt mắt , tôi bấu vào áo mình , kệ bà chúng muốn làm gì thì làm , dù sao...anh ấy cũng bỏ rơi tôi rồi , sống chết còn mấy là quan trọng .
Tôi cứ giữ nguyên trạng thái như vậy cho đến khi cảm giác người đó đã dần chậm lại , nhịp tim đập mạnh hơn hẳn bình thường...tôi sợ ! Toby ! cứu tôi !!!!- Y/N ! * là...giọng anh ấy * Tôi nhận ra...giọng nói đó...là giọng của anh ấy...Toby...Toby à....là anh phải không ?
Tôi cố mở 2 mí mắt nặng nề của mình để tìm câu trả lời cho câu hỏi của chính mình . - Toby ! Thật sự là anh ấy ! Tôi không thể kìm chế được nụ cười của mình ! Thật may mắn , tôi không chết ! Anh ấy không bỏ rơi tôi ! Anh ấy yêu tôi mà , anh ấy chưa bao giờ rời bỏ tôi .
Tôi mê mẩn nhìn đôi mắt màu nâu chứa đầy u buồn của Toby , vẻ mệt mõi , mất ngủ , đau buồn....anh thật sự đã rất nhớ tôi đúng không ?
Đáp trả cái hôn má nhút nhát của anh bằng cái chạm môi , chắc anh đã mệt khi tìm tôi đúng không ? Tôi luôn đợi anh đến mà...dù có bao lâu...nhưng đừng lâu hơn lần này nữa nhé Toby.....Như 1 đứa trẻ , tôi òa khóc , siết chặt anh bằng 2 cánh tay với chút sức yếu ớt của mình...tôi nhớ Toby...rất nhớ...- Em nhớ anh Toby....! - Xin hảy để tôi bên em 1 lần nữa nhé Y/N ! Tôi sẽ không để bất kì 1 ai đụng đến em , KỂ CẢ ÔNG TA Tôi ngoan ngoãn gật đầu nhìn Toby khi nghe anh nói thế .
Toby nhìn tôi với đôi mắt dịu dàng , anh bồng tôi lên , vui vẻ nói với tôi : - Đây sẽ là nhà tôi và cũng là nhà em Y/N . Lúc này tôi chả cần biết Ticci Toby khát máu mà tôi luôn tò mò ngày xưa là gì nữa , tôi chỉ biết...Toby bây giờ , Toby đang ôm tôi là người đàn ông tuyệt vời nhất và...mãi mãi là của tôi .---------------Ticci Toby : Hài lòng nhìn nụ cười của em , em thích căng nhà này ! Tôi muốn em sẽ có những thứ tốt hơn là căng phòng nhỏ của tôi .
Tôi sẽ bảo vệ em bằng mọi giá , dù Slendy có giết chết tôi , thì Y/N vẩn sẽ an toàn ! Chắc chắn là vậy .
Tôi đưa em vào nhà , em vui vẻ nhìn mọi thứ .- Nhưng...nó hơi bụi Y/N ! Anh xin lỗi vì điều này .Em đưa đôi mắt tươi sáng lên nhìn tôi .- Không sao ! Chỉ cần dọn dẹp là ổn .Tôi phì cười nhìn em .- Thế cục cưng có muốn anh giúp không ? - Sao lại hỏi em ? Anh là người làm mà ! Tôi tròn mắt nhìn em , tôi vẩn nghĩ...em sẽ tỏ ra đảm đang , chạy đi dọn dẹp......- Đừng nhìn em ! Em là khách mà , anh để khách lau dọn nhà ?- À không ! Ổn thôi ! Anh đi tìm cây chổi....Lật đật tôi đi tìm những thứ cần dọn , loay hoay với căng nhà đầy bụi bậm , tôi bực bội nhìn em vẩn thờ ơ ngồi ăn vài trái táo .- Đừng nhìn em Toby ! Em mệt và đói lắm....hu hu...- Anh bồng em chạy sml còn không mệt thì em mệt cái giề...Em im lặng nhìn sang chổ khác , em muốn trốn tránh trách nhiệm sao ? Không ! Em cần 1 hình phạt cho sự lười biếng của mình Y/N .
Tôi rời bỏ cây lau nhà trên tay , tiếng lại cô bé nhỏ lười như heo đang nằm dài ăn trái cây .- Y/N này ! Lười là 1 cái tội đấy . - Gì ! Em không lười , em chỉ...chỉ...mệt thôi ! Tí em sẽ phụ sau khi anh xong -)))))))))- Em khôn thật nhỉ ? Em cần 1 hình phạt đấy ! Đè 2 cổ tay em xuống giường , tôi cố định toàn bộ cơ thể em 1 cách dễ dàng mà không làm em đau .- Đừng chống cự ! Vô ít lắm haha.....- Thật đê tiện ! Em khẽ cười trêu chọc tôi , tôi nhẹ buông tay em ra , nhẹ nhàng cởi những lớp vãi vô dụng vào lúc này trên người em , em nằm im....lúc này tôi biết...em đã là của tôi thật sự...không phải cưỡng ép để có được , mà là...em tự nguyện cho cả 2 thuộc về nhau mãi mãi....Tôi yêu em ! ...............Thật tuyệt khi những ngày...tháng...năm...trôi qua , Slendy không hề xuất hiện ở đây , tôi vẫn quay về dinh thự , ngài vẩn tỏ ra bình thường , vẫn giao công việc mà 1 Proxy phải làm . Ngày chả nhắc gì về Y/N ! Mọi chuyện như không gì xảy ra cả , Red cũng biến mất , mọi thứ thật kì lạ....nhưng không quan trọng , quan trọng là....Tôi và Y/N thật sự là của nhau mãi mãi.......Tôi ! Ticci Toby ! Tôi yêu bạn....Readers . Hết.......
Cảm nhận được đôi tay đang ôm chặt mình , tôi biết người kia đang di chuyển rất nhanh , thật đáng sợ !
Nhắm chặt mắt , tôi bấu vào áo mình , kệ bà chúng muốn làm gì thì làm , dù sao...anh ấy cũng bỏ rơi tôi rồi , sống chết còn mấy là quan trọng .
Tôi cứ giữ nguyên trạng thái như vậy cho đến khi cảm giác người đó đã dần chậm lại , nhịp tim đập mạnh hơn hẳn bình thường...tôi sợ ! Toby ! cứu tôi !!!!- Y/N ! * là...giọng anh ấy * Tôi nhận ra...giọng nói đó...là giọng của anh ấy...Toby...Toby à....là anh phải không ?
Tôi cố mở 2 mí mắt nặng nề của mình để tìm câu trả lời cho câu hỏi của chính mình . - Toby ! Thật sự là anh ấy ! Tôi không thể kìm chế được nụ cười của mình ! Thật may mắn , tôi không chết ! Anh ấy không bỏ rơi tôi ! Anh ấy yêu tôi mà , anh ấy chưa bao giờ rời bỏ tôi .
Tôi mê mẩn nhìn đôi mắt màu nâu chứa đầy u buồn của Toby , vẻ mệt mõi , mất ngủ , đau buồn....anh thật sự đã rất nhớ tôi đúng không ?
Đáp trả cái hôn má nhút nhát của anh bằng cái chạm môi , chắc anh đã mệt khi tìm tôi đúng không ? Tôi luôn đợi anh đến mà...dù có bao lâu...nhưng đừng lâu hơn lần này nữa nhé Toby.....Như 1 đứa trẻ , tôi òa khóc , siết chặt anh bằng 2 cánh tay với chút sức yếu ớt của mình...tôi nhớ Toby...rất nhớ...- Em nhớ anh Toby....! - Xin hảy để tôi bên em 1 lần nữa nhé Y/N ! Tôi sẽ không để bất kì 1 ai đụng đến em , KỂ CẢ ÔNG TA Tôi ngoan ngoãn gật đầu nhìn Toby khi nghe anh nói thế .
Toby nhìn tôi với đôi mắt dịu dàng , anh bồng tôi lên , vui vẻ nói với tôi : - Đây sẽ là nhà tôi và cũng là nhà em Y/N . Lúc này tôi chả cần biết Ticci Toby khát máu mà tôi luôn tò mò ngày xưa là gì nữa , tôi chỉ biết...Toby bây giờ , Toby đang ôm tôi là người đàn ông tuyệt vời nhất và...mãi mãi là của tôi .---------------Ticci Toby : Hài lòng nhìn nụ cười của em , em thích căng nhà này ! Tôi muốn em sẽ có những thứ tốt hơn là căng phòng nhỏ của tôi .
Tôi sẽ bảo vệ em bằng mọi giá , dù Slendy có giết chết tôi , thì Y/N vẩn sẽ an toàn ! Chắc chắn là vậy .
Tôi đưa em vào nhà , em vui vẻ nhìn mọi thứ .- Nhưng...nó hơi bụi Y/N ! Anh xin lỗi vì điều này .Em đưa đôi mắt tươi sáng lên nhìn tôi .- Không sao ! Chỉ cần dọn dẹp là ổn .Tôi phì cười nhìn em .- Thế cục cưng có muốn anh giúp không ? - Sao lại hỏi em ? Anh là người làm mà ! Tôi tròn mắt nhìn em , tôi vẩn nghĩ...em sẽ tỏ ra đảm đang , chạy đi dọn dẹp......- Đừng nhìn em ! Em là khách mà , anh để khách lau dọn nhà ?- À không ! Ổn thôi ! Anh đi tìm cây chổi....Lật đật tôi đi tìm những thứ cần dọn , loay hoay với căng nhà đầy bụi bậm , tôi bực bội nhìn em vẩn thờ ơ ngồi ăn vài trái táo .- Đừng nhìn em Toby ! Em mệt và đói lắm....hu hu...- Anh bồng em chạy sml còn không mệt thì em mệt cái giề...Em im lặng nhìn sang chổ khác , em muốn trốn tránh trách nhiệm sao ? Không ! Em cần 1 hình phạt cho sự lười biếng của mình Y/N .
Tôi rời bỏ cây lau nhà trên tay , tiếng lại cô bé nhỏ lười như heo đang nằm dài ăn trái cây .- Y/N này ! Lười là 1 cái tội đấy . - Gì ! Em không lười , em chỉ...chỉ...mệt thôi ! Tí em sẽ phụ sau khi anh xong -)))))))))- Em khôn thật nhỉ ? Em cần 1 hình phạt đấy ! Đè 2 cổ tay em xuống giường , tôi cố định toàn bộ cơ thể em 1 cách dễ dàng mà không làm em đau .- Đừng chống cự ! Vô ít lắm haha.....- Thật đê tiện ! Em khẽ cười trêu chọc tôi , tôi nhẹ buông tay em ra , nhẹ nhàng cởi những lớp vãi vô dụng vào lúc này trên người em , em nằm im....lúc này tôi biết...em đã là của tôi thật sự...không phải cưỡng ép để có được , mà là...em tự nguyện cho cả 2 thuộc về nhau mãi mãi....Tôi yêu em ! ...............Thật tuyệt khi những ngày...tháng...năm...trôi qua , Slendy không hề xuất hiện ở đây , tôi vẫn quay về dinh thự , ngài vẩn tỏ ra bình thường , vẫn giao công việc mà 1 Proxy phải làm . Ngày chả nhắc gì về Y/N ! Mọi chuyện như không gì xảy ra cả , Red cũng biến mất , mọi thứ thật kì lạ....nhưng không quan trọng , quan trọng là....Tôi và Y/N thật sự là của nhau mãi mãi.......Tôi ! Ticci Toby ! Tôi yêu bạn....Readers . Hết.......
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store