Cong Hoa Yuwo
Nếu như Owen không tìm được ta, nếu như Dạ Trảo không đến, nếu như Owen không có giấu Mila chuyện hạ độc...Không! Bởi vì là chuyện trùng hợp kỳ thực thường thường đều là chuyện tất yếu, lặp lại lựa chọn chỉ càng khiến mọi thứ trở nên tệ hại hơn.Nếu như lúc trước Owen không mang ta về, có lẽ bây giờ bọn họ thật sự sẽ bị Dạ Trảo giết sạch, trở thành thức ăn của bầy thú.Nếu như Dạ Trảo không có tới, sớm muộn, ta cũng sẽ bị bức thi triển lực lượng.Nếu như bọn họ không có hạ độc ta, ta cũng sẽ bị treo cổ sau khi thẩm phán.-- Công Hoa.Mila vội vàng nói: "Mau, dùng lực lượng của em ngăn cản người khác, chúng ta đi, cùng nhau đi!"Công Hoa khẽ hỏi: "Cùng nhau đi?""Cùng nhau đi!" Mila ôm chặt lấy Công Hoa, tuyệt đối sẽ không buông nó ra.Công Hoa lại hoàn toàn không thể lý giải, nó hỏi: "Mila cho em canh, không phải là muốn giết chết em sao?"Mila sửng sốt, sắc mặt tức thì thay đổi, khẽ hô: "Em biết trong canh có độc?"Công Hoa gật đầu.Vậy tại sao lại uống? Chỉ bởi vì cô bảo nó uống sao? Mila đau lòng đến chừng như muốn đánh mình mấy cái tát."Mila!" Owen vừa chạy vừa hét to: "Em đừng điên nữa, mau trở về!"Thấy vậy, Mila lập tức la hét: "Đừng qua đây! Công Hoa, đừng để cho bất cứ người nào đến gần chúng ta!"Trên mặt đất tuôn ra hai sợi dây leo lớn, ngăn cản đường đi của Owen, nhưng hành động này lại khiến Công Hoa ho thêm vài cái, cả vạt áo trước đều nhiễm đầy máu.Thấy Công Hoa không ngừng ho ra máu, Mila đau lòng la lên: "Owen, tôi thật sự nhìn lầm anh rồi!"Owen không thể không dừng chân, nghe thấy chỉ trích của cô, hắn không còn nhịn được nữa, rống to: "Anh cũng không muốn giết Công Hoa! Nhưng Công Hoa đã giết hết người của cả một cái trấn, cho dù tiếp nhận thẩm phán, nó cũng chỉ có một con đường chết! Đến lúc đó, nó thậm chí sẽ bị nhốt ở trong lồng, để cho mọi người ném đá vào nó, cuối cùng bị treo cổ ở quảng trường! So với điều đó, còn không bằng bây giờ để cho nó chết đỡ đau đớn hơn một chút!"Mila biết Owen nói là thật, nhưng cô lại hoàn toàn không thể chấp nhận, mặc dù nghĩ không ra biện pháp giải quyết, nhưng cô tuyệt đối không thể chấp nhận cách làm hạ độc chết Công Hoa!"Bất luận làm sao anh cũng không nên hạ độc với Công Hoa!""Cho nên cô định để cho một tên hung thủ đồ sát tiểu trấn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?" Cedric cuồng nộ rống to: "Nó đã giết cha mẹ tôi, cả nhà chị gái tôi, còn có rất nhiều người trong trấn, những người đó chết là đáng sao?"Nhớ tới những sinh mệnh mất đi kia, Mila lần nữa cảm thấy hết cách, chỉ có cầu khẩn: "Anh không thể bỏ qua cho Công Hoa sao? Nó không phải cố ý, tuyệt đối không phải... Nó đã cứu chúng ta mà!""Chỉ cần ngày nào tôi còn sống thì ngày đó tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó!"Cedric rống giận xong, khi hắn vươn hai tay ra ngoài, hào quang cũng bị kéo thành hình dài, hình dạng giống như một lưỡi dao to lớn.Thấy vậy, Mila hoảng lên, đỡ Công Hoa, muốn mang nó rời khỏi: "Mau, chúng ta đi mau!"Công Hoa sau khi nhìn thấy linh trên tay Cedric, nó vươn tay, một sợi dây leo nhỏ bằng cánh tay liền tuôn ra khỏi mặt đất, quấn lên hai người sau đó bắt đầu rời khỏi theo hướng ngược lại với mọi người.Cedric rống giận một tiếng "không được trốn", sau đó linh liên kết như lưỡi dao trên tay xoay vòng bay qua, nhưng dây leo chỉ là nghiêng một cái, đã né qua công kích này."Công Hoa!"Kaz? Công Hoa quay đầu nhìn, nhìn thấy Kaz đang chạy về phía nó, còn vừa hét lớn: "Công Hoa! Chờ một chút!"Kaz...Công Hoa thật sự dừng lại, nó nhìn Kaz, có chút chờ mong nó sẽ giống như Mila, cùng đi theo mình."Không!"Mila đột nhiên kinh hô một tiếng, cả người nhào lên Công hoa, lúc Công Hoa đang nghi hoặc, trước mắt đột nhiên trở nên đỏ máu... linh nhận của Cedric đã chém lên lưng Mila.Mila ngẩng đầu lên, thở hổn hển mà nói: "Công... Công Hoa, nghe lời chị, đi mau, cầu xin em hãy đi mau..."Nói đến đây, Mila cũng cầm cự không nổi nữa, đôi chân cô mềm nhũn, ngất đi.Công Hoa bế Mila, đồng thời phía sau nó tuôn ra rất nhiều dây leo, dệt thành một tấm lưới rậm rạp, chặn lại toàn bộ người phía sau.Dây leo mang theo hai người cấp tốc rời khỏi, phía sau truyền đến rất nhiều âm thanh, la hét của Owen, rống giận của Cedric, tiếng khóc của Kaz... nhưng Công Hoa đều không có quay đầu lại nữa.Không biết đã đi bao lâu, đối với Công Hoa mà nói kỳ thực không phải rất lâu, nhưng nó biết, đây đối với Nhân tộc mà nói, đã đủ lâu rồi, cho nên nó dừng lại, dò hỏi người đang được bế trên tay: "Mila, chúng ta vẫn phải tiếp tục đi sao? Mila?"Mila cũng không có lập tức hồi ứng, nhưng Công Hoa rất có kiên nhẫn, nó gọi một tiếng rồi lại một tiếng, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng của Mila, cô dùng âm khàn khàn khẽ hô: "Nước..."Công Hoa nghe hiểu, tìm nước đối với nó mà nói cũng không phải chuyện khó, nhất là khi ở trong rừng rậm. Nó rất nhanh chóng tìm được một bờ hồ. Sau khi đặt Mila ở bên hồ, Công Hoa dùng tay múc nước, vừa mới vươn tay đến bên mặt của Mila, cô lập tức quay đầu qua, tham lam mà uống nước.Mới đầu, Công Hoa có chút giật mình, nó không hề biết Mila thích uống nước như thế. Nó nhìn mặt của cô, lại đột nhiên phát hiện Mila hình như có hơi khác!Làn da của Mila vốn là màu gần giống mật ong, nhưng giờ đây lại tái nhợt như... tay của Công Hoa.Công Hoa không biết làm sao, chỉ có lên tiếng dò hỏi: "Mila... Chị vẫn ổn chứ?"Mila lại không có nghe thấy câu hỏi của nó, vẫn uống nước một cách đói khát.Thấy vậy, Công Hoa cũng không có hỏi tiếp, kỳ thực bản thân nó cũng đói rồi, nhưng vừa nhìn thấy Mila túm lấy tay của mình uống nước, nó vừa lại cảm thấy mình không có đói lắm, có thể chờ Mila ăn xong rồi ăn.Mila đang uống nước dở chừng lại đột nhiên bị sặc, tức thì ra sức ho không ngừng.Thấy vậy, Công Hoa vội vàng vỗ nhẹ lưng của cô, trước kia khi nó ói ra đồ ăn, Mila cũng là làm như thế.Mila ho cả buổi mới ngừng lại, nhưng cô thoạt nhìn vẫn có vẻ không thoải mái lắm, Công Hoa vội vàng để cô nằm ở trên đùi mình, sau đó cúi đầu nhìn cô.Mila vừa nằm xuống, lập tức nhìn thấy Công Hoa cúi đầu nhìn mình, trên mặt của nó còn mang theo thần tình lo lắng, mặc dù thần sắc thế này ở thời khắc thế này vẫn tỏ ra hơi quá hờ hững, nhưng so với bộ dạng hoàn toàn không có biểu tình cũng không có phản ứng lúc mới đầu của Công Hoa, thần sắc lo lắng như bây giờ không biết đã tiến bộ bao nhiêu.Mila không khỏi mừng rỡ nói: "Đứa trẻ tốt." Nói xong, lại tự mình bật cười.Công Hoa đã giết dân của cả một tiểu trấn, thậm chí ngay cả trẻ sơ sinh cũng không thể sống sót dưới tay nó, mặc kệ dùng tiêu chuẩn nào để xem, nó đều tuyệt đối không phải đứa trẻ tốt, tội của nó phạm dùng tội ác tày trời để hình dung cũng không quá.Nhưng nó cũng xác thực là một đứa trẻ tốt.Người từng chung sống với Công Hoa ba ngày nhất định không thể phủ nhận nó là một đứa trẻ tốt. Mila sâu sắc cho rằng như thế. Cô không hiểu bi kịch diệt trấn lúc đầu là phát sinh làm sao, nhưng đó tuyệt đối không phải ý định của Công Hoa, đứa trẻ này sẽ không hại người! Nó sẽ không hại người!Mila vừa kích động, trước mắt liền tối sầm, cô tức thì sợ đến quơ loạn hai tay, muốn tìm lại thị lực của mình.Công Hoa vội vàng vỗ lưng của Mila, dò hỏi: "Mila, chị... chị còn muốn uống nước không?"Được Công Hoa vỗ lưng, Mila lại đau đến hít sâu một hơi. Trên lưng của cô bị linh nhận của Cedric chém trúng, sớm đã tàn tạ rồi.Nhưng, đau đớn kịch liệt trái lại khiến cảnh vật trước mắt trở nên rõ ràng. Mila có chút yếu đuối, cũng có chút nhận thức."Đừng vỗ nữa... Công Hoa, em hãy nghe cho kỹ chị nói, sau này nhất định phải làm theo lời chị nói. Đáp ứng chị."Công Hoa không chút do dự gật đầu."Đứa trẻ tốt."Mila cười, cô vươn tay ra, mặc dù có chút vô lực, nhưng vẫn cố gắng vươn tay, sau đó sờ mặt của Công Hoa. Cô vừa sờ, vừa nói: "Công Hoa... em hãy rời khỏi đây đi! Càng xa càng tốt... Dứt khoát đi đến quốc gia khác, em muốn đi đâu cũng được.""Được." Công Hoa gật đầu, mặc dù nó không biết quốc gia khác ở đâu, nhưng Mila sẽ nói cho mình, cho nên không biết cũng không sao."Nhớ đổi cái tên, đừng dùng tên Công Hoa này."Nghe thấy yêu cầu này, Công Hoa lặng đi một chút, nhưng vẫn là ngoan ngoãn gật đầu nói: "Được.""Ngàn vạn lần đừng bị Cedric đuổi theo.""Được." Lần này, Công Hoa đáp ứng rất nhanh, nó cũng không muốn nhìn thấy Cedric nữa, chính xác hơn mà nói, là không muốn nhìn thấy biểu tình kinh khủng của Cedric nữa."Đừng đi tìm Owen và Kaz..."Công Hoa lần này là thật sự sững sờ. Không thể tìm Owen và Kaz? Nhưng nó cũng chỉ quen biết Owen và Kaz thôi... Không sao, còn có Mila.Nghĩ đến đây, Công Hoa thả lỏng, mặc dù nó cũng thích Owen và Kaz, nhưng bọn họ hình như đã không còn thích nó nữa, quan trọng hơn là, bây giờ bên cạnh nó là Mila, Mila thật sự không có vứt bỏ mình.Công Hoa gật đầu, lần nữa đáp ứng: "Được."Nhưng đáp ứng xong, lại nhớ tới một cái lời hứa trước kia từng đáp ứng... Nó từng đáp ứng Mila, mình sẽ bảo vệ Kaz, nếu như nó không ở bên cạnh Kaz, phải làm sao bảo vệ nó đây?"Mila, nhưng em phải bảo vệ Kaz, không ở bên cạnh Kaz, thì không thể bảo vệ cậu ấy... Mila?"Khi Công Hoa hỏi được một nửa, lại nhìn thấy Mila nhắm mắt, thoạt nhìn như là đang ngủ.Nó nhẹ nhàng đẩy vai của cô, nhỏ giọng hỏi: "Mila, chị ngủ rồi sao?"Mila hoàn toàn không có hồi ứng.Công Hoa hoảng loạn một chút, nhưng không bao lâu sau đã bình tĩnh lại, nó dùng một loại ngữ khí thông cảm nói: "Không sao, Mila có thể ngủ trước, chờ Mila tỉnh lại, em và Mila liền rời khỏi đây, đi càng xa càng tốt, đến quốc gia khác."Chờ đợi...Công Hoa đôi khi ngẩng đầu nhìn bầu trời, đôi khi cúi đầu nhìn Mila, thỉnh thoảng múc nước hồ để uống. Nó đối với cuộc sống thế này không có gì để bắt bẻ, chỉ là lo lắng mình không tuân thủ lời hứa với Mila, phải đi thật xa, rời khỏi cái quốc gia này.Nó vuốt mái tóc màu hoa hướng dương của Mila."Phải rời khỏi quốc gia này, nhưng Mila cứ ngủ mãi... Không sao, tốc độ của dây leo rất nhanh, Mila có thể ngủ lâu một chút, chờ sau khi Mila tỉnh lại, mình sẽ để cho dây leo mang chúng mình rời khỏi quốc gia này một cách rất rất nhanh chóng.◊◊◊◊"Công Hoa!"Công Hoa sửng sốt, quay đầu nhìn, Owen và Cedric đã đứng ở chỗ cách nó không xa, hai người đều mang dáng vẻ bụi bặm.Thần sắc cả người Owen đều hoảng hoảng hốt hốt, người lên tiếng gọi Công Hoa kỳ thực là Cedric.Nhìn thấy Owen khiến Công Hoa như vớ được cứu tinh, nó hoàn toàn quên chuyện đừng đi gặp Owen mà Mila từng căn dặn, vội vàng la lên: "Owen! Mila đã ngủ rất lâu, cứ ngủ mãi, vì sao Mila không chịu tỉnh lại?"Owen lại chỉ là ngỡ ngàng nhìn người trong lòng Công Hoa.Cedric đi lên mấy bước, đồng thời lạnh lùng nói: "Cô ấy chết rồi, ngươi nhìn không ra sao? Thi thể cũng đã thối rữa rồi... Ngươi cũng không phải lần đầu giết người, đừng ở đó giả ngu!"Công Hoa sửng sốt, cúi đầu nhìn Mila, cô trắng một cách dọa người, ngay cả môi cũng đã biến thành màu tím.Nhưng bề ngoài thế nào cũng không quan trọng, Công Hoa tuy đã giết người của cả một trấn, lại không có chân chính nhìn thấy một cỗ thi thể... trên thực tế, lúc đó nó ngay cả định nghĩa của chết cũng không hiểu.Đối với sự hủy diệt của tiểu trấn, ấn tượng duy nhất của Công Hoa là màu đỏ ngập trời... Còn có mùi. Nó mặc dù không biết bề ngoài của thi thể sẽ sản sinh biến hóa, nhưng nhận ra được cái mùi này.Mila đang phát ra mùi của cái chết, mùi xác thối."Cậu đã giết Mila..."Công Hoa cả kinh, quay đầu nhìn hướng Owen, lúc này mới phát hiện Owen là nói chuyện với Cedric."Tôi không có!" Cedric kích động rống: "Tôi là muốn giết nó, tên hung thủ giết người này! Mila là tự xông lên đi chặn linh nhận mới chết!"Nghe vậy, sắc mặt của Owen trở nên hết sức tái mét, Cedric cũng ngừng nói, có chút bất an giải thích: "Tôi không phải cố ý nói như thế, tôi chỉ là..."Owen chỉ là hừ lạnh một tiếng, sau đó vừa đi về phía Công Hoa, vừa nói: "Công Hoa, bỏ Mila xuống.""Đừng đi qua, nguy hiểm!" Cedric phát ra cảnh cáo.Bước chân của Owen khựng lại, sau đó tiếp tục đi qua, đồng thời nói với Công Hoa: "Đưa Mila cho tôi.""Em không muốn." Công Hoa lại bế Mila lên, trong miệng lặp lại căn dặn cuối cùng của Mila: "Mila bảo em rời khỏi cái quốc gia này, đừng bị Cedric đuổi theo, đừng gặp Owen và Kaz, đừng dùng tên Công Hoa này..."Nó vừa không ngừng lẩm bẩm lặp lại, vừa để cho dây leo quấn nó lên, xoay người rời khỏi.Owen vội vàng la lớn: "Công Hoa, đừng đi!"Công Hoa đã nghe thấy tiếng gọi, mặc dù biết rõ căn dặn của Mila là tuyệt đối đừng gặp Owen, nhưng nó vẫn là không nhịn được quay đầu nhìn Owen, hơn nữa có chút không muốn rời khỏi.Nó có chút lúng túng nói: "Nhưng Mila nói đừng đi tìm anh, bảo em đi quốc gia khác.""Mila nói như thế sao? Cô ấy là vì tốt cho em." Owen dịu dàng nhìn Mila, nữ nhân của hắn, mặc dù chưa từng sinh đẻ, nhưng lại vì bảo vệ đứa trẻ này mà chết."Mila, đây đều là lỗi của anh, tên đại nam nhân như anh vẫn không có kiên cường như em, chuyện từng đáp ứng lại không thể làm được. Em đã đáp ứng vĩnh viễn sẽ không vứt bỏ Công Hoa, em thật sự làm được rồi..."Owen nói đến một nửa, lại trơ mắt nhìn thấy Công Hoa bị linh nhận đánh trúng, phun ra lượng máu lớn, sau đó bị đánh văng đi, ngã ở trên đất, thi thể Mila ở trên tay nó cũng văng ra.Owen sửng sốt, lập tức hiểu đây là chuyện tốt của ai làm, không kìm được giận rống to: "Cedric! Cậu đang làm gì vậy!""Làm gì?" Cedric cười lạnh một tiếng, trái lại hùng hồn rống to: "Đứa con gái này đã giết cha mẹ tôi, đã giết cả nhà chị tôi, đã giết người của cả một tiểu trấn, cậu bảo tôi ngoại trừ giết nó báo thù, tôi còn có thể làm sao!"Như mọi khi, Owen không thể trả lời.Cedric không ngó ngàng hắn nữa, chỉ là nhìn Công Hoa ngã trên đất, hắn lập tức móc mười ngón tay với nhau, dùng để tụ tập một lượng linh.Nhìn thấy trên tay Cedric hóa ra càng nhiều linh nhận, số lượng nhiều đến gần như là muốn bằm nát thây Công Hoa, Owen bất chấp cái gì là đúng sai, báo thù với không báo thù, hắn không nhịn được rống to: "Công Hoa đi mau!"Công Hoa chậm rãi bò dậy, linh nhận vừa rồi chính diện đánh trúng nó, từ vai trái vắt ngang đến đùi phải, nhưng bởi vì trên tay nó đang bế Mila, cho nên phần ngực quan trọng trái lại không có vết thương, nhưng nó lại không bởi thế cảm thấy mừng rỡ, ngược lại vừa bò lên liền hoảng sợ chạy đến bên cạnh xác của Mila, lo lắng gọi liên tục: "Mila, Mila..."Gọi được dở chừng, nó lại nhớ tới, Mila chết rồi, cô sẽ không bao giờ trả lời mình nữa.Công Hoa không gọi nữa, nó cố nhẫn nhịn đau đớn trên vết thương, bế Mila lên, nhưng ở lúc này, thi thể của Mila lại từ giữa gãy thành hai khúc.Công Hoa không ngờ đến sẽ có tình huống này, dưới không kịp phản ứng, hai khúc thi thể cứ như thế rớt xuống mặt đất. Nó ngây ngẩn, chỉ có thể ngỡ ngàng mà ngẩng đầu lên, nói: "Owen, Mila bị đứt rồi..."Nhưng người Công Hoa nhìn thấy không phải Owen, mà là Cedric đang giơ cao tay, trên tay hắn là ba linh nhận to lớn, hắn nhìn xuống Công Hoa, lạnh lùng tuyên phán: "Vậy thì ngươi cứ đứt thành hai khúc giống cô ta đi!"Linh nhận, giáng xuống.Công Hoa mở to mắt, nhìn thấy ngực của người trước mặt xuyên ra lưỡi kiếm sáng bạc, linh nhận vốn sắp giáng xuống tức thì tan vỡ, sau đó lưỡi kiếm chậm rãi mà ngắn dần, cho đến khi lưỡi kiếm hoàn toàn bị rút ra, Cedric đột ngột té xuống đất, phía sau hắn là Owen, đang giơ kiếm dính máu.Owen nhìn xuống người trên mặt đất, sắc mặt xám ngoét nói: "Cedric, cậu không nên động vào Mila."Sau đó, hắn chỉ là lặng lẽ nhìn mắt của Cedric chậm rãi mất đi ánh sáng, thân thể co giật dần dần không còn động đậy nữa...Công Hoa nhìn thanh kiếm dính máu đó, không nhịn được dò hỏi: "Owen, anh cũng muốn giết chết em sao?"Owen sửng sốt, khẽ rống: "Em lại đang nói lời ngu ngốc gì vậy..."Rống được dở chừng, hắn lại phát hiện Công Hoa đang nhìn kiếm trên tay mình, hắn cũng cúi đầu nhìn theo, nhìn thấy lưỡi kiếm trên tay đang nhỏ máu, hắn lúc này mới hiểu Công Hoa vì sao lại hỏi như thế, vội vàng ném kiếm đi.Sau khi ném kiếm, hắn quay đầu nhìn, Công Hoa đang nhìn chằm chằm vào hắn, giải thích: "Bởi vì Cedric đã chém đứt Mila, cho nên Owen giết chết Cedric, nhưng Owen nói Mila vì bảo vệ em mới chết, cho nên Owen cũng muốn giết em sao?"Owen sửng sốt, lại không thể trả lời vấn đề của Công Hoa, suy cho cùng, Mila chết thật sự không phải lỗi của Cedric... Nhưng hắn không thể tha thứ cho hành động của Cedric, cho dù Mila đã chết, thân thể của cô cũng không thể bị xúc phạm như thế!"Đội trưởng?"Thân thể của Owen cứng đờ, sau đó liền nhìn thấy hai sĩ binh cộng với Kaz đang đi ra khỏi rừng rậm, bọn họ liếc mắt liền nhìn thấy người nằm gục trên đất, tiếp đến đều có chút ngỡ ngàng nhìn Owen và Công Hoa."Ca ca?" Kaz nhận ra người trên đất là Cedric, đầy mặt đều là thần tình ngỡ ngàng.Những sĩ binh thì mang vẻ mặt sợ hãi nhìn đội trưởng Owen của bọn họ, một sĩ binh có chút kinh hoảng hỏi: "O-Owen đội trưởng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?""Ca ca?"Lúc sĩ binh đang hỏi, Kaz đã chạy đến bên cạnh Cedric, vất vả lật hắn qua, nhưng một giây sau, Kaz lại giật mình ngã ngồi xuống đất, vạn phần hoảng sợ nhìn Cedric, đôi mắt của người sau là mở to... Mở to, nhưng không có tiêu cự.Bất cứ ai cũng nhìn ra được là Cedric đã chết."Đội trưởng, thanh kiếm đó không phải của anh sao?" Sĩ binh mặt lộ thần sắc sợ hãi, không dám tin mà nói: "Chẳng lẽ anh... anh đã giết..."Mặc dù lời của sĩ binh nghe lên vẫn là câu nghi vấn, nhưng sắc mặt kinh hoảng và bước chân liên tục lùi về sau của bọn họ lại biểu thị bọn họ sớm đã khẳng định hung thủ là ai rồi.Kinh hoảng trên mặt bọn họ lại dần dần biến mất ở trong tiếng kêu gọi của những sĩ binh khác truyền tới từ chỗ không xa, hai sĩ binh nhìn nhau một cái rồi bắt đầu la lớn, muốn dẫn người khác tới.Nhìn thấy tình huống đã không thể cứu vãn, Owen túm lấy tay của Công Hoa, muốn kéo nó qua, nhưng Công Hoa lại bởi vì bị động trúng vết thương mà đau đến hét lên, sau đó cả người té xuống đất.Owen dứt khoát bế cả người nó lên, sau đó bắt đầu chạy về phía rừng rậm."Công Hoa!"Tiếng kêu của Kaz! Công Hoa lập tức quay đầu nhìn, Kaz đang ngẩng đầu nhìn nó, trên mặt toàn là thần tình bất lực và hoang mang, lúc này, Công Hoa đột nhiên nhớ tới chuyện Mila từng muốn mình bảo vệ Kaz.Nếu nó không ở bên cạnh Kaz, phải làm sao bảo vệ Kaz?Giờ phút này, Owen đã sắp rời khỏi bờ hồ chạy vào trong rừng rậm rồi, dưới tình thế cấp bách, Công Hoa rốt cuộc nghĩ được phương pháp.Nếu như nó có thể để lại dấu hoa trên người Kaz, nếu như thế, ít nhất thứ trong rừng rậm sẽ đều sẽ không làm hại Kaz.Công Hoa giơ tay lên, trên tay tuôn ra dây leo cỡ ngón tay, dây leo chạy về phía Kaz, mục đích là muốn rạch qua cánh tay của Kaz, để lại vết tích của hoa.Nhưng hành động này lại bị Owen phát hiện, hắn hất tay của Công Hoa, khủng hoảng mà rống to: "Em làm gì vậy? Không được công kích Kaz!"Tay của Công Hoa bị túm lấy, đi theo đó, dây leo bị sai khiến cũng mất đi độ chính xác, dây leo không có chạm được cánh tay của Kaz, lại rạch qua mắt trái của nó..."Ahhh!"Kaz che mặt kêu thảm, lượng lớn máu từ kẽ ngón tay nó không ngừng chảy xuống."Kaz!" Công Hoa kêu hoảng một tiếng, vùng vẫy muốn đi xuống xem thử nó.Lúc này, tiếng người càng ngày càng gần, Owen lo không nổi cho Kaz, chuyện duy nhất hắn có thể làm là mang theo Công Hoa mau chóng rời khỏi nơi này, cho nên hắn ôm chặt lấy nó, sau đó đầu cũng không quay lại mà xông vào trong rừng rậm.Công Hoa nhìn Kaz, người sau che mặt, đầu cúi thấp, máu không ngừng rơi xuống từ kẽ ngón tay nó, nhỏ lên thi thể của Cedric... Đây đã trở thành cảnh ly biệt cuối cùng.-----Aicomicus & Tuyết Lâm
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store