Co Gai Vampire
Ngồi trên chiếc siêu xe W Motors Lykan HyperSport sang trọng màu đen , cô gái lúc ở sân bay đang ngồi dựa vào cái ghế phía sau , nhắm mắt dưỡng sức .Tài tế lái xe là một nam nhân trung niên khoản 30 tuổi gương mặt nghiêm chỉnh tuấn tú , ông ta nhìn qua kính chíu hậu , giọng điệu cung kính hỏi " Hồ tiểu thư , cô về nước vì sau không gọi cho cô chủ một tiếng , làm lúc tôi nhận được tin cô về đây liền xém làm rớt cả điện thoại !" Nói rồi , liền vui vui vẻ vẻ cười.Hồ Tuyết Linh mở mắt , nhìn bóng lưng bác tài xế , lười biếng nói " nha đầu Doãn Gia Ân kia bây giờ ngay cả điện thoại của ta cũng không thèm nghe !"" ách !" Bác tài xế kia nghe xong liền kinh hãi , sau đó vội vàng giải thích " Hồ tiểu thư đừng hiểu lầm , chắc là lúc đó cô chủ nhà tôi cài đặc chế độ im lặng nên không biết Hồ tiểu thư gọi "" chế đội im lặng ?" Tuyết Linh nghi hoặc hỏi .Tài xế gật gật đầu , thành thật khai báo " là do Hồ tiểu thư không biết , cô chủ nhỏ nhà tôi một tuần đã đi ra ngoài chơi bời lêu lỏng hết 7 ngày , ông bà chủ có la mắng sau cũng vô dụng , nay Hồ tiểu thư về nước , vậy thì không lo cô chủ bướng bỉnh nữa rồi , ha ha ha !" Tài xề vô cùng chắc chắn nói .Tuyết Linh nghe xong mặt mày không biểu tình nhắm mắt lại , ngủ ~~~~~~~
Biệt thự to lớn cả trăm m nhà Doãn gia gia tộc , cánh cửa tự động to lớn mở ra , chiếc W Motors Lykan HyperSport màu đen chạy vào trong .Bên trong phòng khách Doãn gia , một người đàn ông khoản 40 tuổi , gương mặt uy nghiêm khí thế , cùng ngồi cạnh ông là một người phụ nữ đoan trang xinh đẹp .' cạnh '!, cánh cửa mở ra , thân ảnh lung linh xinh đẹp của Hồ Tuyết Linh bước vào , khi thấy hai người đang ngồi bên trong , cô liền tháo kính mát xuống , và đôi mắt xinh đẹp hiện ra , đặc biệt là đôi con ngươi của cô không phải màu đen hay nâu , mà là màu tím , một màu tím cao quý sâu thẩm !." Hồ tiểu thư !" Người đàn ông vừa thấy Tuyết Linh liền kinh hỉ đứng bật dậy , sau đó cúi thấp người , cung kính nói " Hồ tiểu thư đường xa vất vả rồi , nào !,lại đây ngồi một chút !" Nói rồi ,ông hướng ra cửa hô " ngưới tới , đem trà lên cho Hồ tiểu thư !"" vâng " bên ngoài cửa vang lên tiếng nói của người hầu .Tuyết Linh rất tự nhiên ngồi vào ghế , sau đó nhìn hai người trước mặt , chào hỏi một tiếng " Bác Doãn , Dì Doãn !"Doãn phu nhân nở nụ cười , nói mấy lời thân thiết " Linh nhi , con lần này trở về nước là tốt rồi , không cần câu nệ như vậy , tuy Doãn gia không bằng Hồ gia nhưng con cứ tự nhiên , xem như là nhà mình được rồi "Tuyết Linh gật gật đầu cho có lệ , cùng ông bà Doãn gia nói chuyện vài câu thì trở về phòng được sắp xếp sẵn .21h tối , cánh cửa Doãn gia lại lần nữa mở ra ,một tiểu cô gái khoản 17 tuổi bước vào , gương mặt xinh đẹp đáng yêu lại linh động , cô ta nhìn quanh căn nhà to lớn , sau đó bỗng nhiên nắm lấy vai của một nữ hầu , làm nữ hầu kia kinh sợ không thôi ." cô , cô chủ !!" Nữ hầu lắp bắp hô .Doãn Gia Ân túm lấy nữ hầu , gấp gáp hỏi " chị Linh đâu ?, không phải nói là về nước rồi sau ?, sau lại không thấy chị ấy chứ ?"Nữ hầu hoảng sợ lui lui thân , lắp ba lắp bắp nói " c , cô chủ , Linh tiểu thư đang , đang ở trên phòng !"" phòng nào ?" Hai mắt Gia Ân sáng lên , hỏi .Nữ hầu run run đáp " ở phòng số 6 trên lầu 5 , cạnh phòng của cô chủ đó !"" hừ "một tiếng , Gia Ân buông nữ hầu ra , chạy nhanh lên lầu tìm người .Nữ hầu được thả ra liền thở phào , đúng là người học võ , nhỏ con nhưng sức mạnh thật phi thường !.Gia Ân chạy nhanh lên trên lầu , nhìn cánh cửa trước mắt , tâm tình vô cùng kích động .' cốc cốc cốc ' Gia Ân cẩn thận gõ cửa .Cánh cửa mở ra , cô gái xinh đẹp liền xuất hiện trước mặt Gia Ân .Gia Ân bỗng nhiên đăm đăm nhìn Tuyết Linh , sau đó ' òa ' một tiếng khóc lớn , nhào vào lòng của Tuyết Linh ." chị !, chị ơi em nhớ chị lắm , huhu , chị ơi , 5 năm , 5 năm qua kể từ khi chị đến New York em liền bị dọa ngốc , sau đó cố hết sức làm hư chính bản thân mình , chỉ mong muốn chị trở về đây gặp em , lại không ngờ , không ngờ chị quả thật bỏ mặc em , làm em còn tưởng , huhu , em còn tưởng sẽ không gặp chị nữa , nếu không phải chị quay về đây , em còn nghĩ chị sẽ vĩnh viễn bỏ mặc em rồi "Tuyết Linh đưa tay xoa đầu của Gia Ân , giọng điệu hiếm khi ôn nhu mấy phần " đứa ngốc , chị nào bỏ mặc em được chứ ?, tuy em không phải em gái ruột thịt của chị , nhưng em cũng chẳng khác nào em gái của chị , chị sau đành tâm nhìn em dần dà lớn lên trong bóng tối u ám kia !" Đúng vậy , Gia Ân cùng cô lớn lên , cô xem đứa nhỏ linh động kia lớn lên , sau cô đành tâm nhìn nó hư hỏng , huống hồ lý do nó biến thành bộ dạng kia cũng từ cô mà ra .Nhưng , nếu không phải cô cần tìm vật kia thì chắc sẽ không về.........
Biệt thự to lớn cả trăm m nhà Doãn gia gia tộc , cánh cửa tự động to lớn mở ra , chiếc W Motors Lykan HyperSport màu đen chạy vào trong .Bên trong phòng khách Doãn gia , một người đàn ông khoản 40 tuổi , gương mặt uy nghiêm khí thế , cùng ngồi cạnh ông là một người phụ nữ đoan trang xinh đẹp .' cạnh '!, cánh cửa mở ra , thân ảnh lung linh xinh đẹp của Hồ Tuyết Linh bước vào , khi thấy hai người đang ngồi bên trong , cô liền tháo kính mát xuống , và đôi mắt xinh đẹp hiện ra , đặc biệt là đôi con ngươi của cô không phải màu đen hay nâu , mà là màu tím , một màu tím cao quý sâu thẩm !." Hồ tiểu thư !" Người đàn ông vừa thấy Tuyết Linh liền kinh hỉ đứng bật dậy , sau đó cúi thấp người , cung kính nói " Hồ tiểu thư đường xa vất vả rồi , nào !,lại đây ngồi một chút !" Nói rồi ,ông hướng ra cửa hô " ngưới tới , đem trà lên cho Hồ tiểu thư !"" vâng " bên ngoài cửa vang lên tiếng nói của người hầu .Tuyết Linh rất tự nhiên ngồi vào ghế , sau đó nhìn hai người trước mặt , chào hỏi một tiếng " Bác Doãn , Dì Doãn !"Doãn phu nhân nở nụ cười , nói mấy lời thân thiết " Linh nhi , con lần này trở về nước là tốt rồi , không cần câu nệ như vậy , tuy Doãn gia không bằng Hồ gia nhưng con cứ tự nhiên , xem như là nhà mình được rồi "Tuyết Linh gật gật đầu cho có lệ , cùng ông bà Doãn gia nói chuyện vài câu thì trở về phòng được sắp xếp sẵn .21h tối , cánh cửa Doãn gia lại lần nữa mở ra ,một tiểu cô gái khoản 17 tuổi bước vào , gương mặt xinh đẹp đáng yêu lại linh động , cô ta nhìn quanh căn nhà to lớn , sau đó bỗng nhiên nắm lấy vai của một nữ hầu , làm nữ hầu kia kinh sợ không thôi ." cô , cô chủ !!" Nữ hầu lắp bắp hô .Doãn Gia Ân túm lấy nữ hầu , gấp gáp hỏi " chị Linh đâu ?, không phải nói là về nước rồi sau ?, sau lại không thấy chị ấy chứ ?"Nữ hầu hoảng sợ lui lui thân , lắp ba lắp bắp nói " c , cô chủ , Linh tiểu thư đang , đang ở trên phòng !"" phòng nào ?" Hai mắt Gia Ân sáng lên , hỏi .Nữ hầu run run đáp " ở phòng số 6 trên lầu 5 , cạnh phòng của cô chủ đó !"" hừ "một tiếng , Gia Ân buông nữ hầu ra , chạy nhanh lên lầu tìm người .Nữ hầu được thả ra liền thở phào , đúng là người học võ , nhỏ con nhưng sức mạnh thật phi thường !.Gia Ân chạy nhanh lên trên lầu , nhìn cánh cửa trước mắt , tâm tình vô cùng kích động .' cốc cốc cốc ' Gia Ân cẩn thận gõ cửa .Cánh cửa mở ra , cô gái xinh đẹp liền xuất hiện trước mặt Gia Ân .Gia Ân bỗng nhiên đăm đăm nhìn Tuyết Linh , sau đó ' òa ' một tiếng khóc lớn , nhào vào lòng của Tuyết Linh ." chị !, chị ơi em nhớ chị lắm , huhu , chị ơi , 5 năm , 5 năm qua kể từ khi chị đến New York em liền bị dọa ngốc , sau đó cố hết sức làm hư chính bản thân mình , chỉ mong muốn chị trở về đây gặp em , lại không ngờ , không ngờ chị quả thật bỏ mặc em , làm em còn tưởng , huhu , em còn tưởng sẽ không gặp chị nữa , nếu không phải chị quay về đây , em còn nghĩ chị sẽ vĩnh viễn bỏ mặc em rồi "Tuyết Linh đưa tay xoa đầu của Gia Ân , giọng điệu hiếm khi ôn nhu mấy phần " đứa ngốc , chị nào bỏ mặc em được chứ ?, tuy em không phải em gái ruột thịt của chị , nhưng em cũng chẳng khác nào em gái của chị , chị sau đành tâm nhìn em dần dà lớn lên trong bóng tối u ám kia !" Đúng vậy , Gia Ân cùng cô lớn lên , cô xem đứa nhỏ linh động kia lớn lên , sau cô đành tâm nhìn nó hư hỏng , huống hồ lý do nó biến thành bộ dạng kia cũng từ cô mà ra .Nhưng , nếu không phải cô cần tìm vật kia thì chắc sẽ không về.........
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store