Cloy Ii Chuyen Di Cua Hanh Phuc
Roland đứng ở cửa, cười có chút gượng. Jeong Hyuk và Seri thấy chủ nhà đã đến, nhớ lại hành động của mình, hai người cũng thoáng chút bối rối. "Alisha muốn gặp hai người!"Nghe nhắc đến cô bé, Seri và Jeong Hyuk mừng rỡ. "Cô bé không sao chứ?""Chỉ có chút hoảng sợ, còn lại thì không sao!"Hai người cũng cảm thấy nhẹ nhõm, vừa lúc Roland cũng tỏ ý muốn đưa họ đi liền ngay lập tức đồng ý. Alisha thấy người vừa cứu mình bước đến, gương mặt cô bé hết sức mừng rỡ, ngồi bật dậy. Roland đến bên cạnh giường, ánh mắt đầy thương yêu nhìn con. Alisha nhìn bố, hai bàn tay bé xíu bắt đầu ra dấu. Seri và Jeong Hyuk nhìn thấy cô bé dùng ngôn ngữ ký hiệu, lờ mờ hiểu ra mọi việc, trong lòng dâng lên một niềm xúc động khó tả. "Con bé không thể nói nhưng vẫn nghe được!"Seri đặt tay lên tim mình. Thật may lúc nãy có người đã đến kịp, nếu chỉ có một mình, cô bé không thể nào gọi người đến cứu, hậu quả sẽ rất khủng khiếp. Jeong Hyuk nhìn cô, phát hiện nét mặt có chút căng thẳng, vỗ vai Seri."Không sao, con bé giờ đã an toàn rồi!"Cô mỉm cười nhìn anh. Có Jeong Hyuk ở đây, dường như nỗi bất an nào của cô cũng được anh nhìn thấy. Roland lúc đó đã bước đến cạnh hai người, giơ tay với Jeong Hyuk. "Xin lỗi, tôi chưa biết tên anh!""Tôi là Ri Jeong Hyuk!"Roland quay sang nhìn con gái, thấy cô bé vừa ra dấu, vừa mỉm cười. "Alisha muốn cảm ơn hai người. Nếu lúc nãy không có hai người, tôi chỉ e là mình đã mất con bé!"Jeong Hyuk khiêm tốn trả lời."Nếu là người khác, tôi nghĩ họ cũng hành động như vậy, ngài đừng quá bận tâm!"Nói xong, Jeong Hyuk quay sang Alisha, nói với cô bé."Rất mừng là cháu không sao!"Alisha cười rộ, gương mặt đã hồng hào trở lại nhìn rất đáng yêu. Vừa lúc đó, người làm mang quần áo và khăn của Seri đến, cô bé liền ngay lập tức cầm lấy khăn của Seri, nhanh chóng xuống giường bước đến trước mặt cô. Cô bé đưa Seri cái khăn, rồi ra dấu nhờ Roland nói giúp. "Con bé bảo khăn của cô rất ấm và còn rất thơm nữa!"Seri mỉm cười dịu dàng nhìn cô bé có mái tóc nâu dài. Gương mặt của em thật xinh đẹp, nhưng thực tế đôi lúc quá nghiệt ngã. "Cô Yoon, tôi nghĩ chúng ta còn việc phải bàn, đến phòng làm việc của tôi nhé!"Lúc này, Seri mới nhớ ra việc mình cần phải làm, gật đầu đồng ý. Cô quay sang nói với Jeong Hyuk. "Anh đi cùng với em nhé!"Jeong Hyuk gật đầu. Nhiệm vụ của anh vốn dĩ là ở bên cạnh cô. Hai người tạm biệt Alisha, cùng với Roland ra phòng khách. Người làm đã chuẩn bị trà và ít bánh ngọt, đặt trên cái bàn gỗ chạm khắc tinh xảo, mùi thơm dịu nhẹ rất dễ chịu. Roland mời hai người ngồi xuống, chậm rãi ngồi bên ghế còn lại, thưởng thức ly trà vừa được rót. "Cô Yoon, không biết cô cô sẽ cử người nào sang đây làm việc với chúng tôi?" Yoon Seri ngạc nhiên vì mở đầu vừa rồi. Thật ra cô còn cần phải báo cáo kết quả sản phẩm dù lượn, sau đó Roland sẽ là người quyết định số tiền đầu tư vào công ty cô và hai bên cùng thống nhấ tmở rộng thị trường Châu Âu. Nhưng với câu hỏi vừa rồi, xem ra ngài Roland đã có quyết định. Nhìn thấy biểu cảm của Seri, Roland rất nhanh biết rằng cô đang phân vân về câu nói của mình, chậm rãi giải thích. "Chuyện quyết định đầu tư cô không cần bận tâm. Vì hai người đã cứu Alisha, xem như chúng ta thỏa thuận về quyết định hợp tác. Cô chỉ cần cho tôi biết, cô sẽ điều nhân lực sang đây làm việc như thế nào thôi!"Một nửa lo lắng của Seri đã được gỡ xuống. "Kết quả sản phẩm lần này rất tốt. Tôi tin báo cáo sẽ làm anh hài lòng. Còn chuyện người sang đây làm việc..." Cô nhìn Jeong Hyuk, sau đó tiếp tục câu trả lời của mình một cách dứt khoát "Đích thân tôi sẽ chuyển văn phòng sang đây phụ trách!"Jeong Hyuk ngồi bên cạnh lắng nghe, cuối cùng đã biết được kế hoạch của cô. Vì anh ở đây, Seri quyết định thay đổi mọi thứ. Nhưng vì anh không thể xen vào công việc kinh doanh của cô, băn khoăn này anh giữ lại trong lòng. "Thật ngạc nhiên. Nếu là cô trực tiếp làm việc, tôi hoàn toàn yên tâm. Nhưng dù cô cũng là chủ tịch Seri's Choice, có nhất thiết phải đích thân sang đây làm việc không?"Seri gật đầu. Cô còn nhiều lý do hơn để bắt đầu một kế hoạch mới, và một trong những lý do quan trọng nhất, chính là Ri Jeong Hyuk đang ngồi bên cạnh cô. "Có một chút thay đổi và Thụy Sỹ giờ trở nên lý do sống còn với tôi rồi!"
Roland rất hài lòng với kết quả thảo luận hôm nay. Anh ta vốn đã đồng ý đầu tư lâu rồi, nay còn thấy Seri, một người nữ quản lý xuất sắc đích thân phụ trách thị trường này, đối với anh ta là một thương vụ hoàn hảo. "Ngày mai gởi báo cáo cho chúng tôi để tiến hành ký cam kết đầu tư. Bao giờ thì cô sẽ chuyển sang đây?""Từ giờ tôi sẽ ở đây cho đến khi mọi việc được sắp đặt xong, anh yên tâm!"Quyết tâm của Seri làm cho Jeong Hyuk chột dạ. Trong lòng anh, càng lúc càng nhiều mâu thuẫn hơn. Roland và Seri trao đổi thêm một vài thứ liên quan đến công việc. Jeong Hyuk ngồi bên cạnh cô lặng lẽ chờ đơi. Kết thúc cuộc trao đổi, Seri chờ Jeong Hyuk thay lại quần áo của mình rồi cả hai người được Roland cho xe đưa về tận nhà. Trời vẫn còn chút ánh sáng, hai người bước xuống xe, cùng tản bộ dọc theo khu vườn đầy hoa diên vĩ. Seri vui vẻ vì kết quả trao đổi thành công ngoài sức tưởng tượng, vừa cười nói với anh về Alisha đáng yêu, về cảnh vật xinh đẹp và quang cảnh hồ Lungern xanh mát dưới ánh nắng chiều nhìn từ phía nhà của họ. Jeong Hyuk đi bên cạnh cô, dù vẫn chăm chú nghe cô nói, nhìn cô cười, nhưng thỉnh thoảng lại lộ ra dáng vẻ trầm mặc. Cuối cùng, anh khó nhọc lên tiếng. "Seri, không còn giải pháp nào khác sao?"Seri im lặng nhìn anh. Cuối cùng, Jeong Hyuk cũng bắt đầu nói với cô về băn khoăn của anh từ nãy đến giờ. "Cũng chẳng có vấn đề gì, thị trường này em cũng có kinh nghiệm!""Nhưng sự nghiệp của em là ở Hàn Quốc! Mọi thứ em vất vả gầy dựng, sao có thể vì anh mà sang đây!"Giọng anh có chút run rẩy, hơi thở cũng trở nên gấp gáp."Cảnh này thật quen mắt!"Seri mỉm cười, ấm áp nhìn anh. Cô bước đến ôm lấy eo Jeong Hyuk, gương mặt tiến đến gần hơn. "Em còn nhớ, anh cũng từng nổi giận thế này lúc em bị thương, trong khi trước đó anh cũng từng bị thương suýt chết vì em!"Jeong nhìn vào mắt cô, trong đáy mắt đầy hình bóng của anh. "Anh cũng bỏ tất cả sang đây vì em còn gì?"Giọng cô nhỏ nhẹ. Jeong Hyuk nhà cô, thỉnh thoảng sẽ quên mình đã hy sinh cho cô những gì, chỉ bận tâm những chuyện cô làm cho anh. Jeong hyuk ôm lấy eo cô, cánh tay xiết lại khiến Seri thậm chí có chút đau. "Anh không muốn em vất vả!"Jeong Hyuk vuốt tóc cô, ngón tay chạy dọc theo sườn mặt thon thả, rồi dừng lại ở cái cằm xinh đẹp. "Bỏ mọi thứ sang đây, em sẽ phải làm rất nhiều việc!""Mọi thứ của em là anh Ri Jeong Hyuk mà!"Cánh môi đỏ hồng của cô mấp máy. Jeong Hyuk nghe mấy lời của cô thì bỗng như người say rượu, càng uống càng nóng, càng nóng càng muốn uống nữa. Anh cuối xuống hôn lên môi cô, trong tiết trời mùa xuân se lạnh, lại thấy nóng ấm đến cả tim anh cũng loạn nhịp. Dưới nắng chiều ấm áp, hai thân người dán sát vào nhau, hô hấp dường như hòa lại làm một. Cô kiễng chân đón lấy yêu thương của anh, dáng vẻ được phủ đầy cưng chiều ấm áp. Anh dịu dàng đỡ lấy cô, muốn kể cả một chút xa cách cũng không nên tồn tại. Hai người bọn họ từng chút từng chút một, đang cố gắng vì được ở cạnh đối phương, chỉ có như vậy, thế giới đã từng thất lạc của họ, giờ mới trở về đủ đầy.
Roland rất hài lòng với kết quả thảo luận hôm nay. Anh ta vốn đã đồng ý đầu tư lâu rồi, nay còn thấy Seri, một người nữ quản lý xuất sắc đích thân phụ trách thị trường này, đối với anh ta là một thương vụ hoàn hảo. "Ngày mai gởi báo cáo cho chúng tôi để tiến hành ký cam kết đầu tư. Bao giờ thì cô sẽ chuyển sang đây?""Từ giờ tôi sẽ ở đây cho đến khi mọi việc được sắp đặt xong, anh yên tâm!"Quyết tâm của Seri làm cho Jeong Hyuk chột dạ. Trong lòng anh, càng lúc càng nhiều mâu thuẫn hơn. Roland và Seri trao đổi thêm một vài thứ liên quan đến công việc. Jeong Hyuk ngồi bên cạnh cô lặng lẽ chờ đơi. Kết thúc cuộc trao đổi, Seri chờ Jeong Hyuk thay lại quần áo của mình rồi cả hai người được Roland cho xe đưa về tận nhà. Trời vẫn còn chút ánh sáng, hai người bước xuống xe, cùng tản bộ dọc theo khu vườn đầy hoa diên vĩ. Seri vui vẻ vì kết quả trao đổi thành công ngoài sức tưởng tượng, vừa cười nói với anh về Alisha đáng yêu, về cảnh vật xinh đẹp và quang cảnh hồ Lungern xanh mát dưới ánh nắng chiều nhìn từ phía nhà của họ. Jeong Hyuk đi bên cạnh cô, dù vẫn chăm chú nghe cô nói, nhìn cô cười, nhưng thỉnh thoảng lại lộ ra dáng vẻ trầm mặc. Cuối cùng, anh khó nhọc lên tiếng. "Seri, không còn giải pháp nào khác sao?"Seri im lặng nhìn anh. Cuối cùng, Jeong Hyuk cũng bắt đầu nói với cô về băn khoăn của anh từ nãy đến giờ. "Cũng chẳng có vấn đề gì, thị trường này em cũng có kinh nghiệm!""Nhưng sự nghiệp của em là ở Hàn Quốc! Mọi thứ em vất vả gầy dựng, sao có thể vì anh mà sang đây!"Giọng anh có chút run rẩy, hơi thở cũng trở nên gấp gáp."Cảnh này thật quen mắt!"Seri mỉm cười, ấm áp nhìn anh. Cô bước đến ôm lấy eo Jeong Hyuk, gương mặt tiến đến gần hơn. "Em còn nhớ, anh cũng từng nổi giận thế này lúc em bị thương, trong khi trước đó anh cũng từng bị thương suýt chết vì em!"Jeong nhìn vào mắt cô, trong đáy mắt đầy hình bóng của anh. "Anh cũng bỏ tất cả sang đây vì em còn gì?"Giọng cô nhỏ nhẹ. Jeong Hyuk nhà cô, thỉnh thoảng sẽ quên mình đã hy sinh cho cô những gì, chỉ bận tâm những chuyện cô làm cho anh. Jeong hyuk ôm lấy eo cô, cánh tay xiết lại khiến Seri thậm chí có chút đau. "Anh không muốn em vất vả!"Jeong Hyuk vuốt tóc cô, ngón tay chạy dọc theo sườn mặt thon thả, rồi dừng lại ở cái cằm xinh đẹp. "Bỏ mọi thứ sang đây, em sẽ phải làm rất nhiều việc!""Mọi thứ của em là anh Ri Jeong Hyuk mà!"Cánh môi đỏ hồng của cô mấp máy. Jeong Hyuk nghe mấy lời của cô thì bỗng như người say rượu, càng uống càng nóng, càng nóng càng muốn uống nữa. Anh cuối xuống hôn lên môi cô, trong tiết trời mùa xuân se lạnh, lại thấy nóng ấm đến cả tim anh cũng loạn nhịp. Dưới nắng chiều ấm áp, hai thân người dán sát vào nhau, hô hấp dường như hòa lại làm một. Cô kiễng chân đón lấy yêu thương của anh, dáng vẻ được phủ đầy cưng chiều ấm áp. Anh dịu dàng đỡ lấy cô, muốn kể cả một chút xa cách cũng không nên tồn tại. Hai người bọn họ từng chút từng chút một, đang cố gắng vì được ở cạnh đối phương, chỉ có như vậy, thế giới đã từng thất lạc của họ, giờ mới trở về đủ đầy.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store