ZingTruyen.Store

Chuyen Ver Krischen H Con Dau Doi Cha Den Thao

phía trước, thấy Ngô Thế Huân và Bạch Thiếu Hoa căn bản không để ý hắn, quay đầu chỉ thấy Ngô Diệc Phàm đang híp mắt cười, lộ ra một hàm răng trắng. Kim Chung Đại trong lòng mắng một câu "lão sắc quỷ!", liền vô cùng phối hợp nhấc mông lên, làm cho bàn tay ở lưng quần thuận tiện tiến vào sâu hơn.

Ngô lão cha đương nhiên không khách khí, luôn tay vào hết, ưng trảo nắm chặt lấy cặp mông mềm mịn, ngón tay khẽ động, vẽ vài vòng xung quanh huyệt khẩu mẫn cảm, vuốt ve, mấy nếp nhăn nhanh chóng trở nên mềm mại càng trơn ướt, làm cho ngón tay to lớn dễ dàng đâm vào.

"Hô......" Kim Chung Đại nghiêng người dựa vào ghế, mông dính sát vào Ngô Diệc Phàm, cúi đầu thật thấp, điều chỉnh hô hấp không đều đặn, để tránh bị hai người phía trước phát hiện. Ngón tay trong mông không quấy đảo, da tay ma sát với tràng bích non mềm khiến dâm thủy tuôn trào, khoái cảm từng đợt rồi lại từng đợt từ huyệt động lan tràn ăn mòn toàn thân, hắn có thể cảm giác được dâm thủy bên trong theo cử động của ngón tay mà chảy ra ngoài, hắn bắt đầu lo lắng quần có thể bị ướt.

Ngô Diệc Phàm nhìn Kim Chung Đại đỏ mặt, mông thuận theo động tác của ngón cọ xát, dâm thủy bên trong dính như keo, thật là dâm đãng! Trước mặt chồng, người khác chỉ dùng ngón tay đùa bỡn thôi tao thủy cũng chảy ra ướt đẫm!

Ngón tay Ngô Diệc Phàm tại điểm nổi lên hung hăng nhấn một cái.

"A!" Kim Chung Đại bị đâm bất ngờ buột miệng kêu, không kịp che miệng.

Ngô Diệc Phàm vội vã quay đầu, tay kia đạt trên vai Kim Chung Đại trên vai, quan tâm hỏi: "Tiểu Đại? Làm sao vậy? Khó chịu chỗ nào?"

Kim Chung Đại nhìn hành động cao siêu của Ngô Diệc Phàm, lại nhìn hai người phía trước một chút, thấy Ngô Thế Huân nghiêng đầu nhìn lại, ho khan một cái nói:

"Thắt... lưng, thắt lưng không thoải mái...... Có thể tối hôm qua......" Hắn có chút oán giận nhìn Ngô Thế Huân liếc mắt một cái, nói tiếp: "Có thể tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt, hôm nay thắt lưng có chút ê ẩm, không sao đâu ạ!"

"Dịch sang đây, dựa vào cha, cha đỡ con, vậy sẽ thoải mái hơn."

Kim Chung Đại đương nhiên biết Ngô lão cha có dụng tâm gì, nhưng vẫn muốn nghe Ngô Thế Huân sẽ phản ứng ra sao, hắn chờ Ngô Thế Huân mở miệng. Ai ngờ, sau khi hắn nói xong, Ngô Thế Huân vẫn dùng một loại ánh mắt cổ quái liếc Thiếu Hoa, dường như muốn giải thích cái gì đó.

"Ngô Thế Huân, anh Kim đang đợi nói chuyện với cậu kìa." Bạch Thiếu Hoa nhàn nhạt nhìn Ngô Thế Huân liếc mắt một cái, sau đó tiếp tục lái xe.

Chỉ là một cái liếc mắt thôi cũng khiến Ngô Thế Huân mặt mũi trắng bệch, thanh niên cao mét tám vẻ mặt cứng ngắc quay lại nói với Kim Chung Đại: "Chung Đại, nghe lời cha đi, còn lâu mới đến nơi, em đừng xoay thắt lưng."

Kim Chung Đại phi thường nghe lời ngồi dựa vào Ngô Diệc Phàm, bởi vì khoảng cách gần hơn nên ngón tay đâm càng sâu hơn, Ngô Diệc Phàm thở ra, phả hơi nóng vào cổ hắn, chồng cùng một người xa lạ còn đang ngồi phía trước, loại hành động lén lút này thật khiến con người ta hưng phấn, hậu huyệt cắn chặt ngón tay không tha, thậm chí còn muốn vật lớn hơn càng thô càng nóng nhét vào.

Kim Chung Đại ngẩng đầu, ánh mắt khao khát nhìn Ngô Diệc Phàm.

Người cha tốt Ngô Diệc Phàm vươn cánh tay rỗi rãi vuốt trán Kim Chung Đại, miệng lại nhỏ giọng răn đe: "Đồ dâm đãng, nhịn xuống!" Nói xong xoa xoa đỉnh đầu hắn tiếp tục diễn trò.

Kim Chung Đại đánh một tiếng khinh thường, cũng muốn "cảm tạ" vị cha chồng ôn nhu, bàn tay làm như vô ý đặt ở bắp đùi Ngô Diệc Phàm, chỉ cần thoáng động một cái là có thể đụng tới nam căn đã cứng ngắc một nửa kia, Kim Chung Đại thừa dịp mỗi lần xe rẽ trái rẽ phải liền chạm vào, tính khí thô to của Ngô Diệc Phàm liền bị vuốt đến cứng rắn hoàn toàn..

Chỗ ngồi phía sau có thể nói là tình ý dạt dào, nhưng bầu không khí phía trước vô cùng quỷ dị, Ngô Thế Huân dỏng tai lên nghe, y biết Kim Chung Đại nói bị đau thắt lưng sẽ chọc giận Bạch Thiếu Hoa, nếu không tên kia làm gì lại khóa miệng không nói câu nào, nhưng lại tản ra hơi thở âm trầm đến vậy. Ngô Thế Huân sờ sờ cái đầu trụi lủi của mình, vừa định nói chuyện, đã bị Bạch Thiếu Hoa lườm một cái ngăn lại, theo bản năng dịch dịch mông ra sau, lọt thỏm vào trong ghế, vừa sợ hãi vừa mê luyến nhìn Bạch Thiếu Hoa.

"Yên tâm, tôi không bật nó lên đâu." Bạch Thiếu Hoa bất ngờ nói ra một câu.

Ngô Thế Huân nghe vậy lập tức ngồi thẳng kẹp chặt mông, cơ bắp toàn thân căng cứng, yên lặng gật đầu.

Kim Chung Đại bị Ngô Diệc Phàm khiêu khích bắt đầu phát tao, miệng nhỏ phía dưới cùng mông đều ướt đẫm một mảng, mỗi tế bào trong cơ thể đều gào thét được người vuốt ve xoa bóp.

Xe đi vào đường hầm, chung quanh liền tối sầm, Ngô Diệc Phàm nhân cơ hội này ôm Kim Chung Đại, tay kia luồn vào trong áo xoa nắn đầu vú đã đứng thẳng, miệng ngậm môi Kim Chung Đại, đầu lưỡi tiến vào đảo quấy, âm thanh hôn lưỡi dâm đãng bị bị âm nhạc lấn át, thần không biết quỷ không hay.

Đến lúc ra khỏi đường hầm, Kim Chung Đại đã hoàn toàn bị Ngô Diệc Phàm nắm chặt thắt lưng ôm trong lòng, trên người đắp áo khoác của ông, tiện thể che đậy cẩn thận thân thể hai người, từ bên ngoài căn bản không thể thấy được quần áo Kim Chung Đại bị gạt sang hai bên lộ ra đầu ngực mơn mởn bị người khác kẹp giữa hai ngón tay, quần cũng bị kéo xuống, mông lộ ra một nửa.

Ngô Diệc Phàm sợ người khác nghi ngờ, cố ý nói: "Đứa nhỏ này, lạnh như thế sao không nói, mau khoác áo của cha vào!" Nói xong nghiêng đầu nhìn hai người phía trước.

Ngô Thế Huân căn bản không có nghe Ngô Diệc Phàm đang nói cái gì, khuôn mặt nam có chút đỏ ửng, trên cái đầu trọc vẫn hiện ra thủy quang khả nghi, cứng ngắc nhìn ra ngoài cửa sổ. Bạch Thiếu Hoa ám muội liếm liếm khóe miệng, tâm tình có vẻ tốt hơn trước.

Ngô Diệc Phàm thấy phía trước không ai phản ứng gì, liền to gan hơn, ra khỏi nội thành, đường nông thôn không dễ đi, Ngô Diệc Phàm dứt khoát đặt Kim Chung Đại ngồi ở trên đùi, lại làm bộ người cha tốt nói sợ thắt lưng Kim Chung Đại không chịu đường xóc nảy. Nhưng đã lột sạch phía dưới Kim Chung Đại, vươn tay chộp lấy cặp mông trắng mịn không ngừng thưởng thức, dâm dịch bên trong ướt đẫm, này còn không đã nghiền, Ngô Diệc Phàm lôi ra nam căn đã phình lớn đâm thẳng vào dâm huyệt Kim Chung Đại, lợi dụng xe nẩy lên nấy xuống mà chọc ngoáy, từng điểm từng điểm chen qua huyệt dâm, cắm vào lúc cán.

"Ha......" Kim Chung Đại nhắm mắt lại, không nhìn đến phản ứng của hai người ngồi đằng trước, đường ở nông thôn thật lắm ở gà ổ trâu, xe mỗi lần xóc nảy, lợi dựng trọng lực, nhục bổng phía sau sẽ đâm chọt vào chỗ mẫn cảm trong thành ruột, lúc nông lúc sâu, miệng nhỏ phía dưới của Kim Chung Đại cũng không co rút lại, tùy ý dương vật qua lại làm loạn, ngọc hành phía trước bị Ngô Diệc Phàm nắm trong tay vuốt ve, ngực bị áo khoác ma sát, khoái cảm ăn mòn hắn, Kim Chung Đại chỉ có thể cắn chặt răng, tay nắm chặt thành ghế phía trước, phòng ngừa tiếng rên rỉ từ trong miệng nhất thời bật ra.

Ngô Diệc Phàm chính là hưởng thụ, con đường gập ghềnh khiến ông hoàn toàn không cần dùng nhiều lực để thao Kim Chung Đại, dương vật cứ để tự nhiên mà đâm vào nơi sâu nhất, tràng đạo dâm đãng gắt gao căn nuốt nhục bổng không bỏ buông, Ngô Diệc Phàm thoải mái vuốt ve ngọc hành trong tay, dùng ngón tay khẽ xoa lỗ nhỏ trên quy đầu, thưởng thức vẻ mặt dục tiên dục tử của Kim Chung Đại.

Sau khi đi ngang qua một cái hố to, tính khí bên trong cơ thể Kim Chung Đại không ngừng chạm vào điểm mẫn cảm, ý muốn bắn cùng với nhu cầu sinh lý khác lập tức làm cho Kim Chung Đại thanh tỉnh, hắn đứng dậy, nhìn Ngô Diệc Phàm liếc mắt một cái, nhanh chóng sửa sang lại quần áo, nhét cự điểu của Ngô Diệc Phàm vào trong quần, nhanh chóng nói với Ngô Thế Huân: "A Huân...... Em muốn đi vệ sinh, có thể dừng xe một lát không?"

Không đợi Ngô Thế Huân mở miệng, Bạch Thiếu Hoa lập tức dừng xe bên đường, Kim Chung Đại cảm ơn một tiếng rồi vội vàng xuống xe, Ngô Diệc Phàm đương nhiên hiểu được ẩn ý, bỏ lại một câu "Cha cũng hỏng!" liền đi theo Kim Chung Đại chạy vào trong rừng cây, để lại Ngô Thế Huân và Bạch Thiếu Hoa trên xe.

Ngô Diệc Phàm thấy xe đã khuất dạng, liền kéo Kim Chung Đại lại áp vào một cái cây, gạt quần áo Kim Chung Đại xuống, để lộ ra cặp mông phì nộn, nhanh chóng nhét quy đầu sưng đỏ của mình vào, ngập đến gốc.

"A!" Kim Chung Đại rốt cuộc không cần kiềm nén tiếng rên rỉ, nhất thời hô lớn.

"Cha...... Sâu hơn nữa, dùng sức! A...... Không được......"

Ngô Thế Huân hai tay nắm đầu vú trước ngực Kim Chung Đại không ngừng ngắt nhéo, hạ thân luật động như máy đóng cọc liều mạng va chạm vào bên bên trong, âm thanh "Bành bạch" trong rừng cây đặc biệt rõ ràng.

"Thao chết con! Đồ dâm đãng! Trước mặt con ông mà dâm thủy cũng có thể chảy ra nhiều như vậy, cắn chặt đại điểu không tha, mẹ kiếp.... Đâm nát con!"

Trước ở trên xe đã muốn lên đỉnh, lần này Kim Chung Đại cũng không cần giữ, Ngô Diệc Phàm quy đầu to lớn khai phá tràng đạo hắn, mị thịt bị kéo ra rồi lại bị đâm trở về, qua lại mấy chục cái, Kim Chung Đại thật sự không chịu nổi, mắc tiểu cũng theo đó mà đến, khóc hô lên: "Cha! Không được... tiểu ra quần mất... Á... Đừng giữ...!"

"Tè ra quần! Bảo bối dâm đãng bị cha thao đến tè ra quần!" Ngô Diệc Phàm vừa nghe Kim Chung Đại nói vậy càng hưng phấn, thân thể gần sát Kim Chung Đại, eo hông luật động khốc liệt hơn, dường như muốn đâm nát tràng bích bên trong.

Ngay khi nam căn thô to chạm tới tâm huyệt, Kim Chung Đại khóc bắn ra, tinh dịch trắng sữa cùng nước tiểu vàng nhạt bắn vào gốc cây. Vì còn phải ngồi xe, Ngô Diệc Phàm sợ Kim Chung Đại khó chịu, không bắn vào bên trong bắn, rút ra dương vật gầm nhẹ một tiếng, đem tinh dịch bắn lên cái mông trắng bóc của Kim Chung Đại.

"Ha! Bảo bối thật tốt, chẳng những uống no tinh dịch của đàn ông, lại còn có thể bón chất dinh dưỡng cho cây, lựa chọn bảo vệ môi trường tốt nhất đấy!"

Nói xong vẽ loại trên cặp mông dính đầy tinh dịch của Kim Chung Đại, ngón tay quệt lấy chất lỏng trắng sữa đưa đến bên miệng Kim Chung Đại "Ngoan... Liếm sạch cho cha!"

Cao trào qua đi thanh âm trầm thấp khàn khàn của người đàn ông trung niên đặc biệt lôi cuốn, Kim Chung Đại không hề nghĩ ngợi, vươn lưỡi nuốt trọn tinh dịch trên tay Ngô Diệc Phàm, lại nghe thấy lời Ngô Diệc Phàm cười nhạo, liền cắn ngón tay đang ở trong miệng một cái, Ngô lão cha bị đau kêu "Ngao" một tiếng, trong rừng cây hẻo lánh vang vọng hết sức thê thảm.

...

Hai người trong xe có chút an tĩnh, Ngô Thế Huân cảm giác như bản thân bị lột sạch dưới ánh mắt của Thiếu Hoa, cảm giác nóng rực khó hiểu tràn ngập toàn thân, làm cho vừa hưng phấn lại vừa sợ hãi.

"Không muốn nói gì sao?" Bạch Thiếu Hoa một tay đặt trên vô lăng, một tay vuốt gò má Ngô Thế Huân, rồi lại xoa xoa cái đầu trụi lủi của y.

Ngô Thế Huân nhìn Bạch Thiếu Hoa vội vàng giải thích: "Thiếu Hoa, chỉ có một lần, thật sự, sẽ không có lần sau! Chung Đại cùng cha đã... Cho nên sau này cũng không cần tôi phải... tin tôi..."

Không chờ Ngô Thế Huân nói xong, Bạch Thiếu Hoa vươn tay kéo y vào lòng, ngay sau đó liếm từ đỉnh đầu ra bốn phía xung quanh, không bỏ sót một milimét nào, tiếng mút mát vang lên bên tai.

"Thật xinh đẹp! Thế Huân, đầu của cậu thật xinh đẹp!" Bạch Thiếu Hoa vừa liếm lộng vừa nói, vẻ mặt si mê.

Trước kia Ngô Thế Huân không biết bị người khác liếm đầu dậy lên khoái cảm, từ ngày bị Bạch Thiếu Hoa cạo tóc, bị Bạch Thiếu Hoa dùng đầu lưỡi đùa bỡn da đầu, dây thần kinh cũng bị biến thành mẫn cảm, mỗi khi đầu lưỡi lướt qua, khoái cảm kích thích như điện giật không gì sánh bằng, làm cho toàn thân y đều thoải mái như muốn tan ra, tính khí cũng cương cứng.

Bạch Thiếu Hoa nhìn thủy quang lưu lại trên da đầu, hài lòng hôn một cái, đứng dậy áp đến bên người Ngô Thế Huân, ấn mạnh xuống ghế, miệng hôn từ cổ xuống, hai tay vươn tới trước ngực Ngô Thế Huân vuốt ve.

"Đừng... Đang trên xe đấy..." Ngô Thế Huân nghiêng đầu muốn kháng cự, muốn giãy dụa nhưng lại vô tình co xát với thắt lưng Bạch Thiếu Hoa, một chân cũng bị Bạch Thiếu Hoa dùng bắp đùi triền trụ.

Bạch Thiếu Hoa nhìn cử chỉ lẳng lơ của Ngô Thế Huân, lấy tay đẩy đẩy kính mắt, sau đó lấy trong túi quần ra một cái điều khiển từ xa, ấn vào nút màu đỏ.

"A!!!" Ngô Thế Huân đột nhiên bị kích thích, vô thức mà ưỡn ngực lên thật cao, hai đùi kẹp chặt lấy thắt lưng Bạch Thiếu Hoa.

Bạch Thiếu Hoa thấp giọng cười, ngậm lấy vành tai tròn tròn của Ngô Thế Huân

"Sao? Thế này đã không chịu nổi? Cả đêm hôm qua ngậm cái này, tôi thật tò mò cậu phục vụ bà xã như thế nào đây? Có thỏa mãn hắn không?"

"Đừng nói..."

Ngô Thế Huân càng xấu hổ Bạch Thiếu Hoa lại càng hưng phấn, gã nhìn thắt lưng Ngô Thế Huân càng xoay càng dâm đãng, tiếp tục trêu chọc: "Ha ha! Anh Kim thật đáng thương, hắn không biết chồng mình thật ra là loại thích bị người khác thao cái lỗ nhỏ đằng sau a! Chỉ có lấp đầy dâm huyệt kia mới có thể cứng rắn được, chỉ có đại nhục bổng của tôi mới có thể thỏa mãn cậu, có phải không? Tiểu Huân!" Nói xong liền chỉnh điều khiển từ xa lên mức tối đa.

"Không!! Rất kích thích... Mau dừng lại! Thiếu Hoa! Cha tôi có thể trở về bất cứ lúc nào, đừng..." Ngô Thế Huân thân thể lõa lồ đỏ bừng, tràng đạo bên trong bị trứng mát xa rung rung làm cho chấn động, chạm vào điểm nổi lên mẫn cảm, kích thích miệng huyệt không ngừng co rút lại, mồ hôi trên đầu Ngô Thế Huân toát ra lớn chừng hạt đậu.

Bạch Thiếu Hoa liếm toàn bộ mồ hôi trên đầu y vào miệng, gã cũng biết ở trong xe không thể đùa quá mức, vì vậy vừa điều chỉnh lại độ rung để Ngô Thế Huân có thể chịu được, vừa vỗ vỗ khuôn mặt y, nói: "Cha và vợ cậu chính là đang "làm", không thể về sớm được đâu. Tiểu tao hóa, mút đại bổng cho tôi!"

Ngô Thế Huân lấy lại được nhịp thở bình thường, liền ngồi lên, cúi đầu, dùng răng cởi khóa quần của gã, tính khí to lớn đỏ hồng bật thẳng vào mặt y, mùi vị nam tính nồng đậm tràn ngập khoang mũi y, âm mao đen bóng áp vào mặt y. Ngô Thế Huân nhìn đại bổng trước mặt, chẳng biết nên yêu hay ghét, phân thân của Bạch Thiếu Hoa vốn đã lớn, quy đầu to như quả trứng ngỗng, phần thân lại bị gã xỏ "khuyên" thêm sáu hạt châu đan xen với gân xanh nổi lên vô cùng dữ tợn, Ngô Thế Huân biết rõ cảm giác nam căn kia cắm vào là như thế nào, quy đầu chạm thẳng tới huyệt tâm, mấy hạt châu kia cùng lúc vuốt ve tràng đạo, khoái cảm tuôn trào, Ngô Thế Huân kẹp chặt hơn trứng mát xa trong mông.

"Còn nhìn cái gì, ngậm hết vào." Bạch Thiếu Hoa vội vàng đâm thẳng vào miệng y.

Ngô Thế Huân vươn lưỡi bắt đầu liếm từ gốc, lướt qua phần thân, hé miệng ngậm lấy quy đầu to lớn, không ngừng phun ra nuốt vào.

Bạch Thiếu Hoa một tay vuốt ve cái đầu trụi lủi giữa hai chân, một tay châm thuốc, bất động thanh sắc mà hưởng thụ.

Không biết qua bao lâu, Bạch Thiếu Hoa rút tính khí ra, ấn lên đầu Ngô Thế Huân, đem tinh dịch màu trắng sữa toàn bộ bắn ra. Được trứng mát xa bên trong tràng đạo kích thích, Ngô Thế Huân cũng tiết tại trong tay mình. Chờ lúc Ngô Diệc Phàm và Kim Chung Đại trở lại, bốn người làm như cái gì cũng không xảy ra, tiếp tục lên đường.

"Là của ... của ..."

Âm thanh rất nhỏ liên tục vang lên, Ngô Diệc Phàm kiểm tra điện thoại di động, lại nhìn sang của Kim Chung Đại, cũng không phải. Nhoài người lên phía trước hỏi "Con trai! Là điện thoại của con!"

Ngô Thế Huân ngẩn người, rồi lập tức mặt và cổ đều đỏ lên, ho khan một cái, trả lời: "Cha...... Cha...... Cha nghe lầm!"

Bạch Thiếu Hoa híp mắt nhìn chằm chằm phía trước, tay trái luồn vào trong túi quần.

Ngô Diệc Phàm nghiêng tai cẩn thận lắng nghe, hở? Quả nhiên là không còn.

"Ha ha...... Cha nghe nhầm, già rồi a!" Nói xong tựa lưng vào ghế ngồi, tay lại tiếp tục sờ soạng eo mông Kim Chung Đại.

Bốn người ở tại một trang trại, sau khi nghỉ ngơi ăn uống no say, Ngô Thế Huân sắp xếp để Ngô Diệc Phàm cùng Kim Chung Đại ở phòng phía nam, bản thân cùng Bạch Thiếu Hoa ở phòng phía bắc. Ngô lão cha vẫn còn buồn bực tại sao con của mình không cùng con dâu ở cùng một phòng, xong lại vừa nghĩ có thể có chuyện muốn thảo luận với bạn, liền nhanh chóng bỏ qua việc này, bước nhanh vào phòng ngủ, khóa cửa, ngạ lang không nói một lời, lập tức áp Kim Chung Đại lên giường, lột sạch quần áo, đem người kẹp ở giữa hai chân, vùi đầu ngậm lấy nhũ hoa phấn nộn của Kim Chung Đại, hai tay vuốt ve cặp mông trơn mềm non mịn. Kim Chung Đại thoải mái rên rỉ vài tiếng, nằm nghiêng ở trên giường tùy ý Ngô Diệc Phàm đùa bỡn.

Nửa đêm, Ngô Diệc Phàm mắc tiểu mà tỉnh giấc, mơ mơ màng màng tìm nhà vệ sinh, đi qua phòng phía bắc thấy vẫn sáng đèn, liền tò mò bước tới. Càng tới gần, âm thanh nam tính tràn ngập dục vọng bị kích thích mà rên rỉ càng lớn, Ngô Diệc Phàm đầu óc nhất thời tỉnh táo không ít, dán tai lên cửa nghe trộm.

"A! Thật thoải mái... A... Thiếu Hoa... Sâu hơn nữa..."

"Mẹ kiếp! Tiểu tao hóa! Bên trong cậu thực con mẹ nó chặt, đồ dâm đãng chỉ biết vểnh mông lên cho người khác đâm! Thao chết cậu!" sau đó là thanh âm thân thể va chạm kịch liệt "Ba ba ba".

Nghe thấy dâm ngôn lãng ngữ từ trong phòng phát ra, Ngô Diệc Phàm thấy khó tín, cậu bạn kia nhìn qua chính là một thanh niên nho nhã lịch sự, thế nào mà mở miệng ra còn thô tục hơn cả ông, mà đừng bảo là gã đang thao con trai ông nhá!

Ngô lão cha trong lòng buồn bực thở hổn hển, ông hận không thể ngay lập tức đạp cửa xông vào, nhưng lại nghĩ tới mặt mũi con trai, đành hít sâu một hơi, xốc lại tinh thần, sau đó xoay người đi tới cửa sổ nhìn trộm vào. May là rèm cửa trong phòng không kéo xuống hết giúp cho Ngô Diệc Phàm có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình bên trong.

Ngô Thế Huân da màu đồng thiếc khỏe mạnh đang quỳ trên giường, gương mặt cương nghị đỏ ửng, ngửa đầu kêu dâm đãng, tính khí nương theo động tác của hanh niên phía sau mà không ngừng vung vẩy, dâm dịch rải khắp giường. Bạch Thiếu Hoa cũng là trần như nhộng quỳ gối phía sau y, một tay nắm thắt lưng Ngô Thế Huân, một tay không ngừng vỗ mông y, vẻ mặt dữ tợn, hung bạo xuất nhập miệng nhỏ bên dưới của Ngô Thế Huân.

Ngô Diệc Phàm không tài nào diễn tả được cảm giác bản thân lúc này, hình ảnh hai thân thể kia quấn lấy nhau khiến trước mắt ông tối sầm. Làm Ngô Diệc Phàm kinh ngạc hơn là, nhục bổng đang xoe xuyên vào mông con trai mình chẳng những lớn mà còn đeo "khuyên", mỗi lần xuất nhập đều kéo theo không ít niêm dịch, những hạt châu kia ướt đẫm dịch ruột non, không cần nghĩ cũng biết đã khiến Ngô Thế Huân có bao nhiêu sung sướng, dâm dịch từ chỗ kết hợp chảy ra, khăn trải giường một mảnh ướt át.

Ngô Diệc Phảm cúi đầu nhìn lão huynh đệ đang nghiêm nghị chào cờ, bĩu môi, vừa định tiếp tục xem cuộc chiến trong phòng, bên tai truyền đến một giọng nói quen thuộc.

"Cha, nửa đêm không ngủ, đứng đây làm gì ạ?"

Ngô Diệc Phàm kinh hãi quay đầu lại liền thấy Kim Chung Đại, cổ áo rộng lộ ra nửa bả vai trắng nõn, hai bắp đùi trắng nõn trong không gian tranh tối tranh sáng càng muốn đầu độc lòng người.

Ngô Diệc Phàm cũng không muốn nhìn con mình bị người khác thao thêm nữa, vội vàng ôm ngang Kim Chung Đại chạy về phòng.

Về tới phòng, Ngô Diệc Phàm không nói một lời liền nhanh chóng để Kim Chung Đại quỳ gối trên giường, cầm phân thân, dùng quy đầu vỗ vỗ mấy cái lên mật huyệt yếu ớt vì bị thao lộng qua mà run rẩy, đâm thẳng vào, một lần sâu lút cán.

"A!" Kim Chung Đại bị kích thích kêu lên, hậu huyệt trước đã bị làm vài lần thành thử rất mẫn cảm, bên trong nóng hừng hực, mỗi chỗ bị quy đầu chạm qua đều tê dại như bị điện giật, Kim Chung Đại không tự giác giãy dụa, cắn chặt nhục bổng bên trong cơ thể.

"Lạp xưởng của cha thật lớn... Cha... A... Sướng chết ......"

Mặc cho Kim Chung Đại lắc lư như thế nào, Ngô Diệc Phàm vẫn nắm chặt mông hắn đè xuống, nhìn tính khí thô to của mình rút ra đút vào bên trong da thịt trắng nõn kia, không khỏi nghĩ đến phân thân có xỏ "khuyên" của Bạch Thiếu Hoa đảo quấy con trai mình, trong lòng nảy lên một tia tức giận, mắt đỏ hồng, nâng một chân Kim Chung Đại lên, gia tăng luật động

"Thao chết đồ dâm đãng này! Lão tử không có hạt châu cũng có thể thao con đến chết dục tiên!"

Kim Chung Đại căn bản không hiểu Ngô Diệc Phàm nói cái gì, chỉ cảm thấy dương vật bên trong tràng đạo dùng sức đâm vào nơi sâu nhất, quy đầu to lớn mạnh mẽ chạm tới chỗ mẫn cảm nhất, làm cho nội bích vừa ngứa vừa sướng, co rút cũng nhanh hơn "A... Muốn chết... Cha!"

Ngô Diệc Phàm ngại cái tư thế này chưa đã ghiền, lật Kim Chung Đại ngược lại, giơ hai chân hắn gác lên vai, ôm sát Kim Chung Đại, chỗ tiếp hợp phía dưới vẫn gắn kết chặt chẽ.

Kim Chung Đại bị thao sảng khoái đến mức kêu không ra tiếng, chỉ biết há to miệng, để mặc nước miếng cùng nước mắt chảy tùm lum, hạ thân cũng ướt đẫm dâm thủy dấp dính như keo.

Không biết qua bao lâu, Ngô Diệc Phàm bị nhục bích non mềm trơn trượt dồn ép tới đỉnh điểm, cơ bắp toàn thân lập tức căng thẳng, đem tinh dịch thống thống khoái khoái bắn phá vách tràng bên trong Kim Chung Đại.

Cho dù bắn vào trong khoái cảm kích thích vô tận nhưng phân thân Kim Chung Đại cái gì cũng không bắn ra được, chỉ có thể nhũn nhẹo ngoẹo sang một bên, cảm giác sung sướng từ đằng sau truyền tới vẫn chưa tan.

Ngô Diệc Phàm nhìn vẻ mặt dâm loạn của Kim Chung Đại, thở dài, cúi đầu hôn đôi môi sưng đỏ kia một cái, cọ cọ cằm đã lởm chởm râu vào mặt hắn, ôn nhu nói:

"Tiểu Đại, sau này để cha thương con."

Kim Chung Đại không thốt ra được câu nào, mắt lộ ra ý cười, nhào vào lòng Ngô Diệc Phàm, nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Lão sắc quỷ......"

Mấy ngày kế tiếp, bốn người làm như không có chuyện gì xảy ra, khoái hoạt trải qua kỳ nghỉ. Sau đó chỉ có Ngô Diệc Phàm cùng Kim Chung Đại trở về. Ngô Thế Huân lại lần nữa biến mất không rõ nguyên nhân, nhưng lần này Kim Chung Đại cũng chẳng còn thời gian để tịch mịch, bởi vì, uy no Ngô Diệc Phàm đã rất cực khổ.

                                                  [Kết thúc]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store