ZingTruyen.Store

Chuyen Ver Faker Peanut Nay Bao Boi Anh Yeu Em


Tới nay đã hai tuần sau khi SangHyeok quen WangHo , anh bây giờ không còn là giáo viên nữa mà là chủ tịch ở công ti của ba anh.
Cả trường từ khi biết tin WangHo là người yêu SangHyeok thì có kẻ ganh tị , ghét cậu nhưng họ có gan hổ cũng chả dám động vào cậu , chỉ cần cậu mà có gì là xem như Han gia cùng SangHyeok sẽ khiền cho họ sống không bằng chết. Còn có rất nhiều nữ sinh khác thì hâm mộ lập hẳn một fan club mang tên SangHo Sociu.
Trưa nay SangHyeok có nói là sẽ tan trường sang đón WangHo ăn trưa với anh cho nên anh đã làm nhanh công việc để kịp giờ đón bảo bối.
WangHo sau khi tan học thì vác balo xuống cổng , thấy anh đang đứng tựa lưng vào cánh cửa xe trông rất là đẹp trai.
- Bảo bối ! _ SangHyeok gọi rồi dang tay ra.
WangHo vui vẻ chạy tới và sà vào lòng anh. SangHyeok yêu thương mà ôm chặt cậu rồi hôn lên mái tóc mùi hương dâu tây đó.
- Chúng ta đi nào !
- Nae ~
Khi xe cả hai đi khuất các học sinh bắt đẩu bàn tán sôi nổi.
- Wow... Họ đẹp đôi quá đi ! _ Jana ngưỡng mộ.
- WangHoo nhà ta có người yêu thật đẹp trai nha ! _ HyukKyu thản nhiên nói mà không để ý KyungHo mặt đen hơn miếng socola.
- HyukKyu em muốn bị phạt hả ? Lại còn khen người khác trước mặt anh.
- KyungHo của em là đẹp trai nhất rồi nha ! _ HyukKyu nhanh chóng chữa lửa. ( lại thêm 1 đôi chim chuột :)) )
- Hai người gớm quá đi ! Thôi tớ đi vể trước nha !!! _ SunGu nói
- Bye cậu.
--------------------- TẬP ĐOÀN L & H ----------------
SangHyeok nắm tay WangHo bước vào đại sảnh trước con mắt kinh ngạc của các nhân viên đang có mặt tại đó.
- Chào chủ tịch ạ ! _ Các nhân viên đồng thanh nói.
Anh mặt lạnh không trả lời họ chỉ gật đầu nhẹ nhưng rồi quay sang cậu nở một nụ cười thật tươi làm các nhân viên như chết đứng
" Má ôi chủ tịch cười kìa , không thể nào tin được " _ Trích nỗi lòng của các nhân viên nữ.
- Nghe cho rõ , đây là bảo bối cưng của tôi ! Cho nên cư xử với tôi làm sao thì với phu nhân Lee như vậy , động vào em ấy tức động vào tôi ! Rõ chưa !
- Dạ Chủ tịch.
Anh kéo tay cậu vào thang máy di chuyển lên tầng 50 là tầng cao nhất dành cho chủ tịch.
- Kim Soo Jung ! Mua giúp tôi hai phần trà sữa hương dâu , hai phần gà rán rồi hai cái bánh tiramisu hương trà xanh rồi đem vào phòng cho tôi !
- Dạ chủ tịch ! _ Thư kí Kim nói
Đưa cậu vào phòng làm việc của mình , anh ngồi lên ghế Sopha rồi đặt cậu ngồi lên đùi mình , tay ôm lấy eo của người yêu bé nhỏ.
- Hôm nay bảo bối đi học có mệt không ? _ Anh ôn nhu hỏi
- Không có mệt ! Em học rất vui nha !
- Ngoan ! Chờ chút sẽ có thức ăn trưa cho em nha !
- Nae ~ ! Cơ mà sao anh không để em ăn ở trường , chút nữa lại còn phải đưa em lại trường nữa ! _ WangHo phụng phịu.

- Anh nhớ em ! Chút sẽ nghỉ buổi chiều ở đây với anh luôn ! _ Anh yêu chiều mà vuốt tóc cậu.
- Em đói rồi a ~~ _ WangHo nhún nhún trên người anh. ( mới học mẫu giáo à -.- như con nít ấy :))) )
- Ngoan nào ! Không có nháo !
*cốc cốc*
- Thưa chủ tịch tôi mua xong thức ăn rồi ạ ! _ Thư kí Kim bê thức ăn rồi gõ cửa.
- Vào đi !
- Đây ạ !
- Bảo bối à đây là thư kí riêng của anh , tên là Kim Soo Jung đó !
- Chào chị , chị ăn trưa với em luôn nha ! _ WangHo mỉm cười.
- Lát tôi ăn ở căn tin được rồi , cảm ơn cậu !
- Đó là bà xã tương lai của tôi ! _ SangHyeok nói
- À phu nhân ! Tôi xin phép !
Thư kí Kim nhanh chân chạy ra khỏi đó , ở lại đó chút nữa chắc không sống nổi quá.

SangHyeok cưng chiều mà đút từng miếng gà cho WangHo ăn , xong rồi lại mở nắp trà sữa cho cậu uống , chút lại cắt bánh tiramisu cho cậu ăn.

- Bảo bối của anh no chưa nè ? _ Anh lấy khăn lau miệng cho cậu , ôn nhu hỏi

- Em no lắm luôn ! Anh xem này ! _ Cậu lấy tay anh đặt lên bụng mình để cho anh biết là mình đang rất no.

SangHyeok mỉm cười nhẹ , anh nhìn cậu một lúc rồi áp môi mình lên môi cậu , cho tới lúc cả hai thiếu dưỡng khí anh mới buông cậu ra.

- WangHo ! Anh hứa sẽ chăm sóc và yêu thương em ! Chỉ cần em học xong , anh lập tức bắt em về làm vợ ! _ Anh nhẹ nhàng hôn bờ má của cậu.

- SangHyeok a~ em....

- Gọi anh là " anh xã " đi nào !
- Không đâu !
- Không là anh sẽ phạt em đó nha bảo bối !
- Anh...xã !
Anh hạnh phúc khi nghe cậu gọi như thế , lúc này cậu mặt đỏ ửng , trông rất đáng yêu làm anh nhịn không nổi mà ôm mặt WangHo , hôn lên từng gang tấc trên khuôn mặt bầu bĩnh đó không chừa một khoảng trống nào.
--------------------- End Chap 4 -------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store