Chuuves Nguoi Ta Dau Co Thuong Gi Minh
Jiwoo đặt chân xuống Hàn Quốc lần đầu tiên sau ba năm dài đăng đẵng. Bầu trời trong trẻo, hương vị quê nhà đều ở đây rồi, thoải mái làm sao. Em kéo vali trượt dài trên nền gạch trắng, với vóc dáng mảnh khảnh, gương mặt nhỏ gọn, trắng nõn, ăn mặc lại sành điệu sang chảnh khiến cho những hành khác khác không kìm được mà quay lại nhìn một vài lần.Jiwoo đi ra ngoài sảnh lớn, liền đẩy gọng kính đen lên mái tóc hạt dẻ, dáo dác nhìn xung quanh tìm kiếm những hình bóng thân quen của mình.Hyunjin, Jungeun cùng ba mẹ của Jiwoo đã chờ hàng giờ liền, vừa thấy Jiwoo liền vẫy tay gọi lớn. Jiwoo nhận thấy tên mình, ngay lập tức xoay đầu theo hướng gọi, và rồi phát hiện ra gia đình bạn bè đang đứng đó, giơ mấy tấm bảng có tên em được viết lên. Bước chân Jiwoo càng lúc càng vội vàng hơn. Nhìn thấy mọi người sau nhiều năm, chưa gì em đã rơm rớm nước mắt. Em chỉ muốn mau mau để được cảm nhận cái ôm của ba mẹ. Thật là nhớ quá đi.Jungeun đảm nhiệm lái xe, bên cạnh ghế lái là Hyunjin. Phía sau là ba Kim mẹ Kim, Jiwoo. Ji Hyun không thể đến vì đang đi học ở trường, nên tối Jiwoo mới có thể gặp em trai nhỏ của mình. - Uầy nhìn Jiwoo mà xem, bây giờ sang quá đi, đúng là từ lò thiết kế xịn xò ra ha. – Jungeun trầm trồ khen ngợi cô bạn nhỏ của mình.Hyunjin nghe thế liền tiếp lời: "Cũng không còn để mái ngố nữa haha thật sự nhìn như minh tinh nào í."- Tớ vẫn vậy mà. Nè, mặt đáng yêu nèeeee – Jiwoo vừa nói vừa chu mỏ, làm cả xe cười rộ lên. Lần này đến lượt ba Kim hỏi:- Vậy là con sẽ về đây làm việc luôn hả Jiwoo?Jiwoo gật đầu, dạ một tiếng.- Tốt quá, cuối cùng con cũng không đi nữa rồi. Mấy năm nay thật nhớ công chúa của mẹ muốn chết.Bà Kim reo lên, sáu năm nay Jiwoo không ở gần nhà, ba năm qua không được đụng con gái bằng xương bằng thịt, bà tưởng như nhớ đến muốn điên rồi.- Ơ mẹ không la con nữa à? – Jiwoo cười hì hì. Bà Kim khẽ liếc con gái một cái rồi đánh yêu em. Nhưng chả hiểu tại sao đánh xong lại khóc nhè. Cả Jiwoo và ba em đều thấy vậy liền vội vàng dỗ dành. Em nghiêng đầu dựa lên vai mẹ, nhõng nhẽo nói: "Con không đi nữa đâu. Còn về báo hiếu cho ba mẹ chứ!"Đâu có nơi đâu bằng gia đình mình.
-
***
-
P.S: Thật ra thì hôm nay tôi viết được 4 chap. Nhưng tôi post 2 thôi hahaaBạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store