Chu Tô [Chuyển ver] Người Yêu Siêu Cấp Chu Chí Hâm
Chương 40: Phiên ngoại 1
CẢNH BÁO, CAO NĂNG Ở PHÍA TRƯỚC ><
.Tô Tân Hạo nằm trên giường, gương mặt bị hôn đến đỏ bừng, hai mắt mơ mơ màng màng tràn ngập ánh nước trong suốt, giống như có thể trào ra bất kì lúc nào vậy. Chu Chí Hâm thật sự khi hôn vô cùng nghiêm túc lại có kĩ thuật, đầu lưỡi của Tô Tân Hạo nhanh chóng bị cắn tê đến mất cảm giác ngay sau đó.Trong bóng đêm các giác quan trở nên nhạy cảm hơn bình thường rất nhiều, Tô Tân Hạo vẫn có thể nghe thấy tiếng hít thở nặng nề từ Chu Chí Hâm, giống như đang kìm nén toàn bộ sức lực của mình vào trong lồng ngực vậy, Tô Tân Hạo đưa tay lên xoa xoa má Chu Chí Hâm một chút, giọng nói cực kì mê người, "Đừng nhịn."Chu Chí Hâm cúi người xuống liếm cánh môi trên của Tô Tân Hạo, tình sắc nói, "Vậy thì em phải rên bé một chút, ba mẹ đều ở phòng bên cạnh, làm được không, hửm?"Tô Tân Hạo gần như bị chất giọng khàn khàn của Chu Chí Hâm mê hoặc, ngoan ngoãn mơ hồ gật gật đầu.Chu Chí Hâm khẽ cười một tiếng, ngón tay đang đặt ở phía dưới bắt đầu chậm rãi đi vào, dù có làm bao nhiêu lần thì Tô Tân Hạo vẫn cảm thấy không quen cho lắm, cọ cọ đầu vào hõm cổ Chu Chí Hâm, "Lạnh quá...""Anh biết." Chu Chí Hâm cúi xuống hôn lên trán Tô Tân Hạo, tiếp tục cho thêm một ngón tay vào, bên trong vừa ấm vừa mềm mại khiến da đầu Chu Chí Hâm run lên, máu nóng toàn thân đều đổ dồn xuống phía dưới, dựng đứng, hắn hôn xuống mũi rồi lại xuống môi Tô Tân Hạo, thấp giọng an ủi, "Em kiên nhẫn chờ một chút, đâu đó chỗ này--""A."Chu Chí Hâm nhếch môi lên, đôi mắt trong bóng tối chợt lóe, "Tìm thấy rồi."Cả người Tô Tân Hạo ưỡn lên, há miệng thở dốc, tiếng rêи ɾỉ vừa mới thoát ra khỏi khóe môi, lại bị tay còn lại của Chu Chí Hâm bịt chặt lấy, ngón tay luồn vào kẽ hở, ấn nhẹ vào đầu lưỡi mềm mại của đối phương, ngón tay bên dưới vẫn tiếp tục hoạt động ra vào không ngừng.Kɦoáı ƈảʍ đánh tới dồn dập như vậy, lại luôn mang suy nghĩ mọi người đều ở bên ngoài, chỉ cần sơ suất một chút thôi cũng sẽ bị phát hiện, Tô Tân Hạo trở nên mẫn cảm hơn nhiều, phía trước cũng đã dần dần dựng thẳng.Chu Chí Hâm dừng lại động tác, chuyển qua cởϊ qυầи ngủ của mình xuống, vật to lớn bên dưới giống như chỉ chờ có vậy mà nhảy bật ra, cọ cọ trước cái miệng nhỏ, nhưng mãi lại không chịu đi vào.Tô Tân Hạo đang được thoải mái, Chu Chí Hâm rút ngón tay ra khiến cậu có chút hụt hẫng, tiếp tục dụi đầu vào cổ hắn, nhỏ giọng năn nỉ, "Anh ơi....."Chu Chí Hâm không nhịn được nữa, theo khuếch trương vừa rồi mà đâm thẳng vào, Tô Tân Hạo ngửa cổ ra phía sau, đưa hai tay lên bịt chặt miệng mình lại, chỉ sợ phụ huynh luôn tin tưởng mình giờ phút này lại phát hiện ra bọn họ đang làm chuyện xấu hổ.Chu Chí Hâm cậy tay Tô Tân Hạo ra, bên dưới vẫn tiếp tục đưa đẩy, mỗi lần đâm vào đều đâm đến nơi sâu nhất, Tô Tân Hạo cũng không chịu nổi nữa, đầu môi tràn ra những tiếng rêи ɾỉ mê người, "Đàn anh... Chí Hâm, sâu quá, ưʍ...."Eo Chu Chí Hâm tuy nhỏ nhưng lại vô cùng có lực, Tô Tân Hạo bị Chu Chí Hâm đâm đến không ngừng dịch về phía trước. Chu Chí Hâm lấy một cái gối để lên lên đầu giường, sau đó chuyển qua nắm lấy một bên chân của Tô Tân Hạo nhấc lên vai mình, tay còn lại giữ chặt lấy thắt lưng cậu, động tác nhẹ nhàng hơn một chút, mỗi lần đều cọ qua điểm mẫn cảm, khiến Tô Tân Hạo càng không thể nhịn được mà nức nở."Không được, đừng đâm vào chỗ đó nữa...... Em, em chịu không nổi, a...."Toàn thân Chu Chí Hâm tràn ra mị lực không thể cưỡng lại, giọng nói trầm đục quyến rũ, "Vậy em cứ bắn đi."Trước mắt Tô Tân Hạo trắng xóa, thân thể run rẩy kịch liệt, phía sau co rút khiến Chu Chí Hâm khẽ nhíu mày một cái.Đến khi đã bắn lần thứ hai, người nọ vẫn chưa có dấu hiệu bắn, hai mắt Tô Tân Hạo ướt sũng nước mơ màng nhìn vẻ mặt Chu Chí Hâm, giọng nói khàn khàn, "Em đã bắn hai lần rồi, sao anh, anh....."Chu Chí Hâm cúi đầu xuống hôn lên chóp mũi Tô Tân Hạo, âm thanh thở dốc nặng nề chìm trong bầu không khí nóng bỏng, Tô Tân Hạo cảm thấy cơ thể mình sắp không xong rồi, hai tay vòng qua cổ Chu Chí Hâm, vừa nũng nịu vừa nức nở nói, "Anh... Chồng, chồng ơi..."Sắc mặt Chu Chí Hâm đột nhiên tối sầm, bên dưới nảy thịch lên một cái, bắn ra.Đ** thể tin được, chỉ vì một tiếng chồng có thể khiến hắn mất hoàn toàn khống chế.Tô Tân Hạo bị Chu Chí Hâm làm đến thần trí bắt đầu mơ hồ, Chu Chí Hâm thấy mí mắt của cậu dần dần nặng trĩu, cuối cùng cũng buông tha, làm đến lần thứ hai rồi nằm sấp lên người Tô Tân Hạo, vô cùng thỏa mãn thở dài một hơi.Chu Chí Hâm rời khỏi người Tô Tân Hạo, vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cậu qua một bên, đặt xuống trán cậu một nụ hôn rồi nói, "Ngoan, đừng ngủ vội, anh đưa em đi tắm, tắm xong rồi ngủ."Tô Tân Hạo không còn sức lực động một ngón tay, toàn thân vô lực dựa vào người Chu Chí Hâm, khàn khàn "Dạ." một tiếng.Chu Chí Hâm lại cúi xuống hôn lên má cậu, sau đó mới yên tâm nhấc bổng đối phương vào trong phòng tắm....Lúc Tô Tân Hạo tỉnh dậy đã là quá trưa, thấy cháo đã được đặt sẵn ở trên bàn thì trong lòng mềm nhũn, lúc nghe thấy giọng nói của Chu Chí Hâm cách cánh cửa phòng ngủ thì cảm động muốn chạy đến ôm chặt lấy hắn. Chỉ có điều lời nói mới đến khóe môi, lại nghe thấy giọng nói của mẹ vang lên, "Thời tiết nóng lắm hả? Ba giờ sáng mẹ nghe thấy phòng hai đứa có tiếng nước chảy."Chu Chí Hâm ngoan ngoãn đáp, "Tô Tân Hạo ngủ chảy nước miếng ướt hết cả áo của cả hai, con giúp em ấy lau mặt, sau đó thay áo giúp em ấy, làm phiền đến mẹ sao?""Không có không có, thằng nhóc đấy có nhiều tật xấu lúc ngủ lắm, sau này phiền con rồi.""Không có gì ạ." Chu Chí Hâm mở cửa ra, thấy Tô Tân Hạo đang nhìn chằm chằm mình, giống như hận không thể nhào đến cắn đứt đầu mình ra vậy, nhịn cười nói, "Con sẽ chăm sóc tốt cho em ấy, mẹ đừng lo."Tô Tân Hạo: ? ? ? ? ?Tô Tân Hạo: Đồ tra nam ăn có nói không chúa lươn lẹo xấu xa đê tiện chẳng ra gì! ! ! ! !_______Tiểu kịch trường:Chu Chí Hâm: Tô Tân Hạo.Tô Tân Hạo: Này a á ớ bờ cờ, kìa em xin chửi đờ cờ mẹ anh.Chu Chí Hâm: Được rồi, anh biết rồi, anh xin lỗi.Tô Tân Hạo: Tối tăm mù mờ, đờ cờ mẹ anh.Chu Chí Hâm: .......Chu Chí Hâm: Em đến tháng à?Tô Tân Hạo: ơ quả mơ có hột, u cái đ* mẹ anh.Chu Chí Hâm: ..... Thôi được rồi.****************
Tròi má, cười ỉ* chảy.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store