Choran Hoang Hon Thuy Tinh
02Mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy thì cũng không tệ—loại suy nghĩ này vẫn tiếp tục trong đầu Jeong Jihoon cho đến khi Choi Hyeonjoon đến tìm hắn vào một buổi nghỉ giải lao nào đó. Vì phương pháp sắp lớp ngẫu nhiên của trường mà hai người họ dù học chung một trường và chung trình độ, vẫn không được xếp học một lớp.Rất hiếm khi Choi Hyeonjoon chủ động tìm Jihoon khi ở trường. Bởi vì phải dạy học và thực hành chung với Jihoon, nên Hyeonjoon thường phải làm bù bài tập về nhà hoặc ngủ bù vào buổi sáng. Hôm đó Hyeonjoon không cầm theo sách, nên em tìm Jihoon để mượn.Jeong Jihoon lớn nên rất đẹp trai lại còn tốt bụng nên người thích hắn rất nhiều. Nhưng những cảm xúc mơ hồ ở lứa tuổi này giống như quả cầu thủy tinh bị mắc kẹt giữa biển soda sóng sánh, xung quanh là những bong bóng bốc khói chực chờ.Choi Hyeonjoon đứng ở cửa và nhìn thấy Jihoon đang dạy một bạn gái rất xinh đẹp cách quay bút, nụ cười của cậu ấy thật đẹp, và đôi tay tất nhiên cũng rất đẹp - đôi tay này đã quàng vào gáy em đêm qua và khiến em phải ôm Jihoon chặt hơn. Nhưng giờ nó lại đang đáp xuống đầu ngón tay của một bạn gái khác, và dạy cô ấy cách xoay bút để không bị rơi ra.Bạn học nữ dường như không học được, sau khi xoay hai lần đều làm rơi chiếc bút xuống mặt bàn, bực tức mà đẩy cánh tay của Jihoon ra. Choi Hyeonjoon luôn cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc, giống như ảnh chụp màn hình mà Han Wangho thích, loại tình đầu trong sáng ngọt ngào. Hết giờ giải lao, em vẫn không mượn được sách. Khi Choi Hyeonjoon trở lại lớp, em đã dành cả buổi để suy nghĩ về hai câu hỏi. Câu đầu tiên là mối quan hệ giữa em và Jihoon là gì, câu hỏi thứ hai là liệu Jihoon có thích bạn nữ đó không?
03
Cả hai câu hỏi em điều không tìm được câu trả lời, giống như câu hỏi tiếng anh, hiểu các chữ nhưng khi ghép lại thì không trả lời được. Điều khó khăn hơn hai câu hỏi này đã xảy ra sau khi tan lớp, em bị một nữ sinh trong lớp chặn lại.Bạn học nữ trông rất căng thẳng, tay cầm một phong thư màu hồng, "Hyeonjoon, nếu như mình tỏ tình với cậu, cậu có đồng ý không?""A..." Choi Hyeonjoon có chút khó xử gãi gãi đầu, trước đây em cũng từng được tỏ tình, lần nào câu trả lời cũng là xin lỗi nhưng mình không thích bạn, lúc trước Jihoon đã nói câu trả lời của em là quá tàn nhẫn.Vậy nên Hyeonjoon không còn cách nào ngoài việc thay đổi cách từ chối.
"Mình xin lỗi... mình có người trong lòng rồi." Đây chỉ là cái cớ của Choi Hyeonjoon để từ chối, nhưng không hiểu sao khi nói câu này thì trong đầu lại hiện lên hình ảnh Jeong Jihoon nhìn em cười dịu dàng.
"Thực xin lỗi, có lẽ bạn nhận thư của mình được không?" Bạn học nữ trông có chút đáng thương, "Mình viết thư này đã lâu, bạn nhận nhé."
Hyeonjoon không thể nhìn được vẻ mặt buồn bã của bạn nữa, đưa tay ra nhận thư hồng.
Em thật sự không muốn nhìn thấy Jihoon, tan học hôm nay chỉ có em lẹ làng về trước không chờ người.
Bố mẹ phải tăng ca nên về muộn, khi đi ngang qua nhà Jihoon, cô chú hỏi em có muốn đến nhà họ ăn tối không thì Hyeonjoon từ chối. Khi em bước đến cửa nhà thì đã thấy một con mèo to đùng đang dựa vào cửa.
Sắc mặt Jihoon lạnh tanh "Cô chú đều tăng ca, sao không đến nhà em ăn cơm."
Choi Hyeonjoon không biết trả lời như thế nào, chỉ đành mở cửa bước vào, bất lực nhìn Jihoon theo sau rồi đóng cửa lại.
Làm sao bây giờ, Hyeonjoon thầm nghĩ, đâu thể nói bây giờ anh vì em mà đầu óc loạn xì ngầu, ăn cơm không nuốt nổi, cho nên Jeong Jihoon, tiễn khách!
Thấy anh không trả lời, sắc mặt Jihoon càng tối sầm lại: "Là bởi vì bức thư tình kia sao? Hay là bởi vì anh cùng người ta yêu đương rồi?"
"A? Em biết rồi sao?" Choi Hyeonjoon nói: "Anh không có yêu đương."
Em nói thêm: "Anh không nhận tình cảm của bạn ý, anh nói anh có người mình thích rồi."
Jihoon sững người một lúc.
"Jihoon có người trong lòng chưa?"
Có một khoảng lặng dài.
"Có rồi."
"Ồ." Hyeonjoon cảm thấy rất bình tĩnh, xem ra chính là cô gái kia. Hai vấn đề em tự vấn cả buổi bỗng nhiên mơ hồ mà có đáp án. Giấy trắng mực đen, từ ngữ rõ ràng: Jihoon có người trong lòng, và em ấy thích con gái.
Cũng chính là chúng mình không liên quan gì đến nhau.
"Nếu chúng ta đều có người mình thích, vậy sau này đừng học chung nữa." Choi Hyeonjoon trầm giọng nói.
Lức đầu Jeong Jihoon có vẻ như không hiểu em đang nói cái gì, nhưng sau khi hiểu ra, sắc mặt cũng không tốt lắm: "Anh thích ai?"
"Em không có quen người ta đâu." Hyeonjoon chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện, bắt đầu làu bàu vô nghĩa.
"..."
"Anh định cùng người ta yêu đương như nào? Anh có tỏ tình không? Hay viết thư tình? Giống như lá thư người ta đưa cho anh hôm nay?"
Thực ra không có ai hết, Choi Hyeonjoon và Jihoon nhìn nhau, "Anh không biết."
Trông Jihoon thực sự giống như một con mèo, nhìn người nửa con mắt rất lạnh lùng và tàn nhẫn.
"Anh bị em chịch lâu như vậy, bây giờ lại muốn đi yêu một cô gái, có phải là hơi quá đáng không?"
04
Hyeonjoon giận Jihoon rồi, Jihoon cũng vậy. Hai đứa hiện đang chiến tranh lạnh như Mỹ và Nga.
Gần một tuần đã trôi qua, đây là lần đầu tiên Choi Hyeonjoon bị tách khỏi Jihoon lâu như vậy kể từ khi em có nhận thức, không cả gọi điện hay nhắn tin. Họ từng thỉnh thoảng cãi nhau vì những chuyện vặt vãnh như "Jihoon xem YouTube lúc em ngủ và đánh thức em", nhưng Jihoon dỗ người rất giỏi, Hyeonjoon luôn bị hắn dỗ mà bỏ qua rồi hai đứa lại cãi nhau về vấn đề đó vào hôm sau.
Lần cuối cùng em không gặp mặt Jihoon trong vài ngày là vì chuyến du lịch của gia đình em trong kỳ nghỉ hè. Mỗi ngày Jihoon đều hành hạ phần chat Kakaotalk, thả bom liên tục vào mục tin nhắn hỏi em khi nào về, giống con mèo con tức giận khi không có đồ chơi, Hyeonjoon nghĩ vậy. Vốn dĩ trong chuyến du lịch còn có một điểm đến khác, nhưng Hyeonjoon suy nghĩ một hồi lại kiếm cớ xin về trước.
Lần đầu tiên khi Hyeonjoon gõ cửa phòng của Jihoon, em đã thấy đôi mắt mèo mở to sáng ngời. Con mèo cuối cùng đã giành lại được đồ chơi đã ôm chầm lấy em. Đêm đó hai đứa ngủ chung, em mệt lử người và mắt díu lại, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, nhưng Jihoon lại đánh thức em vào nửa đêm.
Đấy là lần đầu tiên em được thổi kèn, sung sướng đến mức xuất tinh trong lúc nửa mê nửa tỉnh, không biết mình có đang nằm mơ hay không. Những ngón tay của Jihoon đã đâm vào hậu huyệt từng chút một để nới lỏng, truy tìm điểm nhạy cảm. Dầu bôi trơn và tinh dịch khiến thân dưới ướt dầm dề, Jihoon nhỏ giọng hỏi cục cưng dậy chưa rồi lại thì thầm. Hyeonjoon ủy khuất làu bàu muộn quá rồi sao vẫn làm.
"Vì em không nhịn được." Jihoon cạ đũng quần từng inch một vào em, Hyeonjoon thở hổn hển rất thoải mái. Jihoon đưa tay nựng má em và lặp lại, "Anh như thế này làm sao em chịu được đây."
Một vài ngày sau đó, Hyeonjoon đang trực nhật cùng bạn học nữ đã tỏ tình với em, hai người đã thân thiết hơn một chút sau ngày hôm đó.
"Hyeonjoon, cậu với người trong lòng như thế nào rồi?".
Hyeonjoon không biết phải trả lời như thế nào, giờ đã xế chiều, vầng sáng của mặt trời lặn xuyên qua cửa sổ đến tận bục giảng, Choi Hyeonjoon đứng trong vầng sáng, bộ đồng phục màu trắng nhuộm màu mật ong.
"Tụi mình..." em dừng lại một chút, "Tụi mình cãi nhau rồi."
"Oa, cậu tính tình hiền lành như vậy, còn có thể cùng người kia cãi nhau?" Bạn học nữ cười ha hả, "Thật không thể tưởng tượng nổi, mình còn tưởng rằng cậu là kiểu người sau khi cãi nhau thì bụng đầy hối hận tự trách, hôm sau sẽ vội vội vàng vàng chạy đi xin lỗi người ta."
"À...cậu nói cũng đúng." Mặc dù trước đây mỗi khi cãi nhau, Jihoon dường như lúc nào cũng là người đi dỗ, "Mình nghĩ rằng nếu tối nay cậu ấy vẫn phớt lờ mình, mình sẽ đi xin lỗi."
"Thế tại sao hai người lại cãi nhau?"
"Thật xin lỗi, nhưng mình thực sự không biết tại sao nữa."
Bạn học nữ cười nói không muốn nói cũng không sao, nhưng Hyeonjoon lại không biết nên phản bác như thế nào, bất kể là ai nghe được câu này, đều cảm thấy em khách sáo quá, nhưng ngẫm lại , bản thân vẫn không biết tại sao mọi chuyện lại xảy ra như thế này.
Jeong Jihoon thích người khác, mình thích Jeong Jihoon, lại không muốn Jeong Jihoon biết, và mình không muốn tiếp tục ngủ với Jihoon nữa — đây là bốn điều, nhìn qua nhìn lại thấy rất hợp lý, nhưng lại hơi tàn nhẫn với Hyeonjoon.
Hyeonjoon đã hoàn thành công việc trực nhật và trên đường về nhà. Em nhận được tin nhắn từ ba mẹ, nói rằng họ phải làm thêm giờ, chuyển một số tiền lớn cho em, nói rằng em với Jihoon có thể cùng nhau đi ăn tối. Hóa ra bố mẹ cũng thấy hai đứa có điều gì đó không ổn, và Hyeonjoon đã trả lời vâng.
Ngoài việc dùng tiền mua cơm tối, em còn mua thêm bao cao su và dầu bôi trơn. Cầm túi giấy đựng những thứ này gõ cửa nhà Jihoon. Jihoon vừa mới tắm xong, không mặc đồng phục học sinh mà là chiếc áo phông trắng đơn giản và chiếc quần kẻ sọc, trên người có mùi sữa tắm.
"Jihoon ơi, buổi tối vui vẻ." Choi Hyeonjoon nói, "Chú và cô có ở nhà không?"
"Không có."
"Ồ."
"Anh muốn cái gì?"
Jeong Jihoon bụng đầy lửa giận, hắn biết hôm nay Hyeonjoon phải trực nhật nên lúc chiều cố ý đi ngang qua lớp, nhưng chỉ thấy Hyeonjoon đang đứng trên bục giảng mỉm cười với một cô gái, tệ hơn nữa đó là người đã tỏ tình với anh lần trước.
Trông đẹp đôi ha, vài bạn học đi ngang qua xì xào bàn tán. Jihoon ngây người nghĩ, ánh hoàng hôn là bộ lọc rất đẹp, tiếc là không thích hợp để hẹn hò, nhưng lại khá phù hợp để làm tình. Niềng răng khiến thịt mềm trong miệng đau nhức, cơn đau khiến Jihoon kìm lại ý muốn đi vào và kéo Hyeonjoon ra ngoài.
05
"Em muốn làm tình không?" Choi Hyeonjoon mở túi giấy trong tay ra, chìa cho Jihoon xem: "Anh có mua hết rồi nè."
"Anh không biết em buồn bực chuyện gì." Hyeonjoon tiếp tục nói: "Nhưng Jihoon đừng giận anh nữa nha, tha lỗi cho anh đi mà."
Vốn dĩ em cho rằng Jeong Jihoon sẽ rất hung ác, dù sao thì cậu ấy trông có vẻ không vui, nhưng khi ở trên giường thì lại không phải vậy. Jihoon tách chân em ra để mở rộng, những ngón tay đâm thẳng vào trong. Hyeonjoon chỉ cảm thấy bụng dưới vừa đau vừa tê dại, tính khí đã rỉ ra chất nhầy, khiến Hyeonjoon gần như có ảo giác không tự chủ được.
"Em vào đi mà." Choi Hyeonjoon nói. Trên thực tế, quá trình mở rộng không mất quá nhiều thời gian, cơ thể này được Jihoon dạy dỗ từ lâu đã mềm rục.
Jihoon rất nhẹ nhàng, đỡ dương vật tiến vào từ từ, bởi vì đã mở rộng đầy đủ nên không bị cản trở gì. Choi Hyeonjoon run bần bật, thở hổn hển. Hai chân yếu ớt, em muốn vươn tay đẩy Jihoon thì lại bị hắn giữ chặt tay, "Không phải chứ, anh à, không phải rất thoải mái sao?"
"Đợi...chờ anh một xíu." Khoái cảm lần này bởi vì tích tụ lâu ngày nên còn nhiều hơn trước, khiến Hyeonjoon không biết phải làm sao. Em mở mắt ra nhìn Jihoon đang dùng đầu ngón tay chạm vào mắt mình. "Sao thế hửm? Mới bị em làm mà đã khóc dữ vậy rồi?"
Hông hắn bắt đầu đưa đẩy. Hyeonjoon không khỏi ưỡn eo vì khoái cảm liên tục, suýt nữa thì bị mắc kẹt trong vòng tay hắn, như thể em bị ai đó khống chế không thể cử động. Khoái cảm trong xương cụt dồn dập khiến em choáng ngợp, Hyeonjoon nhanh chóng cảm thấy đầu óc trống rỗng, co giật xuất tinh.
Sau đó, hai người chắc chắn đã lăn giường nhiều hơn một lần, ít nhất Hyeonjoon không biết em đã bắn bao nhiêu lần. Còn Jihoon lại như motor, hoàn toàn không biết mệt mỏi, hôn em từ cổ đến môi, dường như không quan tâm liệu có để lại dấu hôn rồi bị phát hiện hay không.
"Anh của em bị em chịch như vậy sao có thể đi yêu người khác?" Tóc trên trán Jihoon ướt đẫm mồ hôi, nhưng dù vậy hắn miễn cưỡng buông Hyeonjoon ra.
Tại sao em lại lặp lại nữa.
"Anh không muốn yêu." Choi Hyeonjoon rốt cuộc nhịn không được, nước mắt nhanh chóng chảy ra, ướt đầy gối, "Hyeonjoon đã nói rồi mà, tại sao Jihoon lại không tin?"
"Mà Jihoon mới là kiểu như vậy." Hyeonjoon ấm ức nói, "Jihoon là kiểu như vậy đó, có tư cách gì nói anh. Jihoon có thể thản nhiên lăn giường với anh rồi lại yêu người khác sao?"
"Anh đã nói là muốn kết thúc, nhưng em lại không vui rồi lơ anh." Choi Hyeonjoon nói: "Bây giờ lại như lúc đầu rồi."
"Em không muốn yêu người khác." Lần đầu tiên Jihoon nhìn thấy Hyeonjoon khóc như vậy. Thật ra Choi Hyeonjoon rất thích khóc. Khi còn bé, tuy mặt rất bướng nhưng có khi chỉ vì thua một trận game thôi cũng khóc nhè. Jeong Jihoon sẽ đảm nhiệm việc theo sau anh và lau nước mắt cho bé. Lớn lên Hyeonjoon vẫn mau nước mắt, loại nước mắt chỉ đọng lại trên giường, sướng hay đau gì đều khóc. Nhưng chưa bao giờ thấy anh như lúc này, Jihoon lúng túng lui ra ngoài, ôm Hyeonjoon vào lòng, "Em xin lỗi, anh đừng khóc."
"Vậy tụi mình làm lành đi." Một lúc sau Hyeonjoon nói, "Cứ như trước là được."
"Như trước đây là như nào? Anh nhận thư tình của người ta, nói có người mình thích, lại còn cười với người khác như vậy?"
"Không phải..."
"Anh có biết không, em tức giận vì em ghen."
"Choi Hyeonjoon , em thích anh." Jihoon nhìn vào mắt em, khiến em tưởng rằng tất cả chỉ là một giấc mơ: "Chúng ta không thể quay về làm bạn bè như trước được nữa."
06
Ngày hôm sau, khi mặt trời đậu trên cửa sổ, Jihoon gõ cửa nhà Hyeonjoon. Mẹ anh là người ra mở cửa, nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Jihoon, tôi tin rằng cuối cùng họ cũng đã hòa giải.
"Cô ơi, cháu tới tìm anh Hyeonjoon."
Jihoon đẩy cửa phòng Hyeonjoon ra, em nhìn thấy hắn liền giật mình, "Em làm gì ở đây?"
Jihoon ngoan ngoãn ngồi ở mép giường, hắn luôn giỏi giả vờ, khoé môi cong lên như mèo: "Không phải đâu, em từ nay sẽ không bao giờ chơi với bất kỳ bạn học nữ nào nữa."
"..."
"Anh không quan tâm."
"Tại sao anh lại không đồng ý lời tỏ tình của Jihoon?"
Lỗ tai Hyeonjoon đều đỏ bừng, nhưng vẫn là giả bộ mạnh miệng nói: "Muốn tỏ tình người khác thì ít nhất cũng phải có thư tình chứ."
"Ra là vậy, nhưng em không muốn viết thì làm sao đây?" Jihoon thở dài: "Nghĩ đến chữ nghĩa là đau tay."
Hyeonjoon nhìn hắn mà không nhịn được cười, Jihoon bất lực dang hai tay ra: "Lại đây nào, cho em xin một cái hôn đi."
Em không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi tới. Jihoon nắm lấy cổ tay em rồi kéo vào lòng mà hôn, em ấy thích nhắm mắt khi hôn, lông mi của Hyeonjoon run rẩy hết lần này đến lần khác. Khi em mở mắt ra lần nữa, lại thấy Jihoon đang cầm một lá thư màu trắng trong tay. Có tiếng bong bóng nổ tung trong lon soda, và ánh tà dương của mặt trời lặn chiếu xuống chiếc phong bì trông gần như bốc cháy.
07
"Chúng ta được định sẵn là sẽ bên nhau mãi mãi—Jeong Jihoon, người yêu anh nhất."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store