Chonut Nu Hoang Nuoc Mat
Mới bữa trưa đầu tiên trong tuần, Jeong Jihoon đã gọi Son Siwoo ra nói chuyện riêng.Luật sư Son trèo xuống khỏi chiếc xe máy, mặt mày nhăn nhúm như đít khỉ. Seoul hôm nay được ngày nắng gắt, cái bỏng rát trên vai áo vest của y tưởng như cháy được cả vệt chỉ sờn. Y giật phăng cà vạt trên cổ ra, rồi xông thẳng vào tiệm cơm bình dân cạnh trường trung học của quận.Jeong Jihoon đã rót sẵn cho y một ly nước đá. Son Siwoo đá ghế ngồi sụp xuống, chiếc bàn thấp tẹt và ghế ngồi cũng thấp tẹt làm đôi chân dài nhẳng của Jeong Jihoon phải gập lại trông đến là chật chội. Luật sư Son nhìn quanh một vòng, xác định rằng khách khứa xung quanh (thực chất chỉ có mấy đứa nhóc lít nhít) không có hứng thú với cuộc đối thoại giữa hai người, rồi mới thấp giọng hỏi."Sao mà không soạn đơn nữa? Anh còn đang chuẩn bị gọi công chứng qua cho mày rồi."Jeong Jihoon mỉm cười, đuôi mắt hắn cong híp lại."Siwoo-hyung à, em sẽ không ly hôn."Son Siwoo trợn mắt."Hở?! Không ly hôn nữa?!"Hắn gật đầu thay cho lời xác nhận. Son Siwoo gào lên."Thằng điên này! Anh mất bao nhiêu thời gian thông não cho mày, mà giờ, mày bảo không ly hôn nữa?! Tư vấn miễn phí, là tư vấn miễn phí đó! Đáng lẽ anh phải đòi gấp đôi tiền công, mày! Đáng đánh!"Y nổi khùng, vớ lấy đôi đũa ném về phía hắn, Jeong Jihoon ôm đầu né đòn, miệng líu ríu giải thích. "Anh ơi, anh có biết không, lý do là vì ông trời thương em trai anh nhất trên đời.""Còn anh thì ghét mày vãi Jihoon ơi?!"Son Siwoo cứ bực dọc khua chân múa tay, nhưng rồi, bỗng nhận ra ánh mắt khinh khỉnh của lũ nhóc cấp hai đang dán vào hai người đàn ông trưởng thành, y mới bẽ bàng hạ tay xuống. Mặt y đỏ gay, Jeong Jihoon liền rót cho anh mình thêm cốc nước lạnh nữa, nịnh nọt y uống vào cho hạ hoả."Hyung, nghe em đã. Không cần soạn đơn ly hôn đâu, bởi vì..."Jeong Jihoon thành kính chắp tay, mắt long lanh nhìn lên trần nhà mà rằng."Chúa đã cho em một lối thoát an toàn."Son Siwoo nghi hoặc nhướn mày. Jeong Jihoon ngoắc ngoắc tay, ra hiệu cho y lại gần, nhìn ngang nhìn dọc hai cái rồi mới cẩn trọng thì thầm. Rằng là tuần trước kiểu này, thế kia, bác sĩ nói thế này, vậy nên giờ như này.Son Siwoo há hốc mồm."Ôi trời..."Bị sốc."Ôi trời ơi...Mày nói thật đó hả?"Son Siwoo bàng hoàng che miệng, Jeong Jihoon gật gù, múc một thìa canh kim chi nóng hổi đưa vào miệng, lầm bầm mà rằng."Anh giả vờ ngạc nhiên làm gì, anh có ưa anh ta đâu.""Ừ nhỉ."Y ngớ người. Luật sư Son vuốt vuốt lại ngực áo trái, uống một ngụm nước lạnh định thần, rồi chộp lấy bàn tay của thằng em kết nghĩa."Jihoonie, anh thật sự rất mừng cho mày."Đoạn, y quay ra vẫy tay với dì đứng bếp."Dì ơi, cho bàn này một chai rượu gạo! Nào, nâng ly mừng cái chế—""Shhh! Anh kín mồm thôi!"Jeong Jihoon nhét vội một miếng kimbap vào mồm y. Hắn thở dài."Đúng là em rất vui khi biết tin, nhưng em không thể ăn mừng vì vợ em sắp chết được. Như thế thì em chỉ là cái loại khốn nạn."Son Siwoo nhồm nhoàm nhai cơm, hất đũa trỏ hắn."Lúc nào mày chẳng khốn nạn. Thôi thì, không cần ly hôn cũng được. Luật pháp quy định rồi, kể cả không ly hôn thì phối ngẫu qua đời, mày vẫn được hưởng một nửa tài sản, trừ khi—""Anh ấy viết di chúc tiền hôn nhân."Mặt mũi Son Siwoo tối sầm. Tình huống xấu nhất đã đến rồi đây."Han Wangho viết di chúc tiền hôn nhân hả?"Jeong Jihoon lẳng lặng gật đầu."Vậy là mày sẽ không có tiền?""Không sao, em cũng không ham tiền đến thế. Song Kyungho đã xác nhận rằng con cái nhà họ ai cũng ký di chúc hết, anh ta có để lại tài sản cho Kim Hyukkyu và hai con trai, nhưng Han Wangho thì còn lâu mới dành phần cho em. Em về quê cũng được, thiếu gì cách—""Không được!"Luật sư Son giận dữ đập bàn. "Thân chủ ly hôn mà không đem về được một đồng nào, như vậy khác gì một sự bôi bác danh dự của luật sư số một Đại Hàn Dân Quốc chứ?!"Jeong Jihoon tròn mắt."Anh ơi, em đã nói là không cần mà...""Mày dốt thật đấy! Đời này ai sống mà không cần tiền? Cầm tiền về mở rộng trang trại, báo hiếu bố mẹ, cho nhà Han Wangho tức chết, mày không thấy tốt đẹp hơn bao nhiêu à?"Lời y nói thực ra cũng có phần đúng. Jeong Jihoon trầm ngâm một hồi. Sau khi Han Wangho qua đời, rất có thể bách hoá Queen sẽ về tay bố vợ hắn, người cũng đã có phe cánh của riêng ông. Chiếc ghế giám đốc pháp lý của Jeong Jihoon tới khi đó cũng khó mà giữ được, lại thêm việc gia đình vợ lâu nay vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện đũa mốc chòi mâm son. Đợi khi Han Wangho nhắm mắt xuôi tay rồi, Jeong Jihoon cũng khó mà trụ lại được trong cuộc nội chiến gia tộc Queen này.Có lẽ...cứ thủ sẵn được một chút quỹ vẫn hơn."Ba tháng còn lại...là đủ để Han Wangho sửa di chúc."Jeong Jihoon lắc đầu."Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Nghĩ gì em khóc lóc vài câu là anh ta sẽ thêm tên em vào danh sách thừa kế chứ?"Son Siwoo hừ khẽ, khoanh tay rất oai."Anh không bảo mày khóc lóc, mày có cái khác đáng giá hơn kia mà. Chẳng phải Han Wangho yêu mày sao?"Hắn nhăn mặt."Em cũng không rõ...""Đó! Trong ba tháng còn lại, mày chỉ cần yêu thương, chiều chuộng Han Wangho, khiến cậu ta cảm động trước tình yêu bất diệt của mày, và rồi Han Wangho sẽ sửa di chúc!"Jeong Jihoon gắt lên."Anh khùng à! Em ghét Han Wangho, em nhất quyết sẽ không bán rẻ con tim của mình vì tài sản đâu! Còn lâu!"
⊹₊♕₊⊹
⊹₊♕₊⊹
⊹₊♕₊⊹
đố vui có thưởng: thư ký yoo bao giờ kết hôn?
lại đố vui có thưởng: thư ký kim định cưới ai thế? (ghé qua xecuphetga để có câu trả lời)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store