Choker Nguoi Tinh Nho Toi Nuoi Lai La Doc Dinh Nha Ho Jung Chuyen Ver
Ngược lại Hwang Seong-hoon, hai bàn tay trắng.Bất quá Hwang Seong-hoon tốt xấu gì cũng là con trai độc nhất của nhà họ Hwang, cổ phần của công ty nhà họ Hwang đều ở trên danh nghĩa của hắn. Từ vừa mới bắt đầu, Hwang Seong-hoon vẫn luôn quan sát Lee Sang-hyeok. Nụ cười trên mặt anh không hề thu lại. Họ lớn lên cùng nhau từ khi còn nhỏ và không ai hiểu anh hơn anh ấy. Đừng nhìn bộ dáng vui tươi hớn hở của anh bây giờ bên trong đang rất tức giận.Chắc là hôm nay nhìn thấy Choi Yong-hyeok có con, cho nên lửa giận trong lòng bừng lên, cho nên mới cố tình trêu hắn nhiều như thế, hoặc là đang dùng gia sản nhà họ Hwang để uy hiếp. Ánh mắt Hwang Seong-hoon nhìn Lee Sang-hyeok có thêm một tia chán ghét."Lee Sang-hyeok, đừng so đo với Yong-hyeok, càng đừng vọng tưởng tôi trở lại bên cạnh cậu. Nhà họ Hwang cho cậu những thứ kia, tôi cũng không thèm tranh với cậu, coi như là tôi đối với cậu bồi thường, nhưng nếu như bấy nhiêu tiền tài chưa thõa mãn được cậu, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, danh cậu chủ Hwang này tôi đều sẽ lấy lại hết"Lee Sang-hyeok nghiêm mặt, trên mặt có thêm một tia nghiêm túc.
"Hwang Seong-hoon, chúng ta ly hôn đi."Sắc mặt Hwang Seong-hoon đột nhiên đơ cứng lại"Lee Sang-hyeok, người đang uy hiếp tôi?"Anh ta cũng không cho rằng Lee Sang-hyeok thật sự muốn ly hôn, anh ta biết rõ tình cảnh của anh. Nhà họ Lee anh không thể trở về. Huống chi, anh yêu anh ta muốn chết muốn sống, thậm chí vì anh ta mà cắt cổ tay tự sát. Ba năm không liên lạc, cũng không đề cập tới ly hôn. Bât giờ anh ta quay lại anh liền đòi ly hôn. Chỉ có một khả năng, đó là Choi Yong-hyeok có con, đối với anh là một đả kích lớn. Anh muốn dùng cái này bức bách anh ta chia tay với Choi Yong-hyeok."Tôi không phải uy hiếp, tôi chỉ là nghĩ thông suốt, kết hôn với anh lúc đầu cho rằng anh sẽ hồi tâm chuyển ý, sau khi anh rời đi, tôi giữ danh hiệu cậu chủ nhà họ Hwang cũng là cùng Choi Yong-hyeok phân cao thấp.""Nhưng là hiện tại tôi đột nhiên cảm thấy không có ý nghĩa, Choi Yong-hyeok có con, đứa nhỏ vô tội, tôi cũng không muốn chiếm vị trí này để chia cắt một nhà ba người đoàn tụ."Trước đây anh còn trẻ, bạn trai và bạn thân cùng lúc phản bội nên trong lòng anh chỉ muốn sớm kết thúc mọi chuyện, anh đã quá mệt mỏi rồi. Nhưng là ba năm, tâm tình của anh sớm đã xảy ra biến hóa. Huống chi, ba năm nay, anh luôn tự trách bản thân mình.Anh cũng không muốn đem chính mình giam hãm trong đoạn tình cảm vô nghĩa này. Ánh mắt Hwang Seong-hoon lạnh lùng nhìn chằm chằm Lee Sang-hyeok qua gương chiếu hậu. Quả nhiên là bởi vì Choi Yong-hyeok có con."Lee Sang-hyeok, ngươi nói lời này anh không chột dạ sao? Nói ra nghe nhẹ nhàng nhỉ, là ai năm đó muốn cắt cổ tay để gây sức ép cho tôi?"Nhắc tới chuyện này, ánh mắt Lee Sang-hyeok ảm đạm một chút. Năm đó anh cắt cổ tay, cũng không hoàn toàn là bởi vì Hwang Seong-hoon. Trầm ngâm một hồi, Lee Sang-hyeok vuốt tóc một cái. Năm ngón tay tùy ý tệp vào mái tóc mềm mại, hơi ngẩng đầu, thật mê người. Anh lại khôi phục vẻ lười biếng vừa rồi: "Anh không đồng ý thì thôi."Hwang Seong-hoon hừ lạnh một tiếng, dời ánh mắt khỏi khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của Lee Sang-hyeok. Anh chủ động đề nghị ly hôn, lại khiến anh ta không khỏi suy nghĩ.
Vừa rồi trong nháy mắt, trái tim của hắn giống như bị nắm chặt. Còn tưởng rằng anh thật sự muốn ly hôn. Thật sự là đánh giá quá cao anh chồng này rồi. Biết anh chỉ dùng phương thức này để thăm dò và ép buộc, trong lòng anh ta lại thêm một tia chán ghét."Lee Sang-hyeok, cậu thật đê tiện."Những lời này, Lee Sang-hyeok là lần thứ hai từ trong miệng Hwang Seong-hoon nghe được.Lần đầu tiên là lần kia trại hè trở về, Hwang Seong-hoon trực tiếp nói rằng hắn và Choi Yong-hyeok đã qua đêm cùng nhau. Anh mơ hồ năm giây, nhào tới liền điên cuồng đấm Choi Yong-hyeok mấy cái.Hwang Seong-hoon vội vàng can ngăn, tức giận nói lời chia tay với anh.
Phẫn uất Lee Sang-hyeok rống to: "Chia tay? Mơ tưởng. Tôi - Lee Sang-hyeok có xuống địa ngục cũng phải lôi hai người xuống cùng" Khi đó, Hwang Seong-hoon mắng anh đê tiện.Câu nói đau thấm tâm can này đã dày vò anh một thời gian dài. Nhưng lâu dần nó đã bào mòn trong anh, mặc kệ những lời nói ấy giờ anh đã chẳng nhanh đã đến nhà tổ nhà họ Hwang. Hai người vừa xuống xe, liền thấy bà Hwang đứng ở cửa.Con trai ba năm không về, vậy mà trên mặt chẳng hề có vẻ nhớ nhung. Thấy Hwang Seong-hoon, liền là một câu chất vấn."Nghe nói con còn mang cả thằng hồ ly tinh kia về?"Hwang Seong-hoon lạnh lùng nhìn về phía Lee Sang-hyeok. Lee Sang-hyeok vô tội buông tay: "Tôi không nói nhé, anh thấy đấy, tôi còn chưa kịp gọi điện thông báo "Mẹ của Hwang Seong-hoon mắng không ngớt lời:"Con đừng nhìn Sang-hyeokie, có người đã chụp được ảnh con và cậu ta ở sân bay, đã lên tin tức rồi.""Con có biết mình đã kết hôn rồi không?Con làm như vậy mà không thấy có lỗi với Sang-hyeokie à?""Về nhan sắc, tài học, tính cách, Sang-hyeokie có điểm nào thua kém cái thằng yêu tinh xảo trá đó chứ?"
"Hwang Seong-hoon, chúng ta ly hôn đi."Sắc mặt Hwang Seong-hoon đột nhiên đơ cứng lại"Lee Sang-hyeok, người đang uy hiếp tôi?"Anh ta cũng không cho rằng Lee Sang-hyeok thật sự muốn ly hôn, anh ta biết rõ tình cảnh của anh. Nhà họ Lee anh không thể trở về. Huống chi, anh yêu anh ta muốn chết muốn sống, thậm chí vì anh ta mà cắt cổ tay tự sát. Ba năm không liên lạc, cũng không đề cập tới ly hôn. Bât giờ anh ta quay lại anh liền đòi ly hôn. Chỉ có một khả năng, đó là Choi Yong-hyeok có con, đối với anh là một đả kích lớn. Anh muốn dùng cái này bức bách anh ta chia tay với Choi Yong-hyeok."Tôi không phải uy hiếp, tôi chỉ là nghĩ thông suốt, kết hôn với anh lúc đầu cho rằng anh sẽ hồi tâm chuyển ý, sau khi anh rời đi, tôi giữ danh hiệu cậu chủ nhà họ Hwang cũng là cùng Choi Yong-hyeok phân cao thấp.""Nhưng là hiện tại tôi đột nhiên cảm thấy không có ý nghĩa, Choi Yong-hyeok có con, đứa nhỏ vô tội, tôi cũng không muốn chiếm vị trí này để chia cắt một nhà ba người đoàn tụ."Trước đây anh còn trẻ, bạn trai và bạn thân cùng lúc phản bội nên trong lòng anh chỉ muốn sớm kết thúc mọi chuyện, anh đã quá mệt mỏi rồi. Nhưng là ba năm, tâm tình của anh sớm đã xảy ra biến hóa. Huống chi, ba năm nay, anh luôn tự trách bản thân mình.Anh cũng không muốn đem chính mình giam hãm trong đoạn tình cảm vô nghĩa này. Ánh mắt Hwang Seong-hoon lạnh lùng nhìn chằm chằm Lee Sang-hyeok qua gương chiếu hậu. Quả nhiên là bởi vì Choi Yong-hyeok có con."Lee Sang-hyeok, ngươi nói lời này anh không chột dạ sao? Nói ra nghe nhẹ nhàng nhỉ, là ai năm đó muốn cắt cổ tay để gây sức ép cho tôi?"Nhắc tới chuyện này, ánh mắt Lee Sang-hyeok ảm đạm một chút. Năm đó anh cắt cổ tay, cũng không hoàn toàn là bởi vì Hwang Seong-hoon. Trầm ngâm một hồi, Lee Sang-hyeok vuốt tóc một cái. Năm ngón tay tùy ý tệp vào mái tóc mềm mại, hơi ngẩng đầu, thật mê người. Anh lại khôi phục vẻ lười biếng vừa rồi: "Anh không đồng ý thì thôi."Hwang Seong-hoon hừ lạnh một tiếng, dời ánh mắt khỏi khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của Lee Sang-hyeok. Anh chủ động đề nghị ly hôn, lại khiến anh ta không khỏi suy nghĩ.
Vừa rồi trong nháy mắt, trái tim của hắn giống như bị nắm chặt. Còn tưởng rằng anh thật sự muốn ly hôn. Thật sự là đánh giá quá cao anh chồng này rồi. Biết anh chỉ dùng phương thức này để thăm dò và ép buộc, trong lòng anh ta lại thêm một tia chán ghét."Lee Sang-hyeok, cậu thật đê tiện."Những lời này, Lee Sang-hyeok là lần thứ hai từ trong miệng Hwang Seong-hoon nghe được.Lần đầu tiên là lần kia trại hè trở về, Hwang Seong-hoon trực tiếp nói rằng hắn và Choi Yong-hyeok đã qua đêm cùng nhau. Anh mơ hồ năm giây, nhào tới liền điên cuồng đấm Choi Yong-hyeok mấy cái.Hwang Seong-hoon vội vàng can ngăn, tức giận nói lời chia tay với anh.
Phẫn uất Lee Sang-hyeok rống to: "Chia tay? Mơ tưởng. Tôi - Lee Sang-hyeok có xuống địa ngục cũng phải lôi hai người xuống cùng" Khi đó, Hwang Seong-hoon mắng anh đê tiện.Câu nói đau thấm tâm can này đã dày vò anh một thời gian dài. Nhưng lâu dần nó đã bào mòn trong anh, mặc kệ những lời nói ấy giờ anh đã chẳng nhanh đã đến nhà tổ nhà họ Hwang. Hai người vừa xuống xe, liền thấy bà Hwang đứng ở cửa.Con trai ba năm không về, vậy mà trên mặt chẳng hề có vẻ nhớ nhung. Thấy Hwang Seong-hoon, liền là một câu chất vấn."Nghe nói con còn mang cả thằng hồ ly tinh kia về?"Hwang Seong-hoon lạnh lùng nhìn về phía Lee Sang-hyeok. Lee Sang-hyeok vô tội buông tay: "Tôi không nói nhé, anh thấy đấy, tôi còn chưa kịp gọi điện thông báo "Mẹ của Hwang Seong-hoon mắng không ngớt lời:"Con đừng nhìn Sang-hyeokie, có người đã chụp được ảnh con và cậu ta ở sân bay, đã lên tin tức rồi.""Con có biết mình đã kết hôn rồi không?Con làm như vậy mà không thấy có lỗi với Sang-hyeokie à?""Về nhan sắc, tài học, tính cách, Sang-hyeokie có điểm nào thua kém cái thằng yêu tinh xảo trá đó chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store