Choker Jeonglee Phu Hop 100
Rồi như đang nghĩ gì đó, đôi chân vừa định bước vào liền dừng lại. Anh ngước mắt nhìn hắn.
"Anh có muốn vào nhà tôi dùng chút trà không, thay như lời cảm ơn vì anh vừa giúp tôi."
Jihoon muốn từ chối, hắn cần thay quần áo, người hắn đã dính bết mồ hôi vì vừa chạy bộ về, mùi bốc ra khiến chính hắn còn phát nôn. Nhưng khi thấy ánh mắt đầy mong đợi của omega, hắn nuốt ngược chữ 'không' vào bụng, gật đầu đi theo anh vào nhà.
Căn hộ của Sanghyuk bày trí đơn giản, nội thất hầu như đều được giữ nguyên như khi nhận nhà. Tuy có trẻ con, nhưng nhà anh lại không bừa bộn đồ chơi, chúng đều được xếp rất gọn vào thùng riêng trong góc. Khắp nơi đều thơm mùi tinh dầu chanh tươi mát, ngửi rất sảng khoái.
"Anh ngồi đi, tôi cất đồ rồi sẽ bắt đầu pha trà."
Jihoon ngồi xuống bên cạnh Soohwan trên ghế phòng khách. Nhóc con thấy người lạ thì cứ hướng ánh mắt tò mò về phía hắn. Sau một hồi, nhóc chớp mắt, nghiêng đầu hỏi hắn.
"Sao chú đẹp trai lại ở trong nhà cháu vậy?"
Jihoon đã nghe nhiều lời khen vẻ ngoài của mình, nhưng đây là lần đầu nó tới từ một đứa con nít. Hắn nhướng mày nhìn nhóc, dường như nhóc con này không bị cái sự lạnh lùng của hắn doạ sợ, ngược lại càng nhích về gần hắn hơn.
Jihoon có hơi bất đắc dĩ, trả lời nhóc.
"Vì chú là bạn của ba cháu, ba cháu đã mời chú vào."
Chẳng biết nhóc con có nghe hiểu không, hắn không bận tâm lắm. Hắn nhìn quanh, chợt cảm thấy lạ.
Sao hắn không cảm nhận được mùi của alpha nhỉ?
Rất nhanh chóng, hai cốc trà chanh mát lạnh được đặt lên bàn. Sanghyuk ngồi xuống ghế góc chéo với hắn, vẫy tay gọi Soohwan trở về bên mình. Anh chỉ tay vào cốc trà, ra hiệu mời.
"Vừa rồi cảm ơn anh Jihoon nhé."
Jihoon xua tay, nói đó chỉ là việc nhỏ, không cần cảm ơn hắn nhiều như vậy. Hắn nâng tay nhấp một ngụm trà, hương vị vừa phải, không ngọt cũng không nhạt.
Hắn không giỏi trong việc xã giao lắm, Sanghyuk bình thường cũng trầm tính, bầu không khí giữa hai người lúc này chợt gượng gạo.
Jihoon hắng giọng, đành lên tiếng trước.
"Việc tôi vào nhà anh thế này chồng anh sẽ không để ý chứ? Dù sao alpha cũng không thích có người xâm phạm lãnh thổ."
Sanghyuk hơi sững người, anh cười rất không tự nhiên.
"Chồng tôi đã lâu rồi không trở về, anh đừng lo về chuyện đó."
"Vâng." Jihoon đáp lại. "Tôi nghĩ không alpha nào sẽ dễ chịu nếu nơi ở của mình có mùi khác thường, tôi cũng không muốn anh nhà hiểu lầm hay gì đó."
Sanghyuk không biết nên nói gì, liền lảng chủ đề sang việc khác.
Nói chuyện một hồi, anh mới biết Jihoon có cùng niềm đam mê nhiếp ảnh với anh. Nhưng khác với hắn, hình Sanghyuk chụp chỉ là phong cảnh, rất hiếm khi có người lọt vào ống kính của anh. Sanghyuk cũng không giỏi chụp ảnh, chỉ là anh thích việc cầm máy thôi, nó làm anh thư giãn hơn.
Và Jihoon sau đó cũng biết được Sanghyuk thật ra lớn hơn hắn tới năm tuổi.
Nhưng Sanghyuk nhìn còn rất trẻ, hắn tưởng anh kém hắn ít nhất là hai năm.
"Đừng nói vậy, tôi sẽ tưởng mình trẻ thật đấy." Sanghyuk chun mũi cười, khoé môi cong lên giống như mèo.
Hắn lắc đầu, hắn không hề nói dối, vì Sanghyuk trông trẻ lắm.
Đột nhiên anh hơi cau mày, rồi lại nhận ra hành vi ấy là thất thố, anh xin lỗi hắn trước, rồi mím môi.
"Anh Jihoon trước khi về đã uống rượu sao?"
Jihoon giật mình, đưa tay ra sau gáy. Miếng dán cách mùi vẫn còn, theo lí thì Sanghyuk sẽ không ngửi được pheromone của hắn do miếng ngăn được thiết kế dành riêng cho enigma này. Nhìn thấy lớp mồ hôi dinh dính trên cánh tay, hắn nghĩ, hẳn là tin tức tố theo mòi hôi thoát một ít ra ngoài rồi.
Hắn không tiếp tục ở lại được nữa, cũng đã muộn, và hắn thì vừa đói vừa ngứa điên lên được. Jihoon đứng dậy, xin phép Sanghyuk để mình rời đi, lại bị Soohwan đứng đằng sau kéo kéo lấy quần.
"Chú đẹp trai còn tới chơi nữa không ạ?"
"Nào, Soohwan không làm phiền chú."
Sanghyuk cầm tay Soohwan trở về. Jihoon cúi đầu, thằng nhóc này đang mè nheo ba nó. Hắn đưa tay xoa đầu nhóc, mà chính hắn cũng không hiểu sao mình lại làm vậy.
"Chú ở ngay nhà kế bên thôi. Nếu buồn chán nhóc có thể qua tìm chú để chơi."
Nhóc con cười tít cả mắt, nhóc thích cái chú cao cao này, hớn hở vâng dạ liên tục.
Sanghyuk sau khi tiễn Jihoon về thì ngồi xuống trước mặt con, nhéo mũi nhóc.
"Chú ấy nói vậy nhưng con cũng không được làm phiền chú đâu, nghe không?"
Soohwan chớp mắt. "Nhưng chú ấy đẹp trai lắm mà?"
Anh không hiểu việc Soohwan khen Jihoon đẹp trai có liên quan gì tới chuyện anh nói rằng con không nên làm phiền người ta. Anh búng một cái vào trán con, khiến nhóc hơi nhăn nhó, sau đó bắt tay làm cơm tối.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store