[Choi Beomgyu x you] OPPA AH! WAIT FOR ME!
CHAP 13
Choi EunBin nhìn thấy hắn liền nhanh chóng lau sạch nước mắt Choi Beomgyu khẽ tiến đến ngồi cạnh nó-Xin lỗi! -Không biết Choi Học Trưởng vì cớ gì xin lỗi em? -Tôi... Lúc đó tại tôi tức giận quá cho nên... -Không trách anh! Dù sao anh cũng báo trước rồi! Tại em! -EunBin à! Đây là lần đầu tiên nó nghe Beomgyu gọi nó như vậy
Thật sự có chút cảm giác Choi Beomgyu ngồi phía này nhìn hai vai nó khẽ run liền nhịn không được Ôm rồi-Là Oppa sai, Oppa xin lỗi! Là Oppa không tốt,em đừng khóc,em đánh Oppa đi,mắng Oppa cũng được,làm bất cứ thứ gì đều được,đừng khóc nữa được không? Gì vậy Choi Beomgyu? Choi EunBin vừa bị ôm lại còn nghe thấy mấy lời sến súa kiaCó 1 chút ngơ người, phút chốc còn tưởng bản thân khóc nhiều quá sinh ra ảo giác luôn rồi Nó không nói gì,nhẹ nhàng gỡ tay Beomgyu ra sau đó quay mặt lại hỏi-Oppa bị sảng à? Nghe có mùi khét đâu đâyChoi Beomgyu nghe xong đầu tự động bốc khóiNó nhìn thấy người trước mặt mới đó lại trở nên đáng sợ rồi lại khóc tiếpLần này gan nó to hơn rồi
Nó biết Oppa nó cũng quan tâm nó nên nó mới dám làm bậy đóChoi EunBin vậy mà ôm chặt Choi Beomgyu ăn vạ trong lòng hắn luôn-Oppa vừa mới nói em muốn làm gì cũng được cơ mà! Huhuhu! Còn nói chửi sao cũng được, vậy mà mới hỏi có 1 câu thôi lại nạt em nữa rồi Vâng! Hỏi có 1 câu liền muốn đấm cho vài phát Choi Beomgyu thoáng chút ngẩn người vì hành động này của nóThật ra người khác nhìn vào sẽ nghĩ bọn họ là yêu nhauLà nó đang làm nũng người yêu nó chứ chẳng ai bị dở hơi làm nũng anh trai mình kiểu này đâu -_-||Để mặc nó thích làm gì thì làm,anh đây không nói nữa
Nói nữa mắc công nó lại kêu bị sảng ( ̄. ̄)Quả nhiên Choi EunBin khóc đã rồi liền nín thôiBan nãy đúng là tổn thương sâu sắc
Tổn thương tận tâm canNhưng mà,từ khi nghe hai chữ xin lỗi đã lành 50% rồiSau đó là được ôm là lành hoàn toàn luônCòn bonus thêm 1 tràng sến súa và nãy giờ ăn vạ như này nữaQuá lời còn gì! Nó buông Beomgyu ra rồi ngồi thẳng trở lạiBây giờ nó cũng không dám nhìn hắn nữa! Vì sợ? Nonono
Vì ngại đó! Choi Beomgyu thì khác, nãy giờ vẫn chằm chằm nhìn nó-Đau không? _ hắn vừa nói vừa cầm tay nó lên xem thử-Đau chứ! Đau sắp chết rồi,nó mà có liệt thì Oppa phải nuôi em cả đời đấy _Nó tiện miệng trêu hắn-Ừm! _ Hắn vậy mà gật đầu-Hahaha! Đùa đấy,sau này còn phải đi lấy chồng! Chồng sẽ nuôi, còn Oppa phải nuôi chị dâu nữa chứ _ Nó cười lớnChoi Beomgyu không nói thêm gì -Oppa đừng có như vậy, thật là không quen chút nào _ Nó nhìn bản mặt áy náy của Beomgyu lại thấy khó chịu-Xin lỗi-Thôi mà,em đã nói là tại em rồi! Không ấy, em còn phải cảm thấy vô cùng vinh dự vì là người con gái đầu tiên được nếm trải sức mạnh của Choi Học Trưởng nữa cơ! _ Nói rồi nó lại cười hì hì! Choi Beomgyu cũng bị dáng vẻ của nó hiện tại làm cho cười 1 cáiQuao! Nó lại bị mê mẩn nữa rồi
Nó có nhìn nhầm không?
Choi Beomgyu vừa cười với nó! Vâng,không chỉ vinh dự là người con gái đầu tiên bị Choi Beomgyu đánh mà còn vinh dự là người con gái đầu tiên được nhìn thấy nụ cười của hắn luôn-Oppa à! Anh cười lên rất đẹp trai đóNó vừa nói dứt câu, Choi Beomgyu ngừng luôn, không cười nữaHắn quay đi chỗ khác, ho khan 1 cái-Lại còn ngại ngùng nữa này! Dễ thương ghê!
_ Nó nhìn điệu bộ kia không nhịn được lấy tay bẹo má Beomgyu 1 cáiChoi Beomgyu đương nhiên bất ngờ
Hôm nay nó ăn phải gan trời hay sao thếKhông đâu Choi Học Trưởng, tại anh cho nó nhiều thính quá,nó bị sốc thính đấy! ________________Phía bên này Jeon Jungkook bị Kim Taehyung bám chặt ngoài ghế đáTrong khi Jungkook khó chịu muốn chết thì Taehyung lại có vẻ đang rất hưởng thụ-Không được! Tôi phải quay lại đó _ Jungkook nói rồi toan đứng dậy -Này này, em muốn đi đâu hả? _ Taehyung vội vàng kéo lại-Tới phòng y tế chứ còn đi đâu,để cái tên đó ở lại với Binnie không an tâm chút nào! -Trời! Kookie à, em cùng lắm chỉ là bạn của EunBin thôi còn Beomgyu là anh trai nó! Em còn không nhìn thấy vẻ mặt hối hận của nó ban nãy sao? -Nhưng mà.... -Được rồi, được rồi, chuyện gia đình của người ta, người ngoài như bọn mình xía nhiều vô làm chi cho mệt chứ! Chúng ta còn có chuyện của chúng ta mà! _ Kim Taehyung cười hì hì rồi ôm lấy Jungkook-Cái gì mà chuyện của chúng ta?-Đây nè! Anh cũng là thương binh chứ bộ,đang què đây nè! EunBin có Beomgyu lo rồi, em lo làm gì nữa,lo cho anh đi nè! _ Taehyung vừa nói vừa chu chu cái mỏ ra-Cút! Nếu không phải nể tình cái chân què của anh tôi đã đá anh ra trái đất rồi! Nếu không phải tại anh thì EunBin của tôi sẽ không phải chịu tổn thương như vừa rồi _ Jungkook trừng mắt rồi tát cho Taehyung 1 cái-Đâu phải anh cố ý đâu chứ,cũng là do anh vội muốn đưa nó cho Beomgyu nên lúc đi đổ rác mới chạy nhanh rồi bị què đây còn gì! _ Taehyung xoa xoa má-Hừ! Còn không phải do anh lo chuyện bao đồng -Nhưng mà, dù nói thế nào đi nữa,EunBin ruốt cuộc phạm phải sai lầm gì có thể khiến Beomgyu tức giận tới như thế nhỉ? -Cái gì là tức giận tới như thế? Từ trước đó tên Beomgyu bạn anh cũng có tử tế gì với Binnie đâu-Em không hiểu đâu Kookie, anh biết khá rõ Beomgyu đấy! Để nó ra tay mạnh như vậy, lại còn là con gái mà quan trọng hơn EunBin còn là em gái nó! Thật là không đơn giản đâu-Anh biết vậy mà còn đểnh đoảng,mà còn lo chuyện bao đồng! -Anh đã nói là anh không cố ý mà! Với cả, đôi khi phải như thế mới có thi vị chứ! Hihi -Thi vị cái đầu anh_ vừa nói Jungkook gõ cho tên kia 1 cái-Đó, em đánh anh hoài! Lẽ ra em với Beomgyu là anh em thì hợp hơn đó! Chứ để EunBin làm em nó đúng là mùa hè với mùa đông, nước sông với nước giếng! __________________Đến buổi chiều sau khi Jungkook đỡ Taehyung về lớp thì gặp EunBin Trái với suy nghĩ của Jungkook,Choi EunBin nhìn thế nào cũng không giống buồn bã hay đau khổ Còn vui vẻ nhảy chân sáo lại chỗ Jungkook nữa cơ-Hi! Jungkookie! -Binnie! Cậu không sao chứ? -Sao là sao cơ? -Cậu... hết buồn rồi à? -Buồn á? Hahaha_nó nghe xong liền cười khành khạch-Vì chút xíu vết thương này mà buồn sao? Jungkookie cậu còn không biết EunBin à? -Cái gì mà chút xíu,anh ta rõ ràng tổn thương cậu như vậy... -Ôi trời ơi Jungkookie,bình thường cậu có thấy Oppa đối xử tốt với tớ không? Cậu còn lạ gì nữa-Nhưng... -Được rồi, được rồi mà! Tớ có sao đâu chứ,cùng lắm mất tí xíu máu, ăn mấy ngày liền bù được rồi... Hihihi! _ Tự dưng nó lại cười-Này Choi EunBin, ban nãy có chuyện gì rồi đúng không? _ Jungkook nhìn mặt nó sinh nghi liền-Cậu đoán xem-Biết ngay mà, mau kể cho tớ nghe... Mau lên! -Không kể đâu! Lew lew! _ Nó nói rồi chạy vào lớp-Đứng lại Choi EunBin! Mau kể cho tớ nghe đi chứ... _________THE END CHAP 13__________
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store