Cho Em Jensoo Se
Nhưng nhờ có Lisa, người bạn tốt khi cả hai gặp nhau ở bờ sông Hàn nay cũng duyên ấy nhỉ?. Lisa năm nay cũng trạt tuổi cô, gia đình cô ấy có điều kiện hơn cô một chút, cô ấy rất thân thiện, hiền lành tốt bụng, cô bạn gái của cô ấy cũng vậy, ngoài Jennie ra cô cũng có hai người đó là người thân, cũng vui thêm phần nào.1 tháng rồi, thêm một tháng nữa đã trôi qua, vậy là đã được 7 tháng rồi, nữa năm cả hai xa nhau. Cuộc sống của cô vẫn y vậy, không thay đổi, nhưng một tuần trước Jennie có điện cho cô, lúc cô đang làm việc, cô vui mừng bắt máy nhưng chưa kịp nói thì em nói "mai mốt đừng gọi em nữa, em sẽ rất bận, chị giữ gìn sức khỏe, vậy thôi, tạm biệt!" Không gian như động lại, cô chết lặng, tim cô đau quá, sao em lại như vậy?Bữa đó cô xin nghỉ làm rồi ra bờ sông, nơi mà ngày nào cô cũng "chờ" đợi em, cô nghĩ em đang giận cô, em biết cô đi làm nên mới vậy, chắc vậy phải không?, rồi khi gọi lại nhưng chỉ có câu "cuộc gọi không khả dụng"._3 năm sau_ 3 năm rồi, kể từ ngày đó, không ai gọi được cho ai, cô thì hằng đêm ra bờ sông ngồi nhiều hơn trước, Lisa là người bạn tốt của cô khuyên bao nhiêu cô cũng không nghe, làm xong lại ra sông, cô nói "mình phải ở đây, không thôi em ấy về không thấy mình, rồi lại giận mình đấy" Lisa cũng không làm gì được hơn, nhưng cả gần năm nay, Jisoo mệt mỏi hơn lâu lâu còn lại ho, Lisa lo cho người bạn ngu ngốc này, không biết có làm sao không? "Jisoo, cậu về đi, đừng cứ ở đây mà ngồi ra như vậy" "Mình làm sao?, Cậu về đi, mình ổn thôi" "Ổn?, Bao năm rồi cậu ra đây ngồi như vậy có lợi ích gì? liệu cô ta có nhớ đến cậu không?" Cô nhăn mài lớn giọng"Suỵt!!! Cậu nói gì thế? Em ấy nghe rồi buồn cậu biết không?, Kệ mình đi, cậu mau lo cho cậu đi mình không sao, cậu về đi, sau này đừng nói Jennie như vậy, không thôi thì đừng nói chuyện với mình" "Cậu..."Lisa ấm ức bỏ đi, mặc kệ, mấy lần cô kêu Jisoo tìm tung tích Jennie, lâu như vậy lỡ như em ấy về rồi sao? Nhưng cô lại không nghe, nói rằng "em ấy về sẽ liền ra đây tìm mình"Lisa cô thua với Jisoo rồi, đang bực bội bước từng bước trên đường thì cô lại gặp cảnh không nên gặp? Jennie, cô ta về rồi, nhưng kế bên cô ta là một người con trai cao ráo, cả hai đang cười nói rất vui vẻ, bước ra từ một quán ăn sang trọng, thật trớ trêu cho Lisa thấy cảnh này.Lisa cô bước nhanh chân tới, nhanh tay nắm lấy tay Jennie, kéo mạnh quay lại, mặt đối mặt, Lisa nhìn em với ánh mắt căm phẫn, liền lớn tiếng"Đồ khốn nạn, Cô biết mình đang làm cái gì không? sao cô lại đối xử với nó như vậy? HẢ!!!""Này, bỏ tay tôi ra, làm gì vậy?" "Làm gì hả? Jisoo ngày đêm nó chờ đợi cô, còn cô? về rồi sao lại không ra tìm nó, bây giờ còn tay trong tay với người khác?" "Cô là ai? Sao cô lại mất lịch sự đến như vậy?" "IM ĐI, chuyện này không tới lượt anh lên tiếng" Cô quát"ĐỦ RỒI!!, Chị có tư cách gì nói tôi? Tại sao tôi phải tìm chị ta?, do chị ta ngu ngốc, tin những lời nói nhất thời của tôi, chị đừng mà ở đây gây chuyện, do chị ta chị hiểu không?" "CÔ...""À hay chị ta còn tơ tưởng về chuyện tôi nuôi chị ta, chắc đợi tôi về nuôi phải không?" Jennie nhếch môi cười khinh bỉ"Cậu ấy không như cô nghĩ, có những kẻ thay lòng đổi dạ như cô mới nghĩ người khác như vậy, cô nghĩ cô ăn học thành đạt rồi giàu hơn ai ?? cậu ta ngu ngốc nên mới một lòng với Cô, gặp tôi cô không có cửa để tôi nhớ đến, đồ tồi bạc"Nói xong Lisa nhanh chân bỏ đi, em ở lại khuân mặt không được tốt mấy, nam nhân kế bên thấy vậy đưa em về. Lisa chạy ngay ra chỗ Jisoo, thấy cô còn ngồi đó, cô thở dài nhanh chạy lại chỗ cô"Jisoo à, cậu đừng như vậy nữa, mau về thôi"Đáp lời Lisa chỉ là không gian yên tĩnh "Cô ta không đáng để cậu chờ hoài như vậy đâu, cô ta về rồi cũng không nhớ đến cậu, cậu quên cô ta đi""Được rồi, cậu đừng nói nữa"Không phải Cô không biết, mà còn biết rất rõ nữa là, khoảng vài ngày trước vừa mới đi làm ra thì thấy Jennie đi ra một tiệm cafe gần đó, kế bên có một nam nhân, cả hai đã chạm mặt, cô vui vẻ nhưng chưa bao lâu thì em dập tắt nó"Gì đây?, bao năm nhìn chị vẫn vậy, không có gì thay đổi, à được khuân mặt đẹp hơn đôi chút nhưng nhìn rất nhạt nhẽo"Cô im lặng, chỉ biết nhìn em, mọi thứ xung quanh cô hầu như xụp đổ "À giới thiệu cho chị biết, đây là Jung, người yêu tôi, tháng sau là hai tôi đám cưới nếu không phiền chị có thể đến dư, không còn chuyện gì nữa tôi đi trước" Em đi bỏ lại cô không trung vô hạn, Không gian ngưng động lại, ánh mắt cô vô hồn, nhưng cô lại mỉm cười, nụ cười đau thương "chắc em còn giận chị vì chị không chờ em mà còn đi làm, em về không thấy chị, chị đúng là vô dụng" và tối nào cô cũng ra đây ngồi, cô nói em nhất định sẽ về bên cô, " Soo của em rất nghe lời, không đi đâu cả chỉ ngồi ở đây chờ em thôi".
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store