Chikaharu Loi Yeu Ngay Dai
Lời cảnh báo của Endo và Nirei nhanh chóng trở thành hiện thực. Đêm đó, khi Haruka đang đợi Chika ở căn nhà kho cũ, anh nhận được một tin nhắn ngắn gọn: “Đừng đến. Có chuyện.”
Sự lo lắng dâng lên trong Haruka. Cậu hiểu tính cách của Chika, chỉ có hiểm nguy thật sự mới khiến anh hủy hẹn mà không giải thích. Haruka mặc kệ lời cảnh báo của Nirei, chạy thẳng về phía khu chợ. Trong một con hẻm tối và ẩm ướt, Chika đang đối đầu với một nhóm côn đồ lạ mặt, hung hãn hơn nhiều so với những kẻ anh thường xử lý. Chúng là thuộc hạ của băng nhóm lớn đang muốn thâu tóm khu chợ. Chúng không chỉ muốn đánh chiếm lãnh thổ, mà còn muốn phá hủy nguyên tắc của Chika bằng cách tấn công một cửa hàng nhỏ được anh bảo trợ. Trận chiến diễn ra nhanh chóng và tàn khốc. Chika di chuyển linh hoạt, sử dụng những chiêu thức tàn bạo nhưng chính xác, tập trung vào việc vô hiệu hóa đối thủ thay vì kéo dài cuộc chiến. Anh bị một nhát dao quẹt qua bắp tay. Máu đỏ tươi bắt đầu thấm qua lớp áo da, nhỏ xuống nền xi măng. Anh không hề nhíu mày. Khát vọng bảo vệ khu chợ đã biến Chika thành một cỗ máy chiến đấu vô cảm.Đúng lúc đó, Haruka chạy đến, chứng kiến toàn bộ hiện thực cuộc sống đẫm máu mà Chika đang sống. Cậu thấy Chika hạ gục tên cuối cùng bằng một cú đá cực mạnh vào đầu gối."Takiishi!" Haruka thở hổn hển, gương mặt trắng bệch.
Chika quay lại. Ánh mắt anh lạnh như băng, đầy sự giận dữ và mệt mỏi. Lần đầu tiên, Haruka thấy máu trên người Chika nhiều đến vậy.
"Tao đã bảo mày đừng đến đây!" Chika gầm lên, giọng anh khàn đặc.
"Anh bị thương rồi!" Haruka bước nhanh tới, nhưng Chika lùi lại, giữ khoảng cách."Mày thấy chưa, Sakura? Đây là thế giới của tao. Mày thấy lý tưởng của tao không? Nó dính máu! Mày không thể chạm vào nó mà không bị vấy bẩn. Tao không thể để ánh sáng của mày bị kéo xuống đây!"
Haruka nhìn vết thương đang chảy máu trên tay Chika, rồi nhìn vào đôi mắt đang hy sinh và đau khổ của anh. Cậu biết Chika đang cố đẩy mình ra, nhưng lần này, nó không phải là sự bất cần mà là sự bảo vệ tuyệt vọng."Tôi không sợ máu," Haruka đáp, giọng cậu run rẩy, nhưng ánh mắt kiên định. "Tôi sợ anh cô độc chịu đựng tất cả điều này. Đừng cố gắng tự biến mình thành kẻ thù của chính mình, Takiishi!"Chika không trả lời. Anh chỉ nhìn Haruka bằng ánh mắt day dứt tột cùng. Mặc dù Haruka không bỏ chạy, nhưng Chika biết rằng sự nguy hiểm đã trở thành hiện thực không thể chối cãi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store