Chi Huy Truong Tim Chu
"Ngoan lắm..." Tôi gật gù, tỏ vẻ hài lòng trước sự phục tùng tuyệt đối của anh, dù cho cơ thể anh đang phải chịu đựng sự tra tấn cả về thể xác lẫn tinh thần. Tôi tiến lại gần hơn, đưa tay lên khẽ xoa nhẹ vào phần bụng dưới đang căng phồng lên thấy rõ của anh, ngay vị trí của bàng quang."Ui chà, căng cứng hết cả rồi đấy à?" Tôi nói, giọng điệu vừa như quan tâm vừa như chế nhạo. "Cảm giác thế nào? Khó chịu lắm đúng không? Cố mà nhịn thêm chút nữa đi. Run rẫy lên cho tao xem nào! Cho tao thấy mày đang phải khổ sở chịu đựng như thế nào đi!"Hành động và lời nói của tôi như đổ thêm dầu vào lửa. Quân không thể kìm nén được nữa, anh bắt đầu rên rỉ lớn tiếng hơn, những âm thanh vừa đau đớn vừa mang đầy vẻ cầu xin. "Ahhhh... Hahhh.... Mắc... Mắc quá rồi cậu chủ ơi..." Anh lắp bắp, nước mắt đã giàn giụa trên khuôn mặt đỏ bừng. "Con... con chịu hết nổi rồi... Con muốn... muốn đi tè... Làm ơn..."Hai chân anh theo bản năng kẹp chặt vào nhau, cả người run lên bần bật vì phải gồng mình chống lại áp lực khủng khiếp từ bên trong. Bộ dạng khổ sở, bất lực của anh lúc này thật sự khiến tôi cảm thấy một sự thỏa mãn đen tối khó tả."Đứng nghiêm!" Tôi đột ngột quát lên, giọng đầy uy quyền. "Duỗi thẳng chân ra! Đứng nghiêm chỉnh cho tao! Không được phép kẹp chân lại!"Mệnh lệnh bất ngờ và nghiêm khắc của tôi khiến Quân giật bắn mình. Dù đang ở trong tình trạng cực kỳ khó chịu, anh vẫn cố gắng tuân lệnh. Anh từ từ duỗi thẳng hai chân ra, cố gắng đứng nghiêm theo tư thế chuẩn của quân đội. Tuy nhiên, do áp lực quá lớn từ bàng quang, hai chân anh vẫn có xu hướng khép nhẹ vào nhau một cách vô thức.Thấy vậy, tôi liền nhếch mép cười. Không một chút do dự, tôi bước tới, đứng đối diện anh và dùng đầu gối của mình chêm thẳng vào giữa hai chân anh, ngay vùng đũng quần, tạo ra một áp lực trực tiếp lên bàng quang đang căng cứng như muốn vỡ tung và cả dương vật đang cương lên tột độ của anh."Ahhhhhh!" Quân hét lên một tiếng thất thanh vì sự kích thích đột ngột và dữ dội này. Cảm giác bị ép chặt vào vùng nhạy cảm nhất khi đang phải nhịn tiểu đến cực hạn chắc chắn là một sự tra tấn không thể tả nổi."Sao nào? Thích không?" Tôi ghé sát vào mặt anh, nhìn thẳng vào đôi mắt đang ngấn lệ và đầy hoảng loạn của anh, giọng nói đầy vẻ tàn nhẫn. "Cái cảm giác vừa đau đớn vừa kích thích này... mày muốn nó đúng không? Mày khao khát được tao hành hạ, được tao sỉ nhục như thế này mà, phải không hả, con chó?"Quân không thể nói thành lời nữa, anh chỉ biết rên rỉ lớn hơn, tiếng được tiếng mất, đầu lắc lia lịa nhưng cơ thể lại phản ứng ngược lại. "Ahhhh... Hahhh... Dạ... Dạ... thưa cậu chủ... Con... con muốn..."Tôi biết rồi. Anh ta đã hoàn toàn mất kiểm soát. Giới hạn cuối cùng của sự chịu đựng đã bị phá vỡ. Anh ta sắp sửa không thể kìm nén được nữa, sắp sửa tuôn trào dòng nước tiểu ấm nóng đó ra trong sự bất lực và nhục nhã tột cùng.Tôi đứng đó, hai chân hơi dang rộng, khoanh tay trước ngực, ánh mắt lạnh lùng và đầy chờ đợi quan sát từng cử động nhỏ nhất của Quân. Cơ thể anh run lên ngày càng dữ dội, mồ hôi túa ra trên trán, gương mặt đỏ bừng xen lẫn tái nhợt vì phải gắng sức chịu đựng. Hai tay bị còng giơ cao khiến anh trông càng thêm bất lực và thảm hại.Và rồi, khoảnh khắc tôi mong chờ cuối cùng cũng đến.Từ chính giữa "túp lều" đang căng cứng nơi đũng quần anh, một giọt nước nhỏ từ từ rỉ ra, thấm nhẹ vào lớp vải kaki màu xanh ngọc. Chỉ một giọt thôi, nhưng nó như tín hiệu phá vỡ con đê cuối cùng của sự kìm nén.Quân bật khóc thành tiếng, giọng nói lạc đi vì tuyệt vọng và xấu hổ: "Ahhh... Kh... Không... X... Xong rồi... Cậu chủ..."Ngay sau đó... "Tỏng... Tỏng..."Những giọt nước tiểu đầu tiên bắt đầu rỉ ra một cách không thể kiểm soát, rơi xuống nền gạch nhà vệ sinh tạo thành những tiếng kêu nhỏ. Rồi rất nhanh chóng, dòng chảy trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi nghe thấy tiếng nước chảy ào ào bên trong ống quần anh. Dòng nước tiểu ấm nóng tuôn trào không ngừng, thấm ướt sũng cả một mảng lớn phía trước quần, lan xuống cả hai ống chân.Dòng nước mạnh đến nỗi nó không chỉ thấm đẫm lớp vải quần mà còn rỉ ra ngoài, chảy thành dòng xuống sàn nhà. Đôi vớ dân quân màu xanh ngọc mà anh đang mang cũng nhanh chóng bị dòng nước tiểu vàng sẫm làm cho sậm màu, ướt sũng. Tiếng nước tiểu chảy thành dòng chạm xuống nền gạch vang lên lộp độp trong không gian tĩnh lặng của nhà vệ sinh, một âm thanh vừa trần trụi vừa đầy sỉ nhục.Đi kèm với đó là tiếng rên rỉ gần như gào thét của Quân, một sự pha trộn giữa đau đớn vì bàng quang được giải tỏa đột ngột và nỗi nhục nhã ê chề không thể tả xiết. "Ahhhhh... Cậu chủ ơi.... Con... con xin lỗi cậu... Con không... không nhịn được nữa... Ahhh..."Anh ta vừa rên rỉ xin lỗi, vừa tiếp tục tè không ngừng, cơ thể vẫn run lên bần bật. Một vũng nước tiểu lớn nhanh chóng hình thành dưới chân anh, mùi khai nồng đặc trưng bắt đầu lan tỏa trong không khí.Nhìn bộ dạng thảm hại tột cùng của anh lúc này – hai tay bị còng giơ cao, quần áo ướt sũng nước tiểu, mặt mũi đầm đìa nước mắt và mồ hôi, đứng run rẩy giữa vũng nước khai của chính mình – một cảm giác sung sướng bệnh hoạn đến cực độ xâm chiếm lấy tôi. Nó còn mãnh liệt hơn cả lúc anh ta liếm giày hay ngửi vớ tôi. Cảnh tượng này, sự hạ thấp nhân phẩm đến tận cùng này, nó quá đỗi kích thích.Dương vật tôi co giật liên tục bên trong quần, cứng như đá, đòi hỏi được giải thoát ngay lập tức. Tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Mặc kệ tất cả, mặc kệ đây là nhà vệ sinh của anh ta, mặc kệ anh ta đang đứng đó trong bộ dạng nhục nhã nhất, tôi kéo phắt khóa quần mình xuống, móc "thằng nhỏ" đang gào thét của mình ra.Ngay tại chỗ, ngay trước mặt Quân đang tè dầm không kiểm soát, tôi bắt đầu dùng tay mình tự sục một cách mạnh bạo và trần trụi. Miệng tôi cũng không kìm được mà bật ra những tiếng rên rỉ đầy khoái lạc, những lời nói tục tĩu và bệnh hoạn."Ahhh... Đúng rồi.... Đúng là như vậy.... Tuyệt vời lắm.... Phải thế chứ..." Tôi thở hổn hển, tay di chuyển ngày càng nhanh, mắt vẫn dán chặt vào Quân. "Yeahhhhh.... Tao thích thế này.... Tao thích nhìn mày như thế này lắm.... Anh Quân.... Con chó dơ bẩn của tao.... Tè nữa đi... Tè hết ra đi... Ahhh..."Tôi hoàn toàn đắm chìm trong cơn điên loạn của dục vọng và quyền lực, tự thỏa mãn bản thân ngay trước cảnh tượng hạ nhục tột cùng của người đàn ông mà chỉ mới hôm qua tôi còn thầm ngưỡng mộ.Cơn khoái cảm tột độ khi tự mình giải tỏa ngay trước cảnh tượng Quân tè dầm không kiểm soát dường như đã kích hoạt một phản ứng dây chuyền trong cơ thể tôi. Một cách hoàn toàn bất ngờ và không hề có dấu hiệu báo trước, bàng quang của chính tôi cũng đột nhiên căng lên, một cơn buồn tiểu dữ dội ập đến, mạnh mẽ và cấp bách không kém gì Quân ban nãy.Có lẽ là do sự phấn khích tột độ, hoặc do hiệu ứng tâm lý khi chứng kiến cảnh tượng kia, tôi không rõ nữa. Nhưng điều đó không còn quan trọng. Thay vì cố gắng kìm nén hay tìm cách đi vệ sinh một cách bình thường, một ý nghĩ còn điên rồ và bệnh hoạn hơn cả việc tự sục tại chỗ nảy ra trong đầu tôi.Không một chút do dự, tôi hướng thẳng "thằng nhỏ" đang cương cứng của mình về phía Quân – người vẫn đang đứng đó, run rẩy, ướt sũng và bất lực với hai tay bị còng."Ahhhhh.... Tuyệt vời..." Tôi rên lên một tiếng đầy thỏa mãn khi dòng nước tiểu ấm nóng của chính mình bắt đầu tuôn trào. Tôi không tè xuống sàn, mà tè thẳng vào người anh ta!"Anh Quân... Nhìn này.... Mày nhìn kỹ vào đây cho tao!" Tôi gầm lên, giọng lạc đi vì phấn khích tột độ. Tôi điều chỉnh hướng của dòng nước tiểu, cố tình tè lên khắp người anh, từ chiếc áo sơ mi dân quân màu xanh ngọc, xuống chiếc quần kaki, rồi đến đôi chân đang đi đôi vớ cũng đã ướt sũng nước tiểu của chính anh.Tôi đang "đánh dấu" anh ta! Đánh dấu lên cơ thể anh, lên bộ quân phục của anh, bằng chính nước tiểu của tôi! Cái hành động hạ thấp và chiếm hữu đến cực đoan này khiến tôi cảm thấy một sự sung sướng bệnh hoạn, một cảm giác sở hữu tuyệt đối, một quyền lực đen tối dâng trào mãnh liệt hơn bao giờ hết. Tôi đang biến anh ta thành lãnh địa của riêng tôi, vấy bẩn anh ta bằng dấu ấn của tôi.Anh Quân không hề phản kháng, cũng không tỏ ra ghê tởm hay tức giận. Anh chỉ đứng đó, chịu trận, đôi mắt nhắm nghiền, miệng chỉ phát ra vài tiếng rên rỉ khe khẽ, gần như không nghe rõ, như thể... như thể anh ta đang ngầm đồng ý, thậm chí là đang tận hưởng sự sỉ nhục tột cùng này.Phản ứng đó càng làm tôi thêm điên loạn. Tôi tiếp tục xả hết dòng nước tiểu của mình lên người anh, không chừa một giọt nào. Cảm giác khoan khoái khi bàng quang được giải tỏa hòa quyện với sự thỏa mãn bệnh hoạn khi được hoàn toàn chiếm hữu và làm bẩn "nô lệ" của mình khiến tôi lâng lâng trong một trạng thái đê mê khó tả. Khuôn mặt tôi lúc này chắc chắn đang hiện rõ sự thích thú và điên cuồng. Trò chơi này... đã vượt xa mọi giới hạn mà tôi từng tưởng tượng.Sau khi dòng nước tiểu cuối cùng cũng ngừng chảy, tôi mới nhận ra hậu quả của hành động điên rồ vừa rồi. Vũng nước tiểu trên sàn nhà vệ sinh đã lan rộng ra, và giờ đây, nó đã chạm đến cả chân tôi, làm ướt sũng đôi vớ dân quân xanh ngọc "huyền thoại" của tôi."Đĩ mẹ! Ướt hết vớ của tao rồi Quân!" Tôi bực bội chửi thề, cảm giác ẩm ướt khó chịu nơi bàn chân kéo tôi về thực tại một chút. "Con mẹ nó chứ!"Đúng lúc đó, Quân, người vẫn đang đứng run rẩy với hai tay bị còng và cả người ướt đẫm nước tiểu (cả của anh và của tôi), khẽ ngẩng đầu lên nhìn tôi. Ánh mắt anh ta giờ đây không còn là sự sợ hãi hay xấu hổ nữa, mà là một sự ham muốn trần trụi, một sự khao khát bệnh hoạn đến tột cùng. Anh ta nhìn chằm chằm vào dương vật đang cương cứng đến cực điểm của tôi, rồi lí nhí cất tiếng, giọng đầy van xin:"Cậu chủ ơi... Cậu... cậu cương quá rồi... Con... con có thể... bú nó cho cậu được không ạ?"Lời đề nghị đó, thốt ra từ miệng anh ta trong hoàn cảnh này, nó vừa ghê tởm lại vừa kích thích đến điên cuồng. Dương vật tôi giật nảy lên một cái như phản ứng lại lời mời gọi. Tôi cảm thấy mình sắp không thể kìm nén được nữa. Cơn cực khoái đang đến rất gần rồi."Nhanh lên!" Tôi thở hắt ra một tiếng, giọng gấp gáp ra lệnh. "Tao sắp bắn đến nơi rồi!"Không cần đợi tôi nói thêm lời nào, Quân lập tức hành động. Bất chấp vũng nước tiểu nhớp nháp dưới chân, bất chấp hai tay vẫn đang bị còng giơ cao, anh ta khuỵu gối xuống, quỳ mọp xuống sàn nhà vệ sinh bẩn thỉu. Anh ta ngẩng mặt lên, há miệng ra và dùng môi lưỡi của mình ngậm trọn lấy dương vật đang căng cứng của tôi.Anh ta bắt đầu bằng việc liếm láp sạch sẽ chút nước tiểu còn sót lại trên đầu khấc tôi một cách đầy thành kính, như thể đó là thứ nước thánh cam lồ. Rồi, anh ta bắt đầu dùng miệng mình phục vụ tôi. Đầu anh ta di chuyển nhịp nhàng, đôi môi mềm mại mút lấy dương vật tôi, chiếc lưỡi điêu luyện cuốn quanh thân thể đang rạo rực của tôi. Anh ta bú một cách say mê, cuồng nhiệt, như thể đây là điều anh ta khao khát nhất trên đời."Ahhhhh...." Tôi ngửa cổ ra sau, rên lên một tiếng dài đầy khoái lạc. Cảm giác đê mê sung sướng tột độ lại một lần nữa sống dậy mãnh liệt trong tôi, còn hơn cả lúc tự sục ban nãy. Miệng anh ta ấm áp, ẩm ướt và kỹ năng thì không thể chê vào đâu được."Bú... bú nữa đi... Mạnh lên nữa... Ahhhh..." Tôi thở hổn hển, những lời lẽ tục tĩu, dâm đãng tuôn ra không kiểm soát. "Đúng rồi... Chó Quân... Con chó dâm đãng này... Mày giỏi lắm... Giỏi lắm..."Sự kích thích dồn dập từ nãy đến giờ, từ việc hành hạ anh ta, tự sục, tè vào người anh ta, và bây giờ là được anh ta quỳ xuống bú liếm trong vũng nước tiểu... tất cả như một liều thuốc kích dục cực mạnh khiến tôi phát điên lên. Tôi cảm thấy cơn cực khoái đang ập đến, không thể trì hoãn thêm được nữa.Với một tiếng gầm gừ cuối cùng, tôi dùng tay nhấn mạnh đầu anh ta vào sâu hơn nữa, ép dương vật mình ngập sâu trong cổ họng anh ta. "Tao xả đây! Uống cho hết! Không được nhả ra một giọt nào!"Và rồi, tôi co giật mạnh, bắn hết tất cả lượng tinh dịch còn lại của mình vào sâu trong miệng Quân. Vì buổi chiều đã tự xử một lần rồi, nên lượng tinh dịch lần này không quá nhiều, chỉ là một dòng đặc quánh, ấm nóng. Nhưng đối với Quân, dường như đó là thứ mỹ vị tuyệt hảo nhất. Anh ta nuốt ừng ực một cách ngon lành, không hề tỏ ra khó chịu hay ghê tởm, thậm chí còn có vẻ thích thú và mãn nguyện.Sau khi cơn cực khoái qua đi, tôi thở hổn hển, cảm giác lâng lâng sung sướng. Tôi nhìn xuống Quân, người vẫn đang quỳ đó, ngước nhìn tôi với ánh mắt sùng bái, khóe miệng còn vương lại chút dấu vết của tinh dịch. Tôi đưa tay lên, khẽ xoa đầu anh ta, như đang khen thưởng một con thú cưng ngoan ngoãn."Ngoan lắm... Ngoan!" Tôi lặp lại, rồi thở hắt ra một cái đầy dễ chịu. "Nghe cho rõ đây," tôi nói tiếp, giọng đã bình tĩnh hơn nhưng vẫn đầy quyền lực. "Từ giờ phút này trở đi, mày hoàn toàn là của tao. Cấm tuyệt đối không được phép léng phéng hay tìm kiếm một chủ nhân nào khác. Tao đã 'đánh dấu' mày rồi đấy! Nhớ chưa?"Quân không ngần ngại, gật đầu lia lịa, giọng nói đầy thành khẩn và cam chịu: "Dạ... thưa cậu chủ... Con nhớ kỹ rồi ạ. Con mãi mãi là con chó của cậu."END
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store