Chương 1
S vốn không sinh ra để làm nghề giao hàng, nhưng cậu sinh ra là để gắn liền với một người.
Chiếc xe máy màu xanh lá đã đi khắp mọi ngóc ngách của thành phố, nhưng điểm đến thân thuộc nhất của nó lại là một căn nhà nhỏ nằm cuối con hẻm. Nơi đó có K, người anh trai của S – một người mà S không hề có quan hệ huyết thống, nhưng lại thương hơn cả ruột thịt.
K có đôi mắt lấp lánh như bầu trời đêm, nhưng đôi chân lại mắc phải khuyết tật bẩm sinh. Cuộc sống của K chỉ gói gọn trong căn phòng, nhìn qua khung cửa sổ để cảm nhận thế giới. Nhưng từ khi S xuất hiện, cuộc sống của anh đã có thêm một khoảng trời mới, rộng lớn hơn rất nhiều. S là một sinh viên năm cuối ngành luật, luôn bận rộn với sách vở và công việc shipper để tự trang trải cuộc sống. Nhưng dù bận đến mấy, cậu vẫn dành thời gian mỗi chiều để đến đón K.
S bước vào phòng, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời. K đang ngồi trên chiếc xe lăn, đọc sách bên cửa sổ. "Đã đến giờ đi chơi rồi, anh ơi!"
K gấp sách lại, ánh mắt tràn đầy sự mong đợi. "Hôm nay em sẽ chở anh đi đâu vậy, chàng luật sư shipper?"
"Đi ngắm hoàng hôn," S đáp gọn lỏn, rồi nhẹ nhàng cúi người xuống, bế K lên. K vòng tay ôm chặt lấy cổ S. Cảm giác quen thuộc này khiến K luôn cảm thấy an toàn và ấm áp. S bế anh ra xe, cẩn thận đặt anh ngồi phía trước, lưng anh tựa vào lồng ngực vững chãi của cậu. Chiếc khăn quàng cổ mềm mại được buộc thêm một lần nữa qua lưng S, giữ cho K không bị ngã.
Họ vượt qua những con đường đông đúc, mặc kệ những ánh mắt tò mò. S không quan tâm, chỉ cần K vui là đủ. Gió lùa vào tóc, thổi bay những ưu phiền trong lòng K. K tựa đầu vào vai S, cảm nhận từng nhịp đập nơi trái tim cậu.
Họ dừng lại ở một con đê nhỏ bên bờ sông. Nơi đây không có ai, chỉ có tiếng gió thổi vi vu và ánh nắng chiều vàng rực. S dìu K ngồi xuống, hai người cùng nhìn về phía chân trời, nơi mặt trời đang dần chìm vào giấc ngủ. Ánh sáng cuối cùng của ngày trải dài trên mặt sông, lấp lánh như những mảnh kim cương.
K nhẹ nhàng tựa vào vai S, thì thầm: "Em này, cảm ơn em vì tất cả."
S quay sang, nắm lấy tay K, ngón tay đan chặt vào nhau. "Anh đừng nói những lời khách sáo đó. Em là người may mắn mới đúng. Nhờ có anh, em mới thấy cuộc sống này thật đáng yêu."
K mỉm cười, đôi mắt cong lên thành một vầng trăng khuyết tật. "Em biết không, có những lúc anh đã nghĩ, cuộc sống của mình thật tẻ nhạt. Anh chỉ có thể nhìn thế giới qua khung cửa sổ. Nhưng từ khi em xuất hiện, em đã trở thành đôi chân, là đôi cánh của anh, giúp anh bay đến những nơi xa xôi mà anh chưa bao giờ dám mơ tới."
S hôn nhẹ lên mái tóc K, rồi siết chặt vòng tay. "Anh ngốc, thế giới của em đã gói gọn trong đôi mắt của anh rồi. Anh là điểm đến của mọi hành trình, là mặt trời của mọi bình minh, và cũng là ngôi sao của mọi hoàng hôn."
Hoàng hôn đã đi ngủ, nhường chỗ cho bóng đêm. Và giữa không gian tĩnh lặng ấy, hai trái tim cùng hòa chung một nhịp đập, thầm thì những lời yêu thương.
S, chàng luật sư shipper, đã chở K đi hết cuộc đời.
Và K, người con trai khuyết tật, đã tìm thấy một tình yêu trọn vẹn.
Signed by K.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store