[Chanbaek][tổng tài đừng như vậy][trung trường / ngọt ngược]
Chapter 24
Au đã comeback cho fic này!!!!!!!!!!!!-----------------------------------------------------------------------"Chan Yeol. . . Em là thật sự thích anh. . .""Này. . . Byun Baek Hyun. . ." Cúi đầu nhìn người đang ôm mình."Thích anh. . . Thực sự rất thích anh. . ."". . ." Hai tay do dự không biết có nên ôm cậu hay không, nhưng trước sau vẫn là không làm được, vô lực buông thõng xuống hai bên sườn.Thời gian tựa như ngưng đọng, hai người không nói cũng không nhúc nhích, thẳng đến khi Byun Baek Hyun mở miệng xua tan sự tĩnh lặng."Chan Nyeol. . . Em không đau . . ." Thôi khóc nức nở, dùng chất giọng rầu rĩ nói."Byun Baek Hyun.""Dạ?" Biết rõ Park Chan Yeol kêu mình, nhưng chỉ cất giọng chứ không có ngẩng đầu."Vừa rồi là khóc thật à?""Không có, là giả." Vẫn như trước tựa vào ngực Park Chan Yeol, không có ngẩng đầu.Đột nhiên, hai bàn tay nâng mặt cậu lên."Vì sao lại nói dối?" Hốc mắt cùng cái mũi của Byun Baek Hyun đều đỏ bừng, hoàn toàn bất đồng với lúc giả khóc."Em. . ." Bị câu hỏi của Park Chan Yeol chặn lại, không có biện pháp trả lời hắn."Byun Baek Hyun."". . .""Xuất viện đi." Park Chan Yeol ngồi xổm xuống, ý bảo Byun Baek Hyun leo lên."Được. . ." Byun Baek Hyun dựa sát vào trên lưng Park Chan Yeol, ôm chặt hắn."Cậu thật sự nhẹ đi rất nhiều, đến lúc đó phải đi kiểm tra một chút đó.""Không cần đâu. . . Tuyệt đối không phải do thiếu ăn một bữa. . ."". . ." Thật sự như thế? Mấy chuyện rắc rối xảy ra trên người cún trắng này đều rất kì quái."Chan Nyeol. . ." Byun Baek Hyun đem cằm tựa lên vai Park Chan Yeol."Sao?""Không thể ôm được sao?" Đôi mắt nhắm lại, nhẹ nhàng cọ cọ sườn mặt Park Chan Yeol, không khí hiện giờ tràn ngập mùi hương trên người Park Chan Yeol."Cậu nói cái gì?""Có thể được hay không?" Byun Baek Hyun vẫn mang vẻ mặt chờ mong nhìn Park Chan Yeol."Đương nhiên là không được.""Vậy sao. . ." Byun Baek Hyun uể oải ngửa người ra đằng sau, hại Park Chan Yeol thiếu chút nữa ngã theo."Này, cún trắng cậu muốn tôi đè chết cậu sao hả?" Suýt nữa thì ngã đè lên Byun Baek Hyun rồi."Muốn." Đại khái đây là kiểu chết hạnh phúc nhất."Cậu thật sự bị bóng đập hỏng não rồi hả?" Xoa xoa mái tóc xù của Byun Baek Hyun, bởi vì Byun Baek Hyun phải dựa vào vai hắn cho nên Park Chan Yeol quay đầu mới có thể thoải mái đụng đến đó.'Chụt.' Thừa dịp Park Chan Yeol lơ là, trong nháy mắt cậu dùng sức mổ lên mặt hắn, ngay lập tức trốn đi ánh mắt sao xẹt cùng mơ hồ của Park Chan Yeol.". . ." Đây là lần thứ mấy rồi. . ."Coi như bồi thường cho vụ Chan Nyeol không ôm em."Xem ra sau khi con cún trắng này khóc no nê đã đời một trận, lại tiếp tục cùng hắn so đo. . .Byun Baek Hyun đỏ mặt, kỳ thật là. . .Ôm lưng cũng rất tuyệt. . . Bờ vai Chan Nyeol thật rộng. . . Làm cho người ta cảm thấy an tâm. . . Bất thình lình, Byun Baek Hyun nhắm mắt lại tiến vào mộng đẹp.Nhưng cậu lại không biết đây có thể là lần cuối cùng. . .※Khi Byun Baek Hyun tỉnh lại, đã qua hết một ngày."A! Đến trường thôi! !" Byun Baek Hyun vội vã đứng lên rửa mặt chải đầu thay quần áo, ngay cả bữa sáng cũng không ăn mà chạy tót ra cửa."Byun Baek Hyun." Park Chan Yeol gọi cậu lại, nhưng mà Byun Baek Hyun đã đóng cửa lại rồi.Không cần mình chở sao. . . ?"Yeollie. . . Thì ra vợ anh là con trai?" So Min Hyun chậm rãi từ trên lầu đi xuống, vừa mới đứng ở phòng đối diện chợt nghe thấy giọng nói của Byun Baek Hyun, nhưng mà không có đi ra.Dù sao đi ra cũng không được hay cho lắm, Byun Baek Hyun ngủ nguyên cả ngày hôm qua tới sáng mới dậy, không có phát hiện ra cô ta cũng coi như là bình thường."Phải. . ." Ngay từ đầu đã có chút bất mãn, nhưng ở chung lâu dài cái cảm giác đó cũng phai nhạt dần."Không định ly hôn sao?" Nghiêng đầu nhìn Park Chan Yeol."Ba mẹ sẽ không đồng ý, bọn họ rất tin lời của thầy tướng số."So Min Hyun trầm mặc."Em sẽ có cách."※"Nai con à, mặt cậu sao sưng ghê vậy. . . ? 유ㅁ유" Byun Baek Hyun vốn là mang con tim chờ mong đến trường, kết quả lại phát hiện trên mặt Lu Han dán đầy băng keo cá nhân cùng một đống vết thương."Không có việc gì. . ." Quay mặt đi, không nhìn Byun Baek Hyun.Không trả lời thì. . .Tui đi hỏi lớp trưởng đây ˋ_ˊ"Kyung Soo à, vết thương của nai con là sao vậy?" Byun Baek Hyun hỏi có chút không được tự nhiên, bởi vì vết thương trên người Do Kyung Soo so với Lu Han còn nhiều hơn."Tớ cũng không biết. . . Hỏi cậu ấy cũng không có đáp. . ."Chẳng lẽ Oh Se Hun sau khi rời khỏi đó cũng không tìm được nai con sao ㅇㅁㅇ?Hay là đã tìm được rồi? Sau đó cùng nai con đánh nhau ㅇㅁㅇ?Đến cuối cùng, Oh Se Hun bị nai con đánh cho đến chết ㅇㅁㅇ? !Byun Baek Hyun lắc đầu, ép chính mình không được suy nghĩ sâu xa như vậy, vội gửi tin nhắn cho Oh Se Hun.'Se Hun Se Hun, anh không tìm được nai con sao? Cậu ấy thế nào ㅇㅅㅇ? — Baek Baek'Không bao lâu, di động rung lên.Byun Baek Hyun nhìn thấy là tin nhắn của Oh Se Hun thì thở nhẹ, cho dù là bị đánh đến độ nhập viện cũng được, ít ra có thể xác định anh ta còn sống.Byun Baek Hyun lại quên rằng, Oh Se Hun hiện tại không còn yếu đuối như trước kia nữa. . .'Có tìm được. . . Khi đó cậu ấy đánh nhau với bọn người hầu trong nhà, sau đó mới ngăn lại được, nai con sớm bị đánh đến độ trên người đều là vết thương. — Oh Se Hun''Vậy hai người đã làm hòa chưa? — Baek Baek''Không có, bởi vì chạm mặt cậu ấy, bị đánh cho một quyền. — Oh Se Hun 'Byun Baek Hyun vốn nghĩ muốn hỏi lại vì sao không né đi, Oh Se Hun lại truyền đến một tin nhắn.'Đừng hỏi tôi vì sao không né đi, bởi vì tôi thương cậu ấy, cho dù là nắm tay cũng là phải xin phép ý của cậu ấy. — Oh Se Hun'". . ." Byun Baek Hyun tắt di động, không trả lời tin nhắn nữa.Thật hâm mộ quá đi. . . Se Hun có thể vì Lu Han chịu được chuyện này. . . Nếu là mình nói, đụng tới Chan Nyeol thì đã bị anh ấy trừng cho đến sợ luôn ấy. . ."Nai con à, thật sự không thể tha thứ cho Se Hun sao?""Đã nói không sao cả mà, tóm lại, tụi tớ không thể trở lại như trước kia nữa." Lu Han hiện tại căn bản không muốn nói chuyện, khóe miệng động một chút chạm đến miệng vết thương, gây nên cơn đau.". . . Ang. . . ㅜㅁㅜ""Baek Baek? ! Đau thật. . . Cậu khóc cái gì. . .""Bởi vì tớ rất hâm mộ nai con ㅜㅅㅜ Có Se Hun yêu cậu như thế, tớ theo đuổi Chan Nyeol cực khổ là thế, vậy mà anh ấy đếch thèm quan tâm tới tớ ㅠㅁㅠ"". . ." Trái tim Lu Han bị đâm một phát đau.Hình như là như vậy. . . Oh Se Hun hiện tại cùng Byun Baek Hyun giống như. . . ?Đau khổ vì tình?"Nai con, rồi cậu sẽ cho anh ta một cơ hội thôi, trước kia anh ta rất hiền lành, nếu cha mẹ anh ta hiện tại lại kêu anh ta đi nơi nào đó khổ luyện hoặc là học hỏi, cậu có tin anh ta sẽ cự tuyệt mà ở lại bên cạnh cậu không?"Lu Han kinh ngạc ngẩng đầu."Sao thế?""Tớ hiểu rồi, lần này sẽ nghe theo lời của cậu, nhưng có điều kiện." Oh Se Hun anh tốt nhất đừng làm cho tôi thất vọng thêm lần nữa."Cái gì cơ?""Đừng theo đuổi Park Chan Yeol nữa.""Hả?" Byun Baek Hyun nhất thời không biết phản ứng lại.Lu Han đang nói cái gì vậy. . . ?"Cậu sẽ bị tổn thương đấy.""Ai nha. . . Nai con à, cậu nói cái gì thế hả?" Byun Baek Hyun không nhìn cậu ta, cười trừ."Anh ta không thương cậu!" Nụ cười trên mặt Byun Baek Hyun lập tức biến mất, sau đó đứng dậy."Chuyện này không cần cậu nói! !""Baek Baek. . ." Nước bọt không ngừng rơi trên mặt bàn Lu Han."Thật xin lỗi. . . Nhưng không cần nhắc lại chuyện này với tớ đâu . . . Tớ hiểu rõ điều này hơn mọi người. . ." Byun Baek Hyun cầm túi xách ra khỏi phòng học."Baek Baek? Baek Hyun? !" Cũng không quan tâm đến Lu Han đang gọi cậu đằng sau.Byun Baek Hyun một mình cô đơn đứng ở đầu đường, túi tiền bởi vì buổi sáng vội đi cũng không mang, cậu cứ chạy , mãi, muốn nhanh đi đến tòa nhà PARK tìm Park Chan Yeol.Mặt than cũng được. . .Máu lạnh cũng được. . .Chỉ cần là Park Chan Yeol cậu đều thích."A, cậu Byun, cậu tìm tổng tài hả?" Tiếp tân thấy Byun Baek Hyun, khóe miệng liền cong lên, cơ hồ toàn bộ công ty rất thích nhân vật tên Byun Baek Hyun này."Dạ, Chan Nyeol hẳn là ở trong này ạ?""Ở kia, cậu trực tiếp đi lên là được." Dù sao cũng là ý của phu nhân, tổng tài cũng không thể từ chối được."Được, cám ơn chị tiếp tân bánh mật nhiều ạ." Che giấu tâm tình khổ sở ban nãy, hướng về phía chị tiếp tân mỉm cười.Đi vào thang máy.Có lẽ. . . Tiếp tân khi đó nên cản Byun Baek Hyun.–"Ủa? Cậu Byun sao cậu lại. . ." Tiếp tân nhìn Byun Baek Hyun dùng tốc độ cực đại chạy ra ngoài.Không phải vừa mới đi lên sao? Thế nào lại xuống dưới rồi. . .Không lâu sau, lại thấy Park Chan Yeol vội chạy ra, nhìn xung quanh một hồi, lúc sau đi tới chỗ cô."Byun Baek Hyun đâu?""Chạy. . . Chạy ra ngoài rồi ạ. . ." Tiếp tân chỉ về hướng Byun Baek Hyun chạy ra."Chậc. . ." Park Chan Yeol đem áo vest để tại bàn tiếp tân, sau đó đuổi theo.Tiếp tân nên ngăn Byun Baek Hyun lại. . .Nếu không cậu ấy cũng sẽ không nhìn thấy cảnh.Park Chan Yeol đang hôn một cô gái lạ mặt.===Ahn===
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store