Chaenie Bhtt Thanh Hon Voi Le Quy
--Trân Ni đang hưởng thụ một vườn hoa lớn ở gần chính điện, Tiểu Hoa dạt một bên lời căn dặn của Thái Anh mà đem nàng đi ra khỏi phủ chơi. Ở hoa viên này rất lớn, còn có nhiều hòn non bộ nuôi cá quý. Nàng rất thích cho nên mới đi dạo ngắm cảnh, không hề 'tung tăng bay nhảy' như lời đồnTiểu Hoa đứng bên cạnh chấp tay ra đằng trước, áy náy suy nghĩ cái gì đó. Rồi lại nhìn sang Thái tử phi đang ngồi chồm hổm xem cá
" Tham kiến Thái tử phi, chúng thần có lệnh bắt người đem đến Kiền Vương thư phòng "" Tham kiến Thái thử phi, thần có lệnh dẫn người đi triệu kiến Hoàng đế "Hai tiếng nam nhân vừa vang cùng lúc, một người quỳ một chân hành lễ, một người khom người chấp tay nghiêm túc. Bốn mắt nhìn nhau, hai nam nhân đanh đá giao chiến ngầmNàng xoay người đã thấy hai nam nhân một người là hộ vệ ban nãy ở trước cổng Kiền Vương phủ, một người tôn quý hơn đứng khom người. Bọn họ không đoái hoài đến nàng, chỉ lo cấu xé ánh mắt đối phương" Gì vậy? "
Trân Ni nhìn hai người bọn họ rồi nhìn sang Tiểu Hoa khó hiểu.
" Thái tử phi, Thái tử điện hạ ra lệnh đem người đến thư phòng Kiền Vương phủ "
Nam nhân hộ vệ lập lại
" Thái tử phi, Hoàng đế muốn triệu kiến người đến Long Triền uống trà "
Nam nhân bên cạnh không nhượng bộ cũng nhắc lại thật kỹ càng
" Đi ta với ngươi đi gặp Hoàng thượng "
Nàng giơ tay lên chỉ chỉ nam nhân tôn quý hơn, liền liếc mắt nhìn cái nam nhân hộ vệ. Nghênh mặt phất tay đi trước, bỏ lại cả ba người phía sau
" Tiểu Hoa!! Đi theo ta "
Nàng không quên gọi theo tiểu cung nữ đó. Tiểu Hoa một phen cứ tưởng thoát khỏi rồi
Vừa nãy tên hộ vệ đó còn vui vẻ để Tiểu Hoa dẫn nàng ra ngoài phủ, như thế nào bán đứng nhau đi báo tin cho Thái Anh làm gì. Rồi cái tên đó nữa, ỷ thế bắt người à quên mất bổn tiểu thư là ai sao?
Cho nên nàng oán giận đi một nước theo nam nhân kia đến chỗ Cô cô của y uống nước trò chuyện vậy. Tuy vẫn còn xa lạ nhưng ít ra vẫn tốt hơn ngồi ở thư phòng nhìn y làm việc
--
" Trân Ni đến rồi đó hả, con ngồi đi "
Phác Tố Nghi an nhàn ngồi ở ghế mạ vàng sang trọng chính giữa, Trân Ni ngồi xuống đối diện. Nàng vốn không quen xưng hộ cô cô cho nên chỉ cúi người lễ phép hô 'hoàng đế' một tiếng
Tố Nghi bĩu môi với cách xưng hô xa lạ như vậy, nhưng vẫn thông cảm cho nàng chưa quen. Xưa nay chỉ có một mình chất nữ Thái Anh là dám không hành lễ, nay nó lại đào tạo ra một nương tử cũng không hành lễ với Hoàng đế ta luôn kia kìa...Hoàng thượng giận hờn trách móc
" Cô cô nghe nói con bức hôn đích chất của ta hả "
Cô cô hoà nhã ung dung tra hỏi nàng. Theo lời Triệu Vi nói lại thì cái tiểu Thái tử phi này rất ngang bướng thường xuyên ức hiếp, kí đầu véo tai vỗ má bạch bạch Thái tử điện hả, còn nhiều lần đuổi y ra thư phòng hoặc sàn đất ngủ, Thái tử tôn quý còn bị nàng đạp một cước văng tám thước vì tưởng là sắc lang. Triệu Vi còn khai hai người họ tuy bất hoà nhưng trăm trăm nghìn lần Thái Anh đều bảo vệ cho Trân Ni. Cho nên Tố Nghi mới hoài nghi muốn trò chuyện cùng nàng chút
Đường đường là Đích chất tôn quý của ta lại bị tiểu cô nương này ức hiếp uỷ khuất...
--
" Hả? Cô cô trên đường tranh đoạt thê tử của ta á? "
Thái Anh nghe không lầm, Doãn Hi vừa nói Doanh Hàm đi đến hoa viên theo lời của Hoàng đế cho gọi Thái tử phi đi dùng trà. Y liền thở dài
" Ai nha, cô cô muốn làm gì nàng vậy. Trân Ni ơi nàng không chịu về bên ta mà đi đến đó...huhu "
Kì cục quá đi mà, phu quân gọi mà nàng không đến. Cô cô gọi một cái nàng liền mặc kệ đi theo
___
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store