ZingTruyen.Store

(Chaelisa Ver) _ PHÁN QUYẾT CỦA THẨM PHÁN

3.9

heydamiannguyen01

Trong phòng, Jongin vừa thấy Namgil và Miyeon thì biết ngay mình đang ở đâu rồi.

Nửa thân trên của hắn đã bị trói chặt, hắn hoảng sợ nhìn xung quanh, sau đó không kìm được mà chất vấn: "Tao bị bắt tới đây, không phải là do mày đấy chứ?"

Namgil không có gì bỏ bụng suốt hai ngày liền, lại bị hành hạ tinh thần trong thời gian dài, thế nên lúc này đây, cậu ta chỉ có thể nằm trong góc hừ lạnh.

"Mày là người đăng đoạn video trong phòng vệ sinh nữ lên mạng đúng không? Bằng không chị ta bắt mày làm gì."

Jongin im lặng.

Namgil đột ngột nổi điên.

"Đều tại mày! Là mày nói với tao, nếu chuyện này lớn lên thì chắc chắn người đầu tiên trừng trị Hyunbin sẽ được nổi tiếng, vì thế tao mới cho người vây đánh nó, còn mua tài khoản ảo để phát động trò bạo lực mạng với nó nữa! Là mày hại tao!"

Mắt kính của Jongin đã vỡ mất một mảnh, hắn nhìn Namgil với vẻ dửng dưng.

"Giờ lại quay sang trách tao hả? Khi đó tao chỉ nói thế thôi, chứ tao có yêu cầu mày ra tay đâu? Sao lúc được đám người trên mạng tung hô, mày không nói là tao hại mày đi?"

Giọng nói hả hê đó đã hoàn toàn chọc tức Namgil.

Cậu ta lê tấm thân mệt mỏi bò dậy, sau đó nhào đến chỗ Jongin.

Nhưng thể lục của Jongin mạnh hơn cậu ta quá nhiều, trận chiến nhanh chóng thiên về một phía.

Namgil đang bị đánh cho bầm dập thì chợt khựng lại, bởi vì trong tai cậu ta truyền đến một giọng nói lạnh như băng.

"Hỏi Jongin xem, vì sao hắn muốn hại Hyunbin?"

Cậu ta chẳng biết tai nghe mini này được nhét vào tai mình từ bao giờ nên cứ ngây người ra, tôi lạnh lùng nhìn vào màn hình, nhận lấy micro trong tay Chaeyoung rồi nói: "Hôm nay tao gặp em gái mày rồi, con bé đáng yêu đấy."

Đồng tử của Namgil co lại.

Cậu ta đá văng Jongin, sau đó thở hồng hộc trốn trong góc rồi ổn định giọng nói.

"Chúng ta đánh nhau ở đây chẳng có nghĩa lý gì cả."

Jongin cười lạnh rồi cũng ngồi xuống theo.

Namgil ngập ngừng đôi chút mới hỏi: "Hyunbin làm gì mày? Sao mày hại nó?"

Jongin nghe thế thì ngẩn ra, rời mắt sang hướng khác.

"Nó cũng đâu làm gì mày, mà mày bạo lực mạng nó đấy thôi."

"Này! Tao không giống mày đâu, cậu ấm à, ai mà chả biết nhà mày giàu, thành tích của mày cũng tốt, mày chính là cục cưng cục vàng trong mắt thầy cô giáo, thế mà mày vẫn ra tay hại Hyunbin, chắc chắn là do nó đắc tội với mày nhỉ?"

Thấy Jongin vẫn không chịu lên tiếng, Namgil toát cả mồ hôi, cậu ta bắt đầu khiêu khích: "Nơi này chỉ có mấy người chúng ta, thế mà mày cũng không dám nói, đúng là đồ thỏ đế."

Jongin liếc nhìn xung quanh.

Cũng đúng, trừ hắn ra thì chỉ có mỗi Namgil và Miyeon.

Miyeon đang nằm dưới đất, cô ta cứ ngây ngốc nhìn lên trần nhà, chả biết đang nghĩ cái gì.

Jongin cười giễu: "Ghét một người mà cần lý do hả?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store