ZingTruyen.Store

Chaelisa Giot Dang Tinh Chung Ta End

......

Lisa vẫn nửa mê nửa tỉnh khi nghe được tiếng gọi của Hae Min, còn tưởng mình lại nằm mơ, hoặc sinh bệnh nên nghe nhầm. Nhưng ngay sau đó, trán của Lisa được thứ gì đó che lên man mát lành lạnh, cảm giác lạnh lẽo này giảm bớt cơn đau đầu cũng hạ thấp trên nhiệt độ trán Lisa.

Lisa mở mắt ra, mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, rồi lại không dám xác định, mình là thật sự nhìn thấy hay xuất hiện ảo giác.

"Người nào. . . . . . Cô là ai. . . . . ."

Lisa nhìn Chaeyoung lẩm bẩm nói nhỏ.
Mới hai ngày không thấy, Lisa liền gầy đi rất nhiều, khuôn mặt tái nhợt, khiến Chaeyoung sợ hết hồn, lại hết sức đau lòng.

"Cô rốt cuộc là ai. . . . . ."

Lisa lại hỏi lần nữa.

Nghe Lisa lẩm bẩm mê sảng, khẽ vuốt ve lông mi nhíu chặt của Lisa, Chaeyoung tương đối đau lòng, nhỏ giọng trấn an:

"Nói khổ sở như vậy, vậy đừng nghĩ nữa, đừng nghĩ nữa."

Chaeyoung biết Lisa bị bệnh, im lặng ở một bên đợi, không ầm ĩ làm phiền. Cô thay Lisa nấu cháo trắng, thêm một chút muối ăn, thổi nguội một thìa nhỏ, chậm rãi đút cho Lisa. Lisa bị động uống xong những thứ cháo kia, người có một chút tỉnh táo, Lisa nhìn chằm chằm Chaeyoung, cảm giác tình huống như vậy đã từng xảy ra, trong đầu thoáng qua một chút kí ức ngắn mơ hồ.
Lisa hình như cũng giống hiện tại bị bệnh liệt giường, bởi vì thủy đậu kéo dài mà sốt cao, thân thể ngứa ngáy, khi đó một mình Lisa ở tại Hàn Quốc , cho là mình sẽ bệnh chết ở nhà, kết quả, Chaeyoung giống như thiên sứ xuất hiện.

Giờ khắc này ở trước mắt Lisa, Chaeyoung cũng giống như thiên sứ lúc đó. Nhưng Lisa không xác định được có phải chuyện đó đã từng xảy ra hay không, tựa như cũng không xác định được hiện tại những điều Lisa cảm thấy tất cả là chân thật hay đang mơ. Cho nên Lisa không dám chớp mắt mắt, sợ hình ảnh sẽ biến mất, vì vậy, khi Chaeyoung xoay người phải đi ra ngoài, Lisa lấy hết hơi sức, kéo cô tới gần mình, hôn lên môi của cô.

Một phần của kí ức đã niêm phong bị đào ra, Chaeyoung còn đắm chìm trong phần ngọt ngào đó, ngây người rồi lại không thèm để ý chút nào thoát người ra. Lisa sau khi hôn cô, lại ngủ mê man như trước, bình tĩnh giống như không có bất kỳ chuyện gì xảy ra.

Cô biết, không cần thiết nổi giận với người bị bệnh, căn bản như vậy không có ý nghĩa. Cho nên cô quyết định ở lại đến sau khi Lisa tỉnh lại, cũng làm bộ như chuyện gì cũng không có xảy ra, nhưng cô quên còn có nhóc con của mình là người chứng kiến.

Lúc trời sáng, Lisa rốt cuộc tỉnh dậy. Lisa đã mơ một giấc mơ dài, trong mơ có Chaeyoung và Hae Min, càng khoa trương hơn, ở trong mơ, Lisa đã hôn cô.
Mà khi Lisa mở mắt ra, thấy Chaeyoung cùng Hae Min thật sự xuất hiện tại trước mắt thì không khỏi nghĩ mình còn đang trong giấc mơ không tỉnh táo.

"Appa, appa thấy sao rồi?"

Hae Min nhào tới ôm lấy Lisa, rất quan tâm hỏi .

"Appa tốt hơn nhiều rồi. . . . . . Hai người. . . . . . tại sao lại ở chỗ này?"

Tầm mắt của Lisa từ Hae Min chậm rãi dời về phía Chaeyoung.

"Hae Min muốn tới tìm Lisa, tới đây đúng lúc gặp phải trợ lý của Lisa, nói Lisa bị bệnh, nên cho chúng tôi đi vào ."

"Li bị bệnh sao. . . . . . Li nghĩ Li chỉ ngủ thiếp đi, còn mơ một giấc mơ rất dài."

Hae Min tùy tiện hỏi:
"Appa ở trong mơ có hôn umma không?"

Một câu đồng ngôn đồng ngữ, làm cho Chaeyoung và Lisa lúng túng.

"Appa nói mớ sao. . . . . ."

Lisa lúng túng hỏi.

"Không phải, appa hôn umma, còn gọi umma là Chaengie. . . . . ."

Chaeyoung xấu hổ chỉ muốn chui xuống hố, sợ nhóc sẽ tiếp tục nói ra lời ngoài dự đoán, cô vội cầm túi xách lên, lôi kéo con nói:

"Tốt rồi, appa đã tỉnh, chúng ta cũng nên về nhà."

"Đợi chút, chúng ta nói chuyện một chút có được không?"

Lisa từ trên giường ngồi dậy, nói với con:

"Hae Min, con đi vào phòng làm việc của appa chơi máy vi tính một chút, để appa và umma nói mấy câu được không?"

"Appa muốn cùng umma nói chuyện yêu đương sao?"

Nhóc cười híp mắt hỏi. Câu đồng ngôn đồng ngữ này lại khiến hai người rất lúng túng, nhưng vì để không làm mất thời gian, nhóc ngoan ngoãn nhường lại không gian, Lisa gật đầu, nghiêm túc thừa nhận.

"Không sai."

"Không thành vấn đề, vậy con không làm kì đà cản mũi, nhanh chóng rời đi."

Nhóc sảng khoái nhảy xuống giường, chạy như một làn gió ra khỏi phòng.

"Lisa không nên nói với con như vậy, Hae Min sẽ hiểu lầm."

"Hiểu lầm? Nhưng Li hôn em không phải sao?"

"Đó là một sai lầm, Lisa bị bệnh. . . . . . cho là mình đang nằm mơ. . . . . ."

Tựa như kí ức bị mở ra, ngay chính cô cũng không phân rõ được rốt cuộc đó là sự thật hay đang trong kí ức.

"Li giống như nhớ lại một chút kí ức, trước kia luôn có bóng người mơ hồ rất giống em, rất chân thật, cảm giác giống như thật sự đã xảy ra, lại giống như chuyện này xảy ra cách đây chưa lâu."

"Không cần suy nghĩ nữa."

Thấy Lisa lại cau mày suy nghĩ sâu xa, cô không khỏi lo lắng bật thốt lên.

"Có ý gì?"

"Rất khổ sở không phải sao? Lisa không phải bởi vì cố nhớ lại kí ức mới khiến bản thân thảm như vậy, hành hạ mình như vậy, thậm chí còn làm mình ngã bệnh, nếu khổ sở như vậy, thì tại sao lại không dừng lại?"

"Là em hi vọng Li nhớ lại, không phải sao? Bởi vì Li quên mất, cho nên em vẫn không tha thứ cho Li, luôn hiểu lầm Li đang lừa gạt em, đùa bỡn em, không tin Li thật sự quên mất tất cả mọi chuyện. Mà Li cũng muốn chứng minh mình không phải người ti tiện như vậy."

Vừa bắt đầu thật sự cho rằng như vậy, cô cho rằng Lisa cố ý giả bộ mất trí nhớ, nhưng khi nhìn thấy Lisa bị bệnh, trong mộng không ngừng hỏi cô là người nào, cô biết là cô hiểu lầm Lisa.

"Tôi tin tưởng Lisa mất trí nhớ, như vậy Lisa có thể ngừng ép buộc mình được không?"

"Không, hiện tại Li càng cảm thấy không nhớ lại là không thể."

Bởi vì những thứ kia dần dần rõ ràng từng đoạn nhỏ, khiến Lisa càng muốn biết những kí ức ngọt ngào bị quên lãng kia.

"Lisa cần gì phải tự tìm khổ sở!"

"Nếu như em cũng cảm thấy Li cực khổ, hãy giúp Li một chút đi."

Giúp thế nào? Lại không thể đưa Lisa vào trí nhớ của cô. Coi như có thể làm như vậy, đưa vào cũng không phải chính đương sự là Lisa, vẫn không có ý nghĩa.

"Tôi tin tưởng Lisa bị mất trí nhớ, không cần chế tạo áp lực thêm cho mình."

"Em không giúp Li cũng không sao, Li sẽ tự mình tìm đáp án."

Xem ra Lisa đã quyết định chủ ý, cô thì sao? Thật sự có biện pháp đối với hành động tự làm khổ mình của Lisa nhắm một mắt, mở một mắt sao?

Bởi vì một nụ hôn, khoảng cách giữa Chaeyoung và Lisa đột nhiên kéo gần lại, mặc dù Lisa vẫn không muốn tiến thêm như trước, nhưng càng thêm trở nên tích cực. Nhưng Lisa tích cực lại khổ Chaeyoung.


.....

--------
Ố la la:))
Cũng may là nay tui uống ít nếu không thì làm khùng làm điên nữa rồi😑

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store