Chaelisa Another Morning With You Multishot
***
***
Chaeyoung đã quên mất mình bắt đầu thích cậu từ lúc nào. Đó không hẳn là quên, có lẽ là không rõ thì đúng hơn.
Chaeyoung nhớ rằng mình đã cảm thấy rung rinh một chút mỗi khi cậu mở tủ lạnh và tự động lấy đồ uống cho cả hai mà chẳng cần cô lên tiếng nhờ vả.
Chaeyoung cũng rung động khi cậu nhìn cô với ánh mắt cún con của cậu mỗi khi muốn đòi hỏi cô một điều gì đó.
Chaeyoung biết ơn cậu rất nhiều bởi cô biết cánh tay cậu vẫn luôn để hờ sau lưng cô, để mỗi khi cô cảm thấy mình như muốn chùn bước, chỉ cần quay lưng lại là có ngay bờ vai cậu phía sau. Bờ vai cậu cũng thật nhỏ bé, nhưng vững chãi và ấm áp. Và nó là của một mình cô.
Park Chaeyoung tự hỏi bản thân mình rất nhiều về cảm giác cô dành cho cậu, cũng đã từng phủ nhận rất nhiều. Rằng cô, người như cô sẽ chẳng bao giờ động lòng trước một kẻ ngốc nghếch và vô tư như cậu. Cũng vì cậu vô tư mà chẳng biết bao nhiêu lần cậu làm cô tổn thương, cũng vì cậu ngốc nghếch mà mỗi lần như vậy, cậu chẳng thể nhận ra rằng điều cậu nói hay làm ảnh hưởng tới cô nhường nào. Rốt cuộc, Park Chaeyoung vẫn phải kết luận đó là yêu đơn phương và đến nay có lẽ đã gần bốn năm rồi.
Trong bốn năm ấy, Park Chaeyoung hết lần này đến lần khác muốn từ bỏ, muốn bỏ quách đi bởi yêu đơn phương có bao giờ là vui vẻ.
- Chaeyoung, chẳng phải nếu là giữa nam và nữ thì hai đứa đã đi đến tình yêu từ rất lâu rồi sao? - Jennie unnie nhìn cô với ánh mắt chán nản của chị - Vì là giữa hai đứa con gái, nên em mới không phân biệt được đâu là bạn đâu là yêu đấy!
Park Chaeyoung chỉ biết cười xoà với chị rồi lại tiếp tục điệu nhạc trên chiếc guitar của mình. Thì cũng là vì hai đứa con gái nên cô mới ôm ấp tình cảm này mãi, không phải sao?
Những ngày đầu mới debut, quản lý của họ đã nhắc nhở cô không được nhìn Lisa với ánh mắt "như vậy" trước ống kính. Park Chaeyoung chẳng rõ ánh mắt "như vậy" là gì, chỉ là cô vẫn nhớ như in rằng mình đã từng buồn rất nhiều, buồn đến nỗi chẳng muốn nhìn cậu hay chạm vào cậu nữa. Không phải vì lời nói của chị quản lý tổn thương cô mà là bởi tình cảm của cô rõ rành rành, ai nhìn vào cũng biết, chỉ có cậu là vẫn vô tư khoác vai cô mọi lúc, mặc cho hai má cô cứ mãi ửng hồng.
Sau tất cả những gì đã trải qua cùng nhau, cậu vẫn không biết gì hết sao?
***
- Chaeyoung à, tớ yêu cậu, yêu cậu yêu cậu!!!
Lại là cậu, đồ dở hơi vô tâm xấu xí!
- Chaeng Chaeng! Tớ yêu cậu nhiều lắm!
Cậu lại chọt hai má cô, dụi cằm cậu vào hõm cổ cô.
- Chaeng à, lần ngày nghỉ Tết Nguyên Đán, cậu có muốn về Thái với tớ không? Thái Lan không ăn Tết giống ở Hàn nhưng bọn mình được nghỉ mà, tớ về chơi với mẹ còn cậu về ăn Tom Yum Kum, cậu thích lắm mà phải không?
Chaeyoung chẳng trả lời cậu mà nghĩ thầm trong bụng. Cậu không ăn Tết Nguyên Đán nhưng cô là người Hàn, một thiếu nữ Hàn Quốc truyền thống, với cô khoảnh khắc đất trời chuyển giao là thiêng liêng vô cùng, cùng cậu trải qua giao thừa chắc cô sẽ lại thích cậu hơn nữa mất.
- Để tớ nghĩ đã - Chaeyoung đẩy cậu ra. Những đụng chạm của cậu bây giờ cũng thật nguy hiểm.
Nhưng rồi Chaeyoung thấy cậu im lặng, rồi cậu ngồi dậy và cũng kéo cô ngồi dậy luôn. Cậu nhìn thẳng vào mắt cô.
- Chaeng à, dạo này cậu cứ tránh tớ, tớ đã lại làm gì sai sao?
Ánh mắt cún con của cậu lại xuất hiện, Chaeyoung lại muốn nhũn hết cả ra.
- Không - Cô quay đầu tránh ánh mắt cậu - Cậu không có lỗi gì cả.
- Vậy sao hôm nay đi sở thú, cậu cứ tránh tớ, vừa rồi cũng không để tớ ôm, bây giờ thì chẳng thèm nhìn tớ?
Trong mắt cậu hiện lên một điều gì đó giống như sự tổn thương mờ nhạt.
- Tớ có mình cậu thôi, đừng như vậy... - Lisa cúi đầu mân mê bàn tay cô - Dạo này cậu tránh tớ nhiều lắm...
Đấy! Lalisa cứ như thế, làm sao mà Park Chaeyoung lại không tránh cho được. Cô cứ để cho cậu mân mê bàn tay mình, im lặng ngắm nhìn cậu. Park Chaeyoung nên làm gì với tình cảm này đây?
- Cậu quan trọng với tớ lắm Chaeyoung à, chắc cậu không hiểu đâu. Tớ cũng chẳng hiểu nổi tớ - Cậu ngừng lại một chút - Chỉ là đừng tránh tớ, cậu quan trọng lắm Chaeyoung à...
Cậu nhắc từ "quan trọng" đến hai lần liền trong một câu nói. Cậu lại làm Park Chaeyoung muốn nhũn ra. Chaeng bất giác rút tay mình ra khỏi tay cậu, mặc cho ánh mắt sững sờ của cậu.
- Tớ phải làm gì với cậu đây? - Lisa vẫn cúi đầu nhưng giọng nói cậu có gì như nứt vỡ - Chaeng, tớ yêu cậu.
Cậu lại nói thế rồi, sao mỗi lần như vậy, cậu không để ý rằng Chaeyoung luôn quay mặt đi không đáp lời cậu. Cậu có bao giờ quan tâm đâu?
Chaeyoung quay đi không thèm nhìn cậu nữa, cô đã chán cái cảnh tượng này lắm rồi. Cậu sẽ mãi vô tình nói những lời mà đối với Chaeyoung là ngọt ngào vô cùng. Cô mà cứ tiếp tục rung động, mọi chuyện sẽ còn tệ hơn rất nhiều.
- Cậu chẳng để ý gì đến những lời tớ nói nhỉ?
Giọng cậu đều đều, Chaeyoung vẫn chẳng thể nhìn vào mắt cậu.
- Chaeyoung, nhìn tớ này!
- ...
Hơi ấm từ bàn tay cậu chợt bao phủ lấy hai má Chaeyoungie, cậu nhẹ nhàng để gương mặt cô đối diện với cậu. Chaeyoung để mặc cậu, vẫn nhìn chăm chăm vào hai bàn tay đang để trên đùi của mình.
- Chaeng!
Cậu lại khẽ gọi, hai má Chaeyoung trở nên nóng bừng bởi bàn tay cậu vẫn khẽ chạm vào nó.
Chaeyoung thấy gương mặt cậu ở gần hơn, ở rất rất gần. Cô có thể cảm nhận được từng nhịp thở của cậu, cái cách cậu nhìn cô buồn rầu rồi lưỡng lự. Và cậu ngày một gần hơn, cậu chạm môi cậu vào môi cô thật khẽ.
Chaeyoungie không rõ điều gì vừa xảy ra trong một giây trước, cô chỉ biết hơi ấm ở đôi môi cậu vẫn đọng lại trong cô. Cậu lại tiếp tục nhìn cô, vẫn gần như thế, và cậu im lặng. Cứ thế, chỉ còn lại một khoảng lặng và những tiếng thở.
Chaeyoung chẳng thể tập trung sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, Chaeyoung chỉ biết nhìn chăm chăm vào đôi môi phía đối diện cô. Và một lần nữa, cậu tiến lại gần, gần đến khi giữa họ chẳng còn khoảng cách.
Park Chaeyoung luôn biết rằng cậu có một đôi môi mọng và mềm mại nhưng cô chưa bao giờ được cảm nhận nó một cách rõ ràng đến thế. Đây không phải là một cái chạm nữa rồi, đây chính xác là hôn! Park Chaeyoung hoàn toàn nhũn ra rồi, đổ rạp mất rồi!
Chỉ cho đến khi tỉnh táo lại, Chaeyoung mới nhận ra rằng mình đang vòng hai tay qua cổ cậu còn tay cậu thì đang đặt nhẹ ở eo cô. Cậu lại nhìn cô với ánh mắt tinh nghịch. Lalisa, cậu có lẽ đang khoái trí lắm.
- Vậy cậu sẽ về Thái với tớ chứ?
***
End.
***
Hi =)) đây gần như là những gì tớ nhận định về mối quan hệ của hai bạn này dưới góc nhìn của Park Rosé
Với Lalisa thì sao nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store