Tập 4 Trận Chiến Bất Ngờ
Ánh mắt của Kiên và Hoàng dán chặt vào Trọng. Chiếc cần câu lăng xê của Trọng cong vút đến mức đáng sợ, phát ra những tiếng kẽo kẹt cảnh báo. Sợi dây câu căng cứng như dây đàn, rít lên khi con cá dưới nước cứ thế kéo thẳng về phía giữa hồ.
Trọng đứng bật dậy, giữ cần câu bằng cả hai tay. Anh biết đây không phải là một con rô phi hay một con cá trê bình thường. Con mồi của anh đã bị nuốt bởi một "quái vật" thực sự.
Trọng nghiến răng, cố gắng ghìm cần: "Con này... nặng lắm! Ít nhất phải 30kg!"
Anh cố gắng cuộn dây lại một chút, nhưng con cá lại đột ngột tăng tốc, tạo ra một lực giật kinh hồn. Trọng đã có kinh nghiệm câu cá hàng chục năm, nhưng lực kéo này hoàn toàn ngoài dự đoán.
RẮC!
Một âm thanh khô khốc vang lên, sắc lạnh giữa không gian yên tĩnh. Chiếc cần câu lăng xê quen thuộc của Trọng, chiếc cần đã đồng hành cùng anh qua bao chuyến đi, gãy đôi ngay tại khớp nối giữa.
Trọng lảo đảo về phía trước. Anh nhìn xuống phần cần còn lại trên tay, và thốt lên một câu chửi thề đầy thất vọng.
"Chết tiệt! Biết vậy mang cần xịn rồi!" Trọng ném mạnh phần cần gãy xuống đất, hai tay anh nắm chặt lấy sợi dây câu đang rít qua ngón tay, bỏng rát. Sợi dây vẫn bị kéo đi, nhưng bây giờ, anh không còn đòn bẩy nữa.
Kiên nhanh chóng chạy đến, mặt tái mét: "Thôi, bỏ đi Trọng! Nó kéo vào bùn bây giờ!"
Nhưng Hoàng đã nhanh hơn. Anh lao về phía hộp đồ nghề của mình, lôi ra một chiếc cần câu máy màu đen, ngắn và chắc nịch hơn hẳn những chiếc cần khác, được gọi là "cần thép ren" (spinning rod).
"Đừng lo!" Hoàng hét lên, vừa lắp mồi vừa chạy đến đưa cần cho Trọng. "Cầm lấy! Cần thép ren đây. Dây làm từ dây kéo xe mà! Nó đủ mạnh để giữ con cá đó, nhưng... cũng khá mỏng đấy! Mày phải cẩn thận!"
Hoàng nhanh chóng buộc lại sợi dây của mình vào đầu cần gãy của Trọng (mặc dù Kiên thấy việc này rất nguy hiểm), sau đó Trọng lập tức chuyển sang chiếc cần mới của Hoàng. Trọng nắm chặt cần thép ren, cảm nhận sức nặng và độ bền chắc của nó.
Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Chiếc cần mới không gãy, nhưng con cá vẫn kéo, buộc Trọng phải lùi từng bước về phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store