Cau Ba
- Mày coi được thì leo lên đầu tao ngồi đi ! Gan mày cũng lớn dữ lắm rồi Con Hiểm quỳ xuống mà lạy cậu Ba tha cho nó , cô Phương từ xa thấy thế cũng bước lại nói đỡ mấy câu cho con Hiểm- Mình à ! Dù gì cũng người ăn kẻ ở , anh đừng để tâm rồi nóng giận . Dạy dỗ mắng mấy câu là được rồi - Cái gì ? Cô vừa gọi tôi là gì ? - Trước sau gì mà em chẳng gọi như vậy ! Bố mẹ em cũng đã bàn bạc về ngày tháng đẹp rồi , tháng sau mình với em sẽ làm lễ cưới- Cưới một mình đi ! Vui lắm đó . Con Út mày theo tao đi coi sổ sách - Dạ Cô Phương được một tràng tức muốn chết quay qua đạp con Hiểm một cái- Tại mày đó ! Phiền phức- Cô chủ !- Từ giờ gọi tao là mợ Ba nghe chưa ?- Dạ mợ Ba Con Út lủi thủi theo sau cậu Ba chẳng nói lời nào - Tao cứu mày đó ! Mày còn không không cảm ơn tao- Con hông dám ! Chuyện này tự cậu xen vào chứ con hông có nhờ cậu giúp- Mày .... - Con xin lỗi cậu ! Làm cậu bận lòng- Ở bên thằng Tư mày dịu dàng biết bao nhiêu , còn với tao thì mày dùng dằng ương bướng như vậy hả ?- Cậu đừng nói vậy ! Con đối với ai cũng là phận chủ tớ , với cậu cũng vậy ! Cậu cứ như trước đây đừng đối xử tốt với con làm gì hết - Mày được lắm ! Chiều nay xong việc về nhà mày quỳ gối ở trước sân không được ăn tối - Dạ cậu - Mày .... Tức đến độ chẳng thể nói gì thêm , cậu Ba cứ mặc kệ nó , đến chiều vừa về đến nhà thì nó liền quỳ gối trước sân . Cậu Ba cũng đi thẳng vào trong không đoái hoài đến nó làm cái gì- Mèn ơi ! Làm gì cậu Ba giận hả con ?- Dạ dì tám , tại con lỳ nên cậu mới phạt , không sao đâu dì- Chân của con rớm máu hết rồi , giờ còn quỳ đây không rửa sạch sẽ thì nhiễm trùng hết- Dạ cậu phạt con quỳ 2 giờ liền lận , không được ăn tối . Con mà cãi cậu Ba đánh con chết . Quỳ xong con sẽ đi rửa chân , dì yên tâm đi ạCon Hiểm đi ngang cũng vờ vấp té đổ hết chậu nước rửa chân lên đầu con Út- Cái con Hiểm này - Con xin lỗi dì tám con lỡ tay hổng để ý Con Hiểm nói dứt câu cũng chạy thẳng vào trong nhà sau mà đứng cười khúc khích vì trả được thù . Miệng thì bảo phạt chứ cậu Ba trong phòng cứ đi qua đi lại vì lo - Mình có phạt quá không ? Cũng tại ai , suốt ngày cứ cãi ngang với mình . Không biết ai trên ai dưới . Phải đi ra mắng cho một trận nữa Cậu Ba đi đến cửa sổ trông thấy nó ở ngoài ướt tèm nhem run bần bật giữa trời đêm lạnh , muốn mắng cũng nuốt ngược vào trong - Út ! Mày vào đây tao biểu chuyện- Dạ cậu Nó đứng lên nặng nề bước từng bước một theo cậu Ba vào phòng - Con chưa quỳ đủ 2 giờ liền , hay con quỳ ở đây nha cậu - Ngồi xuống đó - Dạ con hông dám - Nhanh lên- ....Nó cứng đầu đứng đó , cậu Ba thở dài một hơi rồi dìu nó ngồi xuống cho bằng được - Đưa chân đây !- ....- Xin lỗi , vì cậu lo cho em . Cậu thương em nên không muốn em phải chịu thiệt thòi , không muốn thằng Quốc nó gần em . Tại cậu không nhịn được nên mới phạt để em nhớ , cậu không muốn như vậy . Cậu ....- Xin lỗi mình ! - .....- Em ương bướng không nghe lời để cậu phải buồn , phải bận lòng . Nhưng mà cậu vừa nói cậu thương em hả ?- Ai nói gì ! Cậu phạt em ngồi ở đây hối lỗi . Cậu đi lấy bộ đồ với bảo dì Tám làm chút đồ ngon cho em ăn . Sau này phải nghe lời cậu . Nửa lời cũng không được cãi ! Nghe chưa ?- Dạ cậu Ba ! - Cậu Ba ?- Dạ mình !
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store