Capari Em La Niem Kieu Hanh Cua Anh
Chương 7
"Phá hư máy lọc khí"
Kim Ngưu: "Vu Ma Kết hình như làm ở Viện công nghệ kiểm soát hàng không vũ trụ Thượng Hải."
Hàng không vũ trụ......
Lại còn là hàng không vũ trụ cơ à?
Kiều Bạch Dương ngồi ngay ngắn, vội vàng hỏi gặng thêm: "Nhưng không phải hồi đại học cậu ấy học ngành tài chính à?"
[Kim Ngưu]: "Sao cậu nhớ rõ thế?"
[Kim Ngưu]: "Sao tớ biết được tại sao nó lại đi hàng không vũ trụ."
[Kim Ngưu]: "Cậu hỏi cái này làm gì?"
---
Kiều Bạch Dương ném di động, không định trả lời cô ấy nữa. Lại qua vài phút, Kim Ngưu bỗng nhiên gửi qua cho cô một tấm ảnh cap màn hình, trên đó là một đoạn đối thoại trong group chat bạn cùng lớp cấp 3.
---
[Đinh Siêu Quần]: @Vu Ma Kết @Vu Ma Kết, lần trước tao mua cái máy lọc khí mà mày đề cử trên vòng bạn bè ấy, bỗng nhiên hỏng rồi, không gọi được cho bên bảo trì, mày giúp tao hỏi được không?
[Đinh Siêu Quần]: Tao mới gọi được nè, bên đó bảo tối mai mới qua sửa được. Cái này dùng trong phòng trẻ con, mày giúp tao rào đón bên kia để họ tới sớm chút được không? Con tao cứ cảm mạo là bị ho ấy.
[Lý Minh]: Vu Ma Kết còn bán cả máy lọc khí cơ à?
[Đinh Siêu Quần]: Chắc bên cơ quan nó làm đồ dân dụng, tao cứ tưởng khoa học kĩ thuật của bên hàng không vũ trụ phải trâu bò lắm, cũng không ngờ thế này.
[Vu Ma Kết]: Hỏng chỗ nào? @Đinh Siêu Quần
[Đinh Siêu Quần]: Không khởi động được.
[Vu Ma Kết]: Có phải nhà mày ở quận Mẫn Hành không?
[Đinh Siêu Quần]: Ừ.
[Vu Ma Kết]: Tao qua xem hộ mày luôn.
---
Kiều Bạch Dương xem hết đoạn đối thoại này vô cùng cẩn thận, sau đó trách Kim Ngưu gửi hình linh tinh: "Cậu gửi tớ cái này làm gì?"
[Kim Ngưu]: "Mới hôm qua trong group chat đấy. Tớ vừa nghĩ ra tức thời, gửi cho cậu xem là nó làm bên hàng không vũ trụ thật mà."
Đúng vậy...... Lại còn là hàng không vũ trụ......
Hóa ra cậu ấy không từ bỏ lý tưởng của mình.
Kiều Bạch Dương nhớ tới cậu trai nói năng đĩnh đạc trên forum hàng không vũ trụ kia. Vu Ma Kết thời còn niên thiếu bỗng nhiên hiện lên vô cùng rõ ràng trong mắt cô, dần dần nhập lại làm một với Thỏ Ngọc Giã Thuốc trong trò chơi.
Kiều Bạch Dương bỗng nhiên dâng lên sự tò mò vô hạn, bây giờ cậu ấy trông thế nào nhỉ?
Nếu có một ngày họ ngẫu nhiên gặp nhau giữa đường đời tấp nập, hẳn là sẽ rất thú vị nhỉ. Đáng tiếc cô không thể đi tản bộ linh tinh tùy thích được, cho nên có lẽ sẽ không có cơ hội gặp nhau ngẫu nhiên đâu.
Ngoài cửa sổ, làn khói bụi nặng nề, xa xa là nhà cao tầng, nhìn không rõ được dáng vẻ của thành phố này. Kiều Bạch Dương ngồi ngây ra trên chiếc sofa sát cửa sổ lớn từ trần tới sàn. Không hiểu sao trong lòng cô vừa động, một ý tưởng bỗng nảy ra. Cô túm lấy di động hưng phấn đánh chữ: "Kim Ngưu, cậu gửi quảng cáo máy lọc khí của Vu Ma Kết cho tớ xem với!"
---
Vì thế, tối hôm sau, lúc team 5 người quen thuộc —— Thỏ Ngọc Giã Thuốc, Sắp Khai Giảng Rồi Sợ Hãi Quá, Cục Slime, Long Vương 2001 và Với Tay Hái Bông Gòn cùng lập team đánh thường, Kiều Bạch Dương bắt đầu màn biểu diễn của cô.
Đầu tiên cô ho khan hai cái theo trình tự, sau đó oán giận: "Aizz, khói bụi ở Thượng Hải dày quá, bên các anh có khói bụi không?"
Vu Ma Kết vẫn không nói lời thừa như mọi khi, Sợ Hãi Quá là phối hợp nhất: "Anh và Vu Ma Kết cũng ở Thượng Hải này, trùng hợp nhỉ!"
Hai người còn lại cũng sôi nổi báo tọa độ, một người ở Hàng Châu, một người ở Vũ Hán, cũng tỏ vẻ phải sống chung với khói bụi.
Kiều Bạch Dương thuận thế diễn tiếp: "Các anh dùng máy lọc khí hãng nào ạ? Nhà em mua một cái Máy lọc không khí Thỏ Ngọc, ai dè chưa dùng mấy hôm đã hỏng rồi."
Thỏ Ngọc Giã Thuốc chạy phía trước cô bỗng nhiên khựng lại một chút.
Khóe miệng Kiều Bạch Dương nhếch lên.
Sợ Hãi Quá kêu lên: "Máy lọc không khí Thỏ Ngọc? Vu Ma Kết, đấy không phải là hàng nhà mày sao?"
Kiều Bạch Dương thả like cho Sợ Hãi Quá, năng lực tiếp diễn này cứ gọi là đỉnh của đỉnh, không uổng công cô chọn nói lúc mọi người cùng đi match với nhau.
Giọng Kiều Bạch Dương tràn ngập sự kinh ngạc và ngỡ ngàng: "Cái máy lọc khí này là sản phẩm của công ty nhà Đại thần Thỏ Ngọc các anh à? Em thấy tên giống anh mới mua đấy, không ngờ lại trùng hợp như thế."
Vu Ma Kết: "Là một phòng thí nghiệm bên anh hợp tác với bên ngoài. Em thử đổi ổ điện xem sao, anh có người bạn cũng không bật được. Anh qua xem thì ổ điện nhà nó bị hỏng."
......Cậu bạn này sao còn cướp chiến thuật của cô thế này!
Kiều Bạch Dương căng da đầu: "Đổi ổ điện rồi ạ, cũng không được. Em gọi cho bên bảo trì thì họ kêu ngày kia mới tới được. Nhưng cụ nhà em ho dữ quá, aizz~~~"
Sợ Hãi Quá: "Bên hậu mãi mà công ty tụi mày hợp tác làm ăn kém tắm quá. Vu Ma Kết mày qua xem giúp Bông đi?"
Thả một like cho anh ta là không đủ, Kiều Bạch Dương quyết định tìm cơ hội tặng anh ta full set skin!
Vu Ma Kết không nói gì.
Giọng Kiều Bạch Dương tràn ngập chờ mong: "Đại thần Thỏ Ngọc còn biết cái này ạ?"
Sợ Hãi Quá: "Đấy là đương nhiên rồi, nó làm sửa chữa bán thời gian đấy."
Kiều Bạch Dương: "Vậy Đại thần Thỏ Ngọc anh có thể tới xem hộ em cái máy lọc khí được không ạ?"
Vu Ma Kết: "Em đưa phương thức liên hệ cho anh."
Dễ dàng vậy à? Kiều Bạch Dương đang ngạc nhiên thì nghe thấy Vu Ma Kết nói tiếp: "Anh bảo người của bên phòng thí nghiệm đi đánh tiếng, để họ qua nhà em trước."
...... Biết ngay không dễ xơi vậy mà. Năm xưa cô xin add QQ của anh còn khó khăn như thế, làm sao anh dễ dàng tới nhà của bạn qua mạng được chứ.
Cũng may cô còn có chiêu khủng.
"Cảm ơn, nhưng mà." Kiều Bạch Dương thở dài, "Thật ra đây đã là lần sửa thứ hai rồi, em cảm thấy có đi sửa nữa cũng vậy thôi."
Long Vương 2001: "Không đáng tin thế cơ à, bị gì thế, anh còn định mua này."
Cục Slime: "Vu Ma Kết, bên bọn mày có ra gì không đấy?"
Kiều Bạch Dương thở dài: "Đúng rồi đó, em xem quảng cáo thấy bảo dùng kĩ thuật của ngành hàng không vũ trụ nên mới mua, không ngờ......"
Kiều Bạch Dương vừa nói vừa yên lặng sám hối trong lòng. Con xin lỗi kỹ thuật ngành hàng không vũ trụ của tổ quốc vĩ đại ạ, sau này con nhất định sẽ cống máu cho các ngài!
Sợ Hãi Quá: "Bên sửa chữa bảo bị hỏng ở đâu?"
Kiều Bạch Dương: "Em thấy trông anh ta khó xử lắm, hình như cũng không biết vấn đề ở chỗ nào."
Sợ Hãi Quá: "Vu Ma Kết hay là mày qua xem thử coi sao đê."
Kiều Bạch Dương không nói nữa, sợ cố quá lại thành quá cố. Vu Ma Kết giết Hoa Mộc Lan của đội địch xong mới mở miệng, "Em ở chung với bố mẹ à?"
Mắt Kiều Bạch Dương sáng lên, cô vội vàng trả lời: "Đúng vậy!"
"Bây giờ họ có ở nhà không?"
Kiều Bạch Dương kiềm chế kích động: "Ở nhà ạ!"
Yên ắng một lúc nữa, Vu Ma Kết nói: "Nếu tiện thì anh sẽ qua xem hộ em."
Kiều Bạch Dương suýt thì nhảy dựng lên, thành công rồi!
Cô còn làm diễn viên làm gì nữa! Cô phải đi làm biên kịch mới đúng.
Kiều Bạch Dương bình tĩnh lại, điềm nhiên biết rõ còn cố hỏi: "Nhà em ở Phổ Đông, có xa quá không ạ, có phiền anh lắm không?"
Vu Ma Kết: "Không sao, gửi địa chỉ cho anh đi."
---
Đánh xong ván này, mọi người đều thoát khỏi game.
Địch Bảo Bình chạy vội tới phòng Vu Ma Kết, "Vu Ma Kết mày bị rảnh háng à, sao lại muốn chọn lúc bố mẹ người ta có nhà để sang chứ?"
Vu Ma Kết cầm lấy áo khoác đi ra ngoài: "Mày mới rảnh háng ấy?"
---
Đầu bên kia thành phố, Kiều Bạch Dương buông di động vội vội vàng vàng đi ra khỏi phòng ngủ, nói với Tiểu Chu ở trong phòng khách, "Tiểu Chu, mau hủy order cái máy lọc khí mới đi nhé."
Nói xong cô vội vã về phòng ngủ trang điểm. Nửa giờ sau cô đi ra, túm Tiểu Chu xoay tầm mắt cô ấy về mặt mình: "Em xem chị trang điểm có dày quá không?"
Một gương mặt đẹp rạng ngời chói lóa gần trong gang tấc, tuy rằng ngày nào Tiểu Chu cũng thấy, nhưng lúc này cô ấy vẫn hơi ngây ra một chút. Kiều Bạch Dương buông cô ấy ra, "Quả nhiên hơi dày hả?"
Lầm bầm xong thì cô về phòng ngủ.
Tiểu Chu: "???"
Qua mười lăm phút Kiều Bạch Dương lại trở ra, đã thay bằng cách trang điểm tự nhiên tươi mát mới. Cô mặc một chiếc áo len rộng thùng thình, khoe cặp chân dài thẳng tắp tha thướt. Tóc cô cột đuôi ngựa lỏng lẻo, tựa như một thiếu nữ xinh xẻo đáng yêu trẻ trung.
"Đủ thiếu nữ chưa?"
Nếu là người khác chắc Tiểu Chu đã nói là mặt chị dày nhỉ, nhưng giờ phút này cô ấy chỉ có thể hốt hoảng phục tùng nói: "Thiếu nữ rồi thiếu nữ rồi. Thế là, Bạch Dương, rốt cuộc chị làm gì thế ạ?"
Trễ thế này rồi, còn trang với chả điểm gì nữa.
Kiều Bạch Dương vừa lòng vỗ vỗ tay, đi về phía máy lọc khí: "Phá hư máy lọc khí."
---
Vu Ma Kết đi ra khỏi trạm tàu điện ngầm theo dòng người, một cơn gió đêm thốc tới, anh thả chậm bước chân, bỗng nhiên cảm thấy tất cả những điều này thật khó mà tưởng tượng nổi. Không ngờ anh cũng có ngày đi gặp bạn bè qua mạng, nhưng thôi đời người kì diệu ở chỗ không thể đoán trước, tựa như mấy năm trước anh tưởng rằng mình có thể cố gắng hết lòng vì lí tưởng và đam mê đến trọn đời. Nhưng cuối cùng, anh vẫn gục ngã trước hiện thực.
Địa chỉ mà Bông gửi cũng không xa trạm tàu điện ngầm lắm, đi mười phút là tới.
Bảo vệ ở khu đô thị vô cùng nghiêm khắc, ngoài cửa có một cô gái hơn hai mươi tuổi đang đứng chờ. Cô gái kia cầm di động, lúc anh xuất hiện, cô ấy vô cùng kích động nhìn anh đăm đăm.
Vu Ma Kết đi qua, "Bông à?"
Cô gái lập tức siết nắm tay và che miệng lại theo một kiểu rất manga, trừng mắt đánh giá anh từ trên xuống dưới một vòng, dáng vẻ kích động khôn xiết. Mãi hồi lâu cô ấy mới lắp bắp nói: "Không, không phải, em không phải, em là trợ lý của chị ấy. Chị ấy đợi anh trong nhà, để em đưa anh qua."
Giọng nói này đúng là không phải Bông. Nhưng không phải Bông nói cô ấy là người mới vào công ty à, sao lại có cả trợ lý nhỉ?
Vu Ma Kết hơi nghi hoặc, nhưng vẫn theo kịp bước chân cô ấy.
Dọc đường cô gái thường "trộm" quay đầu đánh giá anh, có lần vừa hay đụng phải tầm mắt Vu Ma Kết, cô ấy lập tức xấu hổ. "Ờ ừm, em tên là Tiểu Chu, nhà ở trong cùng ấy ạ, hơi xa."
Vu Ma Kết gật gật đầu, "Không sao."
Lại đi thêm vài phút.
"Sắp tới rồi." Tiểu Chu đưa Vu Ma Kết đi, bước lên trước nhanh hơn. Đột nhiên, cô ấy dừng bước, giật mình nhìn về phía trước, kêu lên: "Bạch Dương, sao chị lại tự đi xuống thế?"
---
Bạch Dương?
Trong đầu Vu Ma Kết bỗng nhiên hiện lên cái gì, anh lập tức ngước mắt lên nhìn, sau đó liền ngơ ngẩn cả người.
Cách đó không xa, dưới ánh đèn đường sáng tỏ, một cô gái cao gầy thon thả đứng đó, đang khẽ ngửa đầu xem thông báo dán trên bảng tin. Cô đang đứng nghiêng nghiêng với anh, đội chiếc mũ và đeo khẩu trang to oạch, cả gương mặt chỉ lộ ra đôi mắt to thâm thúy sáng ngời, nhưng cả cảnh tượng đó lại tựa như một bức ảnh phong cảnh hoàn mỹ không thể bắt bẻ. Nghe thấy giọng nói, lông mi thật dài run lên, cô quay đầu lại.
Cặp mắt linh động kia lập tức nhìn về phía anh, tựa hồ chăm chú nhìn vài giây, sau đó hiện lên một ý cười láu lỉnh.
"Tớ sợ chốc nữa cậu lại bảo tớ ỷ mình tai to mặt lớn quá, cho nên tớ xuống nghênh đón cậu một chút này."
---
Là Kiều Bạch Dương.
Kể từ hồi thi vào đại học, họ đã chẳng gặp nhau suốt mười năm. Có lẽ nói vậy thì không đúng lắm. Thật ra, anh có thể thấy cô ở khắp nơi, khắp những kiểu tin tức truyền thông, những màn hình lớn nhỏ, thậm chí cả quảng cáo ở tàu điện ngầm, trên trạm đợi xe bus; nơi nơi đều có bóng hình cô.
Thấy cô gái đứng cách đó không xa đang cười với anh, Vu Ma Kết không khỏi hoảng hốt cảm thấy —— có lẽ đây là một cuộc gặp gỡ diệu kỳ.
Kiều Bạch Dương cũng đang nhìn Vu Ma Kết, cô nghĩ tới một câu nói rất lưu hành. Câu ấy như thế nào nhỉ?
À, hình như là ——
Quay lại người vẫn như thuở thiếu niên.
Cô bôn ba theo danh lợi giữa chốn hồng trần cuồn cuộn, còn người này vẫn trước sau như một, ánh mắt sáng trong.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store