ZingTruyen.Store

[CAO H] TÔI NGHIỆN ĐƯỢC ĐỊT SAU KHI BỊ CƯỠNG HIẾP | Vân Triều Vũ Mộ

8. Sinh ra để được đàn ông địt (H)

ffffflowers

“Chú… Cặc chú khủng quá… Á… Bị chú đụ sướng vãi…”

Người đàn ông nghe những lời dâm đãng của cô thì càng thêm sung sức, lồn non mềm mại bị anh ta đụ không ngừng cũng dần mở ra. Anh ta thở dốc trầm đục, nhắm vào chỗ đó bắt đầu thọc ra thọc vào thật mạnh, thực hiện cú đâm cuối cùng.

“Đồ đĩ, có muốn nuốt tinh trùng của chú không! Nói! Có muốn chú bắn hết vào tử cung dâm đãng của em không!”

Kiều Thư cảm thấy mình sắp bị cơn sóng dục vọng do người đàn ông mang đến nhấn chìm. Khoái cảm dâng trào thúc đẩy cô quên hết liêm sỉ, kêu lớn: “Bắn… bắn vào đi… Em muốn tinh dịch của chú… Ưm… Chú bắn cho em hết đi…”

Người đàn ông gầm lên một tiếng, ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn đầy lời dâm đãng của cô, rồi mạnh mẽ đâm thẳng vào cái lỗ mềm mại chật hẹp đó. Đầu cặc tê dại vì bị tử cung bé nhỏ hút chặt, rồi tinh dịch bắn mạnh vào bên trong.

Lồn non tê dại đến chết người, bị lấp đầy bởi tinh dịch nóng bỏng, cơ thể mềm mại run lên bần bật. Cơn cực khoái như dòng điện chạy khắp người ập đến, một dòng nước lồn dâm đãng chảy tràn ra ngoài, cặc của người đàn ông vẫn còn chôn sâu trong cơ thể cô, hoàn toàn bị dâm thủy dội ướt.

Người đàn ông kéo Kiều Thư đang mềm nhũn sau cơn cực khoái lên, cô cũng không từ chối, ngoan ngoãn ôm lấy anh ta. Bầu vú bị lồng ngực của đối phương ép cho biến dạng, môi lưỡi từ từ quấn quýt liếm láp nhau. Lồn dâm vì đạt cực khoái liên tiếp mà vẫn co thắt giật giật, khiến người đàn ông sung sướng tột độ.

Hai người chậm rãi tách nhau ra, hơi thở vẫn gắn bó mật thiết. Khi người đàn ông rút cặc ra, nước lồn dâm đãng trong suốt hòa lẫn với tinh dịch trắng đặc chảy ra từ lỗ lồn đỏ ửng của cô, vô cùng dâm mị.

Không còn những cú thúc dồn dập, Kiều Thư miên man suy nghĩ trong khoảnh khắc tĩnh lặng. Cô cũng không rõ người đàn ông sau đó sẽ làm gì, đe dọa cô? Hay coi như tình một đêm? Nỗi sợ hãi vô định, sự sụp đổ của đạo đức và sự thỏa mãn sau cuộc mây mưa... tất cả quấn lấy cô, bóp nghẹt cổ họng cô, khiến cô khó thở.

Mặc dù đã bắn tinh hai lần, nhưng người đàn ông đã kiêng cữ nhiều năm nên vẫn chưa thấy đã, nhưng cũng đã gần 2 tiếng trôi qua. Mất quá nhiều thời gian, anh ta còn phải đến chỗ làm việc tiếp theo. Anh ta mặc kệ Kiều Thư đang hoàn hồn ở đó, đi bật đèn trong phòng, thay bộ quần áo mà Kiều Thư đưa cho anh ta, rồi nhặt chiếc áo ngủ bị cô làm rơi trên sàn, thu dọn đồ đạc và quay lại đối diện với Kiều Thư.

Cơ thể đầy vết đỏ do bị anh ta chà đạp vẫn khiến anh ta không thể rời mắt. Kiều Thư nhìn người đàn ông mặc quần áo của chồng mình đi về phía mình sau đó hôn cô. Mùi khói thuốc ban đầu đã tan đi khá nhiều trong sự giao hòa của nước bọt. Chiếc lưỡi dày quét một vòng trong khoang miệng cô, cuối cùng nhẹ nhàng khều đầu lưỡi cô một cái rồi rút ra.

Người đàn ông lấy ra một mảnh giấy, gấp đôi theo chiều dọc, nhét thẳng vào cái lồn vẫn còn đang rỉ nước, để lại một nửa bên ngoài. Anh ta đặt chiếc áo ngủ trong tay lên người cô.

“Em sinh ra là để banh lồn cho đàn ông địt tơi tả.” Người đàn ông để lại một câu bên tai cô, rồi quay lưng bước đi.

Cánh cửa rầm một tiếng, báo cho Kiều Thư biết người đã cưỡng gian cô đã rời đi. Nhưng… đó có thực sự là cưỡng gian không?

Cẩn thận rút vật đang được nhét trong cơ thể mình ra, thực ra chỉ là một tờ quảng cáo nhỏ được làm theo kiểu danh thiếp ngoài đường, trên đó ghi tên và thông tin liên hệ của người đàn ông: Vương Bình.

Cô dùng hai ngón tay vạch lồn ra, nó vô thức co thắt, lại một dòng tinh dịch đặc quánh bị đẩy ra. Lời nói của người đàn ông vẫn văng vẳng bên tai. Cô chợt nhớ lại kết quả kiểm tra khiến cô thầm vui mừng… tắc ống dẫn trứng bẩm sinh -  không thể mang thai. Sinh ra là để banh lồn cho đàn ông đụ, hai câu nói đó liên tục tấn công tâm trí cô.

Dọn dẹp căn bếp và phòng tắm đang bừa bộn, Kiều Thư đứng trước gương rửa sạch những vết bẩn trên cơ thể mình. Trong đầu cô tràn ngập sự thỏa mãn khi bị người đàn ông lấp đầy.

Cô nghĩ, sự kích thích do chuyện ngoại tình trái với luân thường đạo lý này mang lại dường như đã chiếm ưu thế ngay cả khi nội tâm cô đang giằng xé. Nếu có lần sau nữa thì sao…

Kiều Thư bừng tỉnh, cô đã nghĩ đến lần sau. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô kéo cơ thể rã rời về giường, lật người trên cơ thể đau nhức khắp nơi. Cô quá mệt mỏi để nghĩ thêm điều gì khác, chỉ cảm thán rằng tình dục mà cô hằng khao khát bấy lâu, thì ra là như thế này.

Ánh nắng dịu dàng buổi sáng xuyên qua rèm cửa nhẹ nhàng rải lên giường. Cánh tay ngó sen của người phụ nữ kẹp chặt chiếc chăn mỏng màu xám trở mình, từ từ tỉnh dậy. Khoảnh khắc đôi mắt mở ra, những cảnh tượng đêm qua vụt qua trong đầu cô. Lồn cô vô thức kẹp chặt, nhưng không có cảm giác sưng đau như cô dự đoán.

Kiều Thư bật dậy, vén chăn, dạng chân kiểm tra lồn mình. Không sưng, không đau, môi âm hộ chỉ có vẻ hơi đỏ một chút, thực sự giống như đã bị đụ đến chín rục. Những vết đỏ trên mông và hai vú được chăm sóc đặc biệt ngày hôm qua vẫn chưa tan hết, lộ rõ vẻ quyến rũ.

Chợt chuông điện thoại reo lên làm cô giật mình tỉnh táo. Đoán là chồng gọi, tay cô do dự, chậm chạp hồi lâu mới bắt máy.

“Vợ ơi, em chưa dậy à?” Giọng Tống Văn Hưng vang lên.

Dù vẫn là giọng quan tâm như mọi khi, nhưng giờ đây nó lại đang siết chặt trái tim Kiều Thư, dư chấn của sự phản bội khiến cô không thể mở miệng.

Cô tằng hắng, cố gắng để giọng mình nghe bình tĩnh hơn, “Em mới dậy thôi, có chuyện gì sao anh?”

“Bảo sao hôm nay tự dưng bắt máy lâu thế.” Quả nhiên, Tống Văn Hưng không hề nhận ra điều gì bất thường, trái tim đang đập loạn xạ của Kiều Thư tạm thời cũng được xoa dịu đôi chút.

“Bên sửa xe hôm qua gọi điện nói xe đã sửa xong rồi, hôm nay có thể đi lấy.” Chiếc xe của Kiều Thư bị hỏng do cô không nhìn thấy cọc chắn đường ở góc cua nên đã va vào làm hỏng cản trước. Tống Văn Hưng đã mang đi sửa, nhưng anh không có nhà nên đành để Kiều Thư tự đi lấy.

“Được, tan tầm xong em sẽ đi lấy.” Kiều Thư đáp lời, “Chồng ơi, anh... công việc của anh vẫn suôn sẻ chứ?”

Tống Văn Hưng hình như đang bận việc gì đó, chỉ trả lời qua loa vài câu, “Tốt lắm, lần này em lái xe cẩn thận vào, anh cúp máy đây.”

Lời vừa dứt, điện thoại liền ngắt. Kiều Thư thở phào nhẹ nhõm, coi như là không cần phải căng thẳng đối phó nữa.

Vết đỏ trên bầu vú đã lan xuống dưới xương quai xanh, cô tìm một chiếc áo hai dây cổ yếm, vừa vặn có thể che hết những dấu vết đó. Phía dưới cô mặc một chiếc váy ngắn lửng, nghĩ đến tối phải lái xe nên cô đổi sang đôi dép lê đế bệt quai mảnh rồi ra ngoài đi dạy.

Đến trung tâm đào tạo, Thiệu Lăng đã đang giám sát một lớp giãn cơ. Chỉ là hôm nay cô ấy không đứng như thường lệ mà ngồi tựa lưng vào tấm gương lớn ngay giữa phòng học.

Kiều Thư vô thức cảm thấy eo mình bắt đầu đau ê ẩm, đại khái giờ cô mới hiểu tại sao Thiệu Lăng lại ngồi. Về chuyện ngoài ý muốn tối qua, Kiều Thư vẫn chưa nghĩ ra có nên kể cho Thiệu Lăng hay không, ngay cả bản thân cô cũng chưa thông suốt, cũng chẳng biết phải mở lời với cô bạn thế nào.

Cố nén những suy nghĩ hỗn loạn, việc chính là lên lớp vẫn quan trọng hơn, cô không có thời gian để suy nghĩ lung tung.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store