Cam Ky Tro Choi Hoan Nghenh Den Voi Dia Nguc Cua Ta Phan 2
#Phó bản tử vong mở cửa vĩnh viễn#[Rốt cuộc mở cửa vĩnh viễn là gì? Là tồn tại mãi mãi à?][Phó bản đã vượt qua lúc trước đều đóng lại vĩnh viễn, lần này lại mở cửa vĩnh viễn, cứ cảm thấy không phải chuyện gì tốt đẹp.][Cũng chưa chắc, vất vả cực nhọc vượt qua phó bản, cũng không thể không có chút lợi ích nào chứ? Trò chơi không thể đê tiện như vậy được!][Trò chơi đê tiện không phải ngày một ngày hai, ai biết được nó còn có hành động gì bất ngờ.][Nghĩ theo hướng tốt, có lẽ mở cửa vĩnh viễn giống với phó bản cố định, có thể vào phó bản kiếm đạo cụ kiếm kinh nghiệm bất cứ lúc nào, nếu như vậy thì cũng không tệ.][Phó bản cố định đã rất khó rồi, đây là phó bản tử vong đấy, cho dù như thế thật thì có ai dám vào?][Thế giới này không thiếu người bằng lòng mạo hiểm, vả lại nhiều người chơi đại thần như vậy, kiểu gì chẳng có người vào. Còn có các hội, chắc chắn chất lượng của đạo cụ trong phó bản tử vong tốt hơn những phó bản khác.][...][Trò chơi giải thích rồi!][Vl không ngờ là ý trên mặt chữ thật, về sau phó bản này sẽ tồn tại mãi mãi, muốn vào thì vào...][Năm vạn một vé vào cửa? Đùa cái gì thế!!][Vé vào cửa của phó bản tử vong là năm vạn một vé, tôi cảm thấy rất là hợp lý. Chút điểm tích lũy này còn không có, đoán chừng thực lực cũng chẳng ra làm sao. Người có thực lực hoàn toàn không để tâm tới chút điểm tích lũy này.][... Có người vào thật đấy à?][Dù sao thì tôi cũng không vào.]【Thông báo người chơi: Phó bản tử vong "Mùa tỏ tình" mở cửa vĩnh viễn, phó bản này sẽ không mời người chơi khu H tiến vào nữa, nhưng người chơi khu H có thể chủ động tiến vào phó bản này. Cửa hàng đã phát hành "Vé vào cửa phó bản vĩnh viễn", giá bán 50.000 điểm tích lũy, người chơi có thể tự mua.】Ngân Tô thoát diễn đàn, trở về trang chủ, nhìn thấy thông báo đó trên mục thông báo.Ngân Tô nhìn số điểm tích lũy cần dùng, hay lắm, phó bản cố định có một vạn, phó bản này đã gấp hẳn năm lần.Phó bản tử vong cơ bản là một đi không trở lại, đây chẳng phải là không làm mà có ăn hay sao?? Người ta sắp chết rồi còn muốn kiếm một khoản của người ta.Thâm độc!Đúng là thâm độc!Ngân Tô mở mấy tin nhắn mới nhất ra, có tin nhắn của Giang Kỳ và Độ Hạ, còn có cả của ông chủ Khang.Giang Kỳ và Độ Hạ chủ yếu nói về chuyện ở núi Vân Linh. Vượt qua phó bản chỉ giải quyết được nguy cơ của núi Vân Linh, hiển nhiên "nguy cơ" đã trốn thoát ra ngoài không nằm trong đó.Thế nên đám kí sinh trùng thực vật kia cũng là chuyện nguy cấp cần xử lý.Ngân Tô trả lời qua loa xong thì mở sang giao diện trò chuyện với Khang Mại. [Km: Tinh thạch đã về tay, bao giờ cô tới lấy? Hay là tôi đưa qua đó cho cô?]Ngân Tô nghĩ tinh thạch đã đủ rồi, vừa hay đi tìm Bồ Thính Xuân, thế là cô gửi một tin nhắn cho Khang Mại xong liền ra ngoài.Ngân Tô ra ngoài ăn bữa cơm rồi mới đi về phía tòa nhà của Khang Mại. Cô đến gần tòa nhà, nhìn một cái là thấy Khang Mại vóc dáng vạm vỡ đang đứng ngoài cửa hút thuốc."Ông chủ Khang, chào buổi chiều."Khang Mại vứt tàn thuốc vào thùng rác bên cạnh, dẫn cô đi vào trong: "Có phải phó bản Mùa tỏ tình kia có liên quan đến núi Vân Linh không?"Về cơ bản tất cả người chơi đều biết chuyện ở núi Vân Linh, Khang Mại còn biết rõ hơn những người khác một chút.Ngân Tô: "Ừ."Khang Mại lặng lẽ giơ ngón cái: "Cô đỉnh thật đấy."Thời gian mới trôi qua chẳng bao lâu, phó bản tử vong đã vượt hết cái này tới cái khác."Nhưng những chuyện thế này lần sau không cần suy xét tới tôi." Khang Mại sợ một ngày nào đó Ngân Tô lại mời anh ta nên phải nhấn mạnh với Ngân Tô một lần nữa: "Tôi không muốn vào phó bản tử vong đâu."Ngân Tô: "..."Sao lúc đầu cô không phát hiện ông chủ Khang tham sống sợ chết như này nhỉ.Ngân Tô đã tới đây hai lần, quen đường quen nẻo mà đi lên, lúc này là thời gian nghỉ trưa, gần như không có ai trong tòa nhà.Khang Mại gọi Bồ Thính Xuân tới.Cách ăn mặc của Bồ Thính Xuân còn hồng hơn lần trước, quần áo, trang sức trên tóc, thậm chí mái tóc màu vàng kia cũng lộ ra một chút chút màu hồng.Trông cũng ngọt ngào hơn, vả lại không còn thận trọng như trước nữa. Xem ra cô ấy sống ở đây rất tốt."Tô tiểu thư, chào buổi chiều." Bồ Thính Xuân ngoan ngoãn chào hỏi.Ngân Tô: "Chào buổi chiều."Ngân Tô lấy bốn viên tinh thạch ra, cộng thêm một viên trong tay Khang Mại, tổng cộng là năm viên."Đủ rồi." Ngân Tô đẩy tinh thạch tới trước mặt Bồ Thính Xuân, nhân tiện đặt cả ống thép qua đó: "Làm phiền Bồ tiểu thư."Bồ Thính Xuân trợn tròn đôi mắt hạnh, thảng thốt và kinh ngạc.Nhanh vậy?Cô ấy được biết từ chỗ ông chủ, loại tinh thạch này một viên có giá trị mấy trăm vạn điểm tích lũy lận!Sao cô kiếm được năm viên nhanh như vậy?"Tô tiểu thư thật sự muốn để tôi... làm sao?" Bồ Thính Xuân hơi thiếu tự tin: "Thợ rèn lợi hại hơn tôi có rất nhiều, kinh nghiệm và kỹ năng của bọn họ đều thành thục hơn tôi."Món đồ quan trọng như vậy... Bồ Thính Xuân hơi sợ.Lỡ như xảy ra sai sót gì đó, cô ấy lấy cái chết để tạ tội cũng không đủ."Đương nhiên."Bồ Thính Xuân đối diện với ánh mắt hòa nhã và cổ vũ của cô gái, hít nhẹ một hơi: "Được rồi, tôi sẽ cố gắng hoàn thành."Trước tiên Bồ Thính Xuân kiểm tra năm viên tinh thạch.Tinh thạch mà Khang Mại giao dịch được là tinh thạch không thuộc tính, bốn viên trong tay Ngân Tô, không thuộc tính và có thuộc tính mỗi loại hai viên.Bồ Thính Xuân cần phải tiến vào không gian rèn, lần này Ngân Tô không vào cùng nữa, đợi ở phòng họp với Khang Mại. Ngân Tô chọn hai trong số những đạo cụ, giao dịch cho Khang Mại bằng phương thức ký gửi."Tô tiểu thư gửi đạo cụ cho tôi làm gì? Cần tôi bán giúp cô sao?" Cô chỉ ghi một điểm tích lũy, rõ ràng là không bình thường. "Tặng anh.""Tặng tôi?" Khang Mại thận trọng: "Cô có việc thì nói thẳng là được."Ngân Tô: "Một cái tặng anh, cảm ơn món quà và sự giúp đỡ trong khoảng thời gian này của anh. Một cái tặng Bồ Thính Xuân, là thù lao của cô ấy."Khang Mại: "..."Tuy món quà anh ta tặng được làm bằng vàng nguyên chất, cũng khá đáng tiền, nhưng so với đạo cụ trò chơi thì không đáng nhắc tới.Cô làm vậy là... không muốn nợ ân tình một chút nào sao?Ngân Tô: "Máy tạo điều ước tặng anh, búp bê chết thay tặng Bồ Thính Xuân."Một cái là đạo cụ đặc biệt, một cái là đạo cụ chết thay cấp S.Cô phân chia dựa theo cách nghĩ của mình.Nhưng bây giờ Bồ Thính Xuân làm việc cho Khang Mại, thế nên cuối cùng anh ta có đưa cho cô ấy không thì đó là chuyện của anh ta.Ông chủ Khang trầm mặc mấy giây, không khước từ nữa mà trả bằng điểm tích lũy. "Tôi thấy trên diễn đàn có người đăng bài liên quan đến cô, chắc hẳn là người chơi trong phó bản cô vừa mới vượt qua? Đắc tội ai rồi à?"Lúc trước cô vượt qua nhiều phó bản như thế cũng chẳng thấy ai đăng bài bóc trần cô.Ngân Tô bưng cốc trà lên uống, trả lời qua loa: "Tôi đắc tội người ta làm gì, do NPC không đáng yêu hay sao?"Có lẽ Khang Mại cũng nhớ tới việc cô thích chơi cùng NPC hơn rồi."Cần tôi giúp cô điều tra xem là ai không?" Khang Mại chủ động nói."Có thể điều tra được à?""Không chắc, nhưng có thể thử xem." Khang Mại cũng không dám đảm bảo, anh ta chỉ có thể điều tra từ một vài manh mối và số hiệu người chơi mà Ngân Tô cung cấp, xem có thể thu được tin tức nào không.Hoặc là tìm người của hội Đồng Minh thử chút.Chỉ cần có quyết tâm, kiểu gì cũng có thể tra được.Ngân Tô: "Không cần đâu, tôi đã chuẩn bị sẵn rồi, bóc trần hay không cũng chẳng quan trọng."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store