ZingTruyen.Store

Buc Thu Tinh Den Tu Tuong Lai P2

Bãi đất trống đẫm máu chìm vào im lặng.

Sự im lặng vẫn tiếp diễn ngay cả khi người đàn ông vẩy máu khỏi thanh kiếm của mình.

Đó là một kết quả không thể tin nổi.

Những "kiệt tác" của Mitram sở hữu sức mạnh xứng tầm với danh hiệu của chúng. Ngay cả Seria, người mạnh thứ hai trong đội tiên phong chỉ sau Ian, cũng bị bất ngờ và bị đánh bại chỉ trong giây lát.

Chúng là những con quái vật có khả năng tái tạo ngay cả những chi bị chặt đứt.

Thế nhưng, những kẻ thù đáng gờm này đã bị chàng trai tiêu diệt hoàn toàn mà chúng còn không hiểu bằng cách nào.

Những cuộc vật lộn và trận chiến khó khăn trước đây của họ giờ đây dường như thật nực cười. Hơn nữa, cả nhóm không những không trụ nổi mà cuối cùng còn bị chúng khuất phục.

Ngược lại, trước mặt nam nhân, đám vật thí nghiệm bị quét sạch như lá mùa thu.

Ngay cả khả năng tái sinh tựa như bất tử mà Mitram tự hào cũng không có tác dụng.

Những cơ thể bị băm vằm không hề hồi sinh và Mitram cũng không có dấu hiệu sống lại sau khi bị chặt đầu.

Rõ ràng là người đàn ông đã sử dụng một thủ đoạn nào đó.

Tuy nhiên, không ai dám chất vấn anh.

Cả nhóm, dù đã cố gắng gượng dậy, cũng chỉ biết nhìn chàng trai đó với ánh mắt đầy cảnh giác.

Bản năng của họ đang cảnh báo.

Anh đã khác.

Nam nhân này, bằng cách nào đó, đã khác với 'Ian Percus' mà họ từng biết.

Có lẽ họ đã bỏ qua điều đó, nếu là trong quá khứ.

Khi ấy, mối liên hệ của họ với Ian chưa sâu sắc, và bất kỳ điều kỳ lạ nào cũng bị gạt đi như một cảm giác đơn thuần.

Rốt cuộc, thật khó để mường tượng ra bất kỳ khả năng nào khác..

Một sự thay đổi về nhân cách trong khi vẫn giữ nguyên cơ thể.

Một câu chuyện như vậy là điều chưa từng nghe thấy cho đến khi họ chạm trán Mitram.

Ngay cả khi có nghe nói, nó thường chỉ nằm trong bối cảnh các cuộc thảo luận về khả năng bí ẩn của quái vật hoặc những lời nguyền mạnh mẽ.

Đó chỉ là những tin đồn không rõ thực hư. Hơn nữa, ngay cả sau khi xâu chuỗi các thông tin thu thập được, sự tồn tại của nam nhân này cũng không thể giải thích nổi.

Các loại tà thuật kiểm soát tâm trí thường có tác dụng phụ đáng kể.

Nếu còn sót lại dù chỉ là mảnh vỡ của nhân cách ban đầu, chứ chưa nói đến sự tỉnh táo, đã được coi là may mắn lắm rồi. Tuy nhiên, người đàn ông này không chỉ suy nghĩ rõ ràng mà còn thích nghi với cơ thể bị chiếm hữu một cách quá đỗi tự nhiên.

Đây là lý do tại sao Celine không nhận ra, dù cô đã gắn bó với Ian từ lâu.

Cùng lắm, cô chỉ cảm thấy hơi bất an.

Nếu ngay cả Celine cũng cảm thấy như vậy, thì những người còn lại trong nhóm càng khó nghi ngờ chàng trai đó hơn.

Nhưng bây giờ, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải nhận ra.

Người đàn ông trước mặt họ không phải là Ian Percus mà họ biết.

Nếu anh là Ian, thì vô số khủng hoảng mà họ đã cùng nhau đối mặt cho đến nay sẽ trở nên vô lý. Cũng không có lý do hợp lý nào để anh che giấu những kỹ năng như vậy cho đến tận bây giờ.

Sau sự xuất hiện của Long Huyết Tự, một khía cạnh khác của Ian lại được hé lộ.

Khi hết bí mật này đến bí mật khác được phơi bày, cả nhóm không thể che giấu sự bối rối.

Người đầu tiên lấy lại bình tĩnh là Thánh Nữ.

Cô là một người phụ nữ đã lèo lái trên vũ đài chính trị đầy sóng gió của Thánh quốc. Lấy lại bình tĩnh và suy nghĩ chiến lược khi đối mặt với những thách thức bất ngờ chính là sở trường của cô.

Tất nhiên, ngay cả Thánh Nữ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục sau cú sốc, nhưng cô đã cố gắng ổn định giọng nói run rẩy của mình.

Để hỏi chàng trai đó câu hỏi cơ bản nhất.

"...Cậu là ai?"

"Ian Percus."

Câu trả lời của anh hoàn toàn thẳng thừng.

Không thể đọc được cảm xúc nào trên nét mặt nam nhân khi nói, giọng điệu thản nhiên như thể đang nói một sự thật hiển nhiên.

Tuy nhiên, người đàn ông chỉ hướng đôi mắt vàng kim của mình về phía Thánh Nữ.

Khi bắt gặp ánh mắt đó, cô không khỏi rùng mình.

Cô đã chữa trị cho vô số bệnh nhân trong nhiều năm qua.

Trong số đó có những cựu chiến binh đã trải qua nhiều năm chinh chiến.

Có những thợ săn quỷ tìm cách trả thù cho gia đình hoặc người yêu đã mất, và cả những người đã mất ý chí sinh tồn do bị phản bội hết lần này đến lần khác.

Tuy nhiên, Thánh Nữ có thể khẳng định.

Rằng không ai có một trái tim mòn mỏi như chàng trai này.

Thay vì biểu lộ bất kỳ cảm xúc cụ thể nào, đôi mắt anh chứa đầy những mảnh vỡ trôi nổi. Và bên trong đó, tất cả những gì có thể thấy là những cảm xúc tiêu cực như hối tiếc, oán hận, thù ghét và tuyệt vọng..

Khi Thánh Nữ còn đang do dự không biết nên nói gì, một người khác đã thay cô lên tiếng.

"N-Ngươi đang nói cái gì vậy... tên quái vật dị hợm kia!"

Một cô gái nhảy dựng lên, trút giận.

Đó là một cô bé đáng yêu đội chiếc mũ chóp nhọn.

Với mái tóc nâu và đôi mắt xanh biếc hài hòa với nhau. Cô là một mỹ nhân ấn tượng với ánh nhìn kiên định, bất chấp vóc dáng nhỏ bé của mình.

Tên cô là Elsie Rinella, thiếu nữ luôn tự xưng là con chó trung thành của Ian.

Ban đầu, Elsie đã choáng váng trước sự xuất hiện của Long Huyết Tự và bản lĩnh đáng kinh ngạc của nam nhân.

Tuy nhiên, khi thời gian trôi qua và bình tâm suy nghĩ lại, cô nhận ra có một vấn đề nghiêm trọng.

Nếu người đàn ông đó không phải là 'chủ nhân', chẳng phải điều đó có nghĩa là tung tích của 'chủ nhân' thực sự hiện hoàn toàn không rõ sao?

Khi cô đang lo lắng suy ngẫm về điều này, cô nghe thấy câu trả lời dửng dưng của chàng trai.

Elsie không thể không bùng nổ giận dữ.

Lòng biết ơn vì được cứu mạng đã sớm tan biến. Hơn thế nữa, Elsie lo lắng cho sự an nguy của vị Chủ nhân yêu quý của mình.

Ngay sau đó, một giọng nói giận dữ tuôn ra từ cái miệng xinh xắn của Elsie.

"N-ngươi không thể trả Chủ nhân của bọn ta lại ngay lập tức sao?! Ian Percus, hử?! Khỉ thật! Chủ nhân của bọn ta tuyệt vời hơn loại như ngươi nhiều! Và còn tốt bụng, tàn nhẫn và không khoan nhượng hơn...!"

"Câm miệng."

Giọng anh thật lạnh lùng.

Biểu cảm của Elsie trở nên sững sờ chỉ với một câu nói buông ra từ người đàn ông.

Trong nhiều năm, cô chưa từng nghe một lời lẽ cay nghiệt nào từ bất cứ ai.

Tất nhiên, cô từng bị mắng mỏ khi còn trẻ và thậm chí bị làm bẽ mặt ở học viện.

Tuy nhiên, sau đó Elsie đã đích thân trả lại những món nợ đó cả vốn lẫn lời.

Kể từ đó, hiếm có ai dám dại dột khiêu khích Elsie.

Cùng lắm, nếu Elsie gây sự, Delphine sẽ đáp lại.

Thật là một cú sốc khi nghe ai đó bảo cô câm miệng.

Cơn giận bùng lên cổ họng sau giây phút sững sờ.

Ánh mắt cô lập tức trở nên dữ dội. Nếu cứ để yên, có vẻ như tài hùng biện trứ danh của cô sắp sửa xuất hiện.

Đúng lúc đó, với giọng nói mệt mỏi, chàng trai nói thêm.

"Dù sao thì tôi cũng định trả cậu ta lại... Nếu cô muốn 'Ian' quay lại nhanh chóng, hãy bắt đầu chuẩn bị rời đi. Vẫn còn cả núi việc phải làm."

Thái độ của anh hợp tác đến không ngờ.

Elsie khựng lại, cơ thể cô run rẩy và cô không còn cách nào khác ngoài việc hãm lại tràng chửi rủa mà cô chuẩn bị tuôn ra.

Cô cảm thấy mình sẽ không thỏa mãn cho đến khi trút hết mọi lời lăng mạ đang cuộn xoáy trong tâm trí.

Tuy nhiên, viễn cảnh được gặp lại Chủ nhân đã khiến cô im bặt, và nỗi sợ hãi khiêu khích người đàn ông và gây nguy hiểm cho Ian đã kìm cô lại.

Hiện tại, nghe theo lời khuyên của nam nhân, dù có đáng ngờ, dường như là hành động tốt nhất.

Lo lắng anh có thể đổi ý, Elsie vội vàng bắt đầu thu dọn đồ đạc, những người còn lại trong nhóm cũng vậy.

Tuy nhiên, chàng trai lại là người thoáng chút do dự.

Anh quay lại với vẻ nghi ngờ trong mắt.

Vầng trán nhíu lại của anh minh chứng cho sự khó chịu.

"...Nhưng mà, 'Chủ nhân'?"

"S-Sao! Tại sao!"

Elsie ngừng đóng gói và vung nắm đấm nhỏ bé của mình.

Thái độ của cô cho thấy cô đã sẵn sàng cho một cuộc đối đầu.

Đối đầu với một người đàn ông đã một tay đánh bại mười vật thí nghiệm, mỗi kẻ đều có sức mạnh của một cao thủ hoặc hơn.

Có vẻ như cô đặc biệt không ưa chàng trai đã chiếm đoạt Chủ nhân của mình trong giây lát.

Tuy nhiên, dường như nam nhân lại bị sốc vì một vấn đề hơi khác.

Anh đứng đó, nhìn Elsie chằm chằm, rồi lắc đầu và nuốt một tiếng cười rỗng tuếch.

"...Ha."

Sau đó, anh không nói chuyện với Elsie nữa.

Anh thỉnh thoảng chỉ liếc nhìn cô với vẻ mặt phức tạp.

Sau khi hoàn tất công tác chuẩn bị khởi hành, việc xử lý hậu quả tại bãi đất trống được giao cho quân đoàn pháp sư của gia tộc Rinella.

Biểu cảm của Reynold cứng lại ngay khi bước vào bãi đất trống..

Số lượng và chất lượng của những vật thí nghiệm gục ngã đã nói lên rõ ràng.

Rằng những vật thí nghiệm của Mitram mà họ phải đối mặt trước đó chỉ đơn thuần là mồi nhử.

"Đây mới là hàng thật... Cậu đã giết chúng thế nào?"

Người đàn ông im lặng gõ vào vỏ kiếm của mình.

Đó là một tín hiệu im lặng, nhưng ý nghĩa của nó rất rõ ràng.

Vấn đề duy nhất là liệu lời của anh có đáng tin hay không.

Dù sao đi nữa, Reynold cũng không rảnh rỗi để xác minh ngay lập tức sự thật của lời khai.

Sau một lúc do dự, ông thở dài và nhượng bộ.

"...Được rồi, chúng ta sẽ nghe chi tiết sau. Bây giờ, chúng ta sẽ lo liệu nơi này."

Sau đó, cuộc hành trình tiếp tục hướng về Dinh thự Percus.

Trong khoảng nửa ngày, một sự im lặng ngượng ngùng bao trùm giữa người đàn ông và cả nhóm.

Ngay cả Celine, người hòa đồng nhất, cũng quá sợ hãi đến mức không thể làm gì khác ngoài việc thận trọng nhìn xung quanh.

Khả năng mà chàng trai đã thể hiện thật đáng kinh ngạc và, theo một cách nào đó, thật đáng sợ.

Nếu anh muốn, việc biến cả nhóm thành một vũng máu dường như không phải là không thể.

Với sự không chắc chắn về danh tính của nam nhân, sự bất an của họ là không thể tránh khỏi.

Đáng ngạc nhiên thay, chính người đàn ông lại không thể chịu đựng được sự căng thẳng ngấm ngầm này.

"...Mọi người không tò mò làm thế nào tôi giết chúng à?"

Như mọi khi, câu hỏi không có chút cảm xúc nào, khiến ý định đằng sau nó không rõ ràng.

Đối với một cuộc trò chuyện vượt qua cả thời gian, chủ đề này khá là nhạt nhẽo.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store