ZingTruyen.Store

Bts X You Nhung Nguoi Em Yeu La Anh

https://youtu.be/-y3eKbITz-Q

"Uri saranghaetjanha (Ta đã một thời yêu nhau)

Jebal nal ullijima (nên xin anh đừng làm em phải khóc)

Ojik naegen neo hanappunya  (Với em, chỉ có mình anh thôi)..."

Cô vừa nghe nhạc phát ra từ cái loa bluetooth nhỏ mà Jimin tặng, vừa rửa rau mà ngân nga theo câu hát. Cô khá thích nghe những bài hát K-pop cũ, nhất là ballad. Vì thích Bangtan mà cô mới chuyển sang nghe nhạc mạnh như vậy. Đây là bài cô đã từng thu rồi nên thuộc hết lời và cả rap nữa. Thường thì cô chỉ dám nhấn nhá một chút vì sợ gây ồn ào ngoài kia sẽ nghe thấy, nhưng hôm nay cao hứng lại đúng bài cô thích nên quên mất mà giọng hát vang vọng cả phòng. Ngay từ những nốt nhạc đầu cất lên, một thanh niên nào đó được nghỉ giải lao định vào nói chuyện với cô một chút mà vô tình nghe được giọng hát ấy "Sao nghe quen vậy?"

Jimin hé cửa và cứ đứng đó nghe đến hết bài, toàn thân như bất động trước âm thanh hòa hợp trong ấy rồi bất giác bước vào

"Em vừa hát sao?"- cô đang ngân câu cuối bị giật mình bởi giọng nói của anh liền quay ra

"Dạ...Jimin-ssi, em...em làm ồn quá ạ?"- vẻ sợ sệt lộ rõ trên gương mặt có chút mũm mĩm

"Không...chỉ là..giọng em hay thật đó"- anh mỉm cười dịu dàng- "Vậy mà sao giờ mới chịu thể hiện chứ?"

"Hì hì, có hay gì đâu ạ..."- cô ngại ngùng cười cười quay đi gọt nốt củ cà rốt vẫn cầm trên tay.

Jimin vòng vào trong, tiện tay tắt nhạc đang phát từ nãy bước đến cạnh cô 

"Em hát anh nghe đi"- cúi mặt xuống gần cô, còn cô thì đang cố gắng lẩn tránh liền quay đi kiểm tra nồi canh trên bếp

"Dạ, thôi..."- cô gượng cười, trước giờ bạn thân cô số lần được nghe cô hát cũng đếm trên đầu ngón tay vì cô rất dễ bị xấu hổ, chưa từng thể hiện trước mọi người giờ bị anh phát hiện mất rồi

"Anh muốn nghe mà~ nha~"- Jimin lại chưng cái bộ mặt mèo ra mà nũng nịu cô, đưa tay cầm lấy tay cô mà lắc lắc, cùng lúc này cả hai bé cún cũng ở dưới chân sủa lên vài tiếng, anh được đà dồn cô -"Đấy, Gureum và Yeontan cũng muốn nghe em hát kìa~"- anh nhoẻn lên một nụ cười đầy gian xảo

"Vậy...một đoạn thôi nhé"- cô bất lực quay lại nhìn anh, thôi thì chiều anh cho xong

"Ừ ừ"- Jimin cười một cách thỏa mãn lúc này mới chịu buông tay để cô đậy nắp vung

"You know there's no one, I can relate to

I know we won't find a love that's so true

There's nothing like us

There's nothing like you for me

Together through the storm

There's nothing like us

There's nothing like you for me, together"

Trong đầu cô bất giác hiện lên những câu hát "Nothing like us" bài mà cô thu dành tặng sinh nhật người thương. Jimin đứng nhìn bóng lưng ấy mà đắm chìm vào giọng hát đầy mê hoặc, thật giống với chất giọng người con gái ấy...

*

Và thế là, tất cả các anh đều biết bí mật của cô nhờ "ai đó" tốt bụng tiết lộ. Thực ra thì mấy hôm nay cô đều nghe nhạc nhưng các anh vào cô tắt đi vì sợ làm phiền họ nghỉ ngơi. Sau khi nghe cô hát, ai cũng đồng ý cho cô bật nhạc bất cứ lúc nào, có lẽ do nhạc của cô khá nhẹ nhàng rất hợp để thư giản, hơn nữa lại là ngoại ngữ, thỉnh thoảng mới có nhạc Hàn. Rồi cứ thỉnh thoảng cô phải hát theo yêu cầu 

"Mai Linh à, hát gì đó vui nhộn đi"

"Mai Linh, em hát bài gì đó bằng tiếng anh mà nhẹ nhàng đi"

Rồi đến bài hát nào Jimin củng hỏi cô ý nghĩa đòi cô dịch cho anh hiểu, cô trong lòng cũng rất vui vì có thể giúp các anh giải tỏa được phần nào căng thẳng sau những giờ tập luyện mệt mỏi

*

*

Ngày mai là sinh nhật con thỏ Kookie ấy rồi, đúng 0 giờ 00 cô sẽ đăng tải video cover mới, vừa nghĩ mà vui sướng trong lòng vừa quết kem lên chiếc bánh gato cho bữa tiệc bất ngờ. Vì mai Bangtan chỉ phải đi diễn buổi sáng thôi sau đó sẽ về công ty nghỉ ngơi hoặc sẽ về thẳng kí túc xá. Cô cũng không rõ địa điểm nữa, khả năng cao là cô không được chứng kiến cái cảnh tượng bất ngờ ấy rồi, nghĩ đến đây là muốn trào nước mắt, thôi thì đặt hết tình cảm vào chiếc bánh kem này vậy.

*Ting ting*

Tiếng điện thoại kêu lên kéo cô ra khỏi những suy nghĩ vẩn vơ, cô chỉ đến ngó qua vì vẫn đang dở tay, phải chăng lại anh mạng thân yêu nhắn

"Mai Linh, ngày mai diễn xong bọn anh sẽ về kí túc xá. Chị quản lí sẽ đưa em đến đó!"

Hiện số người gửi: Jimin-ssi 

Cô vui sướng nhảy tưng tưng giữa nhà, vậy là được dự sinh nhật thỏ béo, vui quá đi mất! Lại còn được đến kí túc xá nữa. Ah~ đời mà như mơ thế này, dù là đang mơ cũng mong đừng bao giờ tỉnh lại~

Vội lau tay rồi hồi âm lại cho anh, dạo này Jimin cũng hay nhắn tin nói chuyện với cô. Đi diễn hay ở phòng tập, cả khi về kí túc xá cũng đều hỏi han cô như "Em học xong chưa?" "Đã về đến nhà chưa?" hay "Ngủ sớm đi nhé!". Dù biết quan tâm người khác là bản tính của anh, với cô cũng giống như những người xung quanh nhưng cô có chút hạnh phúc trong lòng vì luôn có người bên cạnh, nhắc nhở, lo lắng cho cô

***

"Happy birthday to you, happy birthday to you, saranghaneul Jeon Jungkook, happy birthday to you!!!!"

Jungkook bất ngờ, mắt mở to,, há hốc mồm khi mọi người xúm đến với cái bánh sinh nhật trên tay còn nổ pháo giấy nữa, J-hope đội cho Jungkook cái mũ sinh nhật cực kì đáng yêu, con thỏ béo này lại chuẩn bị khóc chăng?

Các anh cười nói rất vui vẻ, bôi kem lên mặt nhau, trêu chọc nhau rồi vương hết cả kem ra sàn bếp. Cô thì chỉ đứng một góc không dám lại gần vì đang quay video để đăng lên BangtanBomb, không thể để mặt cô lọt vào đó được. 

Sau khi đã phá tanh bành xong, các staff thu máy ra về, cô lủi thủi dọn bãi chiến trường trong khi bảy ông giặc rủ nhau vào phòng Jungkook chơi game. Có lẽ vì mấy ổng vui quá mà quên mất sự tồn tại của cô rồi. Đời đúng là buồn mà...

*

22h30p 

"Mai Linh, muộn lắm rồi, em ở lại đây ngủ mai rồi về"- cô đang định trốn các anh về trước để đúng với nghĩa quên mất cô nhưng đúng lúc đó cả 7 người định vào bếp tìm gì đó chén tiếp. Jin già lên tiếng để ý thấy bóng lưng với cái cặp thấp thoáng cạnh thang máy

"Dạ, thôi, em về nhà được mà"- cô như bị bắt quả tang giật nảy mình quay lại cười trừ, toát hết cả mồ hôi hột

"Muộn rồi, em lại là con gái, về muộn thế này không nên"- lúc này cả 14 con mắt đều hướng về phía cô từ từ lại gần, Namjoon bước đến trước nói nhẹ nhàng

"Em ở lại đi, ngủ ở phòng anh"- Jungkook chạy đến trước mặt cô tỏ chút lo lắng

"Nhưng mà..."- cô lại cúi mặt 

"Em ngủ ở phòng Kookie đi, nó toàn đi ngủ ké giường các anh, chẳng mấy khi ngủ ở phòng"- Suga lạnh lùng lúc này mới chậm rãi lên tiếng, nói thế thôi chứ anh tốt tính dễ sợ luôn, rất quan tâm mọi người chỉ là ít nói ra bằng miệng

Jimin nãy giờ rất muốn lên tiếng thậm chí muốn nhảy đến mà giữ cô lại nhưng mọi người đang làm điều đó rồi, anh chỉ có thể đứng yên mà thôi.

Sau một hồi khuyên răn nài nỉ, cuối cùng cô cũng đành ở lại. Việc ở cùng các anh một nơi qua đêm không phải là lần đầu nhưng điều khiến cô cực kì hồi hộp là...cô ngủ ở phòng Kookie!!!!!!

Ôi sướng chết mất!!!!! Đêm nay cô sẽ ngủ rất ngon!

(Xin phép bỏ qua miêu tả phòng nhé!)

*

Sau mấy tiếng đồng hồ quẩy không biết trời trăng gì, cuối cùng cũng ai về phòng nấy, riêng Jungkook vào ké vào với Namjoon, tắm rửa nghỉ ngơi. Chàng trai tóc vàng kim, sau khi đăng ảnh dìm thỏ béo trên twitter loạn xạ, nằm vật ra giường vào kênh youtube quen thuộc, hôm nay có bài mới.

Bài cover lần này là "Nothing like us"

Có gì đó khiến Jimin cảm thấy không đúng lắm, ấn vào nghe như thường lệ và giọng hát ấy cất lên 

"Không thể nào..."

Anh đã nghi ngờ trước đó rồi nhưng thật không dám chắc chắn. Lướt xuống dòng ghi chú bên dưới "Chúc mừng sinh nhật anh" được ghi bằng tiếng hàn.

Một nụ cười đầy xót xa xuất hiện trên khuôn mặt điển trai ấy. Đúng vậy, làm gì có chuyện trùng hợp như thế, cô và youtuber này chẳng phải là một sao? Sự trùng khớp đã lên đến 80% rồi.

Trong lòng cảm thấy có chút khó chịu, định sẽ đến phòng bếp tìm nước lạnh uống nhưng khi vừa hé cửa đã vô tình lọt đến một đoạn hội thoại của một nam một nữa ngoài ban công

"Em không biết phải tặng gì cho anh cả"

"Không cần, nếu muốn tặng quà cho anh thì từ mai chỉ anh học tiếng anh đi"

"Hum, em không biết có dạy được không nữa, trước giờ chỉ học chứ chưa từng dạy ai"

"Dạy dần rồi sẽ quen mà, nhé!" 

Chưa nghe câu trả lời, Jimin dập cánh cửa rồi lao thẳng lên giường, giờ đây lại càng khó chịu hơn. Anh đúng là quá ngốc mà, anh đang phủ nhận cái gì chứ? Nói dối bản thân làm gì để rồi cứ bên cạnh cô, từng ngày từng ngày một, tình cảm dành cho cô cứ lớn dần trong khi người cô thương vốn dĩ chẳng phải anh. Ngay từ khi bắt đầu anh đã biết ánh mắt yêu thương ấy luôn dành cho một người tuyệt nhiên không là anh. Cứ ngỡ chỉ cần bình yên bên cô là đủ, với anh chỉ cần có thế, nhưng không, có lẽ càng thích một ai đó, bản tính ích kỉ muốn là của riêng mình càng trở nên mãnh liệt. Anh đang nghĩ cái gì vậy, đó là người em trai yêu quý mà anh chiều chuộng hết mực, chẳng nhẽ vì cô mà anh lại ghen với thằng bé hay sao? 

Nghĩ đến đây, Jimin gặt phăng mọi thứ ra khỏi đầu, không muốn nghĩ gì nữa, anh cuộn tròn trong chăn, lăn qua lăn lại không sao ngủ được. Là vì không nghe giọng hát ấy, nhưng anh không muốn nghe, chỉ càng khiến anh thêm đau đớn mà thôi. Đến thói quen giúp anh dễ ngủ giờ đây cũng phải cố từ bỏ, anh phải quên đi từ điều nhỏ nhất và dần dần là...cô.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store