Bts Taehyung Girl H 18 Em La Cua Toi
- Cô là Lee Min Hee?- Là tôi!- Tôi là Kim Taehyung. Chắc cô có nghe qua?- Có. Tôi có nghe qua.- Cô ngồi vào bàn đi. Tôi có chuyện muốn nói!Bạn bất mãn trước câu nói của tên này. Thô lỗ. Cứ như là ra lệnh cho bạn vậy. Bất mãn là như vậy nhưng bạn vẫn đi tới bàn và ngồi. Hai người nhìn nhau bằng ánh mắt sắc bén.- Tôi ngồi rồi! Anh nói đi! Chuyện gì?- Vậy vào vấn đề luôn nhé. Về phần hôn ước giữa tôi và cô. Tôi nghe nói cô đã chấp nhận?- Đúng vậy. Thì sao nào?- Tại sao cô đồng ý nhanh như vậy?- Lợi ích công ty. Hi sinh chút xíu thì có sao?- Tốt lắm cô gái. Nhưng nhớ rõ. Đã là người của Kim Taehyung này thì tốt nhất nên yên phận đi.- Người của anh? Xin lỗi nhin Lee Min Hee này chưa là người của anh. - Ồ. Vậy ra cô đang chê cách ăn nói của tôi?- Tôi không có ý đó. Thiếu gia Kim nghĩ sâu quá rồi.- Ra vậy.Sau đó hai người bắt đầu vào bữa. Bữa ăn chả thú vị gì cả. Không khí im lặng ngột ngạt. Không hiểu sao cô lại cảm thấy nhớ mấy món mà dì Kim làm. Nhìn lên tên ngang ngược đó. Bạn chỉ biết thở dài." Đồ đáng ghét. Tôi đây sẽ ăn hết gia tài nhà tên đáng ghét anh luôn "Sau đó bạn chỉ ăn và ăn. Mặc dù ở nhà bạn không ăn như kiểu như vậy NHƯNG không hiểu sao bạn lại ăn như vậy trước mặt hắn. Ăn cứ như muốn trút giận. Anh ta nhìn bạn chỉ biết cười khổ. " Cô gái này thật thú vị "Sau bữa ăn anh ta đưa bạn về nhà. Trên đường đi vẫn không ai nói với ai điều gì. Ngồi trên xe, bạn đã lén nhìn anh ta. Quả là quá đẹp. Góc nghiêng lại còn đẹp hơn.- Có thể thôi nhìn tôi được chứ? Tôi không thể lái xe.- Hả. Nhìn anh? Anh ảo tưởng à?- Vậy em nhìn sang tôi làm gì?- Ngắm cảnh.- Ngắm cảnh? - Đúng vậy. Ngắm cảnh.- Bên chỗ em cũng có cảnh để ngắm cơ mà.- Đúng vậy. Nhưng tôi thích bên kia. Mắt của tôi. Tôi thích ngắm cảnh ở đâu là quyền của tôi. Anh có ý kiến?- Đâu dám!- Tốt.- Đồ cứng đầu.Anh ta nói xong rồi nhoẻn miệng cười.Bạn cũng không nhìn anh ta nữa mà ngồi yên đó nghe nhạc.Trên con đường bạn hay đi để về nhà. Bạn thực sự muốn đi bộ về.- Này. Cho tôi xuống.- Vẫn chưa tới đâu. Ngồi yên đi.- Tôi không muốn. Tôi muốn đi tản bộ. Dừng xe cho tôi xuống.- Không.Anh ta lì lợm cứng đầu không dừng lại. Bạn đành phải nhéo một cái đau điếng vào tay anh ta. Anh ta dừng lại.- Yah. Cô làm gì thế?- Ai kêu anh lì lợm không cho tôi xuống! Nói rồi bạn mở cửa bước xuống xe mặc cho anh ta ôm tay rên đau trong xe. Từ nhỏ tới bây giờ. Bạn là người đầu tiên dám nhéo anh ta. Uất ức lắm chứ.Đặt chân xuống con đường quen thuộc. Bạn bước chầm chậm để hóng mát. Không hiểu sao. Bạn lại nhớ tới ngày mà bạn bị phản bội mặc dù ngày nào bạn cũng loại bỏ nó ra khỏi tâm trí mình. Có lẽ đó là mối tình đầu của bạn và nó đã để trong lòng bạn một vết sẹo khá đau. Tối nào những hình ảnh dơ bẩn đó cũng hiện lên trong giấc mơ của bạn.Nhưng hôm nay thì. Nước bạn lại rơi. Những giọt nước mắt đầu tiên kể từ cái hôm mà bạn trao cho tên phản bội ấy nụ hôn cuối cùng. Ngồi trong một góc của con đường. Nước mắt bạn cứ lăn dài. Những hình ảnh trong căn phòng của tên phản bội đó lại hiện lên." Tại sao những thứ đó không buông tha cho mình? "Tại sao bây giờ bạn lại khóc? Tủi thân? Bạn cũng không biết tại sao bạn khóc nữa. Chỉ biết rằng không kiềm được nước mắt.Có tiếng bước chân bước tới. - Này! Em sao thế?- Kim Taehyung?" Sao tên này lại ở đây? Hắn ta đi rồi mà? "Đúng thực là Taehyung đang đứng trước mặt bạn. Sau khi bạn xuống xe anh ta nhìn theo bóng dáng bạn mà không yên tâm. Anh ta bèn đỗ xe vào bãi đỗ xe gần đó rồi đuổi theo bạn. Chạy tìm bạn một lúc rồi thấy bạn đang đi chầm chậm hóng mát. Anh ta cũng chầm chậm đi theo sau. Rồi. Anh ta thấy bạn khóc. Bối rối. Anh ta không biết làm gì ngoài việc bước tới.- Em đang khóc?- Không có. Bạn ngước mặt trả lời với đôi mắt ngấn nước.- Tôi không ngờ người vô cảm như em cũng biết rơi nước mắt đấy!- Không có. Tôi nói không khóc. Bụi bay vào mắt thôi.- Cứng đầu. Đã vậy rồi mà còn không nhận nữa.- Anh nói nhiều quá đấy!- Khăn đây.Anh ta chìa tay ra đưa cho bạn một chiếc khăn. Bạn cũng đón nhận chiếc khăn đó. Chiếc khăn tỏa hương nhè nhẹ rất thơm.-....Cảm ơn.... Tôi sẽ trả sau...-......-......-......- Tại sao em khóc?- Anh từng có người yêu chưa?- Người yêu?- Đúng vậy. Là người anh rất tin tưởng.- Thì liên quan gì tới chuyện tôi hỏi. Theo tôi biết thì em không có người yêu cơ mà.- Không sao. Đáng lẽ tôi không nên hỏi. Dù sao cũng cảm ơn anh. Kim Taehyung.Anh ta cũng có vẻ không hài lòng với câu trả lời này lắm nhưng thôi không hỏi nữa vì ta biết bạn không muốn trả lời.- Đứng dậy. Tôi đưa cô về.- Không cần!- Không cần để cô khóc một mình nữa à?-.....Bạn bất lực để hắn đưa về nhà. Trên đường về hắn không hỏi về chuyện bạn khóc nữa mà im lặng. Không hiểu sao cảm giác về Kim Taehyung ương ngạnh lạnh lùng không còn trong mắt bạn nữa như lúc mới gặp mặt nữa. Thay vào đó là Kim Taehyung ấm áp biết quan tâm người khác. Trong lần đầu gặp mặt mà bạn lại phải thay đổi suy nghĩ về con người này 2 lần.Còn về phần Kim Taehyung. Anh ta lặng thinh đưa bạn về tới nhà. Không hiểu sao anh ta lại đối xử tốt với bạn như vậy. Trước giờ chưa có ai dám đụng vào anh ta. Vậy mà cô gái này dám nhéo anh. Anh lại còn quan tâm như vậy. Vả lại. Anh ta thấy ở bạn có gì rất thu hút. Tim anh ta cứ đập liên hồi khi đi cạnh bạn. " Lòng ngực mình sao đập mạnh vậy nhỉ? Có bệnh sao? Ngày mai phải kiểm tra mới được. "Kim Taehyung con người nổi tiếng về độ thông minh này lại đòi đi khám bệnh chỉ vì tim đập mạnh khi đi bên cạnh một cô gái? Quả là hoang đường.Tới nhà bạn.- Anh về đi. Tới rồi.Bạn phá tan bầu im lặng.- Công sức tôi đưa về. Em không mời vào nhà được à?Kim Taehyung muốn vào nhà bạn?- Xin lỗi. Nhưng. Kim thiếu gia. Tôi không có hứng tiếp anh.- Xin lỗi nhưng tôi muốn vào là sẽ vào!Nói rồi anh ta bước tới cánh của bấm chuông.- Ai đấy?- Xin chào. Tôi là Thiếu gia tập đoàn BT. Tôi đưa tiểu thư Lee về.- Thiếu gia. Chào cậu. Tôi sẽ mở cửa." Cạch " Cửa mở ra.- Yahh. Anh làm gì thế?- Không phải tôi nói rồi sao. Tôi muốn vào là sẽ vào.- Anh....- Tiểu thư Lee. Vào thôi.Nói rồi anh ta hiên ngang bước vào như nhà của mình. Bước vào nhà.- Cháu là taehyung.- Chào cháu Taehyung. Mẹ cháu dạo này khỏe chứ?- Khỏe ạ! Cô khỏe chứ?- Cảm ơn. Cô rất khỏe.Mới vào mà anh ta và mẹ bạn đã chào hỏi nhau như người một nhà rồi.- Min Min. Sao con không nói là Taehyung sẽ đến đây? Mẹ không tiếp đãi chu đáo cho Taehyung kìa kìa!- Con....- Cô đừng la Min Hee. Không phải tại cô ấy. Con chỉ vào chào hỏi cô rồi ra về thôi ạ!" Cái tên này lẻo méo ha. Đồ đáng ghét! Xem Min Hee này trừng trị ngươi ra sao! "Nói rồi bạn tặng cho anh ta một cái liếc sắc bén.- Cuộc gặp mặt tốt chứ hả?- Tốt cô ạ. Con rất thích Min Hee và Min Hee cũng vậy" Trời ạ! Sao hắn có thể nói câu đó chứ? Tôi thích hồi nào? "- Vậy tốt rồi! Sẵn cô có cái này muốn nhờ cháu.- Việc gì ạ?- Việc là cô có việc phải công tác bên Mĩ. Mà dì Kim lại phải sắp về quê chăm lo cho con gái mới sinh. Cháu chăm sóc cho Min Hee giùm cô được chứ?- Mẹ à! Con không....- Được chứ cô. Con sẽ chăm sóc tốt Min Hee. Cô yên tâm._ Bạn chưa nói hết câu là hắn đã nhảy vào.
Sao sao? Hấp dẫn không? Hay thì cho Au 1 ☆ nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store