ZingTruyen.Store

Bong Toi Co Dai Va Luoi Kiem Vay Mau

Rời khỏi tàn tích cổ, Faye không quay trở lại Hội thợ săn. Với cuộn giấy da và chiếc huy hiệu trong tay, nàng biết mình đã vượt qua lằn ranh không thể quay lại. Sự thật về những người nàng từng tin tưởng đã để lại một vết thương lòng sâu sắc hơn bất kỳ lưỡi kiếm nào. Nàng đi, không mục đích cụ thể, chỉ là chạy trốn khỏi sự phản bội và cố gắng hiểu được thế giới mới đầy rùng rợn này.

Không mất nhiều thời gian. Thông tin trong thế giới ngầm lan truyền nhanh hơn cả ánh sáng. Hội thợ săn nhanh chóng tuyên bố Faye là kẻ phản bội, đổ lỗi cho nàng về thất bại trong nhiệm vụ và coi nàng như mối đe dọa. Lệnh truy nã được phát ra, không chỉ trong nội bộ Hội mà còn được tuồn ra cả thế giới vampire.

Và cùng lúc đó, một tin đồn khác cũng bắt đầu lan xa trong bóng tối. Tin đồn về một thợ săn mang trong mình "huyết tâm" - một dòng máu đặc biệt, quý hiếm, được tin là mang năng lượng cổ xưa và có khả năng phi thường. Năng lượng của Yoko, thứ đã chữa lành và còn lưu lại trong Faye, không chỉ đơn thuần là năng lượng vampire, mà là tinh túy của một vampire cổ đại, thứ đã biến máu của Faye thành một nguồn tài nguyên vô giá, một phần thưởng khổng lồ cho bất kỳ vampire nào bắt được nàng.
Faye, từ kẻ săn trở thành con mồi của cả hai thế giới. Những đồng đội từng vào sinh ra tử với nàng, những người nàng từng bảo vệ, giờ đây lại săn lùng nàng ráo riết nhất. Đối với Hội, nàng là kẻ phản bội mang theo bí mật chết người cần phải bịt miệng. Đối với các vampire (phần lớn là những kẻ thèm khát sức mạnh), nàng là kho báu di động.

Cuộc sống của Faye trở thành chuỗi ngày lẩn trốn, chiến đấu và luôn trong tình trạng cảnh giác cao độ. Nàng né tránh những cuộc phục kích từ thợ săn, sử dụng kiến thức về địa hình và kỹ năng của mình để ẩn mình trong bóng tối. Nhưng những kẻ săn lùng nàng còn có cả vampire, và chúng hung hãn, ranh mãnh hơn nhiều. Mùi "huyết tâm" trong người nàng như một ngọn đèn hiệu, thu hút chúng từ khắp nơi. Nàng phải chiến đấu liên tục, cảm thấy kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần.

Trong một lần lẩn trốn ở một khu ổ chuột cũ kỹ, Faye bị dồn vào chân tường bởi một nhóm vampire, trong đó có vài kẻ toát ra khí chất cổ xưa, không mạnh mẽ như Yoko, nhưng đủ để khiến nàng cảm thấy nguy hiểm tột độ. Chúng không muốn giết nàng ngay, chúng muốn bắt sống nàng, chiếm lấy nguồn huyết tâm quý giá đó.
"Thợ săn mang huyết tâm," một kẻ trong số chúng cất giọng khàn khàn, đôi mắt đỏ ngầu tham lam. "Ngươi là món quà mà Bóng Đêm ban tặng cho kẻ xứng đáng."

Faye siết chặt lưỡi kiếm, sẵn sàng chiến đấu đến hơi thở cuối cùng. Nàng biết mình không thể thoát khỏi lần này. Số lượng áp đảo, và sức mạnh của chúng vượt quá khả năng hiện tại của nàng, ngay cả với chút năng lượng Yoko còn sót lại.

Ngay khi lũ vampire chuẩn bị lao vào, một cơn gió lạnh lẽo đột ngột thổi qua. Không khí đặc quánh lại, và một áp lực khủng khiếp đè nặng lên mọi thứ. Lũ vampire khựng lại, vẻ tham lam trên mặt chúng biến thành sợ hãi tột độ.

Một bóng hình xuất hiện giữa chúng, như xé toạc màn đêm. Mái tóc đen dài, đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa trong bóng tối. Yoko.

Nàng ta không nói một lời. Chỉ đơn giản là giải phóng sức mạnh. Một làn sóng năng lượng cổ xưa cuộn trào ra, nghiền nát những vampire cấp thấp và thổi bay những kẻ mạnh hơn như những món đồ chơi. Yoko di chuyển với tốc độ không thể tin được, mỗi đòn đánh đều mang theo sức mạnh hủy diệt. Nàng ta không chiến đấu một cách gọn gàng, mà tàn bạo và dứt khoát, như một cơn bão phẫn nộ.
Lũ vampire cổ xưa trong nhóm tấn công cố gắng chống trả, chúng cũng sở hữu sức mạnh đáng kể. Cuộc chiến giữa Yoko và chúng diễn ra nhanh chóng, khốc liệt, đầy rẫy những va chạm năng lượng khủng khiếp khiến không gian xung quanh rung chuyển. Đó là cuộc đối đầu của những sinh vật đỉnh cao trong thế giới bóng tối, mà Faye chỉ có thể đứng nhìn, hoàn toàn choáng váng.

Yoko áp đảo hầu hết kẻ địch, nhưng những kẻ cổ xưa hơn đã gây cho nàng một số tổn thương đáng kể. Một tên vampire với móng vuốt đen kịt và ánh mắt tàn độc đã tung ra một đòn chí mạng, xuyên qua sườn nàng. Yoko rên lên đau đớn, lần đầu tiên Faye thấy sự bất khả xâm phạm của nàng ta bị phá vỡ.

Cuối cùng, Yoko cũng đẩy lùi được lũ vampire, hoặc có lẽ chúng nhận ra mình không thể đối đầu với cơn thịnh nộ này và rút lui. Nàng ta đứng đó, hơi thở hổn hển, cơ thể khẽ run rẩy, vết thương nơi sườn rỉ ra dòng máu đen sẫm. Ánh sáng trong mắt nàng ta có vẻ yếu đi.

Faye chạy đến bên nàng ta, quên đi nỗi sợ hãi ban đầu. "Yoko! Ngươi..."
Yoko nhìn nàng, đôi mắt đỏ mờ đi một chút. "Ngươi... thật phiền phức..." Nàng ta lảo đảo, suýt gục ngã.
Faye đỡ lấy nàng ta. Cơ thể Yoko lạnh lẽo và nặng trịch. Nàng ta bị thương rất nặng. Faye, bằng kinh nghiệm của một thợ săn, biết rằng những vết thương do đồng loại gây ra cho vampire (đặc biệt là những kẻ cổ xưa) rất khó lành, đôi khi là không thể nếu không có sự can thiệp đặc biệt.
Và lúc đó, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Faye, một ý nghĩ điên rồ nhưng đầy thôi thúc. "Huyết tâm." Năng lượng của Yoko trong nàng. Dòng máu đặc biệt của nàng. Nó có thể chữa lành những vết thương mà thứ gì khác cũng bất lực.

Nhìn Yoko yếu ớt trong vòng tay mình, người đã cứu nàng khỏi cái chết chắc chắn, người đã "ban tặng" cho nàng dòng máu đặc biệt này (dù theo cách nàng không mong muốn), người là kẻ thù nhưng lại không bỏ rơi nàng khi cả thế giới quay lưng lại... Một cảm giác phức tạp dâng lên trong lòng Faye, vượt qua sự thù địch truyền kiếp. Đó không chỉ là sự biết ơn. Đó là một thứ gì đó khác, ràng buộc nàng với sinh vật cổ xưa này theo một cách không thể giải thích.
Faye đưa ra quyết định. Nàng không thể để Yoko chết.
"Ta sẽ đưa ngươi về," Faye nói, giọng nàng kiên quyết. "Về lãnh địa của ngươi."
Yoko nhìn nàng, ánh mắt có vẻ ngạc nhiên, nhưng nàng ta quá yếu để phản kháng.

Faye, mang theo cơ thể nặng nề của Yoko, bắt đầu hành trình trở về nơi mà cách đây không lâu nàng đã tìm mọi cách để thoát ra. Lần này, nàng tự nguyện trở lại Bóng Tối Cổ Đại.

Khi đến nơi, Faye không lãng phí thời gian. Nàng đặt Yoko xuống một cách cẩn thận. Nàng biết mình phải làm gì. Dòng máu "huyết tâm" này không phải là một phần thưởng để vampire khác thèm khát, nó là thứ để cứu lấy mạng sống của chính người đã tạo ra nó.

Faye dùng một con dao nhỏ, rạch một đường trên cổ tay mình. Máu đỏ tươi chảy ra, nhưng không phải là dòng máu bình thường. Nó tỏa ra một thứ ánh sáng mờ nhạt, mang theo năng lượng sống động và cổ xưa. Đây là "huyết tâm".

Nàng đưa cổ tay mình lại gần miệng Yoko. "Uống đi," nàng nói khẽ. "Nó sẽ giúp ngươi."
Yoko nhìn nàng, đôi mắt đỏ sâu thẳm như đang suy tư điều gì đó. Nhưng sự sống còn đã chiến thắng. Nàng ta yếu ớt hé môi, và Faye đưa dòng máu "huyết tâm" của mình vào.
Cảm giác như một phần của Faye đang bị rút đi, nhưng đồng thời, nàng cảm nhận được năng lượng trong máu mình đang làm nhiệm vụ của nó, chảy vào cơ thể Yoko, đối kháng lại vết thương khủng khiếp đó. Dòng máu đặc biệt của thợ săn, được biến đổi bởi năng lượng vampire cổ đại, đang chữa lành cho chính vampire cổ đại.

Yoko uống, một cách từ tốn lúc đầu, rồi có vẻ như sức mạnh của "huyết tâm" bắt đầu có tác dụng, nàng ta uống mạnh hơn một chút, như một sinh vật khát nước tìm thấy nguồn sống. Dòng máu đặc biệt của Faye chảy vào cơ thể Yoko, và vết thương của nàng ta từ từ ngừng rỉ máu. Ánh sáng trong đôi mắt đỏ bắt đầu trở lại.
Faye cảm thấy choáng váng, nhưng nàng không dừng lại cho đến khi chắc chắn Yoko đã nhận đủ để cầm cự và bắt đầu quá trình tự phục hồi (dù chậm chạp). Nàng băng bó vết thương trên cổ tay mình, nhìn Yoko đang nằm đó, bình yên hơn một chút sau khi được truyền máu.

Vị thế đã hoàn toàn đảo ngược. Thợ săn cứu vampire. Con mồi hiến máu cho kẻ săn mồi. Faye đã tự nguyện quay trở lại lồng kính, nhưng lần này, nàng không phải là tù nhân đơn thuần. Nàng đã dùng chính máu thịt mình để tạo ra một mối liên kết mới, sâu sắc hơn và phức tạp hơn với Yoko. Nàng không còn là kẻ bị săn đơn độc nữa. Nàng đã chọn ở lại, ít nhất là lúc này, trong bóng tối cổ xưa, cùng với sinh vật đã cứu nàng và mang trong mình một phần của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store