Bong Toi Co Dai Va Luoi Kiem Vay Mau
Sau trận chiến dữ dội giữa Yoko và Faye, không khí trong Triều đại bóng đêm vẫn còn đọng lại sự căng thẳng và mệt mỏi. Vua tối cao không để thời gian lãng phí. Ngay lập tức, tất cả những người liên quan - Yoko, Faye, Engfa, Charlotte, cùng với Freen và Becky - bị triệu tập đến thư phòng của Ngài. Đây không phải là một cuộc họp để tranh cãi hay đổ lỗi, mà là để sắp xếp lại kế hoạch, định hình lại con đường trước khi tiến vào cuộc chiến cuối cùng với tổng bộ Hội thợ săn.Yoko và Faye, dù cả hai đều thấm mệt sau trận đấu, vẫn giữ vẻ nghiêm nghị. Ánh mắt Yoko vẫn còn ánh lên sự phẫn nộ, nhưng giờ đây nó đã được kiểm soát. Faye, tuy toàn thân đau nhức, nhưng ánh mắt xám tro của nàng vẫn kiên định."Đủ rồi," Vua tối cao mở lời, giọng Ngài trầm ấm nhưng đầy uy quyền, dẹp tan mọi không khí nặng nề. "Chúng ta đã trả giá cho sự kiêu ngạo. Giờ là lúc lập lại trật tự."Dưới sự chỉ đạo của Vua tối cao, một kế hoạch mới được vạch ra. Lần này, mọi giả định đều bị loại bỏ, mọi điểm yếu của Hội thợ săn đều được mổ xẻ kỹ lưỡng. Valerius cung cấp thêm thông tin chi tiết về Ignis, về thói quen, về những điểm mù mà ngay cả kẻ mạnh nhất cũng không thể tránh khỏi. Engfa và Charlotte phân tích từng hệ thống phòng thủ, từng tuyến đường tuần tra, từng sơ đồ của tổng bộ mà họ từng biết.Kế hoạch lần này không còn là những đòn tấn công phủ đầu chớp nhoáng mà là một chiến lược phức tạp, nhiều lớp. Mục tiêu không chỉ là tiêu diệt Ignis mà còn là làm suy yếu toàn bộ hệ thống của Hội thợ săn từ bên trong và bên ngoài. Triều đại bóng đêm sẽ chuẩn bị cho một cuộc chiến tổng lực, nhưng những đòn tấn công quyết định sẽ do liên minh bốn người thực hiện. Vua tối cao cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đối phó với loại đạn độc mới. Freen và Becky được giao nhiệm vụ nghiên cứu sâu hơn về nó để tìm ra cách hóa giải hoặc chống lại.Khi cuộc họp kết thúc và mọi người đã rút lui, Yoko yêu cầu Faye ở lại. Không khí trong căn phòng giờ đây dịu đi, nhưng vẫn còn một khoảng cách vô hình giữa hai người sau trận chiến.
"Đi với ta," Yoko khẽ nói, rồi dẫn Faye đến ban công đá chạm khắc quen thuộc, nơi ánh trăng bạc vẫn đổ xuống lấp lánh.
Cả hai đứng đó, lặng lẽ nhìn ra quang cảnh rộng lớn của lãnh địa Triều đại bóng đêm. Cuối cùng, Yoko lên tiếng, giọng nàng ta trầm lắng, không còn sự giận dữ hay trách móc."Ta hiểu quyết định của ngươi, Faye," Yoko bắt đầu, quay sang nhìn nàng. "Ngươi muốn bảo vệ ta, bảo vệ Triều đại này. Nhưng ngươi có biết cảm giác khi ta nhìn thấy ngươi bị thương, nhìn thấy ngươi muốn tự mình gánh vác mọi thứ không?"Faye cúi đầu. Nàng đã khiến Yoko lo lắng, thậm chí là tức giận.
"Ta đã nói, ngươi là của ta," Yoko tiếp tục, nàng ta tiến lại gần, bàn tay lạnh lẽo của Nữ hoàng nhẹ nhàng nâng cằm Faye lên, buộc nàng phải nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ rực. "Điều đó không chỉ là quyền sở hữu. Nó còn là trách nhiệm. Trách nhiệm của ta là bảo vệ ngươi. Và ngươi... là một phần của ta. Điều mà ngươi gánh vác, ta cũng gánh vác. Điều mà ngươi chiến đấu, ta cũng chiến đấu."Ánh mắt đỏ của Yoko trở nên dịu dàng hơn, một sự dịu dàng hiếm thấy mà chỉ Faye mới có thể chứng kiến. "Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi đơn độc đối mặt với một kẻ điên cuồng như Ignis sao? Một kẻ đã suýt chết để có được sức mạnh như ngươi, và giờ đây lại muốn tiêu diệt những kẻ giống mình?"Faye nhìn Yoko, cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa từ cái chạm của nàng ta. Nàng hiểu Yoko không thể để nàng một mình. Đó là bản chất của Yoko, bản chất của một sinh vật quyền năng nhưng cũng đầy chiếm hữu và bảo vệ.
"Chúng ta sẽ cùng nhau kết thúc chuyện này, Faye," Yoko thì thầm, giọng nàng ta đầy kiên quyết nhưng cũng ẩn chứa sự dịu dàng. "Ngươi, ta, Engfa và Charlotte. Chúng ta sẽ là những kẻ ra đòn quyết định."Yoko khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Faye. "Đây là lời hứa của ta. Sẽ không có ai bị bỏ lại phía sau nữa. Ta sẽ không để ngươi chết. Không bao giờ."Faye cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Yoko. Trận chiến vừa rồi không phải là một cuộc chiến để phân định thắng thua, mà là một cuộc chiến để thấu hiểu, để khẳng định lại sự gắn kết không thể phá vỡ giữa họ. Nàng ôm lấy Yoko, vùi mặt vào vai nàng ta."Ta xin lỗi," Faye thì thầm, giọng nàng nghẹn ngào. "Ta chỉ muốn bảo vệ nàng."
Yoko siết chặt nàng vào lòng. "Ta biết. Nhưng hãy nhớ, chúng ta là một. Và bây giờ, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với bóng tối cuối cùng."
"Đi với ta," Yoko khẽ nói, rồi dẫn Faye đến ban công đá chạm khắc quen thuộc, nơi ánh trăng bạc vẫn đổ xuống lấp lánh.
Cả hai đứng đó, lặng lẽ nhìn ra quang cảnh rộng lớn của lãnh địa Triều đại bóng đêm. Cuối cùng, Yoko lên tiếng, giọng nàng ta trầm lắng, không còn sự giận dữ hay trách móc."Ta hiểu quyết định của ngươi, Faye," Yoko bắt đầu, quay sang nhìn nàng. "Ngươi muốn bảo vệ ta, bảo vệ Triều đại này. Nhưng ngươi có biết cảm giác khi ta nhìn thấy ngươi bị thương, nhìn thấy ngươi muốn tự mình gánh vác mọi thứ không?"Faye cúi đầu. Nàng đã khiến Yoko lo lắng, thậm chí là tức giận.
"Ta đã nói, ngươi là của ta," Yoko tiếp tục, nàng ta tiến lại gần, bàn tay lạnh lẽo của Nữ hoàng nhẹ nhàng nâng cằm Faye lên, buộc nàng phải nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ rực. "Điều đó không chỉ là quyền sở hữu. Nó còn là trách nhiệm. Trách nhiệm của ta là bảo vệ ngươi. Và ngươi... là một phần của ta. Điều mà ngươi gánh vác, ta cũng gánh vác. Điều mà ngươi chiến đấu, ta cũng chiến đấu."Ánh mắt đỏ của Yoko trở nên dịu dàng hơn, một sự dịu dàng hiếm thấy mà chỉ Faye mới có thể chứng kiến. "Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi đơn độc đối mặt với một kẻ điên cuồng như Ignis sao? Một kẻ đã suýt chết để có được sức mạnh như ngươi, và giờ đây lại muốn tiêu diệt những kẻ giống mình?"Faye nhìn Yoko, cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa từ cái chạm của nàng ta. Nàng hiểu Yoko không thể để nàng một mình. Đó là bản chất của Yoko, bản chất của một sinh vật quyền năng nhưng cũng đầy chiếm hữu và bảo vệ.
"Chúng ta sẽ cùng nhau kết thúc chuyện này, Faye," Yoko thì thầm, giọng nàng ta đầy kiên quyết nhưng cũng ẩn chứa sự dịu dàng. "Ngươi, ta, Engfa và Charlotte. Chúng ta sẽ là những kẻ ra đòn quyết định."Yoko khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Faye. "Đây là lời hứa của ta. Sẽ không có ai bị bỏ lại phía sau nữa. Ta sẽ không để ngươi chết. Không bao giờ."Faye cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Yoko. Trận chiến vừa rồi không phải là một cuộc chiến để phân định thắng thua, mà là một cuộc chiến để thấu hiểu, để khẳng định lại sự gắn kết không thể phá vỡ giữa họ. Nàng ôm lấy Yoko, vùi mặt vào vai nàng ta."Ta xin lỗi," Faye thì thầm, giọng nàng nghẹn ngào. "Ta chỉ muốn bảo vệ nàng."
Yoko siết chặt nàng vào lòng. "Ta biết. Nhưng hãy nhớ, chúng ta là một. Và bây giờ, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với bóng tối cuối cùng."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store