[BL/Edit][0-199] Hoàng Tử Phụ Sống Lại Như Thế Nào?
Chương 65 : Mạnh Mẽ
“Hoan nghênh, Đại Vương tử. Cảm ơn ngươi đã chấp nhận lời mời đột ngột của ta.”
“Kính chào người thừa kế dòng máu cao quý. Cầu mong phước lành của thiên nhiên sẽ đến với ngài.”
“Ha ha. Ngươi không cần khách khí như vậy. Hôm nay ta muốn gặp ngươi với tư cách là một người cha, chứ không phải là Hoàng đế… Vậy nên, ngươi hãy đến đây ngồi cho thoải mái.”
Tristan cười khẽ rồi ra hiệu cho Khalid lại gần. Khi Khalid ngồi xuống đối diện Tristan, Caleb bước vào với đồ ăn nhẹ đã chuẩn bị sẵn.
“Đây là loại trà được làm từ một loại hoa chỉ mọc ở Rừng Tiên, có mùi hương rất dễ chịu, vì vậy hãy dành thời gian để thưởng thức nhé.”
“Cảm ơn ngài rất nhiều.”
Tristan nhìn Khalid với ánh mắt phức tạp khi người đàn ông này uống trà với những cử chỉ đúng mực và kỷ luật.
Mái tóc đen với những lọn xoăn, làn da không tì vết không phải đặc điểm của một hiệp sĩ, đôi mắt dài trong trẻo với mống mắt đỏ rực như hồng ngọc, sống mũi cao và đôi môi săn chắc, đường viền hàm dày nhưng thanh mảnh, chiếc cổ mịn màng, cùng một thân hình với những khối cơ bắp rắn chắc.
Tristan cũng từng nghĩ như vậy khi mới gặp Khalid, nhưng người đàn ông này quả thực là một chàng trai cao ráo, tuấn tú. Tristan nhấp một ngụm trà nóng, thầm ngưỡng mộ vẻ ngoài của Khalid.
Ngoại trừ việc Khalid là một Alpha trội, được mọi người thèm muốn vì ngoại hình và năng lực, việc anh là bạn đời hợp đồng của con trai ông đã mang lại cho ông một cảm giác phức tạp kỳ lạ. Có lẽ vì vậy, dù nước trà ngọt ngào đã tràn ngập miệng, ông vẫn cảm thấy đắng chát.
“Như ngươi đã đoán, lý do ta muốn gặp ngươi hôm nay là vì sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ là một gia đình. Trước đó, ta muốn nói chuyện tử tế với ngươi, nên ta gọi ngươi đến đây.”
“Xin hãy nói chuyện thoải mái. Và đừng dùng kính ngữ nữa, thưa Bệ hạ. Như ngài đã nói, chúng ta sẽ sớm thuộc về cùng một gia đình.”
“……Vậy thì ta sẽ nói chuyện thoải mái hơn.”
Tristan khựng lại một chút khi thấy Khalid lịch sự với mình, rồi bắt đầu nói chuyện một cách thoải mái. Ông quyết định, nên thân thiết hơn là trang trọng, vì sau này họ sẽ gặp nhau thường xuyên. Có lẽ Khalid cũng nghĩ như vậy khi nói rằng Tristan không cần phải dùng kính ngữ.
“Ta đã nghe Hoàng tử kể lại chi tiết rồi. Con đã ký xong hôn ước rồi chứ?”
“Vâng.”
“Tử tước Roman đã đến gặp ta vài ngày trước và phàn nàn. Ông ta hỏi làm sao có thể ký được loại hợp đồng đó.”
Tristan khẽ mỉm cười, nhớ lại chuyện xảy ra vài ngày trước. Tử tước Roman, người đã giúp Renato viết hợp đồng hôn nhân, đã đến thăm Tristan và nói về sự vô lý này. Dường như ngay lúc này ông ta muốn Tristan ngăn Renato lại.
Tuy nhiên, Tristan nói rằng ông tôn trọng ý nguyện của Renato và gửi Tử tước Roman trở về. Không phải ông không lo lắng về hợp đồng, mà là ông không còn lựa chọn nào khác, bởi vì ông đã quyết định để Renato làm theo ý mình.
“Con không thể phủ nhận đây là một hợp đồng có lợi cho con. Tuy nhiên, nếu không có sự tôn trọng dành cho Bệ hạ, con đã không chấp nhận nó.”
“Ta biết. Ta cũng biết lúc đầu con đã từ chối.”
Tristan khẽ gật đầu, nhìn Khalid. Theo những gì ông biết được từ mật thám hoàng gia, dù chỉ là lời nói suông thì khó mà nói rằng cuộc sống của Khalid tốt đẹp.
Tristan phải cố nén tiếng thở dài khi đọc báo cáo chi tiết về hoàn cảnh trưởng thành của Khalid.
Tuy hoàn cảnh cụ thể khác nhau, nhưng việc đọc về câu chuyện Khalid thời trẻ bị ngược đãi vì là con ngoài giá thú khiến ông nhớ đến Renato. Rõ ràng là hai người rất khác biệt, nhưng kỳ lạ thay lại giống nhau đến vậy.
Tuy Khalid đã tự tin nắm quyền với sự ủng hộ toàn diện của Nữ hoàng và năng lực của chính mình. Cách Khalid vượt qua tuổi thơ bất hạnh và tự hào trở thành hiệp sĩ với những thành tựu đáng kinh ngạc khiến Tristan vô cùng ngưỡng mộ.
Tristan cũng từng người đi theo con đường kiếm thuật, nên ông hiểu rõ điều đó. Khalid là một thiên tài. Một thiên tài chân thành, chăm chỉ, và còn rất nhiều tiềm năng phát triển trong tương lai.
Càng hiểu rõ về Khalid, Tristan càng hiểu rõ lý do Renato chọn anh. Không phải ông không tin tưởng Hội Hiệp sĩ Hoàng gia, nhưng xét đến khả năng xảy ra một cuộc chiến toàn diện với Hầu tước Medus, ông cần sức mạnh của Khalid.
Mặc dù người đàn ông này hiện đang nằm dưới sự kiểm soát của giới quý tộc Khan, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến hoạt động ở Đế quốc. Sinh ra là con ngoài giá thú là một khuyết điểm lớn ở Vương quốc, nhưng lại không phải là vấn đề đáng kể ở Đế quốc.
“Ta nghe nói rằng con sẽ khởi hành đến Vương quốc Khan ngay khi chị gái con, Nữ hoàng, cho phép.”
“Đó là những gì chúng con dự định làm. Lễ đính hôn trong Vương quốc sẽ kết thúc bằng việc dâng lời chào lên tổ tiên của các đời vua và hoàng hậu. Một buổi lễ đơn giản sẽ được tổ chức vào tối đó, nhưng…… không có gì nhiều để chuẩn bị.”
“Thật vậy sao?”
“Vâng, sẽ mất khoảng một tháng rưỡi đến hai tháng để đi và về. Con xin lỗi vì đã vắng mặt sau khi vừa nhậm chức Đại sứ ngoại giao chưa lâu.”
“Không. Vì chuyện đính hôn của con nên… Tốt nhất là nên đi du lịch cho thoải mái. À, khi nào con định kết hôn?”
“Xét đến tình hình hiện tại, tốt hơn hết là nên hoàn tất hôn lễ càng sớm càng tốt. Xin hỏi ý kiến của ngài là gì?”
“Trong một cuộc hôn nhân chính trị điển hình, người ta thường tổ chức lễ đính hôn và dành cả bốn mùa bên nhau trước khi kết hôn, nhưng…… hai con sẽ được biết đến là có một cuộc hôn nhân vì tình yêu, vì vậy, sớm hơn một chút cũng không sao.”
Thông thường, sự kết hợp của hai gia đình đòi hỏi nhiều sự chuẩn bị. Hơn nữa, hôn nhân của Renato và Khalid là sự kết hợp giữa hoàng tộc các nước, vì vậy không nên chuẩn bị một cách cẩu thả. Tristan muốn tổ chức một lễ cưới thật long trọng nếu có thể.
“Con không ngại thời gian. Nhưng dường như Nữ hoàng muốn hôn lễ diễn ra vào mùa hè.”
“Mùa hè… Dù có chuẩn bị từ bây giờ thì thời gian cũng eo hẹp. Cá nhân ta muốn thực hiện trong khoảng sáu tháng, nhưng tình hình hiện tại của chúng ta không ổn lắm…”
Giọng Tristan nhỏ dần, vẻ mặt cũng trở nên bối rối. Thực ra, ông biết hai người nên sớm kết hôn để tạo cớ cho Khalid can thiệp vào chính sự của đế quốc, nhưng ông vẫn cứ tiếc nuối.
“Không cần phải làm quá. Con không biết ở Đế quốc thế nào, nhưng ở Vương quốc, ngay cả hôn lễ hoàng gia cũng khá đơn giản. Để mừng hôn lễ, ngân khố quốc gia sẽ được mở ra, rượu thịt sẽ được phân phát cho mọi nhà trong thủ đô. Còn ở nông thôn, lúa mì và thịt bò sẽ được phân phát.”
“Ừm, ở đây chúng ta sẽ làm lễ ở quảng trường Mayflower ở thủ đô, nối liền với Hoàng cung, sau đó sẽ đến Lăng mộ Hoàng gia trong Rừng Tiên để trao lời thề ước. Một buổi lễ sẽ được tổ chức ở thủ đô trước và sau lễ cưới…”
Tristan, người đang kể lại lễ cưới của Đế quốc cho Khalid, đột nhiên ngậm miệng lại. Kể chi tiết về cuộc hôn nhân của Renato khiến cảm giác xấu hổ mà ông đã quên lãng bấy lâu lại ùa về.
Nghĩ rằng nếu mình khỏe mạnh thì chuyện này sẽ không xảy ra, khuôn mặt hốc hác của ông càng thêm tối sầm.
Trong khi Tristan suy sụp đến mức không thể quản lý đất nước một cách đúng đắn trong vài năm qua, Hầu tước Medus dần dần gia tăng quyền lực và giành được ảnh hưởng. Khi người ở trung tâm bị suy yếu, người lẽ ra phải ủng hộ ông lại cố gắng vươn lên, khiến giới chính trị rơi vào tình trạng hỗn loạn tột độ.
Khi Tristan tỉnh ngộ muộn màng và cố gắng khắc phục tình hình thì quyền lực của Hoàng đế đã sụp đổ.
Khi người cai trị một quốc gia lâm bệnh, quyền lực sẽ suy yếu. Tuy nhiên, trong trường hợp của Tristan, quyền lực của ông suy yếu nhanh hơn dự kiến rất nhiều. Trớ trêu thay, đó là vì ông mang trong mình dòng máu của Tiên Vương.
Đối với thần dân Đế quốc, hoàng tộc, đặc biệt là Hoàng đế, người được Tiên Vương lựa chọn và ban phước, được công nhận là những sinh vật đặc biệt khác biệt với người thường. Tristan đã sống đúng với kỳ vọng đó và được tôn kính như một anh hùng đã nhiều lần cứu Đế quốc khỏi những cơn khủng hoảng. Chính vì vậy, sự sụp đổ của ông đã gây ra sự thất vọng lớn trong dân chúng.
Nỗi thất vọng khi người mà họ ngưỡng mộ đã sụp đổ trong chớp mắt, và suy nghĩ rằng dòng máu quý tộc cũng không khác gì, khiến những người như Hầu tước Medus trở nên tham lam với một vị trí mà chúng chưa bao giờ dám vượt qua.
“Hử.”
Cảm thấy ngực nặng trĩu, Tristan thở dài. Tất cả là lỗi của ông vì đã ngu ngốc và yếu đuối. Ông từng tự tin mình mạnh mẽ hơn bất kỳ ai, nhưng thực ra, ông chỉ là cái cây cảnh trong nhà kính, chỉ cần một cú đá là đổ sụp.
Vì luôn thành công nên ông chưa từng trải qua bất kỳ thất bại nào. Chính vì vậy, Tristan, người luôn sống một cuộc sống dễ dàng, đã không thể vượt qua thử thách đầu tiên và gục ngã.
Mặt khác, còn Renato thì sao?
Mặc dù bị mọi người chế giễu là một Hoàng tử phụ, mặc dù không có gì so với những người khác, nhưng bằng cách nào đó, cậu đã tìm ra cách để dần dần mở ra con đường cho riêng mình.
Nếu ông ở trong hoàn cảnh tương tự như Renato thì sao? Chẳng phải tâm trí ông đã suy sụp hoàn toàn và ý chí sống đã tan biến từ lâu rồi sao?
Renato đã là một người tuyệt vời chỉ bằng cách kiên trì đến vậy. Trong thoáng chốc, Tristan nghĩ rằng Renato mạnh mẽ hơn ông rất nhiều.
Vì vậy, ông càng lo lắng hơn. Biết Renato có tình cảm với Khalid, Tristan cứ lo lắng rằng cuộc hôn nhân đã định sẵn kết thúc này sẽ để lại vết sẹo trong lòng cậu.
“……Đại Vương tử, ta có một việc muốn nhờ con.”
Sau một hồi do dự, Tristan thận trọng lên tiếng. Ông có điều muốn nói khi gặp Khalid hôm nay.
“Ta biết hôn nhân không tình yêu bất hạnh đến nhường nào. Bởi vì ta đã từng trải qua cuộc hôn nhân chính trị với Hoàng hậu. Chính vì vậy……”
Không thể dễ dàng tiếp tục lời nói, môi Tristan run lên. Khi Renato nói rằng cậu sẽ kết hôn với Khalid thông qua một hợp đồng, ông nhớ lại mối quan hệ của mình với Blanche.
Tristan kết hôn với Blanche không phải vì ý muốn của ông, mà là vì lời hứa giữa Hoàng đế năm ấy và Hầu tước Medus.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store