Bjyx Trans Phan Con Lai Cua Doi Anh La Em
Vào lúc này, Vương Nhất Bác, người đã mặc áo khoác ngoài và cầm một chai nước nóng, đi về phía anh với chai nước nóng của anh.Người trợ lý phía sau cậu đang một tay cầm áo khoác của Tiêu Chiến, tay kia cầm hai cốc trà sữa."Đây." Vương Nhất Bác đến bên cạnh Tiêu Chiến, nhét bình nước nóng vào tay anh, cầm lấy trà sữa từ tay trợ lý, đưa cho anh một cốc."Cảm ơn." Tiêu Chiến xoa xoa khuôn mặt đỏ bừng, sau đó cầm lấy bình nước nóng.Trợ lý của Vương Nhất Bác đã hiểu ý của cậu, đưa áo của Tiêu Chiến cho anh ấy."Về khách sạn?" Tiêu Chiến mặc vào quần áo, một tay cầm vào bình nước nóng, một tay cầm trà sữa uống cảm thấy có chút lạnh sống lưng."Ừ." Vương Nhất Bác gật đầu, gần giống như động tác của anh, cầm bình nước nóng, cắm ống hút, uống trà sữa, sau đó thoải mái nheo mắt.Hai người lễ phép chào hỏi từng người một, sau đó lên xe trợ lý hướng về khách sạn nơi họ ở.May mắn thay, trợ lý đã bật điều hòa từ trước, vừa lên xe, hai người đã cảm thấy trong người bùng lên một luồng hơi ấm, cả hai đều không khỏi thoải mái, hành động và biểu cảm giống hệt nhau, khiến người trợ lý đang nhìn choáng váng.Cảnh quay vào lúc nửa đêm lạnh lẽo và mệt mỏi, ngay cả Tiêu Chiến thường ngày tràn đầy sức sống cũng mệt lả cả người nên hai người lên xe về khách sạn ngay. Bầu không khí yên tĩnh nhưng không có vẻ gì là gượng gạo, ngược lại có một cảm giác hài hòa độc đáo.Khách sạn....Lúc đó trong khách sạn không có nhiều người ra vào, ngoại trừ người trực quầy lễ tân và bảo vệ, toàn bộ đại sảnh đều vô cùng yên tĩnh.Tầng 13.Phòng của cậu là 1313, bên cạnh là phòng 1314 của anh và trợ lý của cậu là 1312.Vương Nhất Bác kêu trợ lý về phòng tắm rửa nghỉ ngơi, không cần suốt ngày ở bên cạnh cậu.Tuy nhiên, ngay khi trợ lý về phòng, Vương Nhất Bác liều gặp một vấn đề nhỏ. Thẻ phòng không mở được cửa!Tiêu Chiến đề nghị cậu cứ phòng của mình nghỉ ngơi trước, sau đó gọi cho quầy lễ tân bằng điện thoại trong phòng và yêu cầu họ cử người đến xử lý.Dù sao cũng là khách sạn lớn, hiệu quả công việc vẫn rất cao, đã sớm có người tới xử lý, nhưng khóa cửa có vấn đề, tuy rằng đang sửa chữa khẩn cấp nhưng ước chừng sẽ mất một lúc.Đơn giản là anh để cậu nghỉ ngơi trong phòng của mình, còn anh lấy đồ ngủ đi tắm nước nóng, và nói với Vương Nhất Bác đang ngồi trên ghế sô pha nghịch điện thoại."Nếu mệt thì nằm nghỉ ngơi một lát đi, anh đi tắm nước nóng trước, khóa cửa không sửa. Lát nữa nếu muốn tắm, em có thể tắm nước nóng. Áo choàng tắm ở đây là mới anh chưa dùng. Anh luôn mặc đồ ngủ của anh. ""Được." Vương Nhất Bác dời tầm mắt từ màn hình điện thoại sang Tiêu Chiến, sau đó gật đầu.Căn phòng rộng lớn bỗng trở nên yên tĩnh. Đóng cửa mà không có lực cản.Khi anh từ trong phòng tắm đi ra, nhìn thấy cậu đang ngủ yên ổn, nhìn cậu lúc này không đành lòng đánh thức, nghĩ rằng nhân viên khách sạn chưa tới nên anh quyết định để cậu ngủ thêm.Tiêu Chiến dùng khăn lau mái tóc ướt, nhìn cậu cuộn mình trên sô pha, nghĩ rằng ngủ với tư thế này sẽ không thoải mái nên tiến đến nhẹ nhàng bế cậu lên.Toàn bộ động tác nhẹ nhàng đến nỗi không đánh thức người đang ngủ say trong lòng, đắp chăn bông cho cậu, sau đó mới tiếp tục lau tóc.Đứng dưới hệ thống sưởi một lúc, hơi nóng khiến anh cảm thấy hơi uể oải, suy nghĩ về vấn đề ổ khóa cửa bên cạnh, tại sao lâu như vậy vẫn chưa giải quyết.Vì vậy, anh nằm xuống bên kia của chiếc giường lớn, và chuẩn bị chợp mắt.Không ngờ vừa nhắm mắt một cái liền chìm vào giấc ngủ sâu.Sau đó, nhân viên khách sạn có gõ cửa nhưng cả hai đều quá mệt và ngủ rất say, không hề nghe thấy tiếng động nào.Mới sáng sớm, thấy không có ai đáp lại, nghĩ có lẽ bọn họ đều đã ngủ, cũng không bận tâm nhiều nên đi tới phòng 1312 của trợ lý.May mắn thay, trợ lý vẫn chưa ngủ, nghe nhân viên khách sạn nói xong, trợ lý nhìn vào căn phòng ở 1314, nghĩ rằng sếp của mình có lẽ đã ngủ rất ngon, vì vậy không nên đánh thức cậu ấy vào lúc này. Cũng hơi bất tiện.Hơn nữa tính tình của Tiêu Chiến lại hiền lành, đối xử với người khác cũng không có gì đáng nói, hôm nay sếp của mình lại chủ động quan tâm đến một người, cũng có thể thấy rằng cậu thích tính khí của Tiêu Chiến, cho nên trợ lý không phải là lo lắng rằng cả hai sẽ không hòa hợp.Sau đó, trợ lý cầm lấy thẻ phòng 1313 cám ơn để bọn họ không phải gõ cửa, sau đó lẳng lặng trở về phòng, chỉnh lại đồng hồ báo thức, quyết định ngày mai sẽ đánh thức sếp.Đêm nay, giấc ngủ vô cùng yên bình.Tiêu Chiến thường dậy sớm, mở mắt ra, theo thói quen sờ điện thoại xem giờ.Sau đó anh cảm giác như bị vật gì đè lên, dụi dụi mắt thì thấy, hóa ra Vương Nhất Bác đang treo mình như con gấu túi.Nó thực sự trông giống như một đứa trẻ.Anh không khỏi thở dài.Ở lứa tuổi như cậu, anh đã từng rất ngây thơ và không phòng vệ.Nhưng sau khi trải qua nhiều và suy nghĩ nhiều, anh không còn như trước nữa."Anh không thể quên được tình yêu của em, nhưng cái kết thật khó thay đổi. Anh đã không giữ được em, và anh thậm chí không muốn anh ấy cho em một tương lai mà anh mong đợi, cậu bé ngây ngô đó ..."Có tiếng chuông vang lên, Tiêu Chiến nghe được là giọng của Vương Nhất Bác, "giọng sữa" của Bobo được nhắc đến trên mạng, đây là do chính cậu hát.Vương Nhất Bác đầu tiên cau mày, nhưng mắt vẫn nhắm chặt, dường như không có ý nghĩ gì, nhưng cậu không thể chịu đựng được việc đổ chuông liên tục.Vì vậy Vương Nhất Bác có chút sốt ruột đưa tay ra, ngẫu nhiên chạm vào, tựa hồ theo thói quen tìm điện thoại.Nhưng vào lúc này, cậu đang treo trên người của anh, cho nên vừa giơ tay vừa chạm vào, liền trực tiếp chạm vào mặt anh.Có vẻ cảm thấy sai sai khi chạm vào, cậu bóp nhẹ mấy cái, không phải? Mềm? Ấm?Vương Nhất Bác đột nhiên cảm thấy bị kích thích, hắn trực tiếp từ trong chăn bật ra, ý thức của hắn trở nên rõ ràng hơn phân nửa.Sau đó cậu thấy một chân của mình vẫn đang đè lên người anh, cậu liền nhanh chóng thu lại, ngồi ngoan ngoãn trên giường, vành tai của cậu cũng ngay lập tức đỏ lên vì hành động đó."Ừm, em có thói quen ôm đồ khi ngủ..."Giọng nói càng ngày càng nhỏ, bên tai càng đỏ."Haha, không sao đâu, trước đây anh cũng có thói quen này, nhưng từ từ sẽ thay đổi được."Anh cười vui vẻ, thấy cậu có vẻ hơi ngượng ngùng, liền vỗ vỗ vai."Chúng ta đều là đàn ông, có chuyện gì sao? Em đừng tùy tiện ôm những cô gái khác, haha.""Em sẽ không!" Giọng nói tuy nhỏ, nhưng chắc chắn.Sau đó em nghĩ về nó, mọi người đều là con trai, và việc ngủ cùng nhau dường như là bình thường! Và khi ôm anh ngủ hôm qua, em lại cảm thấy rất thoải mái và ấm áp, hiếm khi cậu có thể ngủ say đến sáng.(Có trời mới biết sự ra đời của ý tưởng này. Sau khi họ tìm hiểu kỹ về nhau, cậu bắt đầu kiếm đủ mọi lý do để ngủ với anh. Tất nhiên, đấy là chuyện sau này.)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store