Bjyx Trans Phan Con Lai Cua Doi Anh La Em
Sau khi rời sân bay, mọi người rời đi, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác cũng phải chia tay nhau.Tiêu Chiến muốn gấp rút đến đoàn phim để quay, và Vương Nhất Bác cũng phải ghi hình cho các chương trình tạp kỹ.Vẫy tay chào tạm biệt.Ngay khi Tiêu Chiến lên xe ngồi vững vàng, tin nhắn WeChat trên điện thoại của anh vang lên.Nhất Bác: Chiến ca, nhớ anh. 😁Tiêu Chiến: ...Nhất Bác: Điều này có nghĩa là gì? Anh định bỏ rơi em ngay sau khi tạm biệt sao?Nhất Bác: Chiến ca, anh trả lời em chậm quá, em sẽ rất buồn.Nhất Bác: Chiến ca, còn call video vào ban đêm thì sao?Ai nói cậu bạn Vương Nhất Bác này lạnh lùng và khó gần vậy? Tại sao anh không bao giờ cảm thấy như vậy?!Tiêu Chiến: Theo ước tính thì những cảnh quay ban đêm sẽ được quay vào ban đêm, và phải rất muộn để hoàn thành việc quay phim.Nhất Bác: Không thành vấn đề, em sẽ đợi anh.Tiêu Chiến: Đừng đợi quá muộn, nghỉ ngơi sớm đi.Nhất Bác: Bởi vì anh đã bảo rằng nếu ai đó nói với anh rằng họ đang đợi anh, anh sẽ cảm thấy ấm áp trong lòng. Vì vậy trong tương lai, dù anh có làm gì, dù có muộn hay bận rộn đến đâu, hãy nhớ rằng em vẫn đang đợi anh. 💚Nhìn thấy tin nhắn này từ Vương Nhất Bác trái tim Tiêu Chiến dường như được lấp đầy bởi sự ấm áp.Nhưng hiện tại, anh thực sự không bằng Vương Nhất Bác! Có vẻ kỳ lạ cho dù em đã nói gì, anh luôn không thể trả lời rằng anh yêu em.Vì vậy, anh quyết định đổi chủ đề.Tiêu Chiến: Tại sao người ta gửi cho người mình yêu trái tim màu đỏ, còn em lại gửi cho anh tình yêu màu xanh lá cây?Nhất Bác: Bởi vì em thích màu xanh lá cây. Tại anh thích màu đỏ mà. Màu đỏ và xanh lá cây thì cơ bản phải không? Tương lai anh sẽ gửi trái tim đỏ, còn em gửi trái tim xanh. Chỉ thế thôi.Tiêu Chiến: Hơi giống đèn giao thông có màu đỏ và màu xanh lá cây!Nhất Bác: À, có người đã nhắc em rằng trong tương lai, màu CP của chúng ta sẽ chọn màu vàng. Chà, không tệ.... Thậm chí còn nghĩ về màu của fan CP, em muốn gì? !Như thể cậu biết Tiêu Chiến đang nghĩ gì, Vương Nhất Bác giải thích.Nhất Bác: Mặc dù em rất muốn công bố với thế giới rằng em là của anh, nhưng anh biết rằng chúng ta đều đang đi lên trong sự nghiệp. Vì vậy, Chiến ca, chúng ta phải làm việc chăm chỉ cùng nhau cho đến một ngày nào đó, chúng ta đang ở trên đỉnh cao của sự nghiệp. Thời điểm mà chúng ta có thể công khai yêu đương.Nhất Bác: Bây giờ người hâm mộ CP của chúng ta ngày càng nhiều hơn. Thật tuyệt, anh có nghĩ vậy không?Tiêu Chiến: Yed.Thôi thì cùng nhau cố gắng, sánh vai trên đỉnh núi tuyết.Anh sẽ làm việc chăm chỉ để thoát ra khỏi bầu trời, thoát ra khỏi thế giới thuộc về chúng ta. Anh sẽ cố gắng hết sức để làm cho mình lớn hơn, và anh sẽ có thể bảo vệ cậu tốt hơn trong tương lai!Nhất Bác: Em đang đi làm. Khi đến đoàn phim, nhớ gửi cho em một tin nhắn. Ngoài ra, hãy nhớ đến em. 💚Tiêu Chiến: Được. Chú ý an toàn khi trượt ván. ❤️Tiêu Chiến suy nghĩ một lúc, và thêm một trái tim màu đỏ vào cuối tin nhắn, nó được coi như là một phản hồi.Nhất Bác: Em biết rằng Chiến ca yêu em mà, tình iu của anh là điều em thích nhất. 😘Nhìn biểu cảm hoạt bát, Tiêu Chiến đưa tay lên xoa xoa vành tai, nụ cười ấm áp ngọt ngào.Tiêu Chiến mãi đến tối mới đến địa điểm quay phim.Sau khi ăn tối xong, thay quần áo, trang điểm, đội mũ trùm đầu,... nhanh nhất có thể, anh trực tiếp quay phim luôn.Bởi vì bộ phim truyền hình này là một bộ phim truyền hình cổ trang mà anh đã quay trước đó, bây giờ chỉ còn lại mấy cảnh cuối cùng để quay.Quay phim buổi tối có chút khó khăn, hơn nữa từ nước ngoài bay về Trung Quốc gần như không được nghỉ, sau đó ô tô cấp tốc đưa đoàn làm phim, dù sức lực có tốt đến đâu, thật là giới hạn.Vì vậy, trong lúc bàng hoàng, Tiêu Chiến đã giẫm lên mái hiên và rơi thẳng từ mái nhà cao tầng xuống.Nếu không phải sư phụ của anh phản ứng kịp thời giữ lấy Tiêu Chiến, có lẽ anh đã bị thương rất nặng.Cho dù như vậy, Tiêu Chiến vẫn bị căng thắt lưng, tay tê rần vì đụng phải mái hiên, không thể dễ dàng cử động.Vì không dám di chuyển Tiểu Chiến đang bị thương lo lắng rằng anh sẽ đau nếu vô tình chạm vào nó, tổ đạo diễn chỉ có thể cấp tốc quay số 120. Bằng cách này, một số người hâm mộ đang canh gác bên ngoài biết điều đó khi họ nhìn thấy. Tiêu Chiến được khiêng trên cáng, khi người hâm mộ nhìn thấy, họ lần lượt đăng Weibo.Chủ đề về # 肖战 伤 ngay lập tức đứng đầu trong danh sách tìm kiếm nóng.Tiêu Chiến bị nhân viên bao vây nên fan không chụp ảnh tích cực nhưng tin tức này cũng đủ làm nổ tung vòng tròn bạn bè và fan của anh.Trên đường đến bệnh viện, khuôn mặt của Tiêu Chiến đã tái nhợt đến kinh khủng, anh cảm thấy mình không nên bị thương nặng, nhưng cơn đau trên cơ thể khiến anh không thể hít thở nhanhĐiện thoại đột nhiên đổ chuông, đó là nhạc chuông riêng do Vương Nhất Bác cài trên điện thoại di động của anh."Giờ phút này, người mình yêu thương bấy lâu đang lên đườngTôi biết anh sẽ không được đền đáp bởi gió và mưaTôi vượt biển chỉ để ôm lấy anhTại thời điểm này, anh là người rất thích nắm giữ các ngôi saoTôi biết anh đã đón gió và đi vào bóng tốiĐồng cảm với mong muốn được cứu vãn. . . . . . "Trợ lý đưa điện thoại lên tai, giọng nói mượt mà thường ngày của Vương Nhất Bác lúc này lại mang đầy vẻ lo lắng, băn khoăn."Chiến ca, anh ấy có sao không?"Bởi vì lúc trước trợ lý được yêu cầu chú ý tới hoạt động của Tiêu Chiến, khi nhìn thấy hot search, đầu tiên trợ lý đã nói với cậu.Có trời mới biết khi nghe tin, tim anh như lỡ nhịp, cả người rung lên, như bị thứ gì đó giữ chặt, khó chịu vô cùng."Không sao đâu, sư phụ bắt được anh, nhưng có chút đau. Anh đến bệnh viện kiểm tra, chỉ cần kê một ít thuốc là được. Đừng lo lắng."Anh không muốn cậu lo lắng cho anh, vì vậy Tiêu Chiến đã cố gắng hết sức để giọng nói của mình trở nên bình thường, nhưng với chất giọng hơi khàn, anh vẫn để cho Vương Nhất Bác nghe thấy sự khó chịu của mình.Mặc dù Tiêu Chiến đã nói đừng lo lắng và nói anh không sao, nhưng làm sao cậu có thể không lo lắng?Nghe thấy giọng nói của Tiêu Chiến không còn rõ ràng và khàn đặc, chuông báo động của xe cấp cứu truyền đến rõ ràng từ cuối điện thoại, Vương Nhất Bác không dám để Tiêu Chiến nói gì them."Đừng nói nhiều, trước đi kiểm tra, lát nữa để trợ lý nói cho em biết kết quả kiểm tra."Sau khi cúp điện thoại, Vương Nhất Bác nhờ trợ lý yêu cầu tài xế đưa xe qua, buổi ghi hình chương trình đến đây vừa kết thúc, chiều mai còn có chương trình khác ghi hình nên cậu vẫn còn một đêm một buổi sáng để ở bên anh.Khi tài xế lái xe tới, Vương Nhất Bác đã cải trang, mặc một chiếc áo hoodie đen đơn giản và kín đáo, đội mũ và đeo khẩu trang rồi đi ra ngoài.Làm sao cậu có thể yên tâm để một mình anh ở bệnh viện dù có trợ lí.Khi cậu nghĩ rằng chỉ có một mình anh chịu đau đớn, nhưng cậu không thể ở bên cạnh anh, trái tim cậu lại đau đớn đột ngột.Hóa ra Vương Nhât Bác thích anh nhiều hơn cậu tưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store