Bjyx Trans Edit Dinh Luat Rung Dong
Du lịch dọc theo trấn nhỏ chơi được mấy ngày, Tiêu Chiến dựa theo ngày tháng đã định, báo cáo lại tình hình của mình sau khoảng thời gian ngưng thuốc với Tyler.Kỳ thực Tyler cũng đang trong kỳ nghỉ, anh ta đã đưa vợ con quay về nông trại, nhưng bởi vì anh ta và Cowood đã có mối quan hệ quen biết lâu năm, thế nên không phân biệt thời gian, luôn luôn theo dõi tình trạng của Sean.Khi mới bắt đầu Tiêu Chiến hoàn toàn không muốn gọi điện thoại cho Tyler, nhưng anh không chịu đựng được việc em họ liên tục yêu cầu và email theo dõi của Cowood, thế nên anh dần dần dưỡng thành thói quen, thậm chí anh tích cực như một loại bản năng, một lần rồi lại một lần xuất hiện ở lầu ba bệnh viện Viksin.Thậm chí ép mình phải thích món cá rán ở dưới lầu bệnh viện đó.Cuộc gọi được gọi đi vào sau bữa cơm tối, Tiêu Chiến nằm trên chiếc giường lớn êm ái trong nhà nghỉ, gọi điện thoại cho Tyler, Vương Nhất Bác đang tìm mấy bộ phim điện ảnh để buổi tối cả hai cùng xem."Giáng sinh vui vẻ, Sean!" Giọng nói của Tyler nghe ra có vẻ rất vui vẻ, anh ta trước nay luôn vậy, dường như phải như vậy thì mới có thể khiến cảm xúc của bệnh nhân được ổn định và yên tâm hơn."Cảm ơn!" Tiêu Chiến dùng một ngón tay móc lên nghịch nghịch viền tấm chăn: "Tôi mới ăn xong bữa tối." "Nghe có vẻ như gần đây cậu đã trải qua khoảng thời gian không tồi? Giấc ngủ thế nào rồi?"Tiêu Chiến nói: "Hiện tại đã ngủ rất tốt, đã có thể ngủ, nhưng nửa đêm sẽ tỉnh giấc, trừ phi là khi quá mệt thì mới ngủ một giấc dài.""Rất tốt, sẽ từ từ tốt lên thôi, Sean." Tyler trả lời: "Tôi rất vui khi được nghe những điều này.""Nhưng có chút bám giường, khả năng là vì thời tiết quá lạnh." Tiêu Chiến bổ sung."Oh! Đừng quá căng thẳng, mỗi người đều có thói quen bám giường." Tiếng cười sảng khoái của Tyler ở đầu bên kia truyền qua: "Tôi có thể cảm nhận được, đoạn thời gian này cậu đã thả lỏng mình đi rất nhiều.""Có sao?" Tiêu Chiến lật người qua, đối diện với cửa sổ, ánh mắt xuyên qua tấm rèm màu bạc mỏng nhìn ra màn đêm bên ngoài: "Thật ra hiện tại tôi gặp một vấn đến nan giải.""Vấn đề gì?""......"Im lặng cả nửa ngày, ánh mắt Tiêu Chiến từ bên ngoài cửa sổ thu lại, rồi anh lại nhìn trần nhà: "Ngại quá! ... Tyler cảm ơn anh."Tyler bên đó cũng im lặng một lúc, sau đó nói: "Sean, đừng hoài nghi, giống như tôi đã từng nói, bất kể là thích, ghét, trầm cảm, giận, yêu, hận hay buồn bã — nếu như chúng xuất hiện vào bất kỳ đoạn thời gian nào, thì vẫn hãy chấp nhận."Tyler ngừng những việc đang làm, anh ta chờ Tiêu Chiến trả lời.Sau đó, Tiêu Chiến đã không có bất kỳ câu trả lời nào cả, nhưng lần này anh ta dường như đã cảm nhận được Tiêu Chiến chỗ nào đã có thay đổi rồi, có lẽ, cũng xem như đã đợi được đáp án rồi."Được." Bên đó quả nhiên là trả lời như vậy.Thật ra cuộc gọi này cũng có thể xem là dài nhất từ trước đến nay, cũng là cuộc gọi vui vẻ nhất.Sự xem nhẹ ban đầu cho đến khi bất đắt dĩ phải đi đến bước trị liệu cuối cùng là sốc điện, tuy Tiêu Chiến vẫn luôn rất bình thản, nhưng Tyler có thể cảm nhận được, từ sâu bên trong thâm tâm, Tiêu Chiến luôn chống đối lại chúng.
Anh bị bỏ lại nơi đêm tối đã quá lâu, không ai nói cho anh biết mặt trời vẫn đang tồn tại.Ai sẽ nguyện ý tin tưởng?"Chúc mừng." Đây là lời nói từ tận đáy lòng của Tyler, "Tuần sau gặp!"
Lúc Tiêu Chiến từ lầu hai đi xuống, Vương Nhất Bác đã tìm được phim, cậu đang chỉnh lại ghế sô pha.Trên bàn đã được đặt sẵn một bình ca cao nóng và một ly sữa bắp, trên đĩa là bánh quy yến mạch.Tiêu Chiến nhìn chúng.Vương Nhất Bác sẽ mãi mãi vì anh mà chuẩn bị tất cả.Vương Nhất Bác luôn duy trì thói quen uống sữa bắp và ăn bánh quy yến mạch vào mỗi thứ tư — giữ toàn vẹn cảm xúc cho anh.Tiêu Chiến ném dép ở góc thảm, đi chân trần đến leo lên chiếc sô pha vải. Phần Lan luôn lạnh lẽo, nhưng lòng Vương Nhất Bác thì mãi ấm áp, tất nhiên nó không liên quan đến nhiệt độ.Khi Vương Nhất Bác ngồi trên sô pha, cậu thích mở rộng tay chân thành hình chữ đại nằm dính lên đó, mỗi lần như vậy, Tiêu Chiến sẽ trèo lên đùi cậu, ngồi ở giữa, sau đó lấy một tấm chăn cuộc hai người cùng một chỗ với nhau.Hai người có thể duy trì tư thế này trong mấy chục phút để xem phim, cho dù xem rồi xem, hai người đều không thoải mái nữa tách ra mỗi người một bên, thì cơ thể nhất định vẫn phải tiếp xúc với nhau.Có lúc chân Tiêu Chiến sẽ gác hết lên đùi Vương Nhất Bác, hoặc có khi tay anh phải câu lấy ngón tay cậu.Vương Nhất Bác tuy không cúi đầu nhìn anh, nhưng cậu sẽ luôn bóp bóp tay anh để đáp lại.Từ sau khi quay về từ Stockholm, Tiêu Chiến càng ngày càng cảm thấy mối quan hệ bí mật bên nhau này của mình với Vương Nhất Bác thật ảo diệu.Có lẽ thích một người sẽ như vậy, luôn muốn có tiếp xúc cơ thể với cậu.Tiêu Chiến đã từng được trải qua cảm giác tiếp xúc cơ thể.Nhưng lúc này không giống, nó không đến từ sự an ủi, là loại cảm giác anh chưa từng được trải nghiệm qua.Đêm dần muộn hơn, tuyết cũng rơi nhiều hơn.Trước nửa đêm cũng xem là yên ổn, nhưng sau nửa đêm, nhiệt độ máy sưởi cao quá, Tiêu Chiến ở trong lòng Vương Nhất Bác cựa quậy, hai người dứt khoát không ngủ nữa, đi đến cửa sổ mở một cánh ra rồi đứng đó một lúc.Cứ thế đứng rồi đứng, sau cùng là náo lên, Vương Nhất Bác đỉnh Tiêu Chiến ngửa lên tường, để hai chân anh quấn chặt quanh eo mình."Kẹp chặt"Vương Nhất Bác bế mông Tiêu Chiến, ngón tay lún vào cặp mông thịt đầy đặn của anh, ưỡn eo đẩy thứ đồ của mình vào bên trong.Thật sự đoạn thời gian này, Tiêu Chiến không dưới một lần, lúc nửa đêm từ trong mộng tỉnh lại, rồi sau đó vì động tác và tư thế ra ra vào vào của hai người mà cảm thấy xấu hổ, nhưng mà khi bị Vương Nhất Bác xoay mông ấn dưới thân cậu, anh lại luôn cảm thấy vui vẻ — giống như hiện tại.Tiêu Chiến nằm trong lòng Vương Nhất Bác, hạ thân hai người nối liền, dựa theo biên độ động tác nhấp nhô trước sau đều lớn của Vương Nhất Bác, âm thanh va chạm cơ thể rất có nhịp điệu, tiếng thở và mùi mồ hôi ngọt ngọt dần dần lấp đầy căn phòng.Bên dưới Tiêu Chiến đang mở rất rộng, trước trán đổ không ít mồ hôi, mùi dầu gội còn lưu lại trên tóc quẩn quanh trước mũi hai người.Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến ra rất nhiều mồ hôi, cả người như vừa được vớt ra từ trong nước, cậu chậm lại tốc độ.Khi Vương Nhất Bác lần nữa tiến vào, cậu đã chầm chậm ma sát bên trong.Trước đó đã tiến vào rất nhiều lần, thêm vào nữa là tác dụng của gel bôi trơn, thế nên tiến vào vô cùng mượt mà, cơ bản chỉ cần dùng một lực đẩy nhẹ cũng đã có thể đâm vào đến tận cùng. Vương Nhất Bác vừa thao vừa hôn, Tiêu Chiến ngửa đầu ưỡn ngực bám lấy cổ cậu hít thở, cảm giác như tim mình muốn nhảy ra ngoài luôn rồi, giống như uống một chai rượu nồng độ cao, tiếng rên rỉ lạ lẫm không thể khống chế được thuận theo động tác của Vương Nhất Bác lọt qua môi răng phát ra ngoài. Tuy phía sau đầu thỉnh thoảng sẽ bị Vương Nhất Bác đỉnh đến đập vào tường, nhưng cơ bản là bọn họ không để tâm được nhiều như vậy, tư thế này luôn mang đến cảm giác lớn nhất trong tất cả — Vương Nhất Bác chỉ cần mở miệng là có thể ngậm lấy yết hầu của Tiêu Chiến, hoặc có thể siết eo anh rồi tiến thẳng vào.Ở bên dưới Tiêu Chiến rất mềm, giống như mông, như thịt trên eo, giống gương mặt lúc say ngủ của anh vậy. Mỗi khi cọ xát trong giây lát, sự cứng rắn gặp mềm mại luôn khiến đôi mắt Vương Nhất Bác tối sầm đi.Hành động khi yêu luôn rất tốn sức, những lúc như thế này Vương Nhất Bác không muốn nói chuyện, chỉ dùng những tình ý mãnh liệt của mình để bày tỏ bản thân, Tiêu Chiến cũng hoàn toàn không thể kiềm chế bản thân nữa, khi bên dưới tiết dịch càng nhiều anh sẽ hé mở miệng ra, dùng lưỡi liếm đôi môi và đầu lưỡi mềm mại của đối phương, sau đó dùng sức hút đầu lưỡi đối phương vào trong miệng mình rồi dùng hai hàm răng cắn cắn cọ xát.Vương Nhất Bác sẽ không chịu buông tha cho anh, cậu càng dùng lực đỉnh vào, Tiêu Chiến sẽ càng run rẩy, hai chân tê đến mức khó chịu, chỉ có thể bám lên người đối phương nhỏ giọng rên rỉ.Vương Nhất Bác bế mông Tiêu Chiến lên, đặt anh ngồi trên bệ cửa sổ, cậu dùng giấy lau đi chất dịch trắng đục Tiêu Chiến bắn ra dính trên bụng của mình. "Mệt rồi?"Bề mặt đá cẩm thạch trên cửa sổ rất lạnh, mặt trăng giống như có một tầng sương mù che phủ, Tiêu Chiến bị lạnh liền nhanh trí câu cổ Vương Nhất Bác chui vào lòng cậu.Mắt anh đều đã đỏ, đôi lông mi ướt nước chớp chớp nhìn Vương Nhất Bác."Sau này cứ không ngủ được vẫn sẽ làm? Hửm?"Giọng nói trầm đục của Vương Nhất Bác vẫn còn mang theo mê luyến chưa giảm đi được, trán phía trước đã ướt mồ hôi, mồi hôi chảy xuống lông mày. Bây giờ, cậu đang đứng ở trước mặt Tiêu Chiến, trong ánh mắt vẫn chứa đầy dục vọng, nhưng lại mang một vẻ đẹp khó nói nên lời.Tiêu Chiến không trả lời Vương Nhất Bác, anh thẳng người lên, dùng đầu ngón tay trượt lên xương quai xanh, chầm chậm đi xuống cho đến khi sờ đến cơ ngực săn chắc của cậu.Trong đêm tối, làn da Vương Nhất Bác trắng đến mức phát sáng, gương mặt vừa trải qua cơn kích tình lại đỏ lên, đường nét ngũ quan góc cạnh và thần sắc lãnh đạm giống bức tượng được người ta điêu khắc thời trung cổ.Tiêu Chiến cứ thế trượt dần người xuống, có một nơi nào đó vì sự động chạm của anh mà lần nữa ngóc đầu lên, một giây sau, anh mở miệng nuốt lấy nó.Tiêu Chiến dùng lưỡi nhẹ liếm hai vòng, rồi thu môi lưỡi lại ngẩng đầu nhìn Vương Nhất Bác.Cậu có chút kinh ngạc — đôi đồng tử giãn ra.Đã lâu không gặp!Tiêu Chiến bắt đầu dùng sức nuốt vào nhả ra.Mỗi lần cùng Vương Nhất Bác làm tình, anh đều gần như hoàn toàn mất kiểm soát.Sau đó, anh dần nghe thấy tiếng thở nặng nề của Vương Nhất Bác.Quy đầu đỏ tím bị anh liếm đến sáng bóng, Tiêu Chiến dùng đầu lưỡi từ trên đỉnh chầm chậm lướt xuống, đột nhiên anh nghĩ, nó giống hệt như của mình, nhưng thật ra bề mặt lại rất mềm.Nhưng mà tại sao, mỗi lần đi vào nó lại cứng như vậy?Vương Nhất Bác bắt đầu giữ đầu Tiêu Chiến.Cậu dùng mười ngón tay vò vò tóc anh — sức lực từ lòng bàn tay cậu khiến anh cảm thấy, anh phải nhanh hơn nữa, phải dùng sức hơn nữa.Khi anh bắt đầu tăng thêm lực, đột nhiên một phát bị nhấc người lên, lần nữa bị đặt lên cửa sổ, cơ thể mất khống chế, hai tay anh nhất thời dang ra bấu lên tường.
Vương Nhất Bác cầm cây gậy đã bị anh câu dẫn cứng không chịu được xông vào khiến Tiêu Chiến suýt nữa thì ngã ra ngoài.Vương Nhất Bác ấn hai bên đùi anh, thao từ phía chính diện.Khi Tiêu Chiến ôm lấy cổ Vương Nhất Bác, ánh mắt anh vừa hay quét qua sau lưng cậu, nhìn thấy một chùm đèn đang phát sáng."Dùng lực."Tiêu Chiến nhè nhẹ liếm tai Vương Nhất Bác, mang theo một chút hơi thở hổn hển thuộc về Sean.Cơ thể Vương Nhất Bác vô cùng nóng, mỗi hơi thở của cậu phả ra, phủ lên người Tiêu Chiến gần như có xu hướng khiến anh tan ra. Tay Tiêu Chiến từ cổ cậu sờ xuống, trong đêm tối những đường cơ thể thật trơn trượt lại hấp dẫn, nhè nhẹ khiến đối phương ngứa ngáy đến không nhịn nổi.Vương Nhất Bác quay đầu nhìn anh một cái, động tác bên dưới vừa nhanh vừa chuẩn xác đỉnh vào anh, dường như chỉ trong vài giây, thành công khiến anh không thể nào phân tâm được nữa."a...... ưm......"Cảm giác đau nhức lạ lẫm làm Tiêu Chiến bối rối, hai cánh tay anh càng ôm chặt Vương Nhất Bác hơn, đột nhiên được cậu bế lên khỏi cửa sổ.Vương Nhất Bác vừa đi vừa làm, thao nhanh đến mức Tiêu Chiến không thể nào cúi đầu xuống hôn cổ hay ngậm tai cậu được. Nơi bị mở rộng dùng sức nuốt nhả thứ đồ của Vương Nhất Bác, nó đã chuyển từ màu đỏ nhạt sang ướt sượt màu đỏ thẫm.Điểm nào đó sâu bên trong đang dần cảm thấy đau hơn, thuận theo động tác mỗi lúc một nhanh của Vương Nhất Bác cảm giác tê dại từ dưới chân và bụng dưới ngay lập tức xông lên đỉnh đầu.Giây phút khoái cảm bùng nổ, Tiêu Chiến thất thần, giống như quay về cái cảm giác vào ngày hai người cùng nhau trò chuyện trên ban công, Tiêu Chiến đột nhiên cảm thấy có một luồng nước chảy ra giữa bụng mình và Vương Nhất Bác.Nó màu vàng, còn có nhiệt độ cơ thể người.Khi khoái cảm dần giảm đi, đột nhiên một luồng chảy nóng ở bên trong trào lên, lúc này tiếng thở dốc trầm thấp kịch liệt của Vương Nhất Bác vờn quanh tai anh.Trên sàn nhà màu xám nhạt đọng lại không ít những vết nước với đủ hình dạng kỳ quái, ánh trăng rất lạnh lẽo, nhưng khoảng khắc nó tiến vào phòng, liền bị chuyển hoá thành tình ý. "Lần này phải tẩy rửa thật sạch." Tiêu Chiến nằm lên đầu vai Vương Nhất Bác, lông mi cọ lên xương quai xanh của cậu, nhỏ giọng nói.Giọng điệu của anh rất bình thường, giống như người vừa mới tan làm về nhà trong đêm, đương nhiên, đó là khi không nhìn đến gương mặt nóng đến đỏ bừng của anh.
Anh bị bỏ lại nơi đêm tối đã quá lâu, không ai nói cho anh biết mặt trời vẫn đang tồn tại.Ai sẽ nguyện ý tin tưởng?"Chúc mừng." Đây là lời nói từ tận đáy lòng của Tyler, "Tuần sau gặp!"
Lúc Tiêu Chiến từ lầu hai đi xuống, Vương Nhất Bác đã tìm được phim, cậu đang chỉnh lại ghế sô pha.Trên bàn đã được đặt sẵn một bình ca cao nóng và một ly sữa bắp, trên đĩa là bánh quy yến mạch.Tiêu Chiến nhìn chúng.Vương Nhất Bác sẽ mãi mãi vì anh mà chuẩn bị tất cả.Vương Nhất Bác luôn duy trì thói quen uống sữa bắp và ăn bánh quy yến mạch vào mỗi thứ tư — giữ toàn vẹn cảm xúc cho anh.Tiêu Chiến ném dép ở góc thảm, đi chân trần đến leo lên chiếc sô pha vải. Phần Lan luôn lạnh lẽo, nhưng lòng Vương Nhất Bác thì mãi ấm áp, tất nhiên nó không liên quan đến nhiệt độ.Khi Vương Nhất Bác ngồi trên sô pha, cậu thích mở rộng tay chân thành hình chữ đại nằm dính lên đó, mỗi lần như vậy, Tiêu Chiến sẽ trèo lên đùi cậu, ngồi ở giữa, sau đó lấy một tấm chăn cuộc hai người cùng một chỗ với nhau.Hai người có thể duy trì tư thế này trong mấy chục phút để xem phim, cho dù xem rồi xem, hai người đều không thoải mái nữa tách ra mỗi người một bên, thì cơ thể nhất định vẫn phải tiếp xúc với nhau.Có lúc chân Tiêu Chiến sẽ gác hết lên đùi Vương Nhất Bác, hoặc có khi tay anh phải câu lấy ngón tay cậu.Vương Nhất Bác tuy không cúi đầu nhìn anh, nhưng cậu sẽ luôn bóp bóp tay anh để đáp lại.Từ sau khi quay về từ Stockholm, Tiêu Chiến càng ngày càng cảm thấy mối quan hệ bí mật bên nhau này của mình với Vương Nhất Bác thật ảo diệu.Có lẽ thích một người sẽ như vậy, luôn muốn có tiếp xúc cơ thể với cậu.Tiêu Chiến đã từng được trải qua cảm giác tiếp xúc cơ thể.Nhưng lúc này không giống, nó không đến từ sự an ủi, là loại cảm giác anh chưa từng được trải nghiệm qua.Đêm dần muộn hơn, tuyết cũng rơi nhiều hơn.Trước nửa đêm cũng xem là yên ổn, nhưng sau nửa đêm, nhiệt độ máy sưởi cao quá, Tiêu Chiến ở trong lòng Vương Nhất Bác cựa quậy, hai người dứt khoát không ngủ nữa, đi đến cửa sổ mở một cánh ra rồi đứng đó một lúc.Cứ thế đứng rồi đứng, sau cùng là náo lên, Vương Nhất Bác đỉnh Tiêu Chiến ngửa lên tường, để hai chân anh quấn chặt quanh eo mình."Kẹp chặt"Vương Nhất Bác bế mông Tiêu Chiến, ngón tay lún vào cặp mông thịt đầy đặn của anh, ưỡn eo đẩy thứ đồ của mình vào bên trong.Thật sự đoạn thời gian này, Tiêu Chiến không dưới một lần, lúc nửa đêm từ trong mộng tỉnh lại, rồi sau đó vì động tác và tư thế ra ra vào vào của hai người mà cảm thấy xấu hổ, nhưng mà khi bị Vương Nhất Bác xoay mông ấn dưới thân cậu, anh lại luôn cảm thấy vui vẻ — giống như hiện tại.Tiêu Chiến nằm trong lòng Vương Nhất Bác, hạ thân hai người nối liền, dựa theo biên độ động tác nhấp nhô trước sau đều lớn của Vương Nhất Bác, âm thanh va chạm cơ thể rất có nhịp điệu, tiếng thở và mùi mồ hôi ngọt ngọt dần dần lấp đầy căn phòng.Bên dưới Tiêu Chiến đang mở rất rộng, trước trán đổ không ít mồ hôi, mùi dầu gội còn lưu lại trên tóc quẩn quanh trước mũi hai người.Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến ra rất nhiều mồ hôi, cả người như vừa được vớt ra từ trong nước, cậu chậm lại tốc độ.Khi Vương Nhất Bác lần nữa tiến vào, cậu đã chầm chậm ma sát bên trong.Trước đó đã tiến vào rất nhiều lần, thêm vào nữa là tác dụng của gel bôi trơn, thế nên tiến vào vô cùng mượt mà, cơ bản chỉ cần dùng một lực đẩy nhẹ cũng đã có thể đâm vào đến tận cùng. Vương Nhất Bác vừa thao vừa hôn, Tiêu Chiến ngửa đầu ưỡn ngực bám lấy cổ cậu hít thở, cảm giác như tim mình muốn nhảy ra ngoài luôn rồi, giống như uống một chai rượu nồng độ cao, tiếng rên rỉ lạ lẫm không thể khống chế được thuận theo động tác của Vương Nhất Bác lọt qua môi răng phát ra ngoài. Tuy phía sau đầu thỉnh thoảng sẽ bị Vương Nhất Bác đỉnh đến đập vào tường, nhưng cơ bản là bọn họ không để tâm được nhiều như vậy, tư thế này luôn mang đến cảm giác lớn nhất trong tất cả — Vương Nhất Bác chỉ cần mở miệng là có thể ngậm lấy yết hầu của Tiêu Chiến, hoặc có thể siết eo anh rồi tiến thẳng vào.Ở bên dưới Tiêu Chiến rất mềm, giống như mông, như thịt trên eo, giống gương mặt lúc say ngủ của anh vậy. Mỗi khi cọ xát trong giây lát, sự cứng rắn gặp mềm mại luôn khiến đôi mắt Vương Nhất Bác tối sầm đi.Hành động khi yêu luôn rất tốn sức, những lúc như thế này Vương Nhất Bác không muốn nói chuyện, chỉ dùng những tình ý mãnh liệt của mình để bày tỏ bản thân, Tiêu Chiến cũng hoàn toàn không thể kiềm chế bản thân nữa, khi bên dưới tiết dịch càng nhiều anh sẽ hé mở miệng ra, dùng lưỡi liếm đôi môi và đầu lưỡi mềm mại của đối phương, sau đó dùng sức hút đầu lưỡi đối phương vào trong miệng mình rồi dùng hai hàm răng cắn cắn cọ xát.Vương Nhất Bác sẽ không chịu buông tha cho anh, cậu càng dùng lực đỉnh vào, Tiêu Chiến sẽ càng run rẩy, hai chân tê đến mức khó chịu, chỉ có thể bám lên người đối phương nhỏ giọng rên rỉ.Vương Nhất Bác bế mông Tiêu Chiến lên, đặt anh ngồi trên bệ cửa sổ, cậu dùng giấy lau đi chất dịch trắng đục Tiêu Chiến bắn ra dính trên bụng của mình. "Mệt rồi?"Bề mặt đá cẩm thạch trên cửa sổ rất lạnh, mặt trăng giống như có một tầng sương mù che phủ, Tiêu Chiến bị lạnh liền nhanh trí câu cổ Vương Nhất Bác chui vào lòng cậu.Mắt anh đều đã đỏ, đôi lông mi ướt nước chớp chớp nhìn Vương Nhất Bác."Sau này cứ không ngủ được vẫn sẽ làm? Hửm?"Giọng nói trầm đục của Vương Nhất Bác vẫn còn mang theo mê luyến chưa giảm đi được, trán phía trước đã ướt mồ hôi, mồi hôi chảy xuống lông mày. Bây giờ, cậu đang đứng ở trước mặt Tiêu Chiến, trong ánh mắt vẫn chứa đầy dục vọng, nhưng lại mang một vẻ đẹp khó nói nên lời.Tiêu Chiến không trả lời Vương Nhất Bác, anh thẳng người lên, dùng đầu ngón tay trượt lên xương quai xanh, chầm chậm đi xuống cho đến khi sờ đến cơ ngực săn chắc của cậu.Trong đêm tối, làn da Vương Nhất Bác trắng đến mức phát sáng, gương mặt vừa trải qua cơn kích tình lại đỏ lên, đường nét ngũ quan góc cạnh và thần sắc lãnh đạm giống bức tượng được người ta điêu khắc thời trung cổ.Tiêu Chiến cứ thế trượt dần người xuống, có một nơi nào đó vì sự động chạm của anh mà lần nữa ngóc đầu lên, một giây sau, anh mở miệng nuốt lấy nó.Tiêu Chiến dùng lưỡi nhẹ liếm hai vòng, rồi thu môi lưỡi lại ngẩng đầu nhìn Vương Nhất Bác.Cậu có chút kinh ngạc — đôi đồng tử giãn ra.Đã lâu không gặp!Tiêu Chiến bắt đầu dùng sức nuốt vào nhả ra.Mỗi lần cùng Vương Nhất Bác làm tình, anh đều gần như hoàn toàn mất kiểm soát.Sau đó, anh dần nghe thấy tiếng thở nặng nề của Vương Nhất Bác.Quy đầu đỏ tím bị anh liếm đến sáng bóng, Tiêu Chiến dùng đầu lưỡi từ trên đỉnh chầm chậm lướt xuống, đột nhiên anh nghĩ, nó giống hệt như của mình, nhưng thật ra bề mặt lại rất mềm.Nhưng mà tại sao, mỗi lần đi vào nó lại cứng như vậy?Vương Nhất Bác bắt đầu giữ đầu Tiêu Chiến.Cậu dùng mười ngón tay vò vò tóc anh — sức lực từ lòng bàn tay cậu khiến anh cảm thấy, anh phải nhanh hơn nữa, phải dùng sức hơn nữa.Khi anh bắt đầu tăng thêm lực, đột nhiên một phát bị nhấc người lên, lần nữa bị đặt lên cửa sổ, cơ thể mất khống chế, hai tay anh nhất thời dang ra bấu lên tường.
Vương Nhất Bác cầm cây gậy đã bị anh câu dẫn cứng không chịu được xông vào khiến Tiêu Chiến suýt nữa thì ngã ra ngoài.Vương Nhất Bác ấn hai bên đùi anh, thao từ phía chính diện.Khi Tiêu Chiến ôm lấy cổ Vương Nhất Bác, ánh mắt anh vừa hay quét qua sau lưng cậu, nhìn thấy một chùm đèn đang phát sáng."Dùng lực."Tiêu Chiến nhè nhẹ liếm tai Vương Nhất Bác, mang theo một chút hơi thở hổn hển thuộc về Sean.Cơ thể Vương Nhất Bác vô cùng nóng, mỗi hơi thở của cậu phả ra, phủ lên người Tiêu Chiến gần như có xu hướng khiến anh tan ra. Tay Tiêu Chiến từ cổ cậu sờ xuống, trong đêm tối những đường cơ thể thật trơn trượt lại hấp dẫn, nhè nhẹ khiến đối phương ngứa ngáy đến không nhịn nổi.Vương Nhất Bác quay đầu nhìn anh một cái, động tác bên dưới vừa nhanh vừa chuẩn xác đỉnh vào anh, dường như chỉ trong vài giây, thành công khiến anh không thể nào phân tâm được nữa."a...... ưm......"Cảm giác đau nhức lạ lẫm làm Tiêu Chiến bối rối, hai cánh tay anh càng ôm chặt Vương Nhất Bác hơn, đột nhiên được cậu bế lên khỏi cửa sổ.Vương Nhất Bác vừa đi vừa làm, thao nhanh đến mức Tiêu Chiến không thể nào cúi đầu xuống hôn cổ hay ngậm tai cậu được. Nơi bị mở rộng dùng sức nuốt nhả thứ đồ của Vương Nhất Bác, nó đã chuyển từ màu đỏ nhạt sang ướt sượt màu đỏ thẫm.Điểm nào đó sâu bên trong đang dần cảm thấy đau hơn, thuận theo động tác mỗi lúc một nhanh của Vương Nhất Bác cảm giác tê dại từ dưới chân và bụng dưới ngay lập tức xông lên đỉnh đầu.Giây phút khoái cảm bùng nổ, Tiêu Chiến thất thần, giống như quay về cái cảm giác vào ngày hai người cùng nhau trò chuyện trên ban công, Tiêu Chiến đột nhiên cảm thấy có một luồng nước chảy ra giữa bụng mình và Vương Nhất Bác.Nó màu vàng, còn có nhiệt độ cơ thể người.Khi khoái cảm dần giảm đi, đột nhiên một luồng chảy nóng ở bên trong trào lên, lúc này tiếng thở dốc trầm thấp kịch liệt của Vương Nhất Bác vờn quanh tai anh.Trên sàn nhà màu xám nhạt đọng lại không ít những vết nước với đủ hình dạng kỳ quái, ánh trăng rất lạnh lẽo, nhưng khoảng khắc nó tiến vào phòng, liền bị chuyển hoá thành tình ý. "Lần này phải tẩy rửa thật sạch." Tiêu Chiến nằm lên đầu vai Vương Nhất Bác, lông mi cọ lên xương quai xanh của cậu, nhỏ giọng nói.Giọng điệu của anh rất bình thường, giống như người vừa mới tan làm về nhà trong đêm, đương nhiên, đó là khi không nhìn đến gương mặt nóng đến đỏ bừng của anh.
___ Weibo: @Jughead-- (tbc)___
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store