Bjyx Nhat Hoan Ai
Ánh nắng vàng nhẹ chiếu qua những tán cây, làm không gian trở nên ấm áp và dịu dàng. Nhưng trong phòng casting, không khí lại có phần căng thẳng. Các diễn viên đang lần lượt thử sức với các cảnh quay, và Tiêu Chiến, với tư cách là một ngôi sao hàng đầu, bước vào phòng casting với tâm trạng không mấy hào hứng. Dù là một diễn viên dày dặn kinh nghiệm, hôm nay anh cảm thấy lạ lẫm. Chẳng phải lần đầu tiên anh tham gia một buổi casting, nhưng bộ phim lần này lại khiến anh cảm thấy khác biệt. Đặc biệt là khi biết mình sẽ phải làm việc chung với một người không quen biết.Khi bước vào, ánh mắt anh vô tình đụng phải một chàng trai trẻ, Vương Nhất Bác, người đang đứng bên cạnh một nhóm trợ lý và đạo diễn. Nhất Bác là một tân binh trong ngành, chưa có nhiều kinh nghiệm, nhưng lại có ngoại hình nổi bật cùng khả năng diễn xuất thiên bẩm. Mặc dù còn khá trẻ, nhưng không thể phủ nhận cậu có sức hút riêng.Lúc này, Tiêu Chiến không có ấn tượng đặc biệt về Nhất Bác, ngoại trừ việc cậu ấy có đôi mắt sáng và nụ cười ấm áp. Tuy nhiên, ngay từ lần đầu gặp nhau, một sự không ưa nhau đã rõ rệt. Có lẽ, sự tự tin quá mức của Nhất Bác khiến Tiêu Chiến cảm thấy hơi khó chịu. Cậu nhìn vào anh với ánh mắt ngưỡng mộ, nhưng cũng không giấu được sự khinh thường một cách ngầm, như thể đang nghĩ rằng mình sẽ làm tốt hơn anh.“Chào anh, Tiêu Chiến,” Nhất Bác cất tiếng, dù khá lễ phép nhưng vẫn không che giấu được sự ngưỡng mộ trong giọng nói. Cậu nhìn Tiêu Chiến với đôi mắt lấp lánh sự hứng thú, điều này khiến Tiêu Chiến cảm thấy có chút khó chịu. Anh chỉ gật đầu nhẹ rồi quay đi, không trả lời, ánh mắt thoáng chút lạnh lùng."Tôi là Vương Nhất Bác, sẽ đóng cùng anh trong bộ phim này." Nhất Bác vẫn kiên trì.Tiêu Chiến chỉ nhún vai rồi tiếp tục trò chuyện với đạo diễn. Anh không thấy cần phải nói thêm gì nữa. Nhưng cái cảm giác của một người lớn tuổi và một đàn em tân binh khiến anh cảm thấy ngột ngạt.Buổi casting bắt đầu, mỗi người lần lượt lên thử vai. Tiêu Chiến tự tin thể hiện, với phong cách diễn xuất chuẩn mực của một ngôi sao. Anh không bị lạc lõng trong vai diễn, mọi thứ diễn ra nhẹ nhàng như đã được dàn dựng từ trước.Nhưng khi đến lượt Nhất Bác, mọi thứ bắt đầu thay đổi. Cậu ta không giống những gì Tiêu Chiến tưởng tượng. Không chỉ là một diễn viên mới với một chút tài năng, Nhất Bác có một sự tự tin kỳ lạ. Cậu ta bước lên, nắm vững vai diễn, khiến mọi người trong phòng casting phải chú ý. Cách cậu ta diễn, dù còn thiếu sót, lại khiến Tiêu Chiến cảm thấy bất ngờ.“Cậu ấy không phải là loại diễn viên bình thường,” đạo diễn thì thầm, ánh mắt đầy ẩn ý.Những phân cảnh đầu tiên giữa Tiêu Chiến và Nhất Bác diễn ra với khá nhiều sự căng thẳng. Trong khi Tiêu Chiến luôn cố gắng giữ cho vai diễn của mình vừa vặn và đúng mực, thì Nhất Bác lại luôn tìm cách bứt phá, tựa như một làn gió mới, không tuân theo những quy tắc thông thường. Đôi lúc, cả hai không khỏi có những tranh cãi nhỏ về cách thể hiện cảm xúc trong một cảnh quay.“Cậu không thể diễn như thế,” Tiêu Chiến khẽ thốt lên sau khi Nhất Bác không làm theo chỉ dẫn. “Nếu cứ tiếp tục như vậy, sẽ không bao giờ vào được cảnh chính.”Nhất Bác chỉ mỉm cười, ánh mắt vẫn đầy sự kiên định. “Nhưng nếu chỉ làm theo những gì anh nói, tôi nghĩ tôi sẽ không thể thể hiện hết bản thân trong vai diễn này.”Đạo diễn bước vào và nhìn thấy sự tranh luận giữa hai người, anh ta mỉm cười. “Thật thú vị, cả hai đều có những quan điểm riêng về cách diễn xuất. Nhưng tôi thích điều này. Tiêu Chiến, Nhất Bác, các cậu hãy thử kết hợp lại, chắc chắn sẽ có điều gì đó thú vị.”Kể từ lúc đó, Tiêu Chiến và Nhất Bác buộc phải kết hợp lại để diễn những cảnh khó. Những lần đầu tiên thử quay, cả hai đều gặp phải sự bối rối và mâu thuẫn. Tiêu Chiến muốn mọi thứ phải chính xác, cẩn thận, trong khi Nhất Bác lại thích tự do, mạnh mẽ thể hiện cảm xúc của mình. Thế nhưng, điều bất ngờ là sau vài cảnh quay căng thẳng, họ dần dần tìm được một nhịp điệu ăn ý, một sự kết hợp không thể ngờ tới.Cảnh quay đầu tiên khi hai người phải đóng một phân đoạn tình cảm khá căng thẳng khiến họ phải đối diện trực tiếp với nhau, và sự kết nối giữa họ bất ngờ bùng nổ. Những cảm xúc chân thật trong từng ánh mắt, từng cử chỉ, khiến cho cảnh quay trở nên chân thực và đầy cảm xúc.Khi máy quay dừng lại, cả hai nhìn nhau, một cảm giác kỳ lạ bắt đầu nhen nhóm trong lòng Tiêu Chiến. Anh không thể phủ nhận rằng sự kết hợp này khiến anh cảm thấy một thứ gì đó đặc biệt, dù chỉ là trong công việc. Có lẽ, lần đầu tiên trong sự nghiệp, anh cảm thấy mình đang làm việc với một người không chỉ có tài năng, mà còn có một thứ năng lượng lạ kỳ mà anh chưa bao giờ cảm nhận trước đây.Và Nhất Bác, dù chưa rõ lý do, nhưng khi đứng trước Tiêu Chiến, cậu cảm thấy có một sự ấm áp lạ thường, như thể đây chính là người sẽ đồng hành cùng mình trên con đường sắp tới.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store