Bjyx Lao Dai Tha Cho Toi Di
Tiêu Chiến nghe tiếng động liền quay ra sau nhìn, thấy Cố Thanh đang giơ chân lên như muốn đạp chuột của cậu liền nhíu mày -"Anh sao lại bắt nạt chuột của tôi?!!".Cố Thanh hạ chân xuống tiến lên hai bước đứng ngang hàng với Tiêu Chiến chẳng nói gì, Tiêu Chiến cúi người nhặt con chuột lên ôm vào người lại nói -"Tôi đi một mình cũng được! Anh bận thì làm việc khác đi".Cố Thanh nhướn mày khinh khỉnh nói -"Cậu mà cũng biết nghĩ cho tôi?! Còn không phải cậu bảo Lão Đại phiền tôi đi cùng cậu à?!!".Tiêu Chiến -"Anh thấy không phải rồi đấy!! Tôi muốn đi một mình".Cố Thanh quay qua nhìn Tiêu Chiến, điệu bộ không thể tin được nói -"Cậu lại muốn trốn?! Chạy không thoát chạy làm gì?!!".Tiêu Chiến bực tức quát lại Cố Thanh -"Anh vừa phải thôi!! Mặt tôi biểu lộ ra là sẽ chạy trốn à?!".Cố Thanh gật đầu.Tiêu Chiến nhíu mày càng chặt, thấy người đi qua liền ném con chuột cho họ rồi tiến đến chỗ trực thăng đang hạ cánh, Cố Thanh cũng đi theo sau luôn.Tiêu Chiến -"Có thể dùng máy bay ở bản doanh được không?!".Cố Thanh -"Để làm gì? Nhà chính cũng có máy bay cơ mà?!".Tiêu Chiến -"Tôi muốn trở về Trung Quốc tìm một thứ, không cần nói với Vương Nhất Bác anh đi với tôi cũng được!!".Tiêu Chiến vừa dứt lời, Cố Thanh đã phản ứng lại cực kì nhanh -"Cậu không có cấp vị cao như Lưu Vũ Đại nhân, nếu như không có lệnh của Lão Đại cậu không được phép đi đâu khỏi nhà chính, đây là mệnh lệnh!!".Tiêu Chiến -"Tôi không có cấp vị cao bằng Lưu Vũ nhưng tôi có cấp vị lớn hơn anh! Cho dù tôi không nhận được tín nhiệm của anh nhưng so về vị thế tôi hoàn toàn có thể quyết định sai khiến anh! Vương Nhất Bác cùng lắm cũng chỉ tức giận một chút, còn tôi....tôi còn muốn tự mình xác nhận rất nhiều chuyện!!".Nếu Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến muốn chạy ra ngoài nhất định sẽ không cho đi, nói muốn đến bản doanh chính là muốn sử dụng máy bay ở đó để đi thay vì ở nhà chính, có Cố Thanh đi cùng cũng tốt ít nhất Vương Nhất Bác sẽ không lôi cổ Tiêu Chiến về nhanh.Mạc Vân Đình cũng nghe Tiêu Chiến chạy đến bản doanh liền theo sau luôn, muốn hỏi Tiêu Chiến một chút về chuyện của Neil, dù sao hắn cũng muốn biết cậu rốt cuộc là đang suy nghĩ chuyện gì, hay chỉ đơn giản là nghi ngờ rồi xét nghiệm cho chắc chắn thôi.Tiêu Chiến và Cố Thanh tranh cãi trên trực thăng mãi, không ai nhường ai một câu nào. Tiêu Chiến bảo phi cơ đi tiếp, còn Cố Thanh thì lại bảo quay trở về. Giữa một người làm việc lâu năm và một người sắp ngồi vào vị trí trụ cột ngồi ở đây, thật tình khó mà nghe bên này bỏ bên kia cho nên trực thăng cứ đi lòng vòng trên không mãi.Rốt cuộc là Mạc Vân Đình đến trại được một lúc rồi hỏi tung tích của Tiêu Chiến thì lại không có ở đây, đương lúc hắn chuẩn bị trở về thì lại lại thấy Tiêu Chiến đến.Chuyện hắn định hỏi vứt ngay ra sau đầu khi thấy Cố Thanh cùng Tiêu Chiến cãi nhau đến ầm ầm một chỗ, bản mặt của phi cơ vừa xanh vừa trắng vô cùng mệt mỏi.Mạc Vân Đình chậc chậc vài cái mới nói -"Đừng cãi nhau nữa!! Có chuyện gì không thể bình tĩnh nói được sao?!".Tiêu Chiến -"Là hắn cứ thích quản tôi!! Không biết liêm sỉ dám chạm vào người tôi, anh cứ chờ đấy tôi sẽ mách Vương Nhất Bác anh dám động vào tôi!!".Cố Thanh mặt oan thấy rõ, là tại Tiêu Chiến chành chọe với hắn trước mới lỡ tay đụng vào sau lưng thôi chứ có đụng thái quá cái gì đâu mà cậu nói hắn chẳng khác nào kẻ biến thái.Cố Thanh -"Nói cho đúng nếu không tôi đấm chết cậu!!".Tiêu Chiến giơ đầu ra hướng Cố Thanh nói -"Này đấm đi!! Anh thử đấm tôi xem!!".Mạc Vân Đình chen vào giữa tách hai người ra phàn nàn một câu -"Được rồi! Cố Thanh đây là bản doanh đấy giữ thể diện một tý đi!!".Tiêu Chiến có thể khùng khùng điên điên nhưng mà Cố Thanh hắn thì không thể, vậy nên hắn mới nhịn xuống nếu không nhất định sẽ đấm Tiêu Chiến đến nằm liệt giường mấy hôm luôn.Mạc Vân Đình -"Cậu đến đây làm gì? Lão Đại sai việc sao?!!".Tiêu Chiến lắc đầu -"Không! Tôi muốn về Trung Quốc nhưng Cố Thanh hắn không đồng ý cho tôi đi".Mạc Vân Đình -"Vậy nên mới cãi nhau?!"Tiêu Chiến gật đầu, Mạc Vân Đình lại hỏi tiếp -"Đã hỏi Lão Đại hay chưa?!".Tiêu Chiến -"Không hỏi! Nhưng tôi vẫn muốn đi, anh đừng cản tôi hôm nay phải quay về cho được!!". Dứt lời Tiêu Chiến liền chuyển hướng sang Cố Thanh nói -"Anh mà nói một lời nào với Vương Nhất Bác tôi sẽ mách hắn anh dám đụng chạm tôi!! Vương Nhất Bác cho dù không tin tôi nhưng vẫn sẽ phạt anh!!".Cố Thanh -"Cậu đừng có mà được nước làm tới!! Tôi mà phải sợ cái miệng của cậu?!".Tiêu Chiến -"Mặc kệ anh thôi! Dù sao tội đâu anh chịu tôi chẳng biết!!".Mạc Vân Đình giữ lại Cố Thanh cho hắn khỏi nhảy dựng lên đánh Tiêu Chiến, cuối cùng vẫn phải theo cậu đến hầm đỗ máy bay để đi đến Trung Quốc.Tiêu Chiến sợ hắn tự nhiên giữa đường sẽ báo cho Vương Nhất Bác liền ở trên máy bay nhân lúc hắn không chú ý bảo Mạc Vân Đình đưa cà vạt của hắn đến buộc tay Cố Thanh lại.Đến cả miệng cũng dán băng keo vào nhìn chẳng khác nào bắt cóc. Mạc Vân Đình thấy như vậy hơi quá liền nói -"Như vậy được rồi, cậu còn muốn làm hắn ngủ thêm nữa?!!".Tiêu Chiến bắc ghế vớn tay lên hòm thuốc trên tủ lấy xuống một hộp thuốc mê, cầm lấy kim tiêm đưa cho Mạc Vân Đình nói -"An toàn thôi! Mặc kệ hắn ai bảo dám bắt nạt tôi".Mạc Vân Đình tiếp lấy, cũng không nói gì mà mở lọ thuốc ra cắm kim tiêm vào lấy thuốc, vốn dĩ Tiêu Chiến đã đánh cho hắn ngất xỉu rồi nhưng mà cơ thể hắn không giống người bình thường, so với cậu và Mạc Vân Đình thì hắn khỏe hơn gấp bội chút nữa sẽ lại tỉnh luôn cho mà xem, vậy nên Tiêu Chiến mới phải tiêm thêm một liều thuốc mê nữa.Rốt cục thấy hắn chìm vào giấc ngủ rồi mới tháo băng dính cùng cà vạt ra, Tiêu Chiến để ý lúc này Mạc Vân Đình tự nhiên quay đi, lúc liếc mắt xuống mới thấy quần áo Cố Thanh có chút xộc xệch vì lúc nãy hắn cố gắng chống cự muốn rẫy ra đấm Tiêu Chiến mấy phát, mà lúc đó cậu lại dùng quyền hạn của bản thân dụng đến ba bốn tên thuộc hạ ghì hắn xuống cho nên mới không bật được dậy.Thân thể Cố Thanh so với Mạc Vân Đình nhỏ một chút, nhưng lại lớn hơn Tiêu Chiến. Nói tóm lại hắn rất là thích hợp nằm dưới, cơ thể không đến mức mềm mại như Tiêu Chiến nhưng mà trắng có da có thịt có cơ bắp đàng hoàng, chân dài ba mét Tiêu Chiến hai mét rưỡi không so kịp.*đây là Cố Thanh khi bản thân bị trói như gà =))))Tiêu Chiến vươn tay gài lại cúc áo cho Cố Thanh, kéo phẳng đồ cho đàng hoàng xong mới gọi người vào đưa hắn xuống. Mạc Vân Đình vẫn không có ý muốn quay lại, Tiêu Chiến lươn lẹo trêu chọc hắn -"Neil còn chưa chết đâu anh đừng có mà mơ tưởng đến người khác!!".Mạc Vân Đình -"Tôi không có hứng thú với Cố Thanh!!".Tiêu Chiến -"Vậy anh quay đi làm gì?! Không phải tại vì bộ dáng của hắn câu dẫn anh à?!!".Mạc Vân Đình nhíu mày, sau đó mỉm cười nói -"Gu của tôi là thiếu niên mảnh mai đáng yêu và phải có chút ương ngạnh, cậu rất hợp ý tôi nếu được tôi chẳng xơi cậu từ đời nào rồi!!".Tiêu Chiến bĩu môi -"Vương Nhất Bác đấm anh chết! Mà Neil hắn cũng sẽ cường anh đến mức chân tay run rẩy!!".Mạc Vân Đình không nói gì, hắn ngồi xuống ghế nhìn ra bên ngoài. Nhắc đến Neil mới nhớ ra bản thân chạy đến trại là muốn hỏi Tiêu Chiến cái gì.Mạc Vân Đình -"Tôi muốn hỏi một câu!".Tiêu Chiến không nghe cũng biết hắn định hỏi cái gì liền trả lời lại -"Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng Alien không phải là Lục Tiểu Dao, anh đừng hiểu lầm tôi không phải nghi ngờ Neil đâu!!".Mạc Vân Đình -"Cậu chắc chắn rằng Neil là đứa bé năm đó được mang đến Vương Gia? Không thể nào tôi gặp hắn lúc tám tuổi cơ mà!! Lúc đó...".Tiêu Chiến đột nhiên lại chen ngang -"Tôi biết! Nhưng mà.....Nhưng mà tôi không thể ngừng suy nghĩ theo hướng đó, hơn nữa Vương Gia năm đó thiếu người cần phải tuyển chọn thêm những đứa bé để đào tạo, sau đợt tuyển trọn thứ nhất với nhóm người đầu tiên là Lưu Vũ sau hai tháng lại thêm một đợt nữa có phải anh cũng tham gia đúng không?!!".Mạc Vân Đình gật đầu.Tiêu Chiến lại nói tiếp -"Đứa bé tóc vàng cao lớn và hung hăng, đánh anh đến mức lăn xuống bậc thang anh còn nhớ là ai không?!".Mạc Vân Đình tất nhiên là nhớ, đó là lần đầu tiên hắn bị đánh đến mức chảy máu -"Richard Neil!".Mắt Tiêu Chiến có chút đỏ lên, sau đó đưa tay vào túi sau quần cầm điện thoại lên mở mục ảnh ra hướng Mạc Vân Đình nói -"Vậy tôi hỏi anh có phải là đứa bé này hay không?!".Mạc Vân Đình bật người ra phía trước để có thể nhìn rõ hơn, nhìn một lần chưa đủ còn muốn gần hơn nữa liền cầm điện thoại của Tiêu Chiến lên nhìn thật kĩ khuân mặt của cậu bé trong điện thoại, không sai biệt đó chính là Neil.Mạc Vân Đình -"Cậu...cậu lấy đâu ra bức hình này?!!".Tiêu Chiến nhìn ra bên ngoài nói -"Vương Nhất Bác cảnh cáo Lưu Vũ không được phép tìm hiểu về chuyện của Lục Tiểu Dao cũng như Lục Gia nữa, mọi đồ vật liên quan đến chuyện này Vương Nhất Bác đều thu hồi lại đặt trong ngăn tủ dưới!".-"Hôm trước tình cờ mò được liền chỉ xem qua loa, lúc trở về từ lăng mộ tôi đã lén Vương Nhất Bác mở ra xem lại một lần, cũng đã chụp lại bức ảnh này xác thực lại với Lưu Vũ một lần xem có hay không người này là em trai hắn, lúc hắn gật đầu tôi gần như không thể đứng vững...!".Mạc Vân Đình -"Nhưng mà cậu đâu có biết hắn ngày nhỏ trông như thế nào? Sao lúc đó có thể chắc chắn đây là Neil?!!".Tiêu Chiến -"Neil hắn đã từng cho tôi thấy một chiếc nhẫn, hắn nói rằng muốn tặng nó cho anh nếu anh chịu đồng ý để hắn bên cạnh, tôi chỉ dựa vào nó mà xác minh thân phận thật sự của Neil, ảnh của Lục Tiểu Dao trong hồ sơ cũng có một chiếc vòng cổ như thế, tuy nhiên tôi không kết luận rằng bọn họ thông đồng với nhau bởi vì tôi tin tưởng Neil, hắn tận trung vì Vương Gia sẽ không phản bội Vương Nhất Bác ".Mạc Vân Đình không thể nói thêm được gì, việc Tiêu Chiến xác nhận được thân phận của Neil rồi thử một lần xác nhận thân phận của Alien, nhưng thật may mắn là Alien không phải Lục Tiểu Dao, bởi nếu cô ta mà là chị gái của Neil chuyện này sẽ còn rắc rối to hơn nữa.Tiêu Chiến -"Vương Nhất Bác hắn sẽ không tha cho Neil nếu hắn phản bội lại Vương Gia...tôi tin tưởng Neil nhưng cũng muốn chắc chắn rằng nếu có chuyện đó xảy ra...tôi...tôi vẫn muốn bảo toàn mạng sống cho hắn...anh phải giúp tôi...".Mạc Vân Đình -"Không!! Tôi sẽ không vì hắn mà mở đường máu, nếu như chuyện đó xảy ra tôi sẽ tự tay giết hắn cậu đừng xen vào!!".Tiêu Chiến không thể nói gì thêm, bản chất người của Vương Gia chỉ có một đó chính là trung thành hoặc chết, tất nhiên Mạc Vân Đình cũng vậy.Nửa buổi chiều, rốt cục không cần Cố Thanh báo lại với Vương Nhất Bác thì hắn cũng biết Tiêu Chiến bay đến Trung Quốc, hắn gọi ba cuộc Tiêu Chiến không nghe liền kết nối bộ đàm với phi cơ lái máy bay.Thế nhưng vào giờ này thì máy bay cũng hạ cánh xuống sân sau biệt thự của Vương Gia tại Trung Quốc rồi, phi cơ vừa nghe bộ đàm vừa chỉnh máy bay xong hết rồi mới vâng dạ một tiếng đi ra ngoài.Vương Nhất Bác gọi Tiêu Chiến không nghe căn bản là cậu mệt đến mức ngủ trên ghế luôn rồi, Mạc Vân Đình thì không thấy đâu điện thoại đặt trên bàn chẳng ai nhòm ngó.-"Thiếu Gia! Tới nơi rồi!!".Tiêu Chiến bị gọi liền giật mình tỉnh dậy, mắt đảo qua một chút mới ừm một tiếng. Ngay sau đó phi cơ cầm điện thoại của Tiêu Chiến lên dơ ra nói -"Lão Đại gọi thiếu gia ba cuộc rồi nhưng cậu không nghe! Ngài ấy nói trở về ngay lập tức, bây giờ tôi kêu người bơm nhiên liệu chúng ta phải trở về rồi!!".Tiêu Chiến giật lấy điện thoại nhìn, đúng là có ba cuộc gọi của Vương Nhất Bác . Thế nhưng vừa đến lại đi, có bị thần kinh đâu -"Không! Không cần bơm nhiên liệu, tôi sẽ nói lại với Vương Nhất Bác anh xuống trước đi".Phi cơ không biết làm gì ngoài gật đầu đi vào buồng lái một lần nữa, Tiêu Chiến lúc này mới thả mặt ra tay run bần bật. Vương Nhất Bác gọi cậu ba cuộc nhưng lại không bắt máy được lần nào khẳng định đã thủ sẵn dao muốn đâm Tiêu Chiến một nhát rồi, đi mà không xin phép biết là sẽ bị phạt nhưng mà vẫn đi. Quả này tiêu rồi...Điện thoại một lần nữa đổ chuông, Tiêu Chiến mở ra xem thì là Hạ Tri. Tưởng Vương Nhất Bác mà thót cả tim, nếu là Hạ Tri thì không sao rồi -"Anh...!!".Hạ Tri -"Đi về ngay cho anh!! Muốn Lão Đại đánh gẫy chân thì mới vừa lòng phải không?!!".Tiêu Chiến -"Em...Em ra ngoài cùng Cố Thanh mà!! Hơn nữa em sẽ không bỏ trốn như lần trước nữa...!!".Hạ Tri -"Lão Đại vừa nghe em tự ý ra khỏi nhà liền điều người đến rồi đấy!! Liệu mà về đừng có cãi lại ngài ấy, ngoan ngoãn một chút!!".Tiêu Chiến nhíu mày nói -"Em có phải là trẻ con đâu!! Có Cố Thanh và Mạc Vân Đình đi theo nữa mà!!".Hạ Tri -"Vậy anh hỏi em Cố Thanh đâu?!".Tiêu Chiến không trả lời, chẳng nhẽ nói hắn bị mình tẩm thuốc mê ngủ đến bây giờ vẫn chưa tỉnh. Hạ Tri biết Tiêu Chiến không dám nói liền la lên -"Anh biết ngay mà! Nếu em không dở trò Cố Thanh sẽ không đời nào cho em đi...a...".Điện thoại của Hạ Tri bị giật lấy lên tay Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến bên kia thấy Hạ Tri kêu liền nói -"Anh sao thế?!".Vương Nhất Bác -"Đi về! Chưa có sự cho phép của tôi em lại dám bỏ đi ra ngoài!! Coi trời bằng vung rồi phải không?!!".Tiêu Chiến bị quát liền ung tai phải né ra xa một chút sau đó mới mỉm cười nói -"Không phải mà... Tôi sẽ ngoan mà!! Tôi chỉ muốn tự mình đi làm việc thôi".Vương Nhất Bác -"Làm việc? Không thiếu người cho em sai khiến, mở miệng môt câu em sẽ có thứ mà em muốn, tôi cho em thời gian về ngay lập tức hoặc tôi đánh gẫy chân em!!".Tiêu Chiến vứt bỏ liêm sỉ nhõng nhẽo nói -"Vương Nhất Bác.... Anh là số một của tôi đấy! Vì vậy cho nên bỏ qua cho tôi lần này đi...tôi chỉ muốn tự mình xác minh một vài chuyện thôi... Làm xong sẽ về ngay!! Tôi lấy danh dự...à không lấy thân ra thề với anh đấy!!".Vương Nhất Bác tất nhiên không đồng ý, cho dù Tiêu Chiến có nhõng nhẽo đến mức trẻ con cũng phải thua thì câu trả lời cũng sẽ là không, không và không!!!.Tiêu Chiến thấy chiêu này không sài được lại đổi sang chiêu khác, chính là tấn công thẳng -"Anh sợ mất tôi chứ gì? Lúc tôi bảo yêu tôi thì anh không muốn bây giờ tôi chạy ra ngoài lại bắt tôi về!! Nếu anh thấy không an tâm thì đến mà ôm tôi về đi!!".Vương Nhất Bác nhíu mày nghiến lại giọng -"Tôi cảnh cáo em đừng đi quá giới hạn cho phép của tôi!!".Tiêu Chiến tự nhiên nói như mắng vào mặt Vương Nhất Bác -"Tôi thách anh đấy!!". Dứt câu không thấy Vương Nhất Bác trả lời, Tiêu Chiến biết đã chọc giận được hắn liền ghé loa gần lại miệng nói -"Đến đây rồi anh muốn làm gì cũng được moa!!".Giọng điệu của Tiêu Chiến chẳng khác nào muốn câu dẫn Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến nói xong liền cúp máy mỉm cười tung tăng đi xuống máy bay.Ngược lại là Vương Nhất Bác, hắn nghe câu cuối của Tiêu Chiến càng thêm tức giận, điện thoại của Hạ Tri bị ném bụp một phát lên tường vỡ nát, mảnh kim loại văng tung tóe. Bạch Chính Dương bên cạnh liền kéo Hạ Tri ôm lại chắn mấy thứ linh tinh đâm vào người Hạ Tri.Tiêu Chiến gây chuyện chỉ khổ Hạ Tri thôi.Bạch Chính Dương -"Lão Đại! Để tôi đến lôi cậu ta về!!".Vương Nhất Bác lạnh giọng nói -"Không cần!!".Mạc Vân Đình xuống máy bay được một lúc rồi, ở bên ngoài đang trêu ghẹo Trình Lục. Cố Thanh mặt ngáo ngơ đứng một chỗ hứng mưa phùn, đầu óc có chút choáng váng.Trình Lục một bên ngăn cản Mạc Vân Đình vồ tới như hổ đói, một bên nhìn đến chỗ Cố Thanh chào một tiếng. Đến lúc Tiêu Chiến đi xuống liền đẩy cả người Mạc Vân Đình ra phủi cho phẳng áo mới nói -"Thiếu gia!".Mạc Vân Đình bị hất sang một bên cũng không có dừng lại, tiếp tục làm nam châm dính lấy Trình Lục má hắn cọ cọ vào đầu Trình Lục nói -"Bảo bối a~ sao cậu có thể tàn nhẫn với tôi như vậy?!!".Tiêu Chiến mày khẽ nhíu lại, trông Mạc Vân Đình chẳng khác nào Neil lúc quấn lấy hắn, tuy nhiên cảnh này không lọt mắt cậu liền cảm thấy rất bất công cho Neil.Tiêu Chiến xoay người ba trăm sáu mươi độ dơ chân đá bụp một phát vào phần lưng gần xương cụt của Mạc Vân Đình khiến hắn ngã quỵ xuống đất.Ngay cả Trình Lục cũng nghiêng ngả theo, Cố Thanh đờ đẫn nhìn trời âm u một lúc mắt cứ díu lại nói -"Trình Lục!!".Trình Lục bị gọi tên liền hất luôn Mạc Vân Đình đang bám lấy tay mình đứng dậy đi đến chỗ Cố Thanh nói -"Để tôi chuẩn bị phòng!!".Cố Thanh nhíu mày nói -"Để làm gì?!!".Trình Lục -"Không phải ngài muốn ngủ sao?!".Tiêu Chiến nghe xong liền cười vào mặt Cố Thanh một cái, sau đó chạy đến chỗ của hắn vươn tay vuốt lại cây đậu trên đầu hắn xuống nói -"Thật là đáng yêu quá!! Cố Thanh thật là đáng yêu!!".Tất nhiên nói được thì phải ăn đấm được, Cố Thanh hắn đánh Tiêu Chiến xong liền gạt cậu sang một bên nói với Trình Lục -" Chuẩn bị nhiên liệu đi!! Trở về ngay lập tức cho tôi!!".Tiêu Chiến chạy lên trước mặt Cố Thanh nói -"Không về!! Vương Nhất Bác hắn sẽ đến đây không tin anh thử gọi hỏi Lão Đại của các anh đi!! Tôi không về đâu, Mạc Vân Đình chúng ta đi thôi!!".Mạc Vân Đình vừa đứng dậy đã bị Tiêu Chiến kéo tay chạy vào trong nhà, Cố Thanh đúng thật không tin mới gọi cho Lưu Vũ hỏi chuyện lúc nhận lệnh xuống từ Lưu Vũ xong mới tha cho Tiêu Chiến, thuốc mê ngấm xuống vẫn còn tác dụng tuy nhiên lúc nãy bị Tiêu Chiến vuốt đầu một cái là không còn lấy một chút cảm giác buồn ngủ nào nữa.Mạc Vân Đình -"Cậu kéo tôi đi làm gì? Tiểu Lục của tôi!!!".Tiêu Chiến phát ngốc một chút sau đó đạp vào bụng Mạc Vân Đình một phát -"Tra nam!! Đứng núi này trông núi nọ à?! Tôi đã nói rằng Neil hắn chưa chết đâu!! Tra nam!!!".Mạc Vân Đình ôm bụng uất ức nói -"Tôi không thích hắn!! Gu của tôi là cậu hoặc Trình Lục, liên quan cái gì?!".Tiêu Chiến -"Ra là vậy!! Tôi thưởng cho anh thêm một phát đấm nữa chắc không oan đâu!!".Mạc Vân Đình dơ tay ngăn lại nói -"Thôi thôi!! Không đùa nữa cậu đá tôi hai phát rồi đấy, đau muốn chết!!".Tiêu Chiến lườm hắn một cái, sau đó nhìn ra ngoài trời một chút -"Chúng ta đến một nơi trước đi!". Dứt câu Tiêu Chiến còn thò đầu ra khỏi cửa la to lên -"Cố Thanh!!! Nhanh cái chân lên!!".Mạc Vân Đình ngửa người dậy hít một hơi nhịn đau xuống nói -"Cậu định đi đâu?!".Tiêu Chiến -"Đi rồi sẽ biết...ít nhất tôi có thể tìm được vài thứ ở đó".Trời sắp mưa cho nên Tiêu Chiến nói rằng muốn đi ôtô cho an toàn, Trình Lục liền chuẩn bị một chiếc ôtô chở ba người đi, Tiêu Chiến đào bới trong trí óc của mình lại đường đến nhà cô của cậu.Sau khi Tiêu Chiến được gửi đến đây, người cô Tú Thanh của Tiêu Chiến có đến nhà xem lại một vài thứ, Tiêu Chiến còn nhớ rất rõ hôm đó cô có đem về một số thứ để trong một thùng cattong, không có gì đáng giá cho nên bà đã ném lại cho cậu.Nếu cô không vứt nó đi thì chắc hiện tại nó vẫn còn ở trong nhà kho... Rất khó cho Tiêu Chiến để đối mặt, thế nhưng dù không muốn Tiêu Chiến vẫn phải đến.Cố Thanh -"Muốn tìm thứ gì bảo người đi là được, lôi tôi theo làm gì? Cậu rảnh rỗi nhưng tôi thì không!!".Tiêu Chiến -"Tôi thích rồi anh làm gì được tôi?!!".Mạc Vân Đình cảm thấy cực kì đau đầu, Cố Thanh và Tiêu Chiến nói quá ba câu là sẽ cãi nhau lúc nào cũng thế, nếu là Neil hay Bạch Chính Dương còn có thể không chấp Tiêu Chiến quá nhiều còn Cố Thanh hắn lại chấp Tiêu Chiến từng câu một...Mạc Vân Đình đành phải chen ngang nói với Tiêu Chiến -"Đang đi đâu?!".Tiêu Chiến -"Đến nơi ở ba năm trước của tôi! Chúng ta tìm một số thứ còn lại được tìm thấy trong nhà, nếu không có thứ gì đáng chú ý chúng ta sẽ đến biệt thự nhà của tôi!!".Trình Lục không muốn nhắc chuyện này nhưng mà vẫn tế nhị hỏi -"Căn nhà gỗ đó sao?!".Tiêu Chiến lắc đầu -"Ngoại trừ căn nhà ở ngoại ô! Ba mẹ tôi còn mua thêm một căn nhà ở Thượng Hải nữa, nếu nó chưa bị Vương Nhất Bác múc một trận thì chắc vẫn còn ở đó!!".Mạc Vân Đình -"Vẫn còn!! Nhưng mà ở đó không có gì nữa đâu, lúc trước đều đã tìm cả rồi không có phát hiện gì!!".Tiêu Chiến -"Căn nhà đó đâu phải nói tìm là tìm được đâu!! Ba tôi ông ấy làm thiết kế lâu năm so với các anh tài giỏi có thừa, vì vậy tôi rất là ngưỡng mộ ông ấy! Còn các anh chỉ biết bắt nạt tôi thôi!!".Cố Thanh -"Bắt nạt cậu? Cậu chẳng đi kiếm chuyện với người khác thì chẳng ai động vào cậu đâu!!".Mạc Vân Đình gật đầu đồng tình.Tiêu Chiến cãi không được cho nên im lặng, Trình Lục ngay lúc này lên tiếng hỏi cậu thì mới có cảm giác đỡ quê...Trời hôm nay âm u cho nên năm giờ chiều mà đã tối rồi, lại còn đổ mưa bên ngoài chỉ còn cách một đoạn không xa nữa sẽ đến, trong lòng Tiêu Chiến tự nhiên có cảm giác rất khó chịu. Trình Lục ngồi bên ghế lái đánh mắt sang nhìn liền phát hiện, hắn gặp Tiêu Chiến lần đầu tiên là lúc đưa Vương Nhất Bác đến quán bar đem Tiêu Chiến về lúc đó cậu mới là một thiếu niên nhỏ nhỏ sợ hãi các thứ, nhưng bây giờ khác rồi liều lĩnh và đánh đá hơn gấp bội.Thế nhưng gương mặt này lại hiện lên vẻ lo lắng, Trình Lục nhớ rằng Tiêu Chiến hình như không được đối xử tốt khi ở đó cho nên mới nói -"Thiếu gia đang lo lắng sao?! Cậu không xuống cũng được để tôi vào lấy đồ cho!!".Tiêu Chiến có chút ngẩn người khi bị người khác đoán tâm tư, nhưng mà cũng không nói gì chỉ lắc đầu. Một số thứ Tiêu Chiến thường cất rất kĩ, nếu không phải là cậu tìm được thì chẳng ai biết nó là cái gì mà tìm.Tiêu Chiến cứ nhìn ra ngoài một lúc, thấy đoạn đường quen thuộc, ngõ nhỏ bé xíu cùng với cánh cổng lạ mà chẳng lạ ngay trước mắt liền nói -"Đến rồi dừng lại đi!!".Mạc Vân Đình ngó ra ngoài cửa sổ, thấy ngôi nhà xây đã có rêu mọc lên liền nói -"Có người ở không vậy?!!".Tiêu Chiến nhíu mày -"Dạ!! Đại thiếu gia mời ngài ở trên xe khỏi xuống cho bẩn chân!! Ngoại ô chỗ này chỉ được thế thôi không giàu sang phú quý như chỗ của ngài được đâu!".Mạc Vân Đình bị Tiêu Chiến biếm cho một câu liền chớp mắt mây cái mỉm cười -"Ý tôi không phải thế...!!".Trình Lục mở cửa xe rút ô từ cửa ra bung lên quan sát một chút mới nói -"Nơi này hẻo lánh nhà thưa thớt nhưng mà không tệ lắm, Mạc thiếu gia nếu ngại có thể không xuống cũng được!!".Mạc Vân Đình hắn từ nhỏ đến lớn đã là một thiếu gia, tự nhiên đối với những chỗ nghèo như vậy chưa bao giờ đặt chân đến. Thế nhưng hắn không phải không chịu được cực khổ, một lúc bị hai bông hoa chọc cho liền hùng hổ đẩy cửa bung dù ra bên ngoài đứng -"Tôi ngại cái gì? Thấy nhà không có điện mới nói thế thôi mà?!".Cố Thanh -"Ngậm miệng hết lại!! Vào hoặc đi về".Trình Lục nhìn Mạc Vân Đình một chút sau đó mới ngậm miệng lại sang bên kia mở cửa ô tô hỏi Tiêu Chiến -"Thiếu gia có vào không?!".Tiêu Chiến do dự một chút nhưng vẫn quyết định đi, Trình Lục có dù hai người chung một cái nhưng mà lúc đứng dậy Tiêu Chiến thấy Cố Thanh ghét quá liền tranh dù của hắn đẩy hắn sang chỗ của Mạc Vân Đình.Cố Thanh đảo mắt một vòng, càng ngày càng cảm thấy Tiêu Chiến giống y xì đúc Lưu Anh, đều thấy chướng mắt ai thì đi tranh đồ hoặc sút người ta một phát, rất là thích kiểu giận cá chém thớt...Bốn người tự do bước vào cổng đi đến sân liền dừng lại, giờ này mới gần sáu giờ tại sao điện lại không mở?.Tiêu Chiến nhìn xung quanh một chút sau đó tiến đến bậc thềm của căn nhà vươn tay mở đèn điện bên ngoài lên, nhìn cánh cửa được đóng kín nhưng lại không có khóa ngoài, nếu là như vậy cô cậu hẳn vẫn còn trong nhà đi.Trình Lục đi lên kéo cánh cửa ra nhưng không được, còn nghe ra cái gì đó rung rung như dây xích khóa trong lại mới nói -"Bị chốt trong rồi! Còn đường khác không?!".Tiêu Chiến lắc đầu -"Căn nhà này chỉ có một lối ra duy nhất này thôi, cửa sổ đều có song sắt hết nếu khóa trong hẳn phải có người trong nhà...".Cố Thanh -"Tránh ra!".Tiêu Chiến và Trình Lục rạt ra một bên để Cố Thanh được tỏa sáng dưới bóng đèn, hắn dưa tay chạm vào cửa một cái sau đó ấn định đúng chỗ hắn vừa chạm đấm một phát, mạnh đến mức cánh cửa gỗ thủng một lỗ to.Cố Thanh rút một con dao dưới chân ra luồn tay vào bên trong xử lý nhanh gọn lẹ cái khóa, lúc sau đạp một cái cánh cửa liền bật ra. Tiêu Chiến kinh ngạc nhìn Cố Thanh, xong lại giơ ra ngón tay cái đầu gật gật mắt đầy ngưỡng mộ.Cố Thanh lại chẳng quan tâm lắm, hắn bước vào bên trong trước một mùi máu tanh nồng xộc thẳng vào mũi, mùi xác thối nồng nặc bốc lên.Trình Lục và Mạc Vân Đình với cái mùi này cũng chỉ đưa tay lên mũi che đi, Cố Thanh tìm công tắc điện bật lên ánh sáng soi rọi căn phòng khách nhỏ hẹp chứa hai xác người nửa thối rữa nữa máu me.Mạc Vân Đình thấy vậy liền nhanh chóng ra ngoài, cầm cà vạt buộc lên mắt Tiêu Chiến nói -"Bên trong có thứ cậu không nhìn được! Chịu khó một chút...".Tiêu Chiến biết mùi đó là gì, Mạc Vân Đình nói cũng chỉ gật đầu dù sao không thấy vẫn là tốt nhất, thế nhưng nếu đã là xác người vậy thì cô cậu...-"Là ai? Có phải cô không?!!".Mạc Vân Đình -"Là hai nam nhân!".Tiêu Chiến -"Vậy cô đâu?!".Mạc Vân Đình đưa tay che miệng Tiêu Chiến lại, đôi tai nghe ngóng xung quanh. Cố Thanh bước qua hai xác người chết trên nền nhà hướng bếp đi vào vô cùng cảnh giác, súng trong áo rút ra cầm trên tay từng bước vào bên trong.Mạc Vân Đình nhấc Tiêu Chiến lên qua hai cái xác người liền thả xuống, Trình Lục phải ở bên ngoài quan sát bởi ở đây có những hai cái xác lạ, cần cảnh giác một chút.Cố Thanh bước đến gần bếp, hắn hơi ghé người vào bên trong nhìn, ngay lúc này một tấm thân phụ nữ tóc rối tung cầm con dao lao ra hướng Cố Thanh đâm tới, hắn tránh đi thật nhanh sau đó người phụ nữ kia lại điên cuồng đâm tới la hét lên -"Cút!! Lũ chúng mày cút hết!!!".Tiêu Chiến bị che mắt không nhìn thấy gì, nhưng nghe giọng liền biết là ai -"Đừng đánh!! Là cô của tôi...đừng đánh cô ấy bị thương!!".Cố Thanh không quá khó khăn để tránh được mũi dao của kẻ điên loạn trước mắt, hắn dùng một đòn duy nhất đạp bay người đến bàn bếp ngã xuống, Tiêu Chiến nghe tiếng liền kinh hãi chạy lên nhưng vì mắt bị che đi liền vấp ngay tại bậc cầu thang.Cũng may Cố Thanh đỡ được, ngay sau đó Tiêu Chiến lại đứng dậy mò cho được đến vị trí của cô cậu, chạm vào được chân bà sau đó là hai tay thấy không mất gì chỉ cảm thấy cả người bà lạnh tanh liền nói -"Cô...là con Tiêu Chiến đây!! Cô bị làm sao vậy?!!".Tố Cảnh Nhàn đờ đẫn một lúc, mắt hướng sang Tiêu Chiến trợn lên nhìn, con dao cầm trong tay nắm chặt hơn. Như một kẻ điên đẩy ngã Tiêu Chiến xuống đất bóp chặt lấy cổ cậu -"Tao giết mày!! Tất cả là tại cha con mày làm khổ tao!! Đáng ra tao lên vứt mày đi ngay từ đầu thằng ranh con...mày đã rời khỏi đây bao nhiêu năm rồi tại sao vẫn còn đem họa đến cho tao?!!".Tiêu Chiến bị bóp nghẹn cứng cổ, Cố Thanh ngay sau đó đạp bà ta ra nhưng bà ta lại nắm càng chặt cổ Tiêu Chiến hơn, Mạc Vân Đình thấy vậy liền nói -"Xin lỗi cậu!!".Tiêu Chiến nói không thể làm bị thương bà cô này, thế nhưng đến nước này rồi thì phải cho bà ta nếm mùi thôi, Mạc Vân Đình lao đến cùng Cố Thanh xử lí người phụ nữ này nhanh gọn chỉ bằng một quyền, chung quy cũng chỉ là một người điên võ thuật sực khỏe cũng chẳng có, Tiêu Chiến được buông cổ liền ho liên tiếp, cộng thêm việc mùi xác thối đốc thẳng vào mũi liền cảm giác buồn nôn đến tận cổ.Mạc Vân Đình đánh ngất bà cô của Tiêu Chiến ném sang một bên, Cố Thanh đứng một chỗ nhìn Tiêu Chiến ho xong mới nhấc người lên nói -"Võ thuật dậy cậu đều mất hết rồi à? Một bà già cũng không trống cự được!!".Tiêu Chiến không cãi lại, chỉ nói -"Đừng đánh chết cô ấy!!".Mạc Vân Đình -"Đánh ngất thôi! Mau lên đi tìm đồ của cậu nhanh, chỗ này tôi có cảm giác không an toàn!!".Cố Thanh gật đầu, Tiêu Chiến theo trí nhớ chỉ đường đến kho cho Mạc Vân Đình và Cố Thanh biết, ba người vào sâu trong nhà đi mãi ra sau mới thấy một cái nhà kho nhỏ hẹp lụp sụp, Cố Thanh cầm con dao lúc nãy đổi đầu lấy chuôi bật đèn lên soi xung quanh nói -"Đây sao?!!".Tiêu Chiến cởi cái cà vạt ra nhìn, không sai biệt chính là chỗ này, tuy nhiên cánh cửa của nó bị bật ra bên trong hỗn loạn, kể cả có không sử dụng nhiều năm thì cũng không đến mức tan hoang như vậy.Mạc Vân Đình -"Đến chậm một bước rồi hay sao?!!".Tiêu Chiến nhảy xuống khỏi lưng Mạc Vân Đình, cầm lấy cái đèn trên tay Cố Thanh đi vào bên trong soi một đường lên trần nhà nói -"Không! Thứ tôi cần vẫn còn ở đây, là bọn chúng đến sớm thôi".
21 : 42 PM 14 . 09 . 2023
Hnay tôy mệt quá nên có gì sai xót mấy cô thông cảm nha
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store